Bhtt Qt Mau Xuyen Hoan Sam Vai Ac Doc Nu Phoi Quyen Mieu
Sau khi nói chuyện với Lâm Du, vài ngày sau, đoàn phim đã gửi một thông báo đến công ti của Tần Hiểu Hiểu, nói rằng nàng có thể đến nơi tập kết trước hai giờ chiều, chuẩn bị cho cảnh quay đầu tiên.Vào ngày này, sau bữa trưa, Tần Hiểu Hiểu lên đường.Tuy nhiên, để duy trì phong cách nhất quán của nguyên chủ và tránh tan vỡ, Tần Hiểu Hiểu cố tình dạo chơi bên ngoài, sau khoảng 10 phút mới ung dung bước vào nơi tập trung.Khi cô mang hành lý đến trễ, mặt đạo diễn đen như đít nồi.Đạo diễn khá phiền muộn, ông không thể giáo huấn Tần Hiểu Hiểu. Rốt cuộc, bên kia đã đầu tư 200 triệu vào đoàn phim, là người mà nhà sản xuất đề danh cần chiếu cố.Trong khi ông đang suy nghĩ, đột nhiên, điện thoại di động của ông ta reo lên.
"Tôi ra ngoài nghe điện thoại", đạo diễn nhìn vào tên người gọi trên màn hinh và bước đi, đối mặt với cô: "Kịch bản "Giấc mơ ác mộng"nằm trên bàn, cô hãy cầm lấy nó."Sau đó, ông ta bước ra khỏi phòng, cánh cửa đóng lại, hình bóng của người đàn ông biến mất trước mặt mọi người.Bức ảnh này lọt vào mắt của Chu Thiến trong đám đông. Đó là tiểu diễn viên bị đạo diễn chỉ trích, đang muốn phát tác, kết quả chuông điện thoại cắt ngang.
Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Tần Hiểu Hiểu, không hiểu sao cô thấy đố kị.... Người phụ nữ này, tại sao cô ta có thể kiêu ngạo như vậy, đôi mắt cô ta cao hơn đầu, mà lại được đạo diễn nhìn trúng chứ, tại sao?Chu Thiến đã tham gia vòng giải trí trong một thời gian dài, các nhân vật nổi tiếng trong giới cô đều biết, người phụ nữ trước mắt mặc đồ hàng hiệu, chắc chắn cô ta là một diễn viên bất tài.... Với sự ngạo mạn đó, liệu đạo diễn có thích, và thêm ấn tượng tốt với cô ta không, và chương trình tiếp theo sẽ tiếp tục để cô ta đóng vai người nữ phụ?Đồng thời.Phía bên kia.Tần Hiểu Hiểu thu hồi ánh mắt, nàng nhìn vào cái bàn.Chắc chắn, có một chồng tài liệu trên đó.Cô bước về phía trước và định nhặt nó lên, đột nhiên -"Này!"Người phụ nữ cao gầy đứng cạnh bàn đập mạnh tài liệu xuống đất.Người này là Chu Thiến. Sau đó, cô ta giả vờ bất cẩn, tỏ vẻ ngạc nhiên, nói: "Ôi, tôi không cố ý làm rơi nó".Rốt cuộc, Chu Thiến nhặt tài liệu lên, như muốn nói, tôi đã cầm lên rồi, cô có thể để tôi đi.Nói chung, nếu là người bình thường, họ sẽ nói không sao: chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không, rồi nhặt tài liệu lên.Nhưng thật không may, người cô ta đụng vào lại là Tần Hiểu Hiểu.Làm một ác độc nữ phối, tối không sợ hai điều:Thứ nhất: không sợ gây rắc rối.Thứ hai: không sợ chết.Nàng không sợ rắc rối, muốn rắc rối tới mà không tới, muốn phiền cũng khó.
Bây giờ, có người tự động đến cửa để nàng giải trí nha.Ngay lập tức, Tần Hiểu Hiểu lạnh lùng nhìn lại Chu Thiến, một cái tát đập xuống bàn.Tiếng ồn lớn từ bàn làm mọi người sững sờ, họ nhìn hai người ở giữa phòng, nghiễm nhiên trở thành ăn dưa quần chúng.Hai người trong cuộc không sợ nháo lớn chuyện, người xem nhao nhao xoa tay, chờ mong hai người cãi nhau.Trong số những người xem, chàng trai trẻ Văn Ngôn tham gia buổi thử vai hôm qua với Tần Hiểu Hiểu thì khác. Anh ta xem Chu Thiến và âm thầm thương tiếc cho cô.Có thể những người khác không biết, nhưng anh ta rất rõ ràng. Duẫn Nghê là người có bối cảnh, không phải muốn đụng vào là được, anh ta công nhận rằng tránh Duẫn Nghê càng xa càng tốt, trăm lợi mà không hại.Rốt cuộc, bên kia là con gái của giới kinh doanh, cho dù có bao nhiêu nhà sản xuất nổi tiếng đã nhìn thấy, họ phải nhường nhịn đến ba phần.Chỉ có Chu Thiến không chú ý đến giới kinh doanh, vì vậy cô không thể nhận ra Duẫn Nghê, cô ta không biết lượng sức mình mà chọc vào một cái tai tinh.Đây không phải là một cuộc đối đầu, mà là đơn phương tuyên chiến."Kháo, cô điên à!"Hồn nhiên không biết mình chọc phải ác ma Chu Thiến, lông mày dựng lên, tiếp tục nói: "Thái độ đối với tiền bối của cô là như vậy sao... Hãy lịch sự với người khác, bố mẹ không dạy cô điều này sao?""Mang kịch bản trả lại cho tôi."Tần Hiểu Hiểu không chú ý đến Chu Thiến, liếc xéo người trước mặt, tà khí cười nhẹ.
