Bi Van Nguoi Ghet Sau Khi Trung Sinh Bao Hong Toan Mang
"Đúng rồi An Cảnh, con có biết Yến Yến và Cố Phi gặp nhau như thế nào không? Mối quan hệ của hai đứa nó có vẻ rất tốt. Cố Phi rất quan tâm Yến Yến." Tống Thư Mạn có chút khó hiểu, bà có thể nhìn ra Cố Phi rất quan tâm chăm sóc Yến Yến, nếu không có hắn thì bọn họ cũng không thể nhận lại đứa con nhỏ của bọn họ.Bà cũng coi như nhìn Cố Phi lớn lên, tính cách của đứa nhỏ này giống như người ba đã khuất của mình, rất điềm tĩnh ít nói. Thái độ đối với mọi người đều lạnh lùng và xa cách, nhưng đối với Yến Yến lại có chút khác biệt."Quan hệ của bọn họ đương nhiên là tốt. Yến Yến là Cố Phi..." An Dụ còn chưa nói xong, An Cảnh đã nhéo mạnh cánh tay của anh ta, trên mặt mang theo nụ cười uy hiếp.Nhị thiếu gia An gia trước mặt anh luôn rụt rè như chim cút, hậm hực ngậm miệng lại, không dám kêu lên. Sau đó An Cảnh cười nói như không có việc gì: “Cố Phi là con một, thật ra cậu ta luôn muốn có một đứa em trai, cho nên coi Yến Yến như em trai của mình, mối quan hệ này đương nhiên khác với những người khác" "Vậy thì mẹ cũng yên tâm rồi." Tống Thư Mạn không khỏi nhớ tới những lời Cố Phi nói, những ngày tháng trước kia của Yến Yến khổ sở đến như vậy, hiện tại có người yêu thương thằng bé như vậy cũng tốt. An Lăng Khang cũng cảm thấy tốt, “Cố Phi là một thanh niên rất ưu tú, Yến Yến có thể học được rất nhiều điều từ thằng bé đó.” An Cảnh chỉ có thể cười khổ gật đầu đồng ý, “Đúng vậy.”
Chỉ duy nhất An Dụ biết được chân tướng, vẻ mặt chế nhạo nhìn anh cả. Anh nói lời này không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao? Cố Phi xem Yến Yến là em trai khi nào, hắn đem Yến Yến về nhà nuôi như vợ ấy!Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt An Dụ lại trầm xuống, hỏi: "Nhưng mà ba mẹ, tiếp theo ba mẹ định làm gì? Nếu Yến Yến đã về, vậy Nam Nam..." Trong lúc nhất thời, ba người còn lại rơi vào im lặng.Dù việc nhận con ruột và em trai ruột của mình là một điều rất vui mừng nhưng khi nghĩ đến An Nam Ý, họ lại cảm thấy đau đầu, người đau buồn nhất chính là Tống Thư Mạn. Bà là một người mẹ, mười chín năm qua bà thực sự yêu thương con trai mình, bây giờ những chuyện này xảy ra, thì bà là người đau lòng nhất."Là mẹ dạy nó không tốt, không phải trước mặt chúng ta nó rất lễ phép hay sao? Nhiều năm như vậy..." Tống Thư Mạn thở dài, giọng điệu tràn đầy thất vọng và đau lòng, "Ai có thể nghĩ tới nó sẽ như vậy ở sau lưng chúng ta làm ra loại chuyện này." An Cảnh cau mày, "Mẹ, không phải lỗi của mẹ. Để tay lên ngực tự hỏi mấy năm qua chúng ta đối xử với nó không tốt sao? Là tự nó lựa chọn là lỗi của nó." Nếu lúc trước An Nam Ý chọn nói sự thật cho họ biết và không làm những việc như vậy sau lưng thì bọn họ cũng không phải là người máu lạnh. Cho dù có nhận Yến Yến, thái độ của họ đối với cậu ta cũng sẽ không thay đổi.Mười chín năm, dù có nuôi một con vật nhỏ cũng vẫn có tình cảm sâu đậm chứ đừng nói đến một người sống.Nhưng An Nam Ý lại làm loại chuyện này, cố ý nhắm vào Lâm Thanh Yến sau lưng bọn họ, không chỉ một hai lần.An Cảnh cảm thấy trái tim lạnh băng. Em trai ruột của anh bị người em mà anh luôn coi là em trai ngoan cố tình nhốt ra khỏi cửa ký túc xá, còn cố ý cho người đẩy thằng bé xuống cầu thang... Có lẽ còn hơn thế nữa, còn có những chuyện khác mà anh không biết. Những lời Cố Phi nói cứ quanh