[BHTT] Giữa Trời Đông Gặp Gió Xuân
Chương 1: Ngang Qua Thế Giới Của Em (1)
Bắc Kinh.
Hội trường khách sạn năm sao rực rỡ ánh sáng, những chùm đèn pha lê hắt xuống nền đá cẩm thạch bóng loáng. Tiếng nhạc dương cầm dịu dàng vang lên, xen lẫn tiếng ly rượu chạm nhau và những tràng cười xã giao. Đây là buổi tiệc đấu giá thường niên do bệnh viên tư có chất lượng tốt nhất thành phố tổ chức, khách mời phần lớn là giới tài phiệt và doanh nhân. Mục đích của buổi tiệc vừa để thể hiện tấm lòng nhân đạo và cống hiến, vừa để khẳng định vị thế và tạo mối quan hệ.
Giữa đám đông lộng lẫy và vội vã ấy, Lục Vân Hy lại có vẻ hơi lạc lõng.
Cô mặc một bộ váy dài trơn màu xanh nhạt, không cầu kỳ, không trang sức xa hoa, chỉ có một chiếc vòng cổ đơn giản. So với những người phụ nữ đang khoác lên mình nhung lụa đắt tiền từ những thương hiệu xa xỉ, sự giản dị của Lục Vân Hy lại càng trở nên nổi bật hơn. Chính sự thuần khiết và khí chất ung dung ấy mới thể hiện giá trị thật sự của con người cô và khiến không ít người phải ngước nhìn.
Lục Vân Hy không thích những buổi tiệc như thế này. Nếu không phải vì cha mẹ yêu cầu, cô đã ở lại bệnh viện và tiếp tục vùi đầu vào nghiên cứu những ca bệnh mà mình đang phụ trách. Nhưng hôm nay, không còn cách nào khác, Lục gia muốn nhân dịp sự kiện thường niên này để chính thức giới thiệu cho công chúng ai sẽ người kế thừa của bệnh viện tư trong tương lai.
Ở một góc khác của gian phòng, Diệp Hàn Yên bước vào.
Ngay lập tức, không khí dường như thay đổi thành một chiều không gian khác.
Chiếc váy đen ôm sát người, từng bước đi ánh lên sự kiêu hãnh và tự tin. Đám đông xung quanh bắt đầu đứng thành từng nhóm bàn tán xôn xao:
"Là Diệp Hàn Yên kìa!"
"À, nữ hoàng của giới kiểm toán công nghệ (*), nghe nói công ty của cô ấy vừa xử lý một thương vụ IPO đình đám."
"Nghe nói cả gia thế và bản lĩnh của cô ta khiến cả giới công nghệ tài chính phải nể phục."
Diệp Hàn yên đã quen với những lời bàn tán ấy, cô chẳng buồn quan tâm, ánh mắt lướt nhanh qua hội trường như một con thú săn mồi đang khảo sát lãnh địa. Bên cạnh là Lam Tiêu, thư ký thân cận của Diệp Hàn Yên. Lam Tiêu lặng lẽ đi sau, từ xa cũng có thễ cảm thấy được cô ấy luôn cảnh giác cho mọi tình huống có thể xảy ra,
Đến giữa buổi tiệc, MC mời vợ chồng Lục gia lên sân khấu. Ánh đèn rọi sáng, mọi người dõi theo.
"Thưa quý vị", cha của Lục Vân Hy bước lên, giọng trầm ổn, "cảm ơn đã dành thời gian để cùng tham gia buổi tiệc thường niên của chúng tôi. Rất vinh hạnh được đón tiếp các vị ngày hôm nay."
"Suốt nhiều năm qua, chúng tôi tự hào bệnh viên S. không chỉ là một cơ sở y tế với những dịch vụ chất lượng và luôn đặt lợi ích của bệnh nhân lên hàng đầu, mà đây còn là tâm huyết của gia đình chúng tôi.
Hôm nay, như một phần của buổi tiệc, tôi muốn giới thiệu đến quý vị người mà chúng tôi tin tưởng sẽ tiếp nối sứ mệnh và tiếp tục phát triển bệnh viện S. trong tương lai.
