ZingTruyen.Store

Bi Mat Ket Hon Voi Anh De Vo Oi Den Day Tan Cong Nao Phan 5

Bọn họ ở Hải Nam chơi một tuần.

Một tuần sau, làm việc hoàn toàn bình thường, nhất định phải về Bắc Kinh rồi.

Mấy ngày nay Kiều Luyến tỉ mỉ quan sát qua, xác định Thẩm Lương Xuyên có thể ngủ được, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cảm thấy bác sĩ tâm lý nói, rời đi Bắc Kinh, buông lỏng ra, là chính xác.

Ngày rời Hải Nam, ba người bọn họ đi tới sân bay trước, sau đó là Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn.

Cha Hạ, mẹ Hạ đưa Hạ Noãn Noãn đến sân bay.

Hạ Noãn Noãn nhìn hai người, hốc mắt đều đỏ.

Sau khi cô đi, cha mẹ phải chuyển nhà, thuê nhà ở.

Chỉ cần vừa nghĩ tới sinh hoạt sau này của họ, lòng của cô liền đau dữ dội.

Cô lấy ra từ trong túi một xấp tiền, đưa cho mẹ Hạ: "Đây là tiền của con, không có quan hệ gì với Thẩm gia, cha mẹ, mọi người dùng trước đi."

Mẹ Hạ muốn từ chối.

Hạ Noãn Noãn lại mở miệng: "Mẹ, mẹ đừng từ chối, cái này là thứ nên cầm."

Mẹ Hạ thở dài.

Mắt Hạ Noãn Noãn đỏ hồng, ôm cha Hạ một cái, đang muốn quay người rời đi, cánh tay lại bị Thẩm Tử Hào túm lại.

Cô cho là, Thẩm Tử Hào chờ không nổi nữa, thế là lập tức đứng thẳng người, tạm biệt cha mẹ: " Cha mẹ, chúng con đi."

Sau đó quay đầu, đi tới bên người Thẩm Tử Hào.

Lại không nghĩ rằng Thẩm Tử Hào chợt kéo cô qua.

Hạ Noãn Noãn sững sờ.

Thẩm Tử Hào mở miệng nói ra: "Em nói cho cha mẹ, dưới cái gối trong phòng ngủ, có một tấm thẻ, bên trong là tiền tiêu vặt tháng này của anh, có 10 vạn, chúng ta tới thăm cha mẹ, không có mua thứ gì, số tiền này, để bọn họ cầm lấy đi."

Hạ Noãn Noãn kinh ngạc nhìn Thẩm Tử Hào.

Làm sao cô cũng không thể nào tin nổi, Thẩm Tử Hào lại cẩn thận đến trình độ này.

Kỳ thật, hơi suy nghĩ một chút liền biết.

Trong gia đình phổ thông gia, lấy ra 111 vạn đồ cưới, khẳng định tích góp trong nhà không nhiều. Mà mấy ngày nay Hạ Noãn Noãn một mực sầu mi khổ kiểm, khẳng định là trong nhà không có tiền.

Cậu ta thấy Hạ Noãn Noãn ngây ngốc đứng đó, liền ho khan một tiếng, lúc này Hạ Noãn Noãn mới hồi phục tinh thần, cô mở miệng: "Không cần..."

Nói còn chưa dứt lời, Thẩm Tử Hào liền nhíu lông mày: " Bây giờ chúng ta là vợ chồng, em khách khí cái gì?"

Hạ Noãn Noãn bị nghẹn.

Đúng vậy, khách khí cái gì?

Cô lập tức nở nụ cười, khẽ gật đầu với Thẩm Tử Hào: "Đúng, vậy em liền không khách khí với anh!"

Quay đầu, bàn giao chuyện thẻ ngân hàng cho cha mẹ, cô liền theo Thẩm Tử Hào, cùng đăng ký.

Lúc máy bay cất cánh, Hạ Noãn Noãn ngồi cạnh cửa sổ, dùng sức nhìn ra phía ngoài, giống như muốn thu hết Hải Nam, đều nhìn trong mắt, ghi ở trong lòng.

Cô biết, về tới Bắc Kinh, tất cả cũng thay đổi.

-

Sau mấy tiếng, máy bay hạ cánh tại sân bay Bắc Kinh.

Vừa xuống máy bay, Tống Thành gọi tới: " Ánh Thẩm, Bắc Kinh bên này kẹt xe, tôi còn chưa có ra khu vực thành thị, mấy người tìm một chỗ ở sân bay chờ tôi một chút."

Thẩm Lương Xuyên nghe nói như thế, gật đầu, "Ừm."

Thân phận của anh đặc biệt, không thích hợp đi xe taxi, càng không thích hợp xuất hiện tại nơi nhiều người, còn không bằng tìm một chỗ, khiêm tốn chờ thêm một chút.

Chẳng qua hiện tại Tống Thành còn ở khu vực thành thị Bắc Kinh, nếu tới, thì sao cũng phải nửa giờ.

Hạ Noãn Noãn nghe nói như thế, buông tầm mắt.

Năm người đẩy hành lý, mới đi ra lối đi ra, liền nghe tiếng gọi cách đó không xa: " Tử Hào!"

Mấy người ngẩng đầu, nhìn sang, liền thấy Mai Phượng đứng ở đằng đó.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store