quẩn trong đầu anh, đặc biệt là câu: Cũng may là vận khí em ấy tốt, nếu không ngay cả cái mạng cũng không còn! An Cảnh nghĩ tới đây, thậm chí còn muốn tát mình hai cái. Giọng điệu rất kiên quyết: “Tóm lại, dù thế nào đi nữa, An gia cũng không thể dung thứ cho nó được nữa." "Không ở trước mặt Yến Yến nhắc đến ba chữ An Nam Ý này nữa, em ấy đã lấy hết can đảm để nói ra sự thật và quay lại với chúng ta. Chúng ta không thể để em ấy cảm thấy thất vọng buồn lòng nữa, đặc biệt là An Dụ, nghe hiểu không?" "Biết rồi." An Dụ không khỏi thở dài.An Lăng Khang cũng thở dài, thái độ rất giống với con trai lớn, “An Cảnh nói đúng.” ông vòng tay qua vai vợ, nhẹ nhàng an ủi: “Thư Mạn, anh biết em không thể buông bỏ cảm tình đó. Nhưng…”Tống Thư Mạn nghẹn ngào nói: “Em hiểu, em hiểu…Vì Yến Yến em cần phải làm vậy." Lúc này An Cảnh nghe điện thoại, hơi cau mày."Được, tôi biết rồi, cho người tìm trước đi." Sau khi cúp điện thoại, anh nhìn ba An và mẹ An, "Nam Nam... Không thấy An Nam Ý. Con đã nhờ người đi tìm nó rồi."Trong giọng điệu vẫn có chút lo lắng, Tống Thư Mạn cũng bất lực lắc đầu, "Đừng để xảy ra chuyện gì nữa, nhanh chóng đưa nó về. Sớm muộn gì nó cũng phải đối mặt với những chuyện này.""Được, ba mẹ đừng lo lắng. Con đưa hai người về trước. Cũng muộn rồi." "Ừ, đi thôi."
____________Ngoài cửa sổ bóng đêm thâm trầm, trong phòng bệnh một mảnh tối tăm.Giường trong phòng VIP không quá nhỏ, hai người nằm cũng không chật chội, Cố Phi nằm cạnh mép giường, cách nhau khoảng hai mươi phân, hắn sợ mình vô tình chạm vào vết thương của Lâm Thanh Yến. Cố Phi không có buồn ngủ, hắn biết người bên cạnh cũng không ngủ, một lúc sau, giọng nói nhỏ nhẹ của chàng trai truyền vào tai hắn: "Anh Phi, anh nhích lại đây đi, đừng để bị ngã." "Không sao đâu." Hắn vẫn di chuyển tới một chút trong bóng tối nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của thiếu niên. Bàn tay Cố Phi bao bọc lấy bàn tay của thiếu niên, thanh âm từ tính ấm áp như lòng bàn tay của hắn: "Yến Yến, nếu trong lòng em có tâm sự thì có thể nói với anh." Trong bóng đêm không thể nhìn rõ mặt đối phương, nhiệt độ trong tay càng ngày càng rõ ràng, lòng bàn tay của người đàn ông ấm áp khô ráo, cậu không khỏi siết chặt, cười nói: “Không, em rất vui vẻ.”Cậu dừng lại, rồi mở miệng: "Chỉ là... Em cảm thấy rất mâu thuẫn. Có phải em khiến ba mẹ khó xử không? Bọn họ vì em mà muốn cắt đứt quan hệ với An Nam Ý, chắc là bọn họ cũng luyến tiếc lắm." "Thật ra em rất vui vì họ làm như vậy nhưng liệu họ có vui không, em không biết... Em không muốn khiến bọn họ khó xử." Nói xong, cậu lại cười thầm, "Thật là...trông em đạo đức giả quá."Cố Phi nằm ở bên cạnh, lặng lẽ lắng nghe, trong lòng có gợn sóng, không phải đạo đức giả, chỉ là đứa nhỏ này cực kỳ thiếu tự tin, nhạy cảm và thiếu cảm giác an toàn.Trước đây, cậu phải đối mặt với sự bất công của cuộc đời, chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp hay tình yêu nào. Giờ đây, đột nhiên nhận được nhiều như vậy nên không quen, thậm chí còn cảm thấy bất an."Yến Yến." Cố Phi nghiêng người nhìn hình dáng thiếu niên, bởi vì trong bóng tối, đôi mắt đặc biệt sâu thẳm kia lộ ra sự dịu dàng và sủng ái không kiềm chế được.Hắn nói: “Em có thể quay về An gia là may mắn của bọn họ. Họ có thể cắt đứt quan hệ với An Nam Ý vì em là vì họ quan tâm đến em và yêu thương em.”