Bigbang Whats Wrong W That Dorm
PHÒNG SÁNG NHẤT KTX
quý bà smellMọi người có thấyTừ khi chuyển sang KTX mớiCó gì đó lạ lạ hong?🤗👉🏻👈🏻sunshine
Lạ là lạ thế nào?em đừng làm anh sợ chứ 🥰quý bà smell
Mọi người bây giờ ở đâu?Không có ai trong phòng hết đúng hong?🥲
sunshine
có câu mà sáng giờ em hỏi 2 lần r đấy^^
đang ở lớp nè
à mà anh còn nghe mấy bọn trong lớp kể
phòng KTX của họ có nhiều chuyện lạ lắm
long meo meo
thôiiiii mấy bây đừng có mà nói linh tinh
tối mất ngủ cả đám lại trách ai🤗🤗🤗
toàn nhát gan mà cứ thích nghe chuyện ma đồ😌😌
quý bà smell
em nói thiệt đóoo
tin em đi màhhhhh😭😭
mình chưa thấy nhưng từ từ thì chắc sẽ thấy thuii
ti âu pi
thôi nào Daesung
KTX mới xây
đến tai ông hiệu trưởng ổng đuổi em thì anh không cứu được đâu nhá😌
quý bà smell
tin em đi mà trrrr
sunshine
anh tin Daesung
rồi mọi người sẽ sáng mắt ra thôi😡
quý bà smell
ýe ýe
tối nay hai ae mình chung phòng nha😍😍
long meo meo
ờ ờ
hai bây coi chừng ma nó vồ cả hai đứa ấy nhék😊
quý bà smell
Jiyong hyung hogg sợ à
long meo meo
chưa gặp nên chưa biết
😌
nào gặp r tính ha😇😇😇
......
Kang Daesung nhét điện thoại vào cặp, chán nản thở dài vì ngoại trừ Yongbae đồng hành sợ ma ra thì chẳng ai tin lời cậu nữa cả.
Daesung bất lực hết sức.
Rõ ràng những người khác ở kí túc xá đã nói là nhìn thấy rồi. Sao mấy người này cứng đầu thế nhỉ? Thậm chí hình như hồi sáng cậu cũng lờ mờ thấy bóng hình ai đó trong chính căn phòng bốn người đang ở. Nhưng do lúc đấy vội quá, cậu lại sợ ma nên chẳng chụp được chứng cứ gì, không thì bây giờ cậu đã có thể ném vào mặt hai hyung mấy tấm hình chấn động được rồi.
Daesung ôm trán chạy qua toà học B tìm Yongbae hyung để cùng nhau về.
"Yongbae hyunggggg"
"Daesungggggggg" Hai đứa hét lớn tên nhau.
"về thôi hyung."
Yongbae khoác vai Daesung, cùng nhau đi vào con đường dẫn đến kí túc xá.
Trước kia kí túc xá của trường vốn được đặt ở một nơi khá xa và rất bất tiện cho việc đi lại học sinh. Chính vì thế mà hiệu trưởng và các cổ đông đã chọn mua mảnh đất xát cạnh trường để xây dựng một kí túc xá mới.
Vốn dĩ trước kia mảnh đất đó là một nông trại. Bây giờ thì thành kí túc xá mới của họ.
Tuy rằng vẫn chưa xây dựng xong toàn bộ nhưng phòng ở cho học sinh đã hoàn thành, nên hiệu trưởng đã quyết định mở cửa trong học kì mới này.
Và bốn người họ vì thấy tiện nên đều chuyển hết đến đây.
"Daesung, em nghĩ bên đó họ sẽ xây cái gì vậy?"
Yongbae chỉ tay về một cái cây to đã hơi khô héo trong sân.
"có lẽ là xây mấy cái tiểu cảnh, em không biết nữa."
Yongbae và Daesung đi vào đại sảnh của kí túc xá, nơi này được dùng làm nhà kho chứa dụng cụ và quầy trực của bảo vệ.
Nhà trường cực kỳ hào phòng mà xây tận bốn cái thang máy cho học sinh tiện di chuyển, đỡ phải xếp hàng, chen lấn giành nhau.
Vì hôm nay Yongbae và Daesung được về khá sớm nên tầng trệt chỉ có mỗi bác bảo vệ và hai người.
Không khí xung quanh tĩnh lặng, ngoại trừ tiếng nhạc xưa phát ra từ máy vi tính của bảo vệ thì chẳng còn âm thanh nào khác cả.
Yongbae và Daesung vốn rất sợ ma, hai người nắm chặt tay nhau sợ hãi chạy ào vào tháng máy.
Vội bấm số tầng và thầm cầu nguyện rằng sẽ không có con ma nào đến bắt hai người đi.
Và dường như lời cầu nguyện của Yongbae và Daesung có hiệu nghiệm, ngoại trừ đèn thang máy chóp tắt một lần thì chuyến đi này được tính là bình an.
Rời khỏi thang máy, cả hai không dám quay đầu mà nắm tay chạy thẳng.
......
"hửm Jiyong hyung? không phải anh còn phải học hả?"
Daesung ôm tim, thầm cầu nguyện rằng người đó thật sự là Jiyong hyung.
"gì troi? nãy anh mới thấy thằng Jiyong nó đang tíu tít với Seunghyun hyung ở dưới sân trường mà?."
Xong rồi, Yongbae vừa dứt lời, daesung triệt để xanh mặt. Không phải Jiyong hyung thì là ai được, bóng dáng kia vẫn còn đứng trong bếp, không phải Jiyong hyung thì là ai chứ.
Không kịp suy nghĩ thêm một điều gì nữa, Daesung nắm vội tay Yongbae tung cửa chạy ngược ra ngoài.
Đúng lúc thang máy mở ra, Jiyong và Seunghyun xuất hiện.
Họ nhìn Yongbae và Daesung bằng ánh mắt hoang mang tột độ. Thầm nghĩ hai thằng này có bị vấn đề gì không sao lại chơi đuổi bắt ở hành lang thế này.
"có ma! có ma ngay trong phòng chúng ta! dòm giống Jiyong hyung cực huhu."
Daesung không quan tâm đến tấm bảng yêu cầu giữ trật tự chung dán ngay thang máy mà hét ầm lên.
Giọng to đến mức Jiyong vội bịt miệng cậu lại.
"gì vậy trời? anh có biết nhỏ đang nói cái gì hog dậy? cái gì mà có người giống em cơ, anh biết hog?"
Jiyong nhăn mặt, bĩu môi nhìn xuống thằng em đang cuống cuồng đòi bỏ cánh tay Jiyong đang chặn họng nó ra, lại dương mắt lên hỏi người anh cả đang khó hiểu nhìn thằng cu Daesung ngọ nguậy.
"anh cũng không biết nữa.."
Seunghyun vừa dứt lời cũng là lúc Daesung thoát khỏi bàn tay năm ngón áp chặt vào mồm cậu, thở hồng hộc nói
"em thấy ai đó trông giống Jiyong hyung đứng ngay trong phòng bếp ấy, em gọi không trả lời, em sợ quá chạy ra đây thì gặp hai hyung."
"gì má sà lơ quá"
Jiyong khó hiểu nhắn mày nhìn đứa em của mình quơ tay múa chân giải thích, trông giống con giun uốn éo thoát mình khỏi tay người thật đấy
"theo em! em cho hai người xem!."
Hết 1.
______________
mong mọi ng đón nhận, tui sẽ cố gắng ra chap sớm nhất🥹
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store