Bhtt Khach Quen Cua Quan Toi La Anh Hau
[ cơn mưa cho sự bắt đầu cũng là điểm kết thúc ! ]
_____________Nhìn Nhã Kỳ từ bếp đi ra ôm lấy nàng , Đình Oánh Khư ngồi ngay ngắn để cô ấy ôm mình , nàng đề nghị cùng nhau coi một bộ phim , tựa đề tác phẩm là ' Ánh Sáng Bình Yên ' đây là phim thể loại học đường , cũng là bộ phim đầu tiên Nhã Kỳ đóng vai chính . Ngày đó các nàng ở cạnh nhau , học phí của ngành điện ảnh luôn rất đắt , dù cả hai sau giờ học điều ra ngoài làm thêm , thế như chút tiền cả hai có khi đó thật không đủ vào đâu .Cuối cùng nàng quyết định dừng việc học lại , nàng sinh vào một công ty nhỏ , sau giờ làm sẽ đến một nhà hàng làm phụ bếp , cứ như vậy nàng bán ước mơ của mình , chỉ mong Nhã Kỳ có thể tiếp tục con đường cô ấy muốn đi .Đoạn thời gian khi đấy , các nàng điều nổ lực rất nhiều , sáng đi sớm đến tối muộn mới về đến nhà , bộ phim này là món quà ý nghĩa cũng chứng minh nổ lực của các nàng .Trong màn hình là Nhã Kỳ trong vai một nữ sinh ngây ngô khi mới bước chân lên thành phố , cô ấy xa lạ với mọi thứ xung quanh , đôi mắt nhìn hết bên trái lại quay sang bên phải , trong miệng lại không tự chủ mà chậc lưỡi khen ngợi đúng là thành phố lớn , nhìn ngốc nghếch lại dễ thương không nói nên lời .Sau đó cô ấy cùng nam chính gặp nhau , cũng như những câu chuyện học đường khác , từ ghét nhau thành thân thiết , rồi lại thành đôi . Cuối phim nam chính thật lãng mạn cầu hôn nữ chính , họ trao nhau nụ hôn ngọt ngào cùng nhau nắm tay đi về phía hoàng hôn .Tầm mắt Đình Oánh Khư dừng lại trên gương mặt xinh đẹp của Nhã Kỳ , từ lần đầu gặp nhau nàng đã thấy cô ấy thật xinh đẹp , đúng vậy như những đoá hoa khắc sâu vào lòng người .Cả hai nhìn nhau thật lâu , Nhã Kỳ một lần nữa muốn hôn lấy nàng , chỉ là chưa kịp chạm tới , cô ấy liền nghe được giọng nói bình thản của nàng " Anh ta là người thế nào ? " Câu hỏi vừa chuyền vào tai , thần sắc Nhã Kỳ khẽ biến , nhưng rất nhanh khuôn mặt cô ấy bình thường như chưa có chuyện gì . " Khư Khư , cậu nói gì thế , anh ta nào ? là nam chính ?? " " .... Kỳ Kỳ , trước đây tớ đã từng nói qua , nếu có một ngày cậu tìm được ai đó tốt hơn , là một bờ vai vững chắc để cậu dựa vào . Tớ sẽ không chần chừ mà nhường cậu lại cho người kia ! " " Khư Khư , không phải mình thật sự .... " đối diện đôi mắt kiên định trước mắt , trong lòng Nhã Kỳ bất giác đau đến tê dại . " thật ra lúc dưới lầu tớ đã nhìn thấy những gì tớ cần thấy , lúc nhìn cậu cùng người kia ở bên nhau , nói tớ không tức giận chính là giả nhưng nhiều hơn thế tớ biết nó lại thật thực tế . bản thân tớ quá bình thường , cậu xinh đẹp như thế tài giỏi như thế , lại chịu bên cạnh tớ trong khoản thời gian qua đã quá đủ rồi , tớ nghĩ mình không nên ít kỉ giữ cậu mãi được . " Nói đến đây chóp mũi nàng liền cay , có ai lại muốn buông tay người mình yêu , nhưng tình cảm chính là thế , nó phải cân bằng , nàng không thể ảo tưởng chỉ với tình yêu liền có thể cho cô ấy vinh hoa phú quý .... Nghe lời nàng nói Nhã Kỳ sóng mũi liền cay xè , cô ấy luôn ghét người này như vậy , lỗi lầm gì cùng đem về mình , chính bản thân cô ấy mới là người có lỗi với nàng ... Chính cô ấy là người phản bội nàng , phản bội đi cố gắng bao năm qua của nàng . Thế nhưng con người là thế , họ không thể kiềm nén trước danh lợi , Nhã Kỳ cô ấy cũng chính là như thế . người đàn ông đó thật sự là kẻ không chỉ có tiền mà còn có rất nhiều danh quyền , người có thể cho cô ấy nhưng tác phẩm bản thân cô ấy khao khác thật lâu , lúc đầu Nhã Kỳ đã từ chối bởi cô ấy biết ở nơi nào đó có một người vì cô ấy mà bỏ dở cả một ước mơ , một người vì cô ấy mà không ngừng nỗ lực ...Nhưng rồi lâu dần Nhã Kỳ bị lun lây , bởi suy nghĩ nếu là người đàn ông đó cũng rất tốt , hắn dịu dàng quan tâm chăm sóc cô , dần dần cô đấm chìm vào trong đôi mắt ấy , rồi cô nhận ra bản thân thật tham lam . bởi cô muốn có nàng cùng muốn có cả hắn ....Nàng lau đi nước mắt cho Nhã Kỳ giọng nói thật dịu dàng " Kỳ Kỳ hứa với tớ được chứ , phải thật hạnh phúc nhé . " " Khư Khư thật xin lỗi , thật sự xin lỗi cậu , xin lỗi cậu ... " Nhã Kỳ chôn chặt bản thân vào lòng ngực nàng nức nở , giọt nước mắt nơi khoé mắt Đình Oánh Khư cố kiềm lại , nàng muốn kiên cường một chút , chịu đựng một chút , giữ lại cho bản thân tí tôn nghiêm cuối cùng .... [ đến trạm rồi thì phải xuống xe , vị trí trống sẽ có người ngồi ] ----------****-------Bước chân ra khỏi cửa chung cư , Đình Oánh Khư quay đầu nhìn thật lâu căn hộ phía bên trái tầng 7 nơi chứa đầy kỉ niệm của nàng cùng Nhã Kỳ , căn hộ lúc này đã tắt đèn hoà vào màn đêm tối .Những hạt mưa rả rích rơi trong màn đêm đen , làm người ta thấy thật cô đơn cũng thật dễ lạc lối ...ngày mưa năm ấy nơi góc cổng trường Đình Oánh Khư mở cửa trái tim đón tình yêu nồng nhiệt , hôm nay cũng dưới cơn mưa tầm tã nàng nhẹ khép lại tấm chân tình .____________Thật lòng mà nói á , để mà duy trì được một mối quan hệ thì chỉ có tình yêu là chưa thể đủ , bé Khư quá bình thường , còn Nhã Kỳ lại cần những thứ quá xa tầm tay bé Khư . Một người hi sinh tất cả nhưng người nhận lại thấy không đủ .... Nó thật máu chó , tôi thật xin lỗi 🤦🙇
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store