“Mọi thứ vốn là của em. Chỉ là đến muộn mười chín năm thôi, Yến Yến." "Em rất tốt, tốt đến mức anh muốn đem hết những thứ tốt đẹp nhất cho em, cho nên, em không cần coi nhẹ bản thân." Giọng nói của người đàn ông từ tính ôn hòa, từng chữ đều vang lên bên tai Lâm Thanh Yến. Theo từng chuyển động của máu thấm sâu vào tim, chóp mũi đau nhức, một giọt nước mắt ấm áp lặng lẽ chảy xuống thấm ướt gối.Cậu nghiêm túc ừ, ánh trăng dịu dàng ngoài cửa sổ phản chiếu vào đôi mắt hoa đào sáng ngời, cậu mỉm cười nói: “Em biết rồi." …Đêm nay mọi người đều nhảy nhót trên ruộng dưa.Trong quá trình ghi hình chương trình, một khán giả đã bí mật quay lại cảnh này và đăng lên mạng. Đoạn video này ngay lập tức được nhiều tài khoản tiếp thị chuyển tiếp và vụ việc nhanh chóng lan truyền khắp trên mạng. Hàng đầu của hot search về cơ bản là chuyện của Lâm Thanh Yến và An Nam Ý, sau mỗi mục đều có một từ "bạo" màu đỏ đậm. Trong lúc nhất thời một lượng lớn cư dân mạng đổ xô vào ăn dưa, máy chủ gần như tê liệt.Các lập trình viên đầu trọc vào lúc nửa đêm bị kêu gọi làm thêm giờ bởi hàng loạt cuộc gọi. Ngay cả lúc nửa đêm cũng không thể ngăn được sự cuồng nhiệt ăn dưa của cư dân mạng."Ngôi sao ngày mai" là một chương trình tạp kỹ nổi tiếng trong năm nay. Nhân vật chính của vụ việc lại là hai thực tập sinh nổi tiếng của chương trình. Hơn nữa có huấn luyện viên là An Cảnh minh tinh đỉnh cấp lưu lượng, nên sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Cư dân mạng không ngại xem náo nhiệt đã phấn khích đến mức không thể dừng lại! Quả dưa khổng lồ gây sốc này có thể được ghi vào lịch sử!Quá mái troá! Quá là máu troá má ơi, máu troá đang ở đây! Đây không phải là phiên bản đời thực của cái gọi là ân oán hào môn sao? Li miêu tráo Thái tử? "Đây có phải là sự thật không? Xác định là không phải diễn ?""Dm! Cái này khiến tôi sốc đến vạn năm.""Ahhh!! Tôi đã sớm cảm thấy Lâm Thanh Yến và An Cảnh giống anh em hơn, không ngờ đó lại là sự thật. ""Yến Yến của tui thật đáng thương, vị trí thiếu gia đáng lẽ là của bé lại bị người khác chiếm lấy, còn bị người ta cố tình đẩy xuống cầu thang, bị thương nghiêm trọng như vậy." "Mặc dù video được quay không rõ ràng, nhưng Lâm Thanh Yến ngồi trên xe lăn đối đầu với An Nam Ý thật đẹp trai!"“Người chồng tội nghiệp An Cảnh của, nhận nhầm em trai suốt mười chín năm, ngay cả khi em ruột đứng trước mặt cũng không hề hay biết." Có người không biết mệt mà ăn dưa xem náo nhiệt, có người đau lòng cho Lâm Thanh Yến , có người nói đến túm vương và mỹ nhân ngu ngốc, tự nhiên cũng có người mắng An Nam Ý. Một lượng lớn fan thoát fan, hơn nữa là từ fan biến thành antifan. "Ghét An Nam Ý vl, đúng là không biết xấu hổ!" "Suốt ngày giả vờ yếu đuối đáng thương, dáng vẻ vô tội ngây thơ, nhưng sau lưng lại làm những việc vô đạo đức như vậy!""Fan của An Nam Ý đâu rồi sao không đi ra? Không phải mấy người lợi hại lắm sao? Không phải mỗi ngày mấy người đều mắng Lâm Thanh Yến và Lục Vũ Kỳ ăn hiếp Nam Nam đáng yêu đơn thuần vô tội của mấy người sao? Sao hiện tại không mắng nữa đi?" "Fan của An Nam Ý bị vả mặt có đau không?" "Tôi chính là fan của An Nam Ý, hiện tại đã thoát fan, là trước kia tôi có mắt không tròng đi thích loại người này, tôi đây tự chọc mắt mình xin lỗi!" "Loại người xấu xa và tâm cơ như vậy sao xứng đáng làm thần tượng???" “An Nam Ý cút khỏi giới giải trí!”
