Bigbang Whats Wrong W That Dorm
Sau buổi tối hôm tưởng chừng như có người đột nhập nọ, Daesung vẫn cứ luôn sợ sệt một điều gì đó mà cả nhóm chẳng hiểu nổi.
Cũng vì thế mà hôm nay Yongbae quyết định mang cậu em út ra ngoài chơi một chuyến cho tâm trạng của cậu bớt căng thẳng lại. Một phần cũng là vì không thể chịu nổi cảnh tình tứ của hai con người trời đánh kia.
Seunghyun ngồi dựa trên ghế sopha, mắt vẫn chăm chú dán vào màn hình tivi đang chiếu một bộ phim kinh dị nhàm chán. Anh cảm thấy bộ phim này tình tiết còn thiếu chân thực hơn là những chuyện cả bốn trải qua ở kí túc xá. Miệng nhấm nháp ít bỏng ngô caramel, bỏng ngô thì ngon nhưng mà phim thì dở ẹc.
"Ủa anh sao còn ở đây nữa, hôm nay không học sao?"
Ngay lúc con ma vồ vào màn hình tivi, Jiyong từ phía sau bật đèn trong phòng khách lên, bộ phim cũng vì thế mà càng nhàm chán hơn nữa.
"Hôm nay anh nghỉ." Seunghyun đánh một cái ngáp dài, chống tay lên đùi rồi đứng lên hôn chụt vào má Jiyong một cái. Tinh nghịch cười phá lên khi Jiyong đánh yêu vào bả vai Seunghyun. Jiyong ngượng ngùng che mặt, miệng nở nụ cười ngọt ngào thương hiệu. Bước từng bước tới phòng bếp, quyết định làm vài món cho cả hai người.
Vì Jiyong yêu cầu Seunghyun không làm phiền lúc cậu đang nấu ăn nên Seunghyun cũng đành ngậm ngùi trở lại ghế sopha lướt mạng. Bĩu môi không cam lòng, lâu lâu lại liếc mắt về phía phòng bếp.
Jiyong tập trung vào món ăn cho bữa tối. Lúc này bên ngoài phòng khách vang lên những tiếng bước chân chậm chạp và đều đặn, Jiyong đinh ninh nó là Seunghyun.
Cho đến khi phòng của Yongbae vang lên những tiếng cào cấu ken két vô cùng chói tai, Jiyong mới quay đầu lại, Seunghyun đang lướt điện thoại trên sopha cũng bị âm thanh đó làm cho chú ý, hai người nhìn nhau, đều nhận ra rằng âm thanh đó không phải do một trong hai đã làm.
"Thằng Yongbae về rồi à."
"Không...Nó nói tối nó không về."
Lại là một khoảng im lặng đến đáng sợ. Yongbae và Daesung thì chưa về vậy âm thanh đó là ai làm ra?
Nó vẫn cứ vang lên và chói tai đến mức khiến người ta phải nhăn mày khó chịu.
"Để em xem thử." Khoảng cách giữa phòng bếp và phòng Yongbae khá gần, Jiyong vừa đi bước đi thì Seunghyun bảo cậu dừng lại.
Nếu như là có người đột nhập như lời Yongbae thì để Jiyong đi thật sự không an toàn lắm.
Seunghyun chậm rãi đi đến phía cánh cửa, âm thanh cào cấu phát sau ngay phía sau cánh cửa nọ, anh hít sâu một hơi rồi đẩy mạnh ra.
Vẫn như lần trước, căn phòng trống trơn và không hề có dấu hiệu như có người ở trong đó.
Hết 43.
Cũng vì thế mà hôm nay Yongbae quyết định mang cậu em út ra ngoài chơi một chuyến cho tâm trạng của cậu bớt căng thẳng lại. Một phần cũng là vì không thể chịu nổi cảnh tình tứ của hai con người trời đánh kia.
Seunghyun ngồi dựa trên ghế sopha, mắt vẫn chăm chú dán vào màn hình tivi đang chiếu một bộ phim kinh dị nhàm chán. Anh cảm thấy bộ phim này tình tiết còn thiếu chân thực hơn là những chuyện cả bốn trải qua ở kí túc xá. Miệng nhấm nháp ít bỏng ngô caramel, bỏng ngô thì ngon nhưng mà phim thì dở ẹc.
"Ủa anh sao còn ở đây nữa, hôm nay không học sao?"
Ngay lúc con ma vồ vào màn hình tivi, Jiyong từ phía sau bật đèn trong phòng khách lên, bộ phim cũng vì thế mà càng nhàm chán hơn nữa.
"Hôm nay anh nghỉ." Seunghyun đánh một cái ngáp dài, chống tay lên đùi rồi đứng lên hôn chụt vào má Jiyong một cái. Tinh nghịch cười phá lên khi Jiyong đánh yêu vào bả vai Seunghyun. Jiyong ngượng ngùng che mặt, miệng nở nụ cười ngọt ngào thương hiệu. Bước từng bước tới phòng bếp, quyết định làm vài món cho cả hai người.
Vì Jiyong yêu cầu Seunghyun không làm phiền lúc cậu đang nấu ăn nên Seunghyun cũng đành ngậm ngùi trở lại ghế sopha lướt mạng. Bĩu môi không cam lòng, lâu lâu lại liếc mắt về phía phòng bếp.
Jiyong tập trung vào món ăn cho bữa tối. Lúc này bên ngoài phòng khách vang lên những tiếng bước chân chậm chạp và đều đặn, Jiyong đinh ninh nó là Seunghyun.
Cho đến khi phòng của Yongbae vang lên những tiếng cào cấu ken két vô cùng chói tai, Jiyong mới quay đầu lại, Seunghyun đang lướt điện thoại trên sopha cũng bị âm thanh đó làm cho chú ý, hai người nhìn nhau, đều nhận ra rằng âm thanh đó không phải do một trong hai đã làm.
"Thằng Yongbae về rồi à."
"Không...Nó nói tối nó không về."
Lại là một khoảng im lặng đến đáng sợ. Yongbae và Daesung thì chưa về vậy âm thanh đó là ai làm ra?
Nó vẫn cứ vang lên và chói tai đến mức khiến người ta phải nhăn mày khó chịu.
"Để em xem thử." Khoảng cách giữa phòng bếp và phòng Yongbae khá gần, Jiyong vừa đi bước đi thì Seunghyun bảo cậu dừng lại.
Nếu như là có người đột nhập như lời Yongbae thì để Jiyong đi thật sự không an toàn lắm.
Seunghyun chậm rãi đi đến phía cánh cửa, âm thanh cào cấu phát sau ngay phía sau cánh cửa nọ, anh hít sâu một hơi rồi đẩy mạnh ra.
Vẫn như lần trước, căn phòng trống trơn và không hề có dấu hiệu như có người ở trong đó.
Hết 43.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store