ZingTruyen.Store

Bhtt Trai Dat Nghieng 23 Do 5

Trái Đất Nghiêng 23 Độ 5

Tác giả: น้ำเงิน นามสมมุติ (blue pseudonym)

Chương 8: Will You Walk with Me?/ Cậu sẽ đồng hành với mình chứ?

"Bọn mình đã gặp nhau bao giờ chưa? Mình trông cậu quen lắm." Sun hỏi, cô quyết định đi theo cô bạn này vì thấy có gì đó vừa lạ lại vừa có cảm giác quen thuộc như đã từng gặp nhau.

"Tụi mình học chung trường."

"Thiệt hả?"

"Thiệt."

"Vậy cậu học lớp mấy?"

"Lớp 10."

"10 gì?"

"10/3"

"Vậy là cậu học cùng lớp với Tinh, hèn gì thấy quen quen."

"Ờ thực ra tụi mình cũng gặp sơ vài lần rồi."

"Vậy mà cậu không nói gì với mình hết, thật xấu tính."

"Mình xin lỗi mà."

Tiếng chuông điện thoại vang lên. Điện thoại của Sun đổ chuông làm gián đoạn cuộc trò chuyện giữa họ.

"Dạ, bố... con đang ở bên ngoài, bố tới rồi ạ? Rồi con ra liền."

Sun trả lời điện thoại, rồi quay sang nghiêm nghị nhìn Ongsa.

"Ongsa, chúng mình có thể bắt đầu lại, nhưng cậu phải hứa là không được tự nhiên biến mất mà không nói lời nào với mình nữa nhé?"

"Ờ, mình hứa" Ongsa thì thầm.

"Tốt, giờ mình đi trước đây, bố mình đang chờ."

"Ừ."

Về tới nhà, Sun thấy mệt lả, cô nằm xuống giường, bây giờ Sun đã ở một mình, cô lặng lẽ suy ngẫm về mọi thứ. Không thể tin được những chuyện như thế này lại có thể xảy ra ngoài đời thực. Cô cứ ngỡ chuyện thế này chỉ có ở trong tiểu thuyết hay phim ảnh mà thôi.

Một... cô gái ư?

Suốt thời gian qua cô đã nói chuyện với một cô gái.

Người đã làm cho trái tim cô rung động là một cô gái.

Người khiến cô phát điên cả tháng trời là một cô gái.

Vậy nếu cô thật sự thích Ongsa, có nghĩa là cô thích... con gái?

Có phải cô đang trở thành một người đồng tính?

Chuyện này thật điên chứ.

Giờ cô phải làm gì đây? Liệu có nên nói thật với Ongsa cô không thích con gái... sau khi đã lỡ nói câu "giới tính không quan trọng" hay không ? Đúng là điên mà, Ongsa nghĩ thế nào về cô rõ rành rành như vậy. Nếu Sun nói ra những lời đó, họ sẽ không thể đối mặt nhau và Ongsa sẽ biến mất khỏi cuộc đời cô mãi mãi. Ongsa biến mất ư... Sun không cho phép điều đó xảy ra. Cô gần như phát điên sau một tháng không có Ongsa, dù không thích trở thành người đồng tính nhưng cô cũng không muốn thiếu Ongsa trong cuộc đời này.

À mà sao Ongsa chưa nhắn tin cho cô nữa. Chẳng phải cậu ấy đã hứa sẽ không biến mất sao?

Cứ như thế, Sun mất ngủ suốt đêm vì nghĩ về Ongsa và thiếp đi khi trời tờ mờ sáng. Điên thật chứ. Sun đã nghĩ ra đủ mọi chuyện khi Ongsa biến mất, giờ đã gặp được nhau rồi, cô lại càng suy nghĩ nhiều hơn. Tại sao Ongsa lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy? Cậu ấy vẫn chưa nhắn tin cho cô và Sun bắt đầu thấy lo lắng. Thành thật mà nói tối qua Sun đã thừa nhận với bản thân là cô muốn có Ongsa trong đời kia mà. Mối quan hệ này vượt qua mọi lẽ thường, đây là một chuyện lớn và cần có thời gian để đối mặt. Sun muốn nói chuyện với Ongsa nhưng lại không dám nhắn tin cho cậu ấy. Cô sợ nếu vẫn không thể chấp nhận mối quan hệ kiểu này, hành động của cô sẽ làm tổn thương người mà cô quan tâm....