…Mỗi câu nói trên màn hình như một cái gai nhọn, không ngừng đâm vào tâm An Nam Ý, cậu ta dùng bóp chặt điện thoại, hai má khẽ run lên nghiến răng nghiến lợi nói: "Lâm Thanh Yến..."
Chỉ duy nhất An Dụ biết được chân tướng, vẻ mặt chế nhạo nhìn anh cả. Anh nói lời này không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao? Cố Phi xem Yến Yến là em trai khi nào, hắn đem Yến Yến về nhà nuôi như vợ ấy!Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt An Dụ lại trầm xuống, hỏi: "Nhưng mà ba mẹ, tiếp theo ba mẹ định làm gì? Nếu Yến Yến đã về, vậy Nam Nam..." Trong lúc nhất thời, ba người còn lại rơi vào im lặng.Dù việc nhận con ruột và em trai ruột của mình là một điều rất vui mừng nhưng khi nghĩ đến An Nam Ý, họ lại cảm thấy đau đầu, người đau buồn nhất chính là Tống Thư Mạn. Bà là một người mẹ, mười chín năm qua bà thực sự yêu thương con trai mình, bây giờ những chuyện này xảy ra, thì bà là người đau lòng nhất."Là mẹ dạy nó không tốt, không phải trước mặt chúng ta nó rất lễ phép hay sao? Nhiều năm như vậy..." Tống Thư Mạn thở dài, giọng điệu tràn đầy thất vọng và đau lòng, "Ai có thể nghĩ tới nó sẽ như vậy ở sau lưng chúng ta làm ra loại chuyện này." An Cảnh cau mày, "Mẹ, không phải lỗi của mẹ. Để tay lên ngực tự hỏi mấy năm qua chúng ta đối xử với nó không tốt sao? Là tự nó lựa chọn là lỗi của nó." Nếu lúc trước An Nam Ý chọn nói sự thật cho họ biết và không làm những việc như vậy sau lưng thì bọn họ cũng không phải là người máu lạnh. Cho dù có nhận Yến Yến, thái độ của họ đối với cậu ta cũng sẽ không thay đổi.Mười chín năm, dù có nuôi một con vật nhỏ cũng vẫn có tình cảm sâu đậm chứ đừng nói đến một người sống.Nhưng An Nam Ý lại làm loại chuyện này, cố ý nhắm vào Lâm Thanh Yến sau lưng bọn họ, không chỉ một hai lần.An Cảnh cảm thấy trái tim lạnh băng. Em trai ruột của anh bị người em mà anh luôn coi là em trai ngoan cố tình nhốt ra khỏi cửa ký túc xá, còn cố ý cho người đẩy thằng bé xuống cầu thang... Có lẽ còn hơn thế nữa, còn có những chuyện khác mà anh không biết. Những lời Cố Phi nói cứ quanh quẩn trong đầu anh, đặc biệt là câu: Cũng may là vận khí em ấy tốt, nếu không ngay cả cái mạng cũng không còn! An Cảnh nghĩ tới đây, thậm chí còn muốn tát mình hai cái. Giọng điệu rất kiên quyết: “Tóm lại, dù thế nào đi nữa, An gia cũng không thể dung thứ cho nó được nữa." "Không ở trước mặt Yến Yến nhắc đến ba chữ An Nam Ý này nữa, em ấy đã lấy hết can đảm để nói ra sự thật và quay lại với chúng ta. Chúng ta không thể để em ấy cảm thấy thất vọng buồn lòng nữa, đặc biệt là An Dụ, nghe hiểu không?" "Biết rồi." An Dụ không khỏi thở dài.An Lăng Khang cũng thở dài, thái độ rất giống với con trai lớn, “An Cảnh nói đúng.” ông vòng tay qua vai vợ, nhẹ nhàng an ủi: “Thư Mạn, anh biết em không thể buông bỏ cảm tình đó. Nhưng…”Tống Thư Mạn nghẹn ngào nói: “Em hiểu, em hiểu…Vì Yến Yến em cần phải làm vậy." Lúc này An Cảnh nghe điện thoại, hơi cau mày."Được, tôi biết rồi, cho người tìm trước đi." Sau khi cúp điện thoại, anh nhìn ba An và mẹ An, "Nam Nam... Không thấy An Nam Ý. Con đã nhờ người đi tìm nó rồi."Trong giọng điệu vẫn có chút lo lắng, Tống Thư Mạn cũng bất lực lắc đầu, "Đừng để xảy ra chuyện gì nữa, nhanh chóng đưa nó về. Sớm muộn gì nó cũng phải đối mặt với những chuyện này.""Được, ba mẹ đừng lo lắng. Con đưa hai người về trước. Cũng muộn rồi." "Ừ, đi thôi."
