"Tiểu thư, ngươi thật sự muốn nhận..." Thuỵ Thu có vẻ hơi lo lắng, lời còn chưa dứt đã bị Thẩm Chiêu Tuyết giành trước."Thuỵ Thu, trở về thu thập một phen, lát nữa theo ta đi cửa hàng nhìn xem." Ngữ khí của nàng bình thản lại kiên định, không cho cự tuyệt."......" Thuỵ Thu cắn cắn môi dưới, không thể làm gì hơn, "Vâng, tiểu thư."Tại quốc gia các nàng có thể cho phép quan viên có nghề phụ, ngoại trừ các ngành nghề thuộc sở hữu của quốc gia, có vài quan viên thân gia không thua gì thương nhân, âm thầm phát tài, những thứ này truyền thống đã sớm kéo dài mấy trăm năm, cửa hàng son phấn bột nước này của Tư Mã gia là lão tổ mẫu mất nhiều năm dựng lên, cho đến nay cũng đều là do nữ nhân của Tư Mã gia truyền thừa tiếp nhận đại chưởng quản, thế nhưng là đến thế hệ này của Tư Mã Vân, từ nhỏ đã được dạy dỗ như nam nhân, tuổi còn nhỏ đã bị đưa đến biên ngoại phát triển, trong nhà liền còn thừa lại lão thái gia Tư Mã Xung cùng Tư Mã Bá Dật, ở đâu nguyện ý đi quản lý sinh ý cửa hàng đồ dùng của nữ nhân, những năm này liền một mực để lại cho quản gia tiện tay quản lý, sinh ý từ từ tuột dốc, đã sớm vào không đủ ra, đáng thương lão gia nhớ lại lão phu nhân khi còn sống dốc lòng chăm sóc cửa hàng, một mực không có nhẫn tâm đem nó đóng cửa.Mỗi tháng đem một phần bổng lộc của chính mình bù vào thua lỗ của cửa hàng, thật vất vả chờ đến ngày thiếu gia cưới vợ, quản gia cuối cùng mới có thể đem hết những quyền lợi này giao cho thiếu phu nhân làm, chính mình tuổi tác đã cao coi như là thở phào nhẹ nhõm.Thẩm Chiêu Tuyết trở về đổi thành thường phục, ban ngày đầu tháng tư khí trời bắt đầu trở nên ấm áp hơn, trên người có chút ít quần áo rườm rà cũng nên cởi ra, mà đổi qua một thân váy dài hoa gấm màu thủy lam nhẹ nhàng khoan khoái.Sau đó ngồi lên xe ngựa trong phủ xuất hành, Thuỵ Thu ngồi ở một bên đem bức màn vén lên một khe hở xem xét tình huống bên ngoài, tùy thời hướng nàng báo cáo."Tiểu thư, trên đường thật náo nhiệt." Thẩm Chiêu Tuyết chỉ ngồi im lặng, không liên tiếng cũng không nói chuyện."Tiểu thư, chúng ta hình như đã đến rồi, là cửa tiệm kia sao?" Thuỵ Thu dùng tay chỉ chỉ, cùng lúc đó mã phu cho xe dừng lại, Thẩm Chiêu Tuyết liếc mắt ra cửa sổ, xác định đúng rồi."Chúng ta xuống đi."Đứng ở cửa tiệm mới có thể cảm nhận được một cổ hoang vắng, cửa hàng xung quanh đều đông như trẩy hội, mà cửa ở chỗ này có thể giăng lưới bắt chim, hầu như không có khách nhân nào ghé thăm."Tiểu thư, xem ra sinh ý nơi này không phải kém bình thường đâu.""Hở, đây không phải tướng quân phu nhân sao, Thẩm gia tam tiểu thư, sát cô tinh!""Mọi người không nên đi cửa hàng nhà kia, sẽ tổn thọ đấy.""Nhanh, nhanh, đi xa chút, đi xa chút.""