DING!

DING!

[O: Chào buổi sáng.]

Ongsa nhắn tin cho Sun khi đang trên đường đến trường. Lời nhắn ngắn gọn, không có ý nghĩa gì đặc biệt nhưng lại khiến trái tim Sun đập thình thịch một cách kỳ lạ.

Tim đập nhanh hơn sau khi nhận được tin nhắn của ai đó...

Nếu không phải do nội dung...

...thì người gửi tin nhắn đó quan trọng đến mức nào chứ....

[SUN_SUN: Chào buổi sáng.]

Sun trả lời từa tựa tin nhắn vừa được nhận, không phải vì cô bất lịch sự hay nghĩ không ra lời đáp lại hay ho hơn. Cô chỉ là không biết nên làm gì, nhưng Sun dám khẳng định Ongsa là người quan trọng đến mức cô không thể buông tay.

Cô đã lo sốt vó khi không nhận được tin nhắn của Ongsa hôm qua.

Nếu giờ không có cả tin nhắn lẫn người nhắn tin đó...

...thì cô sẽ ra sao đây?

Mặc dù Sun chắc chắn được việc Ongsa quá quan trọng để có thể biến mất, nhưng mối quan hệ kiểu đó lại là một vấn đề lớn đối với cô. Sun không biết liệu cô có thể nghĩ về Ongsa theo cách đó hay không. Chuyện này thật quá khó với cô.

Trong khi chờ Ongsa trả lời, Sun đọc lại cuộc trò chuyện ngày trước của hai người, trong khoảng thời gian trò chuyện qua lại với nhau, sự kết nối của họ, những kỷ niệm đẹp, mọi thứ cũng chia sẻ với Earth, người mà giờ cô đã biết là Ongsa, có rất nhiều điều như vậy.

Sun chậm rãi đọc các cuộc chuyện trò đó và bật cười trước những tin nhắn cũ đã từng làm cô khó chịu trong suốt thời gian qua. Cô vẫn thấy bực mình với câu trả lời của Ongsa ngày đó, nghĩa là mọi cảm giác vẫn như xưa,chẳng có gì thay đổi cả, sự khác biệt ở đây là những thắc mắc ngày trước của Sun giờ đã có câu trả lời.

[SUN_SUN: Earth.]

[SUN_SUN: Bọn mình nói chuyện với nhau được một thời gian rồi.]

[SUN_SUN: Cậu có muốn gặp nhau ngoài đời không?]

[O: Hả, cậu muốn gặp mình à?]

[SUN_SUN: Ừ. Cậu không muốn gặp mình sao?]

[O: Mình muốn chứ.]

[O: Nhưng mình vẫn chưa sẵn sàng Sun à.]

[SUN_SUN: Earth.]

[SUN_SUN: Mình nói thật nhé, mình biết là cậu đang lo lắng.]

[SUN_SUN: Nhưng mình không muốn cậu nghĩ quá nhiều về việc đó.]

[SUN_SUN: Dù cậu có là ai, dù cậu có ra sao. Chỉ cần cậu là Earth mà mình biết. Mình có thế chấp nhận được hết.]

[O: Sun à.]

[O: Không phải là mình không muốn gặp cậu.]

[O: Không phải là mình thấy dễ chịu gì khi không thể nói cho cậu biết mình là ai.]

[O: Mình sợ mối quan hệ của chúng ta sẽ không còn như xưa nữa khi cậu biết mình.]

[O: Mình muốn lưu giữ hình ảnh tốt đẹp trong trí tưởng tượng của cậu.]