Giọng cô ám chỉ đe dọa: "Nếu không, tôi không ngại dạy cô cách đối nhân xử thế. "Nghe vậy, Chu Thiến tức đỏ cả mặt.Cư nhiên sỉ nhục cô trước báo người, cô ta nghĩ mình là ai?Haha, một diễn viên không thể đạt đến mười tám tuyến, dám tỏ kiêu ngạo như vậy.Đáp lại điều này, Chu Thiến bắt đầu giơ tay, tùy theo tát về phía Tần Hiểu Hiểu, hét: "Dường như, tôi không cho cô xem ba phần nhan sắc, cô sẽ không biết bầu trời có bao nhiêu lớn đâu!"Thật không may, bị Chu Thiến tát thẳng vào mặt, má nóng rát, Tần Hiểu Hiểu choáng váng.Tần Hiểu Hiểu bám vào cổ tay Chu Thiến siết chặt.Nhìn vào khuôn mặt đau đớn của đối phương, Tần Hiểu Hiểu khẽ mím môi, tươi cười rạng rớ
Hệt như như hoa anh túc, đẹp mà có độc.Tiếp theo, nàng phản bác: " Không cần đưa tôi ba phần nhan sắc, tôi đẹp mười phần rồi nga. ""Ô ... Ô ... Buông ra ..."
Cơn đau xuất phát từ bàn tay ngày càng trở nên dữ dội hơn. Chu Thiến lắc tay liên tục, nhưng cô ta không thể thoát khỏi bàn tay của Tần Hiểu Hiểu. Cô phải nghiến răng nhịn đau, giọng nói yếu ớt thoát ra khỏi răng.
Đôi mắt cô đỏ hoe vì đau đớn, một giọt nước mắt rơi xuống vì uất ức.Tất nhiên, nếu vẻ ngoài của Chu Thiến mềm mại và bớt dữ dằn hơn, trông cô ta sẽ yếu ớt sẽ làm người khác không nhịn được muốn bảo hộ.Ngay cả khi như vậy, Chu Thiến vẫn chửi rủa không ngừng, nhưng vì quá đau đớn , cô ta vẫn tiếp tục nói: "Cô ... Cô ... đưa ... tay của cô ... đưa nó ra ... ah!"Khi Tần Hiểu Hiểu siết chặt tay của mình, Chu Thiến cũng hét toáng lên, vang vọng cả căn phòng.Tiếng hét thảm thiết làm người nghe da đầu tê dại , họ nhìn vào hai bàn tay nắm chặt của hai người trước mặt, run bần bật.Trước mắt, khai mở cuộc vui nhỏ đã hơi quá đà rồi. Mọi thứ thực sự có thể phát triển thành một tình huống không thể vãn hồi, không thể tránh khỏi việc chiến hoả sẽ lan đến những người xung quanh. Nếu họ nháo quá lớn, họ sẽ phải chịu hậu quả.Tại đây, ai mà không phải nhân tinh.Vạn nhất xử lý không tốt, ngăn trở Duẫn Nghê làm việc xấu, không may bị ghi hận thì phiền phức.-------------Có thiếu niên do dự hạ, cuối cùng hít sâu một hơi, nhãn thần kiên nghị, anh bước về phía trước, tư thế của anh phảng phất như bước tới chiến trường.
Anh ta nói: "Hãy dừng lại đi, đừng làm tổ chuyện lên như vậy.""Tôi sẽ giúp cô."
Anh nói, anh ta cầm kịch bản từ tay Chu Thiến và đặt nó lên bàn.
"Được rồi ... đừng đánh nhau.""Nga."
Tần Hiểu Hiểu buông tay.Tay phải rủ xuống, Chu Thiến khịt mũi. Cổ tay đỏ và sưng lên, và một số nơi đã có màu xanh và tím. Cô ta lau nước mắt và bất đắc dĩ trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt."Tiền bối", Tần Hiểu Hiểu lườm cô.
