[BHTT] [Hoàn] Hỏi Em Thế Nào Là Hạnh Phúc?
Chương 5: Hoa hồng Juliet
Người bên dưới vì chịu đựng quá nhiều mà ngất đi, Hương Giang ngơ ngác ngồi quỳ bên cạnh Gia Hân, ngón tay đau nhức từ trong thân thể nàng cũng từ từ rút ra, vết máu đỏ men theo ngón tay mà nhỏ xuống, huyết sắc đỏ tươi khiến Hương Giang có chút không dám nhìn. Cô lảo đảo đứng dậy, xoay người bước vào phòng tắm run run rửa sạch tay mình, vừa mới nhận ra được tình cảm của mình đối với nàng thì đồng thời cũng làm ra những chuyện làm nàng thương tổn.Lúc Hương Giang cởi trói trên người Gia Hân, nhẹ nhàng dùng khăn thấm ướt chà lau thân thể nàng nhìn thấy vết thương rải rác khắp người, cô không khỏi muốn tự tay tát chết bản thân mình, hóa ra tổn hại người mình yêu sẽ làm bản thân đau hơn rất nhiều lần. Nhìn nhìn thời gian trời đã sập tối, khẽ ôm nàng vào lòng, Hương Giang khó khăn chìm vào giấc ngủ.Ánh mặt trời ngày mới rất nhanh xuất hiện, những tia nắng nhạt xuyên qua cửa sổ bao phủ một góc phòng, đại khái cũng đủ làm Hương Giang thức giấc, giương mắt nhìn người bên cạnh khóe miệng mang theo ý cười ấm áp " Thật sự rất xinh đẹp", chính là nghĩ lại tối qua nàng vì mình mà ngất đi hiện tại không khỏi dâng lên một chút lo lắng, duỗi tay chạm nhẹ vào gương mặt nàng thì rất nhanh phát hoảng, Gia Hân sốt rồi! Hương Giang bật nhanh người ngồi dậy, cơn say ngủ cũng nhanh chóng mất dạng, dịu dàng vỗ tấm lưng trần muốn đánh thức Gia Hân dậy nhưng hoàn toàn không hiệu quả, Hương Giang có chút luống cuống.Trước mắt cần nghĩ biện pháp thay nàng hạ nhiệt độ cơ thể, sau một hồi bận rộn chà lau bằng nước ấm thì thân nhiệt của nàng cũng có chút giảm làm tảng đá trong lòng Hương Giang phần nào được đặt xuống. - Ưm.. - Âm thanh mỏng manh khẽ vang bên tai, Hương Giang biết Gia Hân đã tỉnh, nhìn ánh mắt mở ra có chút mờ mịt vài phần ngơ ngác, Hương Giang vừa vui vẻ vừa lo lắng, thấm chiếc khăn sạch, Hương Giang dịu dàng lau mặt nàng ý đồ làm nàng thanh tỉnh. - Mày khó chịu lắm không? Tao xin lỗi vì chuyện tối qua. Mày đang sốt... tao đi nấu đồ ăn sáng rồi chúng ta uống thuốc có được không?Hương Giang nói chuyện so với trước kia thập phần ôn nhu, làm cho con người từ trong hôn mê tỉnh dậy vẫn còn mơ màng có chút dễ chịu, nàng cử động thân thể ý muốn ngồi dậy thì lập tức từ vòng eo đến hạ thể truyền đến một trận đau đớn kịch liệt, đau đớn này phần nào nhắc nhở Gia Hân về ký ức ngày hôm qua, trong lòng dâng lên cảm xúc rất khó chịu, mắt nàng đã phủ lên một tầng hơi sương. - Tránh ra!- Giọng nàng run rẩy yếu ớt, khiến ai nhìn vào cũng không tránh khỏi thương tiếc huống chi hiện tại người nhìn thấy hiện giờ là Hương Giang, luống cuống nhìn Gia Hân, ôm lấy nàng mà an ủi nhưng nào ngờ động tác này càng khiến Gia Hân kích động, nước mắt tựa châu sa cứ ào ạt tuôn trào. - Gia Hân đừng khóc! Tao sai rồi! Tao thật sự sai rồi! Mày đánh tao, mắng tao cũng được, mày đừng khóc! Mày khóc tao rất đau lòng!Thế nhưng càng dỗ, Gia Hân lại càng khóc đến lợi hại, một đêm bị hành đến mệt nhọc còn bị cơn sốt làm cho mơ màng, hiện tại nghe tiếng của Hương Giang chỉ khiến nàng cảm thấy tràn ngập ủy khuất, nước mắt lại giống diều đứt dây cứ thế mà rơi xuống, như thể muốn tống hết uất ức từ trong lòng ra bên ngoài. - Mày ghét tao cũng được, hận tao cũng được, nhưng bây giờ tao thương mày, rất thương. Mày thích gì, muốn đi đâu tao đều đưa mày đi, chỉ là đừng khóc nữa mà Hân! - Hương Giang thấy nước mắt của Gia Hân thì trong lòng đau xót, nước mắt cũng sắp trào ra ngoài, càng nhiều hơn là tự trách chính mình.Gia Hân không biết khóc bao lâu, lâu đến mức đôi mắt đau nhức thì mới dần an tĩnh lại trong lòng Hương Giang. Thân thể nàng đau, đầu hiện tại cũng rất đau nên để mặc Hương Giang vụng về vỗ vỗ lưng nàng rồi đặt nàng xuống giường. Nhìn Gia Hân tuy đã thôi nức nở nhưng đang cắn môi, quật cường ngăn lại nước mắt thỉnh thoảng nấc lên vài tiếng càng khiến trái tim Hương Giang mềm nhũn. - Mắt đã sưng đỏ cả rồi, nhất định rất khó chịu nên ngoan chợp mắt một tí có được không? Tao cần đi nấu đồ ăn sáng, mày cả ngày hôm qua không ăn gì rồi, chúng ta còn phải uống thuốc...ngoan nhé! Tao rất nhanh sẽ trở lại.Thấy nàng không phản đối, Hương Giang mới an tâm đặt lên trán Gia Hân một nụ hôn nhẹ rồi rón rén rời khỏi phòng.Vừa mới bước xuống lầu đã nhìn đống hỗn loạn mà mình gây ra có chút sửng sốt, nhanh tay thu dọn để tránh cho Gia Hân tỉnh dậy khi bước xuống sẽ bị thương rồi bước vào phòng bếp, Hương Giang vẫn là đánh giá quá cao tài năng bếp núc của mình, sau một hồi vật lộn khiến nhà bếp rối tung, tay đứt mấy lần cô cũng bỏ cuộc mà cầm chìa khóa xe ra ngoài.Nhanh đến nhà hàng gần đó để mua chút cháo bào ngư, Hương Giang vẫn không quên ghé cửa hàng hoa chọn cho nàng loài hoa nàng thích.Nhìn vị khách quen thuộc bước vào cửa tiệm, cô chủ đã niềm nở cất tiếng - Em vẫn lấy hoa oải hương như thường lệ? - Vâng chị gói lại giúp em!Đưa ánh nhìn bao quát, Hương Giang bỗng bị một loài hoa khác thu hút, một chút kiêu sa xen lẫn một chút cổ điển, với những đóa hoa nở rộ thì cánh hoa bên ngoài lại xếp thành hình trái tim, trong lòng Hương Giang không khỏi cảm thán.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store