[O: Mình không muốn phá hỏng hình ảnh đó.]

Đây chính là điều Ongsa lo lắng, đây là những gì đang xảy ra với cô, cô đang lưỡng lự muốn đổi ý.

Chỉ vì cô đã phát hiện ra Earth thật sự là ai....

[SUN_SUN: Nhưng mình không muốn cậu chỉ có trong trí tưởng tượng của mình,Earth.]

[SUN_SUN:Trí tưởng tượng của mình dù có đẹp đến mấy cũng không thể chạm tới được.]

[SUN_SUN: Cho dù cậu có thế nào thì đó vẫn là cậu.]

[SUN_SUN: Chỉ cần là cậu thì mọi thứ khác đều không quan trọng với mình.]

Không phải đã nói sẽ chấp nhận được người đó hay sao?

Sao bây giờ lại hành xử như thế này? Đúng là điên thật mài





***&***

"Tinh" Giọng nói gọi tên cậu khiến Tinh ngừng việc chép lấy chép để cuốn bài tập trước mặt, ngẩng đầu lên để nhìn xem đó là ai. Khi nhìn thấy chủ nhân của giọng nói trong trẻo đó mặt cậu liền tái mét. Tinh không phải là người duy nhất phản ứng như vậy, hai người bạn thân của cậu đang ngồi cạnh cũng sốc không kém.

"À... xin chào, chuyện gì vậy Sun?" Tinh điều chỉnh giọng nói sao cho tự nhiên nhất có thể và cố gắng không liếc nhìn Ongsa.

"Mình có thể nói chuyện với bạn cậu một lát được không? Mình sẽ trả lại cậu ấy cho cậu sau."

Trước khi Charoen và Tinh kịp định thần lại thì Sun đã kéo Ongsa ra ngoài cùng cô, điều đó làm hai người sốc tinh thần tiếp.

"Ongsa chắc tiêu đời rồi. Charoen mau gọi cho ông nội cậu để chuẩn bị nhà tang lễ cho cậu ấy đi."

(*≧д≦)




***&***

Sun đưa Ongsa đến một góc trong thư viện, chỉ có vài học sinh ngồi học ở đó không quan tâm tới họ.

"Sao cậu lại không trả lời tin nhắn của mình nữa rồi?" Sun quay người lại rồi hỏi. Sun thấy Ongsa đã đọc tin nhắn của cô trả lời cậu ấy sáng nay nhưng người ta lại chớ có trả lời cô cho đến tận lúc này, giờ nghỉ trưa, làm cô sốt ruột phải đích thân đi tìm cậu ấy.

"À... mình không biết phải nói gì." Ongsa thành thật trả lời.

"Thì cứ nói chuyện bình thường như trước kia là được mà."

"... Mình."

"Cậu có muốn ngừng nói chuyện với mình không?"

"Không có mà. Mình chỉ không biết phải nói gì, mình vẫn chưa quen với việc này."

"Cậu đã im lặng suốt đêm qua, cậu đã hứa sẽ không biến mất."

"Mình bị... tịch thu điện thoại." Ongsa nói, cúi gằm mặt xuống như một đứa trẻ bị bắt gặp làm chuyện sai trái.
(T_T)

"Sao vậy?" Sun tò mò hỏi.

"À... chuyện là... hôm qua mẹ biết mình trốn đi học thêm, khi mình vừa về đến nhà, mẹ đã tịch thu điện thoại, không cho dùng trong một đêm."

"Cậu đúng là hư thật đấy, thế sao lại trốn học vậy?"

"Mình đi... uống cà phê."

Trớ trêu thật luôn, sao tim mình lại đập nhanh như vậy chỉ vì lời nói đơn giản của cô bạn này.?

"Đưa diện thoại của cậu cho mình nào."

"Sao chớ?" Ongsa nhìn Sun bối rối.

"Thì cứ đưa đây."

"Cậu cũng tính tịch thu nó sao?"