Giọng nói trầm thấp, bộc lộ nguy hiểm."... Cô muốn làm gì?" Chu Thiến chuông báo động réo lên, lùi lại một bước."Họ của tôi là Duẫn.""....." Chu Thiến không nói nên lời.Ai quan tâm đến họ của cô ...Người này không phải là, thốt ra những lời mỉa mai chọc tức cô đi?
Ha, thực sự nhàm chán, có khác gì một hài tử đâu? Tôi đánh cô, cô cũng đánh tôi, nó thực thật trẻ con.Nhưng dần dần, cô cảm thấy không đúng.
Ngay cả khi tôi không chú ý đến thế giới bên ngoài, thỉnh thoảng tôi vẫn có thể thấy các tiêu đề về thế giới kinh doanh khi tôi sử dụng Weibo. Thường có tên của một người - Duẫn Thiệu Trác.
Người này có một sự nghiệp lớn, chuỗi cửa hàng khắp châu Á, một phụ nữ tài hoa, tính tình kiêu ngạo ...Không ...Không thể.Chu Thiến lắc đầu, không dám nghĩ về điều đó, nhưng cơ thể dần dần mềm nhũn,phải dựa vào chiếc bàn gỗ mới lung lay đứng nổi.Mặc dù cô không muốn thừa nhận điều đó, nhưng cô đã có một câu trả lời trong lòng.... Không có gì lạ, không có gì lạ khi phía bên kia táo bạo và vô đạo đức. Không có gì ngạc nhiên khi giám đốc chú trọng cô ấy, và những người khác không hề lên tiếng..
Hóa ra từ đầu đến cuối, mình giống như một chú hề.
Thật lố bịch"Cạch."Lúc này, cánh cửa mở ra.Khi đạo diễn quay trở lại, ông thấy một bức tranh như vậy.
Căn phòng tĩnh lặng, một người phụ nữ thất hồn lạc phách dựa vào bàn, đứng cạnh là một người đàn ông và một người phụ nữ.
Bầu không khí đông cứng lại, như thể nó vừa trải qua một trận chiến.Tần Hiểu Hiểu không cảm thấy điều đó, cô quay đầu lại và nhìn xung quanh. Thiếu niên không có thời gian để đi, thấy rằng anh ta đã quen với điều đó.
Suy nghĩ một lúc, cô nhớ ra anh là người đứng lên hôm qua và buộc tội mình bắt nạt người phụ nữ."Tên của anh là gì?" Cô hỏi.Có rất nhiều vở kịch, anh ta chắc là một nhân vật phụ ba.Khi được hỏi, thiếu niên rất bối rối, mắt ngấn nước trả lời: "Lưu Duệ Bình."Tôi muốn sống, muốn được diễn phim thôi, Duẫn Nghê cô tha tôi đi~~~~ ToTGia đình anh cũng đang làm kinh doanh nhỏ, chả anh cũng đã nghe thấy cái tên Duẫn Thiệu Trác.Nếu nàng muốn chỉnh anh, anh thực sự không thể chịu đựng được.Không thể nào, anh không thể thấy cô gái Chu Thiến này bị ức hiếp.
Nhưng Lưu Duệ Bình không thể ngăn Duẫn Nghê nháo sự.Tuy nhiên, trên thực tế, Tần Hiểu Hiểu không có ý định chỉnh anh ta.Ngược lại, sau khi biết vai trò của Lưu Duệ Bình trong tiểu thuyết, nàng bày tỏ sự thông cảm với anh.
Trong truyện, có một loại nam nhị gọi là bánh xe dự phòng, tính tình mềm mại và ân cần, có một cảm giác không thể tả với nữ chủ.
Nữ chủ coi nam nhị như anh trai. Gặp khó khăn tựu tìm anh ta, gặp hoạ cũng tìm anh ta. Nữ chủ buồn cũng nam nhị.
Bồi nữ chủ ước hội, cùng nằm ngủ với nữ chủ.... Nhưng vẫn không có được trái tim của người mình yêu.Chỉ vì anh không phải là nam chủ.Ngoài ra nam nhị tồn tại chỉ có ý nghĩa là chế tạo tu la tràng ,để nam chủ ghen tị, và sau đó tuyên bố chủ quyền với nam nhị, nói nữ chủ chỉ có thể là của hắn.