......""Tiểu thư, mấy người này thật quá đáng, ta thay ngươi đi giáo huấn bọn hắn." Đang nói, Thuỵ Thu đã triệt để xắn lên tay áo, Thẩm Chiêu Tuyết vội ngăn nàng lại, "Thôi đi, trước đi vào xem xem đã.""Cung nghênh thiếu phu nhân!"Mới vừa vào cửa liền có người đến hành lễ."Ngươi là......" Thẩm Chiêu Tuyết hỏi."Hồi thiếu phu nhân, ta là điếm trưởng tạm thời." Nói xong gã sai vặt kia sờ sờ đầu, thập phần không tự tin, "Bất quá ta chỉ là một cái thùng nửa nước không có thành tựu, quản gia cũng là xem ta từng làm qua điếm trưởng mới tạm thời kéo ta lên."Thẩm Chiêu Tuyết nhẹ gật đầu như đã hiểu, mỉm cười ngữ khí ôn hòa, "Vậy ngươi đã làm bao lâu, lại xưng hô như thế nào?""Hồi thiếu phu nhân, gọi ta Tiểu An là tốt rồi, ta đến đây đã nửa năm, làm điếm trưởng tạm thời cũng được một tháng.""Tiểu An, về sau khả năng phải làm phiền ngươi rồi, ta mới vừa tới cái gì cũng không quen thuộc.""Thiếu phu nhân, không dám nhận không dám nhận!"Thẩm Chiêu Tuyết trước tiên vòng quanh trong tiệm một vòng, khá tốt đều là đồ dùng của nữ nhi gia, đối với Thẩm Chiêu Tuyết đúng là không thầy mà tỏ, "Giá cả hình như có chút cao."Tiểu An vẫn luôn cúi đầu đi theo phía sau nàng, "Hồi thiếu phu nhân, giá cả những thứ này đều là do lão phu nhân khi còn sống định ra.""Nếu hiện nay do ta tiếp quản, vậy tất cả ta có thể làm chủ?" Thẩm Chiêu Tuyết hỏi."Đương nhiên có thể, thiếu phu nhân.""Được, trước tiên đem giá cả hết thảy giảm xuống ba phần."Lời vừa nói ra, Thuỵ Thu cùng tiểu An kinh hãi không ngậm được mồm, đồng loạt mở to hai mắt, tiểu An cuống họng run rẩy nói, "Thiếu... thiếu phu nhân... Những thứ này đều là son phấn bột nước tốt nhất, có thể so sánh với hoàng gia."Thẩm Chiêu Tuyết tiện tay nhặt lên một hộp son phấn ở trên kệ, "Đúng là thứ tốt, nhưng đều có chút lỗi thời, niên thiếu nữ hài bây giờ không thích dùng kiểu dáng loại này nữa."Thuỵ Thu vội ngầm nhắc nhở, vỗ vỗ cánh tay tiểu An, "Tiểu thư nhà ta nói như thế nào, ngươi liền làm theo thế đấy là được.""Vâng, vâng, vâng." Tiểu An vội vàng gật đầu.Tiếp theo, Thẩm Chiêu Tuyết vừa đi vừa nói, "Hàng trong tiệm hôm nay cần phải mau chóng phá giá bán ra ngoài, hiện tại ở Tây Vực có một loại son phấn rất lưu hành, nghĩ biện pháp nhập vào chút ít, nhất định sẽ rất được hoan nghênh.""Thế nhưng là thiếu phu nhân, Tây Vực cách kinh thành đường xá xa xôi, hơn nữa trên thị trường cũng ít thấy.""Nguyên nhân chính là như thế, chúng ta mới càng phải cướp lấy tiên cơ này, đem sinh ý trong tiệm khởi tử hồi sinh."Thuỵ Thu ở một bên nhìn tiểu thư sinh động trò chuyện với tiểu An, nội tâm bất giác mừng rỡ, tiểu thư hình như đột nhiên biến thành một người khác, càng thêm có chút hoạt bát tinh thần phấn chấn, cả người đều đang tản ra hào