"Mình đâu phải là mẹ cậu, mắc gì mình phải làm vậy chứ, cậu mau lấy điện thoại ra đi."

"Ờ... được rồi" Ongsa ngoan ngoãn đưa điện thoại cho Sun. Sun dường như đã trở nên hung dữ hơn sau cuộc chạm trán ngày hôm qua.

"Mật khẩu là gì?"

"3004."

"Sao giống mình vậy?" Sun ngạc nhiên thốt lên.

"Ừa, trùng hợp quá." Quá là trùng hợp khi mà mình đặt ngày sinh của cậu làm mật khẩu. Ongsa lặng lẽ nghĩ.

"Rồi 3004." Sun lặp lại trong khi mở khóa điện thoại.

"Khoan đã !!!" Ongsa hét lên như nhận ra điều gì đó, nhưng đã quá muộn.

Hình nền màn hình khóa là ảnh một idol Hàn Quốc bỗng chuyển sang ảnh một cô gái đang đứng bên cạnh chủ nhân của thiết bị mà cô đang cầm trên tay với khuôn mặt tái nhợt.

Ongsa quên mất mình đã đặt ảnh Sun làm hình nền của màn hình chính, hơn nữa đây lại còn là một bức ảnh mà cô bí mật chụp lại. Thôi xong, bị bắt quả tang rồi. Thật là...

Thế mà ,Sun không có phản ứng gì, cô chỉ bấm gọi. Sau khi chuông điện thoại của Ongsa reo lên thì Sun cúp máy rồi trả Ongsa điện thoại, cô nhận lại với vẻ mặt bối rối như khi đưa nó cho Sun.

"Tiết cuối của cậu là tiết tự học đúng không?"

"Sao cậu biết?" Ongsa ngạc nhiên hỏi.

"Mình xem thời khoá biểu trong văn phòng."

"..." ('・ェ・`)

"Mình nghe nói cô Pornpan nay xin nghỉ, vậy là tiết cuối mình cũng rảnh như cậu. Mình sẽ gọi cho cậu."

"..." (≧ヘ≦ )

"Cậu lưu số của mình đi!"

"..." (; ̄ー ̄A

Rồi cuộc đời Ongsa coi như xong. Sun vừa gọi vào số của cô,thế nên Sun đã nhìn thấy liên lạc của mình trên điện thoại của Ongsa, mà Ongsa thậm chí còn lấy tấm hình chụp trộm của Sun làm hình đại diện. Giả làm con trai chưa đủ rắc rối hay sao? Tại sao số phận lại trêu đùa cô như vậy? Cô xấu hổ muốn độn thổ.

(T_T)

"Đừng làm vẻ mặt đó." (^.^)

"À...chà...mình...à..."(T_T)

"Mình sẽ gọi cho cậu, giờ cậu đi về lớp đi. Chúng ta trễ tiết đầu chiều nay được năm phút rồi, mình đi đây."

Sun quay đi bỏ lại Ongsa ngơ ngác. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cô đang mơ à? Chuyện này là sao? Họ vẫn chưa nói chuyện xong và Sun đã đi về lớp học. Sao cậu ấy lại vội vàng như vậy? Ongsa không hề cảm thấy vội vã chút nào,ngay cả khi tiết sau đó là tiết Hoá. Mà khoan... Tiết đầu tiên của buổi chiều là hoá, môn học của bà cô bốn mắt đó!!!!! Mày tiêu đời thật rồi,Ongsa

(ToT)





***&***

"Xin lỗi cô em vào lớp trễ." Ongsa nói nhỏ nhẹ nhưng đủ to trước lớp học hoàn toàn im lặng của người cô giáo đeo mắt kính khắc khổ.

"Em đã trễ hơn mười phút rồi. Hay là em tháo đồng hồ ra khỏi xài đi, vì nó chẳng giúp em đến lớp đúng giờ."

"Em xin lỗi cô ạ."

"Mau về chỗ của mình đi."