____________Ngoài cửa sổ bóng đêm thâm trầm, trong phòng bệnh một mảnh tối tăm.Giường trong phòng VIP không quá nhỏ, hai người nằm cũng không chật chội, Cố Phi nằm cạnh mép giường, cách nhau khoảng hai mươi phân, hắn sợ mình vô tình chạm vào vết thương của Lâm Thanh Yến. Cố Phi không có buồn ngủ, hắn biết người bên cạnh cũng không ngủ, một lúc sau, giọng nói nhỏ nhẹ của chàng trai truyền vào tai hắn: "Anh Phi, anh nhích lại đây đi, đừng để bị ngã." "Không sao đâu." Hắn vẫn di chuyển tới một chút trong bóng tối nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của thiếu niên. Bàn tay Cố Phi bao bọc lấy bàn tay của thiếu niên, thanh âm từ tính ấm áp như lòng bàn tay của hắn: "Yến Yến, nếu trong lòng em có tâm sự thì có thể nói với anh." Trong bóng đêm không thể nhìn rõ mặt đối phương, nhiệt độ trong tay càng ngày càng rõ ràng, lòng bàn tay của người đàn ông ấm áp khô ráo, cậu không khỏi siết chặt, cười nói: “Không, em rất vui vẻ.”Cậu dừng lại, rồi mở miệng: "Chỉ là... Em cảm thấy rất mâu thuẫn. Có phải em khiến ba mẹ khó xử không? Bọn họ vì em mà muốn cắt đứt quan hệ với An Nam Ý, chắc là bọn họ cũng luyến tiếc lắm." "Thật ra em rất vui vì họ làm như vậy nhưng liệu họ có vui không, em không biết... Em không muốn khiến bọn họ khó xử." Nói xong, cậu lại cười thầm, "Thật là...trông em đạo đức giả quá."Cố Phi nằm ở bên cạnh, lặng lẽ lắng nghe, trong lòng có gợn sóng, không phải đạo đức giả, chỉ là đứa nhỏ này cực kỳ thiếu tự tin, nhạy cảm và thiếu cảm giác an toàn.Trước đây, cậu phải đối mặt với sự bất công của cuộc đời, chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp hay tình yêu nào. Giờ đây, đột nhiên nhận được nhiều như vậy nên không quen, thậm chí còn cảm thấy bất an."Yến Yến." Cố Phi nghiêng người nhìn hình dáng thiếu niên, bởi vì trong bóng tối, đôi mắt đặc biệt sâu thẳm kia lộ ra sự dịu dàng và sủng ái không kiềm chế được.Hắn nói: “Em có thể quay về An gia là may mắn của bọn họ. Họ có thể cắt đứt quan hệ với An Nam Ý vì em là vì họ quan tâm đến em và yêu thương em.”“Mọi thứ vốn là của em. Chỉ là đến muộn mười chín năm thôi, Yến Yến." "Em rất tốt, tốt đến mức anh muốn đem hết những thứ tốt đẹp nhất cho em, cho nên, em không cần coi nhẹ bản thân." Giọng nói của người đàn ông từ tính ôn hòa, từng chữ đều vang lên bên tai Lâm Thanh Yến. Theo từng chuyển động của máu thấm sâu vào tim, chóp mũi đau nhức, một giọt nước mắt ấm áp lặng lẽ chảy xuống thấm ướt gối.Cậu nghiêm túc ừ, ánh trăng dịu dàng ngoài cửa sổ phản chiếu vào đôi mắt hoa đào sáng ngời, cậu mỉm cười nói: “Em biết rồi." …Đêm nay mọi người đều nhảy nhót trên ruộng dưa.Trong quá trình ghi hình chương trình, một khán giả đã bí mật quay lại cảnh này và đăng lên mạng. Đoạn video này ngay lập tức được nhiều tài khoản tiếp thị chuyển tiếp và vụ việc