Hạnh phúc rải thức ăn cho chó, thể hiện tình yêu, để người hâm mộ cuốn sách hét lên ngọt ngào.Vì vậy, cuối cùng, kết thúc của Lưu Duệ Bình đã tệ hơn một chút. Không chỉ ảnh đế ra lệnh không tiếp cận nữ chủ, mà anh ta còn bí mật gây áp lực cho cửa hàng gia đình của mình để yêu cầu anh ta lăn về nhà.Nghĩ đến đây, đôi mắt của Tần Hiểu Hiểu lấp lánh, bắt đầu truy tìm Hạng Mạt Vi thân ảnh.Tần Hiểu Hiểu tìm một vòng ...Kết quả là không có nữ chủ quanh đây...._______"Trời ạ!", đạo diễn lẩm bẩm trong phòng"Thế nào?"Ông nhìn vào thời gian, khẩu khí pha tạp xạo động: "Cô ..."Nghe vậy, Tần Hiểu tâm mình bạch." Ồ, cô lại đến trễ rồi nha.""Haha, đóng vai ác độc nữ phối Duẫn Nghê quá thành công." Bị một loạt những lời nói của bản thân doạ nhẹ Tần Hiểu Hiểu nghĩ , sản sinh tâm lý bóng ma liễu.
Điều này không thể thực hiện được, nàng phải học và tập làm quen với nó sớm.Theo cách này, tâm bắt đầu tính toán...
Tần Hiểu Hiểu chắc chắn rằng nữ chủ sẽ đến, nàng sẽ giữ cô lại, ngoan độc tố cáo nữ chủ đến muộn. Hahahaha....Bầu không khí yên tĩnh và thời gian trôi qua.Năm phút sau, tiếng bước chân đến từ ngoài cửa.Thời gian đã đến, Tần Hiểu Hiểu nhanh chóng đóng sầm cửa, tốc độ nhanh, thật đáng kinh ngạc.Khi nhìn thấy giám đốc, giám đốc đã đi về phía trước và có ý định đến trước mặt cô và kiểm soát tình hình trước.Nhưng muộn rồi, cánh cửa mở ra một góc ...Nàng thấy thân ảnh yểu điệu đặc trưng của phụ nữ.Lập tức.Nói thì chậm mà diễn ra quá nhanh, nào chưa hoạt động mà đã lao về phía trước. tay của Tần Hiểu Hiểu đã chạm vào người phụ nữ, nắm chặt lấy cổ áo đối phương."Hảo a, cuối cùng cô cũng đến sao?"
"Cư nhiên để tôi chờ lâu vậy? Cô giỏi quá ...""..."Tần Hiểu Hiểu đột nhiên không có tiếng nói.Đây không phải là vì nàng bị dán nhãn kép, không phải cảm thấy xấu hổ, mà là cô ấy thấy rằng mình đã bắt nhầm người ...Những lọn tóc nhỏ của đối phương rất lộn xộn, và phần đuôi kết thúc với chiếc cổ trắng thanh lịch như thiên nga, trong khi xương đòn gợi cảm, và phần dưới là một chiếc áo bông màu be, được bọc trong một cơ thể quyến rũ.
Đường viền cổ áo của quần áo được điểm xuyết bằng một nửa vòng tròn hoa, đường may tinh xảo, giống như thật ...
Lúc này, người phụ nữ nắm lấy tay của Tần Hiểu Hiểu, cảm giác như người đó lạt thủ tồi hóa.Không có nghi ngờ rằng người đến là lưu lượng tiểu hoa - Khúc Ly.Hàng chính hãng....Lúc này.
Đạo diễn khóc không ra nước mắt...
Tần Hiểu Hiểu đang chết lặng.Khúc Ly mỉm cười: "Xin lỗi, tôi đến trễ. Vì có trường hợp khẩn cấp tạm thời, tôi xử lí xong mới đến đây được."
"Nếu không có chuyện gì, tôi sẽ dành thời gian nghỉ ngơi trước." Giọng cô nhỏ nhẹ, ngay cả khi mọi người đối xử với cô như thế này, không hề tức giận.Cô chỉ nhìn người phụ nữ với nỗi kinh hoàng trước mặt, đôi mắt đủ dịu dàng để giết người.
Trong đôi mắt, những cảm xúc kỳ lạ thoáng qua, và sự dịu dàng trong xiềng xích ngày càng sâu sắc."Tôi có thể đi vào không?""..."
Tần Hiểu Hiểu tê liệt thả tay ra, rồi cúi đầu và không nói gì.Thái độ im lặng của cô, người khác chỉ cảm thấy khinh bỉ và vô tình.Trong ánh sáng của cô gần kính nhất, người đàn ông đứng đó cúi đầu xuống, và, giả bộ câm lặng, anh ta không biết làm thế nào giải quyết chuyện này, do đó im lặng.
Giống như một đứa trẻ đang làm điều gì đó sai, trong khi bị làm phiền, tự trách mình.Mặc dù không rõ ràng, nhưng chỉ từ những cảm xúc ẩn chứa trong khuôn mặt, từ sự phẫn nộ đến sốc, cô yếu ớt đoán rằng mình là người sai.
Cô nghĩ cô ấy là ai?Một chút ...Có điểm....Này.