"Em cảm ơn cô ạ." Ongsa mặt tái mét bước đến bàn cạnh Tinh và Charoen.

Sau khi chia tay với Sun, Ongsa quay lại cả chỗ hai người bạn của mình thì phát hiện Tinh, Charoen cùng cặp sách của cô đã biến đâu mất. Sau đó, Tinh gọi điện cho cô nói bà cô bốn mắt đã vào lớp, cô phải nhanh chân lên. Ongsa đã chạy nhanh hết mức có thể nhưng vẫn bị mắng.

"Này, tại sao Sun lại muốn gặp cậu?" Tinh thì thầm hỏi.

"Cậu ấy biết sự thật rồi à?" Charoen cũng đang tò mò.

"Ừa." Ongsa trả lời.

"Cái gì?!!! Thật á? Sao cậu ấy biết được? Cậu ấy có nói gì khó nghe với cậu không? Thế còn...."

"Tinh, Nannapat, Charoen. Ba đứa muốn nói chuyện thì ra ngoài cho tôi!!!"

Sau khi mệnh lệnh của cô giáo bốn mắt được đưa ra, mọi thắc mắc của bạn cô đều ngậm ngùi mà chôn vùi trong tim.

"Tiết học đến đây kết thúc."

"Chúng em cảm ơn cô ạ"

Hai tiết hóa học của cô giáo bốn mắt cuối cùng cũng kết thúc. Tinh và Charoen ngay lập tức chuyển sự chú ý sang Ongsa.

"Này,mau khai đi." Tinh bắt đầu.

( >Д<;)

"Hôm qua mình gặp Sun ở quán cà phê rồi cậu ấy phát hiện mình chính là người đã giả trai để nói chuyện với cậu ấy."

"Là cậu tự thú nhận à?"

"Không có, tự cậu ấy phát hiện ra. Mình cũng không biết sao cậu ấy lại biết được, lúc ở quán cà phê cậu ấy đột nhiên gửi tin nhắn hỏi mình đang ở đâu. Mình hoảng quá nên mới bỏ ra ngoài, không ngờ cậu ấy bám theo mình."

"Sau đó thì sao, Sun nói gì?"

"Cậu ấy hỏi mình dạo này thế nào, còn nói cho mình biết cậu ấy đã hết cảm sau nhiều lần đi gặp bác sĩ."

"Hả?" Tinh có vẻ bối rối,đó có phải là chủ đề nên nói trong tình huống lúc đó không?

"Sau đó cậu ấy hỏi lý do tại sao mình biến mất, thế nên mình mới giải thích là do mình đã sai khi lừa cậu ấy và mình không muốn làm tổn thương cậu ấy. Sun hỏi tại sao mình lại tự đưa ra quyết định mà không hỏi ý kiến cậu ấy, đại loại vậy. Và mình mới hỏi ý cậu ấy xem là có phiền hay không khi mình bắt đầu lại từ đầu bằng việc giới thiệu bản thân mình."

"Thế Sun trả lời như thế nào?" Hai người bạn đồng thanh hỏi.Càng nghe càng phấn khích.

Tiếng chuông điện thoại của Ongsa cắt đứt cơn tò mò của hai đứa bạn.

"Đợi mình chút." Ongsa nói với hai người bạn rồi nghe máy.

"Alo... Lớp mình đã giải tán rồi, Ừ... Ngay giờ sao? Ờ, mình biết rồi, mình sẽ đến, cậu tắt máy đi."

Ongsa kết thúc cuộc gọi và chộp cái Balô quay sang hai người bạn.

"Mình phải đi đây, gặp sau nha."

Trước khi Tinh và Charoen kịp trả lời, Ongsa sợ Sun đợi lâu nên đã lao thẳng ra khỏi lớp, bỏ lại hai đứa bạn của mình còn đang bối rối với câu hỏi chưa có lời giải đáp.