nhanh chóng lan truyền khắp trên mạng. Hàng đầu của hot search về cơ bản là chuyện của Lâm Thanh Yến và An Nam Ý, sau mỗi mục đều có một từ "bạo" màu đỏ đậm. Trong lúc nhất thời một lượng lớn cư dân mạng đổ xô vào ăn dưa, máy chủ gần như tê liệt.Các lập trình viên đầu trọc vào lúc nửa đêm bị kêu gọi làm thêm giờ bởi hàng loạt cuộc gọi. Ngay cả lúc nửa đêm cũng không thể ngăn được sự cuồng nhiệt ăn dưa của cư dân mạng."Ngôi sao ngày mai" là một chương trình tạp kỹ nổi tiếng trong năm nay. Nhân vật chính của vụ việc lại là hai thực tập sinh nổi tiếng của chương trình. Hơn nữa có huấn luyện viên là An Cảnh minh tinh đỉnh cấp lưu lượng, nên sức ảnh hưởng vô cùng lớn. Cư dân mạng không ngại xem náo nhiệt đã phấn khích đến mức không thể dừng lại! Quả dưa khổng lồ gây sốc này có thể được ghi vào lịch sử!Quá mái troá! Quá là máu troá má ơi, máu troá đang ở đây! Đây không phải là phiên bản đời thực của cái gọi là ân oán hào môn sao? Li miêu tráo Thái tử? "Đây có phải là sự thật không? Xác định là không phải diễn ?""Dm! Cái này khiến tôi sốc đến vạn năm.""Ahhh!! Tôi đã sớm cảm thấy Lâm Thanh Yến và An Cảnh giống anh em hơn, không ngờ đó lại là sự thật. ""Yến Yến của tui thật đáng thương, vị trí thiếu gia đáng lẽ là của bé lại bị người khác chiếm lấy, còn bị người ta cố tình đẩy xuống cầu thang, bị thương nghiêm trọng như vậy." "Mặc dù video được quay không rõ ràng, nhưng Lâm Thanh Yến ngồi trên xe lăn đối đầu với An Nam Ý thật đẹp trai!"“Người chồng tội nghiệp An Cảnh của, nhận nhầm em trai suốt mười chín năm, ngay cả khi em ruột đứng trước mặt cũng không hề hay biết." Có người không biết mệt mà ăn dưa xem náo nhiệt, có người đau lòng cho Lâm Thanh Yến , có người nói đến túm vương và mỹ nhân ngu ngốc, tự nhiên cũng có người mắng An Nam Ý. Một lượng lớn fan thoát fan, hơn nữa là từ fan biến thành antifan. "Ghét An Nam Ý vl, đúng là không biết xấu hổ!" "Suốt ngày giả vờ yếu đuối đáng thương, dáng vẻ vô tội ngây thơ, nhưng sau lưng lại làm những việc vô đạo đức như vậy!""Fan của An Nam Ý đâu rồi sao không đi ra? Không phải mấy người lợi hại lắm sao? Không phải mỗi ngày mấy người đều mắng Lâm Thanh Yến và Lục Vũ Kỳ ăn hiếp Nam Nam đáng yêu đơn thuần vô tội của mấy người sao? Sao hiện tại không mắng nữa đi?" "Fan của An Nam Ý bị vả mặt có đau không?" "Tôi chính là fan của An Nam Ý, hiện tại đã thoát fan, là trước kia tôi có mắt không tròng đi thích loại người này, tôi đây tự chọc mắt mình xin lỗi!" "Loại người xấu xa và tâm cơ như vậy sao xứng đáng làm thần tượng???" “An Nam Ý cút khỏi giới giải trí!”
…Mỗi câu nói trên màn hình như một cái gai nhọn, không ngừng đâm vào tâm An Nam Ý, cậu ta dùng bóp chặt điện thoại, hai má khẽ run lên nghiến răng nghiến lợi nói: "Lâm Thanh Yến..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store