Tác giả có một cái gì đó để nói: [Xem trước]
Tần Hiểu Hiểu: Tại sao cô ấy lại đến đây? Đợi đã ... Ý bạn là người phụ nữ số 1 tôi không chọn được diễn bởi cô ấy ... Đây là lý do tại sao bản gốc không được viết như thế này!
Qu Li: Vì cô nha > ω <Ps: Mặc dù nhân vật chính không phải là một người thực sự, tốt và đẹp, nhưng trong Chương 9, tôi sẽ xin lỗi vì những sai lầm đã gây ra ngày hôm nay (Tần Hiểu Hiểu đối với Khúc Ly có cầu sinh dục cực cường)#########Cảm ơn Haruyuuki đã ủng hộ mình nha <3
"Tôi ra ngoài nghe điện thoại", đạo diễn nhìn vào tên người gọi trên màn hinh và bước đi, đối mặt với cô: "Kịch bản "Giấc mơ ác mộng"nằm trên bàn, cô hãy cầm lấy nó."Sau đó, ông ta bước ra khỏi phòng, cánh cửa đóng lại, hình bóng của người đàn ông biến mất trước mặt mọi người.Bức ảnh này lọt vào mắt của Chu Thiến trong đám đông. Đó là tiểu diễn viên bị đạo diễn chỉ trích, đang muốn phát tác, kết quả chuông điện thoại cắt ngang.
Nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp của Tần Hiểu Hiểu, không hiểu sao cô thấy đố kị.... Người phụ nữ này, tại sao cô ta có thể kiêu ngạo như vậy, đôi mắt cô ta cao hơn đầu, mà lại được đạo diễn nhìn trúng chứ, tại sao?Chu Thiến đã tham gia vòng giải trí trong một thời gian dài, các nhân vật nổi tiếng trong giới cô đều biết, người phụ nữ trước mắt mặc đồ hàng hiệu, chắc chắn cô ta là một diễn viên bất tài.... Với sự ngạo mạn đó, liệu đạo diễn có thích, và thêm ấn tượng tốt với cô ta không, và chương trình tiếp theo sẽ tiếp tục để cô ta đóng vai người nữ phụ?Đồng thời.Phía bên kia.Tần Hiểu Hiểu thu hồi ánh mắt, nàng nhìn vào cái bàn.Chắc chắn, có một chồng tài liệu trên đó.Cô bước về phía trước và định nhặt nó lên, đột nhiên -"Này!"Người phụ nữ cao gầy đứng cạnh bàn đập mạnh tài liệu xuống đất.Người này là Chu Thiến. Sau đó, cô ta giả vờ bất cẩn, tỏ vẻ ngạc nhiên, nói: "Ôi, tôi không cố ý làm rơi nó".Rốt cuộc, Chu Thiến nhặt tài liệu lên, như muốn nói, tôi đã cầm lên rồi, cô có thể để tôi đi.Nói chung, nếu là người bình thường, họ sẽ nói không sao: chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không, rồi nhặt tài liệu lên.Nhưng thật không may, người cô ta đụng vào lại là Tần Hiểu Hiểu.Làm một ác độc nữ phối, tối không sợ hai điều:Thứ nhất: không sợ gây rắc rối.Thứ hai: không sợ chết.Nàng không sợ rắc rối, muốn rắc rối tới mà không tới, muốn phiền cũng khó.
Bây giờ, có người tự động đến cửa để nàng giải trí nha.Ngay lập tức, Tần Hiểu Hiểu lạnh lùng nhìn lại Chu Thiến, một cái tát đập xuống bàn.Tiếng ồn lớn từ bàn làm mọi người sững sờ, họ nhìn hai người ở giữa phòng, nghiễm nhiên trở thành ăn dưa quần chúng.Hai người trong cuộc không sợ nháo lớn chuyện, người xem nhao nhao xoa tay, chờ mong hai người cãi nhau.Trong số những người xem, chàng trai trẻ Văn Ngôn tham gia buổi thử vai hôm qua với Tần Hiểu Hiểu thì khác. Anh ta xem Chu Thiến và âm thầm thương tiếc cho cô.Có thể những người khác không biết, nhưng anh ta rất rõ ràng. Duẫn Nghê là người có bối cảnh, không phải muốn đụng vào là được, anh ta công nhận rằng tránh Duẫn Nghê càng xa càng tốt, trăm lợi mà không hại.Rốt cuộc, bên kia là con gái của giới kinh doanh, cho dù có bao nhiêu nhà sản xuất nổi tiếng đã nhìn thấy, họ phải nhường nhịn đến ba phần.Chỉ có Chu Thiến không chú ý đến giới kinh doanh, vì vậy cô không thể nhận ra Duẫn Nghê, cô ta không biết lượng sức mình mà chọc vào một cái tai tinh.Đây không phải là một cuộc đối đầu, mà là đơn phương tuyên chiến."Kháo, cô điên à!"Hồn nhiên không biết mình chọc phải ác ma Chu Thiến, lông mày dựng lên, tiếp tục nói: "Thái độ đối với tiền bối của cô là như vậy sao... Hãy lịch sự với người khác, bố mẹ không dạy cô điều này sao?""Mang kịch bản trả lại cho tôi."Tần Hiểu Hiểu không chú ý đến Chu Thiến, liếc xéo người trước mặt, tà khí cười nhẹ.