"Ongsaaaa!!! Thứ bạn mất nết!!! Đến đoạn gay cấn lại chạy mất hút luôn, nỡ lòng nào cắt ngang xương vậy chứ, đồ đang ghét!!!" Tinh hét lên trong khi Charoen mệt mỏi liếc nhìn Ongsa, nhưng cô gái bị mắng thậm chí còn không thèm nhìn lại.

(*≧д≦)


***&***

"Sun"

"Cậu đến rồi à. Ngồi xuống đi." Sun nói, nhường chỗ cho Ongsa ngồi cạnh cô trên chiếc ghế xích đu dành cho ba người, hai cô gái ngồi sát ở đầu ghế xích đu,để lại khoảng trống lớn ở giữa đủ chỗ cho Tinh nhảy vào ngồi cũng được

"Mình gọi cho cậu ra vì mình không muốn nhắn tin hay gọi điện." Sun bắt đầu câu chuyện.

"Ừ."

"Hôm qua bọn mình phải về vội, và mình đã mất ngủ cả đêm khi nghĩ về chuyện của chúng ta. Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột và bất ngờ với mình."

"Mình biết."

"Khi chúng ta nhắn tin qua lại với nhau, mình thấy rất vui vẻ,rất thoải mái. Mình luôn biết ơn vì có cậu ở bên cạnh mình. Hồi đầu mình không hiểu tại sao cậu lại cố tránh gặp mình, nhưng giờ thì mình biết rồi. Mình biết cậu sợ mọi chuyện giữa hai ta sẽ thay đổi và mối quan hệ của bọn mình sẽ không còn như trước nữa."

"..."

"Và đúng là mọi thứ đã thay đổi như cậu nghĩ, mình đã suy nghĩ suốt đêm. Mình là con gái,cậu cũng là con gái. Liệu giữa hai người con gái có thể có tình cảm vượt quá mức thuần khiết không? Mình vẫn không chắc chắn về cảm giác của mình với cậu hay mối quan hệ của chúng ta sẽ ra sao. Mình không thể nhìn thấy tương lai của chuyện này..."

"..."

"Mình xin lỗi."

Lời xin lỗi nhẹ nhàng khiến trái tim Ongsa rùng mình. Mặc dù cả đêm qua cô đã nhắc nhở bản thân đừng quá hy vọng khi Sun đồng ý bắt đầu lại mối quan hệ này, cậu ấy vốn dĩ không hề nói rõ họ sẽ làm thế nào. Dù cô đã lo lắng và chuẩn bị tinh thần từ tối qua, nhưng giờ đây khi nghe được những lời Sun vừa nói, trong lòng như có một tảng đá nặng trĩu đè lên trái tim cô.

"Cậu không cần phải xin lỗi đâu..."

"Mình hiểu mà Sun, mình biết điều đó thật khó khăn. Đúng như cậu nói, chúng ta không thể nhìn thấy tương lai của một mối quan hệ giữa nữ và nữ. Thật ra, đến ngay điểm khởi đầu mối quan hệ này còn không thể nào tưởng tượng ra được kia mà." Ongsa phải cố rất nhiều để ổn định giọng nói của mình dù trong lòng cô chán nản vô cùng.

"Chúng ta hãy bắt đầu lại từ đầu, từ thời khắc này."

Ongsa bối rối không hiểu tại sao Sun lại tiến về phía cô và thậm chí còn nắm lấy tay cô.

"Mình không biết liệu cậu có cảm giác như vậy với mình hay không. Mình thậm chí còn không biết mọi chuyện giữa chúng ta sẽ diễn ra như thế nào. Nhưng mình không muốn mọi chuyện kết thúc ở đây vì lý do này. Mình đã có những cảm xúc tốt đẹp với cậu trong suốt thời gian chúng ta nhắn tin qua lại với nhau. Dù sao thì mình cũng đã cảm thấy như vậy ngay cả khi cậu là Earth-một chàng trai."

"Giờ bọn mình hãy từ từ tìm hiểu nhau có được không? Trước tới nay hai ta chỉ làm điều đó qua tin nhắn LINE, từ giờ trở đi hãy thực sự tìm hiểu thêm về nhau nhiều hơn nhé."