Xin được giới thiệu, con gái chúng tôi, bác sĩ Lục Vân Hy."
Ánh mắt cả hội trường lập tức hướng về phía Lục Vân Hy. Cô thoáng khựng lại, nhưng nhanh chóng thấy lại được sự tự tin bước lên sân khấu.
Đèn hội trường sáng rực chiếu vào gương mặt thanh tú khiến cô như một đóa sen nở trong đêm, một vẻ đẹp tri thức, dịu dàng, thuần khiết. Không cần bất kỳ sự tô điểm phô trương nào, cô vẫn khiến người ta khó rời mắt.
Diệp Hàn Yên nheo mắt, khẽ xoay ly rượu trong tay, màu vang đỏ sóng sánh qua lại trong ly.
"Người thừa kế bệnh viện à? Một bác sĩ?"
"Vẻ ngoài không có gì khoa trương, nhưng khí chất lại trầm tĩnh đến lạ."
Lục Vân Hy cúi đầu chào tất cả khách mời, giọng nói nhẹ nhàng nhưng rất rõ ràng:
"Xin chào quý vị. Cảm ơn sự hiện diện của quý vị ngày hôm nay.
Tôi là Lục Vân Hy, hiện đang công tác tại bệnh viện S. Đối với tôi, y học không chỉ là nghề nghiệ mà là sứ mệnh. Hy vọng sau này có thể cùng quý vị chung tay vì sức khỏe cộng đồng."
Không dài dòng, không hoa mỹ, khoe khoang, chỉ vài câu ngắn gọn. Nhưng lời nói của Lục Vân Hy, từng câu chữ đều vang lên với sự chân thành và đôi mắt sáng trong, khiến nhiều người phải thật sự cảm phục, thay vì chỉ vỗ tay xã giao.
Giữa tràng pháo tay, Diệp Hàn Yên bất giác mỉm cười rất khẽ.
"Trong thế giới mà tôi thuộc về, mọi lời nói đều có mục đích khác nhau, đều mang sự tính toán và khoác lên vẻ đạo mạo. Nhưng, Lục Vân Hy... tôi cảm thấy cô ấy thật sự rất chân thành."
Khi Lục Vân Hy bước xuống, vài doanh nhân lập tức tiến tới, muốn ngỏ ý làm quen, khen ngợi. Cô khéo léo giữ khoảng cách, lịch sự bắt tay, rồi tìm cách rút lui. Lục Vân Hy vốn ghét sự ồn ào, cô chỉ muốn thoát khỏi những ánh mắt soi mói sau khi hoàn thành trách nhiệm của mình.
Chính khoảnh khắc ấy là lần đầu tiên, ánh mắt của Lục Vân Hy vô tình chạm phải Diệp Hàn Yên.
Một lạnh lùng, một dịu dàng.
Một như hồ băng tĩnh lặng, một như gió xuân ấm áp.
Cả hai thoáng dừng lại. Không lời nào, không cử chỉ nào, nhưng dường như trong thoáng chốc, thế giới xung quanh bỗng nhiên như chỉ thuộc về hai người. Lần đầu tiên, hai người ở hai thế giới tưởng chừng chẳng bao giờ có thể giao nhau, đã bước ngang qua thế giới của nhau.
Lam Tiêu hạ giọng nhắc nhở: "Diệp tiểu thư, tiệc đấu giá sắp bắt đầu rồi."
Diệp Hàn Yên khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn chưa rời khỏi Lục Vân Hy.
Lục Vân Hy nhanh chóng quay đi, bước về phía góc của hội trường.
Ánh đèn pha lê vẫn tỏa sáng, tiếng nhạc vẫn vang lên, nhưng trong lòng hai người phụ nữ ở hai góc khác nhau của hội trường, có một điều gì đó đã khẽ rung động.
Chú thích:
(*) Kiểm toán công nghệ (IT Audit): là quá trình đánh giá và kiểm tra các hệ thống thông tin, hạ tầng, quy trình hoạt động liên quan đến CNTT của một tổ chúc nhằm đảm bảo tính bảo mật và toàn vẹn cho dữ liệu số.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store