Giọng cô ám chỉ đe dọa: "Nếu không, tôi không ngại dạy cô cách đối nhân xử thế. "Nghe vậy, Chu Thiến tức đỏ cả mặt.Cư nhiên sỉ nhục cô trước báo người, cô ta nghĩ mình là ai?Haha, một diễn viên không thể đạt đến mười tám tuyến, dám tỏ kiêu ngạo như vậy.Đáp lại điều này, Chu Thiến bắt đầu giơ tay, tùy theo tát về phía Tần Hiểu Hiểu, hét: "Dường như, tôi không cho cô xem ba phần nhan sắc, cô sẽ không biết bầu trời có bao nhiêu lớn đâu!"Thật không may, bị Chu Thiến tát thẳng vào mặt, má nóng rát, Tần Hiểu Hiểu choáng váng.Tần Hiểu Hiểu bám vào cổ tay Chu Thiến siết chặt.Nhìn vào khuôn mặt đau đớn của đối phương, Tần Hiểu Hiểu khẽ mím môi, tươi cười rạng rớ
Hệt như như hoa anh túc, đẹp mà có độc.Tiếp theo, nàng phản bác: " Không cần đưa tôi ba phần nhan sắc, tôi đẹp mười phần rồi nga. ""Ô ... Ô ... Buông ra ..."
Cơn đau xuất phát từ bàn tay ngày càng trở nên dữ dội hơn. Chu Thiến lắc tay liên tục, nhưng cô ta không thể thoát khỏi bàn tay của Tần Hiểu Hiểu. Cô phải nghiến răng nhịn đau, giọng nói yếu ớt thoát ra khỏi răng.
Đôi mắt cô đỏ hoe vì đau đớn, một giọt nước mắt rơi xuống vì uất ức.Tất nhiên, nếu vẻ ngoài của Chu Thiến mềm mại và bớt dữ dằn hơn, trông cô ta sẽ yếu ớt sẽ làm người khác không nhịn được muốn bảo hộ.Ngay cả khi như vậy, Chu Thiến vẫn chửi rủa không ngừng, nhưng vì quá đau đớn , cô ta vẫn tiếp tục nói: "Cô ... Cô ... đưa ... tay của cô ... đưa nó ra ... ah!"Khi Tần Hiểu Hiểu siết chặt tay của mình, Chu Thiến cũng hét toáng lên, vang vọng cả căn phòng.Tiếng hét thảm thiết làm người nghe da đầu tê dại , họ nhìn vào hai bàn tay nắm chặt của hai người trước mặt, run bần bật.Trước mắt, khai mở cuộc vui nhỏ đã hơi quá đà rồi. Mọi thứ thực sự có thể phát triển thành một tình huống không thể vãn hồi, không thể tránh khỏi việc chiến hoả sẽ lan đến những người xung quanh. Nếu họ nháo quá lớn, họ sẽ phải chịu hậu quả.Tại đây, ai mà không phải nhân tinh.Vạn nhất xử lý không tốt, ngăn trở Duẫn Nghê làm việc xấu, không may bị ghi hận thì phiền phức.-------------Có thiếu niên do dự hạ, cuối cùng hít sâu một hơi, nhãn thần kiên nghị, anh bước về phía trước, tư thế của anh phảng phất như bước tới chiến trường.
Anh ta nói: "Hãy dừng lại đi, đừng làm tổ chuyện lên như vậy.""Tôi sẽ giúp cô."
Anh nói, anh ta cầm kịch bản từ tay Chu Thiến và đặt nó lên bàn.
"Được rồi ... đừng đánh nhau.""Nga."
Tần Hiểu Hiểu buông tay.Tay phải rủ xuống, Chu Thiến khịt mũi. Cổ tay đỏ và sưng lên, và một số nơi đã có màu xanh và tím. Cô ta lau nước mắt và bất đắc dĩ trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt."Tiền bối", Tần Hiểu Hiểu lườm cô.
Giọng nói trầm thấp, bộc lộ nguy hiểm."... Cô muốn làm gì?" Chu Thiến chuông báo động réo lên, lùi lại một bước."Họ của tôi là Duẫn.""....." Chu Thiến không nói nên lời.Ai quan tâm đến họ của cô ...Người này không phải là, thốt ra những lời mỉa mai chọc tức cô đi?
Ha, thực sự nhàm chán, có khác gì một hài tử đâu? Tôi đánh cô, cô cũng đánh tôi, nó thực thật trẻ con.Nhưng dần dần, cô cảm thấy không đúng.