"Sun... Ý của cậu là gì ?" giờ phút này Ongsa không ngại bị gọi là kẻ ngốc. Cô không thể hiểu được những lời nói khó hiểu của Sun.

"Ý mình là... à thì... bọn mình có thể thử quen nhau xem sao. Thế mới biết là có được hay không chứ."

"À... Thế tại sao cậu lại làm mình sợ với lời xin lỗi thế?"

"À... Mình chưa nói xong... Mình định nói là mình không thể nhìn thấy tương lai của chúng ta nên mình đã muốn nói với cậu là... Mình xin lỗi, nhưng cậu có thể ở bên mình cho đến khi mình nhìn thấy được tương lai của chúng ta không?"

(≧ω≦。)

-///-

Nếu tình yêu là một cuộc hành trình...

Trên con đường mà hai cô gái đồng ý đồng hành cùng nhau...

Thì dẫu không biết có điều gì đang chờ đợi ở cuối hành trình này...

...Ít nhất sự khởi đầu cũng đã hình thành.


***&***

Sau khi chia tay với Ongsa, Sun trở về lớp học sau giờ nghỉ trưa. Cô không vội về lớp vì sợ muộn giờ,mà là vì không chắc mình có thể bình tĩnh lại được. Sun tỏ ra điềm tĩnh và nghiêm nghị nhưng Ongsa lại khiến cô bối rối. Lời nói, biểu cảm của Ongsa, đặc biệt là cách cậu ấy nhìn cô.......

Làm sao cậu ấy lại có thể đáng yêu đến vậy??????????

♪(/ω\*)

Sun đã suy nghĩ suốt đêm chỉ để bị đánh bại trong vòng mười phút sau khi gặp Ongsa. Chuyện này đúng là điên rồi mà, Sun cảm thấy vô cùng xấu hổ khi Ongsa đặt ảnh của cô làm hình nền điện thoại, lại còn dùng ảnh của cô để làm ảnh đại diện số điện thoại của cô. Điều gì sẽ xảy ra nếu Sun không kiềm chế được bản thân? Sẽ rất xấu hổ, đúng là một người điên mà....

"Thầy đã vào lớp chưa?" Sun hỏi khi cô đến lớp học, đó là một câu hỏi cho có, cô có thể đoán được câu trả lời vì lớp học đang hỗn loạn đến mức nào.

"Chưa,cậu đã ở đâu thế?" Deer tò mò hỏi vì vừa nãy Sun đột nhiên bảo cô mang hộ balo vào lớp rồi chạy biến đi một lúc lâu.

"Mình đến gặp Tinh" Sun thành thật trả lời... dù cũng không hoàn toàn là vậy.

"Ồ... Có việc bên hội học sinh hả ? Là thành viên của hội đó có vẻ bận rộn nhỉ, chưa là thành viên chính thức mà đã bận thế này rồi." Vee cảm thấy kiệt sức thay Sun. Theo kết quả bầu cử một tuần trước, đội của Sun đã giành chiến thắng vang dội, đồng nghĩa với việc Sun sẽ là một trong những thành viên tương lai của hội học sinh. Ai cũng biết rằng Hội học sinh của trường này gánh rất nhiều "trọng trách".

"Ừ." Sun gật đầu đồng ý vì cô không muốn bạn bè thẩm vấn mình.

"Sun... mình hỏi cậu chuyện này." Kongkwan thận trọng nói.

"Chuyện gì vậy?"

"Cậu đã... vượt qua được chuyện của Earth rồi à?" Không phải là cô tò mò chuyện của bạn mình, chỉ là có gì đó ở Sun đã thay đổi,vô cùng rõ ràng, làm khơi dậy sự tò mò trong cô.

"Ừ.... mình nghĩ mình sẽ thử thích người khác xem sao."

(^.^)

"Hả???????"

(`Д'≡`Д')??

***&***

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store