Ngay cả khi tôi không chú ý đến thế giới bên ngoài, thỉnh thoảng tôi vẫn có thể thấy các tiêu đề về thế giới kinh doanh khi tôi sử dụng Weibo. Thường có tên của một người - Duẫn Thiệu Trác.
Người này có một sự nghiệp lớn, chuỗi cửa hàng khắp châu Á, một phụ nữ tài hoa, tính tình kiêu ngạo ...Không ...Không thể.Chu Thiến lắc đầu, không dám nghĩ về điều đó, nhưng cơ thể dần dần mềm nhũn,phải dựa vào chiếc bàn gỗ mới lung lay đứng nổi.Mặc dù cô không muốn thừa nhận điều đó, nhưng cô đã có một câu trả lời trong lòng.... Không có gì lạ, không có gì lạ khi phía bên kia táo bạo và vô đạo đức. Không có gì ngạc nhiên khi giám đốc chú trọng cô ấy, và những người khác không hề lên tiếng..
Hóa ra từ đầu đến cuối, mình giống như một chú hề.
Thật lố bịch"Cạch."Lúc này, cánh cửa mở ra.Khi đạo diễn quay trở lại, ông thấy một bức tranh như vậy.
Căn phòng tĩnh lặng, một người phụ nữ thất hồn lạc phách dựa vào bàn, đứng cạnh là một người đàn ông và một người phụ nữ.
Bầu không khí đông cứng lại, như thể nó vừa trải qua một trận chiến.Tần Hiểu Hiểu không cảm thấy điều đó, cô quay đầu lại và nhìn xung quanh. Thiếu niên không có thời gian để đi, thấy rằng anh ta đã quen với điều đó.
Suy nghĩ một lúc, cô nhớ ra anh là người đứng lên hôm qua và buộc tội mình bắt nạt người phụ nữ."Tên của anh là gì?" Cô hỏi.Có rất nhiều vở kịch, anh ta chắc là một nhân vật phụ ba.Khi được hỏi, thiếu niên rất bối rối, mắt ngấn nước trả lời: "Lưu Duệ Bình."Tôi muốn sống, muốn được diễn phim thôi, Duẫn Nghê cô tha tôi đi~~~~ ToTGia đình anh cũng đang làm kinh doanh nhỏ, chả anh cũng đã nghe thấy cái tên Duẫn Thiệu Trác.Nếu nàng muốn chỉnh anh, anh thực sự không thể chịu đựng được.Không thể nào, anh không thể thấy cô gái Chu Thiến này bị ức hiếp.
Nhưng Lưu Duệ Bình không thể ngăn Duẫn Nghê nháo sự.Tuy nhiên, trên thực tế, Tần Hiểu Hiểu không có ý định chỉnh anh ta.Ngược lại, sau khi biết vai trò của Lưu Duệ Bình trong tiểu thuyết, nàng bày tỏ sự thông cảm với anh.
Trong truyện, có một loại nam nhị gọi là bánh xe dự phòng, tính tình mềm mại và ân cần, có một cảm giác không thể tả với nữ chủ.
Nữ chủ coi nam nhị như anh trai. Gặp khó khăn tựu tìm anh ta, gặp hoạ cũng tìm anh ta. Nữ chủ buồn cũng nam nhị.
Bồi nữ chủ ước hội, cùng nằm ngủ với nữ chủ.... Nhưng vẫn không có được trái tim của người mình yêu.Chỉ vì anh không phải là nam chủ.Ngoài ra nam nhị tồn tại chỉ có ý nghĩa là chế tạo tu la tràng ,để nam chủ ghen tị, và sau đó tuyên bố chủ quyền với nam nhị, nói nữ chủ chỉ có thể là của hắn.
Hạnh phúc rải thức ăn cho chó, thể hiện tình yêu, để người hâm mộ cuốn sách hét lên ngọt ngào.Vì vậy, cuối cùng, kết thúc của Lưu Duệ Bình đã tệ hơn một chút. Không chỉ ảnh đế ra lệnh không tiếp cận nữ chủ, mà anh ta còn bí mật gây áp lực cho cửa hàng gia đình của mình để yêu cầu anh ta lăn về nhà.Nghĩ đến đây, đôi mắt của Tần Hiểu Hiểu lấp lánh, bắt đầu truy tìm Hạng Mạt Vi thân ảnh.Tần Hiểu Hiểu tìm một vòng ...Kết quả là không có nữ chủ quanh đây...._______"Trời ạ!", đạo diễn lẩm bẩm trong phòng"Thế nào?"Ông nhìn vào thời gian, khẩu khí pha tạp xạo động: "Cô ..."Nghe vậy, Tần Hiểu tâm mình bạch." Ồ, cô lại đến trễ rồi nha.""Haha, đóng vai ác độc nữ phối Duẫn Nghê quá thành công." Bị một loạt những lời nói của bản thân doạ nhẹ Tần Hiểu Hiểu nghĩ , sản sinh tâm lý bóng ma liễu.
Điều này không thể thực hiện được, nàng phải học và tập làm quen với nó sớm.Theo cách này, tâm bắt đầu tính toán...
Tần Hiểu Hiểu chắc chắn rằng nữ chủ sẽ đến, nàng sẽ giữ cô lại, ngoan độc tố cáo nữ chủ đến muộn. Hahahaha....Bầu không khí yên tĩnh và thời gian trôi qua.Năm phút sau, tiếng bước chân đến từ ngoài cửa.Thời gian đã đến, Tần Hiểu Hiểu nhanh chóng đóng sầm cửa, tốc độ nhanh, thật đáng kinh ngạc.Khi nhìn thấy giám đốc, giám đốc đã đi về phía trước và có ý định đến trước mặt cô và kiểm soát tình hình trước.Nhưng muộn rồi, cánh cửa mở ra một góc ...Nàng thấy thân ảnh yểu điệu đặc trưng của phụ nữ.Lập tức.Nói thì chậm mà diễn ra quá nhanh, nào chưa hoạt động mà đã lao về phía trước. tay của Tần Hiểu Hiểu đã chạm vào người phụ nữ, nắm chặt lấy cổ áo đối phương."Hảo a, cuối cùng cô cũng đến sao?"
"Cư nhiên để tôi chờ lâu vậy? Cô giỏi quá ...""..."Tần Hiểu Hiểu đột nhiên không có tiếng nói.Đây không phải là vì nàng bị dán nhãn kép, không phải cảm thấy xấu hổ, mà là cô ấy thấy rằng mình đã bắt nhầm người ...Những lọn tóc nhỏ của đối phương rất lộn xộn, và phần đuôi kết thúc với chiếc cổ trắng thanh lịch như thiên nga, trong khi xương đòn gợi cảm, và phần dưới là một chiếc áo bông màu be, được bọc trong một cơ thể quyến rũ.
Đường viền cổ áo của quần áo được điểm xuyết bằng một nửa vòng tròn hoa, đường may tinh xảo, giống như thật ...
Lúc này, người phụ nữ nắm lấy tay của Tần Hiểu Hiểu, cảm giác như người đó lạt thủ tồi hóa.Không có nghi ngờ rằng người đến là lưu lượng tiểu hoa - Khúc Ly.Hàng chính hãng....Lúc này.
Đạo diễn khóc không ra nước mắt...
Tần Hiểu Hiểu đang chết lặng.Khúc Ly mỉm cười: "Xin lỗi, tôi đến trễ. Vì có trường hợp khẩn cấp tạm thời, tôi xử lí xong mới đến đây được."
"Nếu không có chuyện gì, tôi sẽ dành thời gian nghỉ ngơi trước." Giọng cô nhỏ nhẹ, ngay cả khi mọi người đối xử với cô như thế này, không hề tức giận.Cô chỉ nhìn người phụ nữ với nỗi kinh hoàng trước mặt, đôi mắt đủ dịu dàng để giết người.
Trong đôi mắt, những cảm xúc kỳ lạ thoáng qua, và sự dịu dàng trong xiềng xích ngày càng sâu sắc."Tôi có thể đi vào không?""..."
Tần Hiểu Hiểu tê liệt thả tay ra, rồi cúi đầu và không nói gì.Thái độ im lặng của cô, người khác chỉ cảm thấy khinh bỉ và vô tình.Trong ánh sáng của cô gần kính nhất, người đàn ông đứng đó cúi đầu xuống, và, giả bộ câm lặng, anh ta không biết làm thế nào giải quyết chuyện này, do đó im lặng.
Giống như một đứa trẻ đang làm điều gì đó sai, trong khi bị làm phiền, tự trách mình.Mặc dù không rõ ràng, nhưng chỉ từ những cảm xúc ẩn chứa trong khuôn mặt, từ sự phẫn nộ đến sốc, cô yếu ớt đoán rằng mình là người sai.
Cô nghĩ cô ấy là ai?Một chút ...Có điểm....Này.
Tác giả có một cái gì đó để nói: [Xem trước]
Tần Hiểu Hiểu: Tại sao cô ấy lại đến đây? Đợi đã ... Ý bạn là người phụ nữ số 1 tôi không chọn được diễn bởi cô ấy ... Đây là lý do tại sao bản gốc không được viết như thế này!
Qu Li: Vì cô nha > ω <Ps: Mặc dù nhân vật chính không phải là một người thực sự, tốt và đẹp, nhưng trong Chương 9, tôi sẽ xin lỗi vì những sai lầm đã gây ra ngày hôm nay (Tần Hiểu Hiểu đối với Khúc Ly có cầu sinh dục cực cường)#########Cảm ơn Haruyuuki đã ủng hộ mình nha <3
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store