quang.Thẩm Chiêu Tuyết lại nói, "Sau khi bán được một nửa số hàng, lại giảm ba phần, tăng nhanh tốc độ, chuyện này liền giao cho ngươi đi làm.""Vâng, thiếu phu nhân." Tiểu An cúi đầu tuân lệnh.Không đến một hồi, dựa theo chỉ thị của thiếu phu nhân, Tiểu An lấy ra bố cáo bài, Thuỵ Thu mài mực, Thẩm Chiêu Tuyết tự mình cầm bút viết xuống quảng cáo chiết khấu hạ giá, để Tiểu An cầm ra trước cửa tiệm treo lên.Cũng không biết biện pháp này có hữu hiệu hay không, Tiểu An tỏ ra hoài nghi."Tiểu thư, ngài chậm chút, ta sắp theo không kịp rồi.""Vậy ngươi đừng đi theo nữa, để ta một mình ở ngoài dạo chơi thật tốt.""Nhưng tiểu thư, đây là quy định của lão gia, để nô tỳ trông chừng ngài..." Người đi ở phía trước cước bộ nhẹ nhàng, đang mặc váy tơ lụa vàng thêu hoa tướng mạo mỹ lệ được vinh dự là kinh thành đệ nhị mỹ nhân, nhị nữ nhi của Tô quốc công Tô Tụ Yên."Xem, này cũng lộ liễu quá." Tô Tụ Yên quay đầu lại ngăn chặn đường đi của nha hoàn, hai tay chống nạnh, "Thế này đi, ta cho ngươi năm lượng bạc, ngươi không cần đi theo ta nữa.""Tiểu thư, này...." Nha hoàn một mặt khó xử nghĩ thầm, tiểu thư à, bạc này chỗ nào có thể giải quyết vấn đề, nô tỳ nào dám vi phạm mệnh lệnh của lão gia chứ."Thôi quên đi, ta muốn ăn bánh ngọt, ngươi cầm bạc đi mua về cho ta, ta ở đây đợi ngươi." Nói rồi đem bạc nhét vào tay nha hoàn."Vậy... vậy tiểu thư người phải đợi nô tỳ, nô tỳ rất nhanh trở về."Đợi nha hoàn đi xa, Tô Tụ Yên cười đắc ý, không chạy mới lạ!Mắt thấy góc đường có một tiệm son phấn, Tô Tụ Yên không chút do dự vọt vào, nghĩ tạm thời trốn trước đã.Tiểu An vừa nhìn thấy người lập tức hành lễ, "Không biết Tô tiểu thư đại giá quang lâm."Tô tiểu thư, Tô tiểu thư nào, Thuỵ Thu giương mắt nhìn ra, nghĩ thầm đây không phải nhị tiểu thư của nhà Tô quốc công sao, lập tức đẩy đẩy tiểu thư đang viết kế hoạch kinh doanh của cửa hàng trên phục án, thế nhưng ý thức được khả năng tiểu thư chưa gặp qua nàng, sẽ không nhận thức."Thiếu phu nhân nhà ta đang bận, ngài có gì cần có thể nói với tiểu nhân." Tiểu An dốc hết sức chiêu đãi vị khách lớn này.Tô Tụ Yên phất phất tay, "Có nước trà không, ta chạy một đường có chút khát nước." Nói xong lại hỏi, "Bố cáo bài ở trước tiệm các ngươi là ngươi viết sao?"Tiểu An bưng nước trà tới, "Là thiếu phu nhân nhà ta vừa mới viết." "Thiếu phu nhân?" Tô Tụ Yên ngẩn người, "Ai á?""Tiểu nhân có thể giới thiệu cho ngài."Sau bức bình phong, có một vị giai nhân xinh đẹp dựa vào bàn đang chăm chú cầm lấy bút lông, tư thế ngồi đoan chính, khuôn mặt mỹ lệ làn da trắng nõn.Tiểu An lập tức bẩm báo, " Thiếu phu nhân, Tô gia nhị tiểu thư đến."Thẩm Chiêu Tuyết lúc này mới ngẩng đầu, Thuỵ Thu vội ở bên tai nàng nhỏ tiếng nhắc nhở một câu, "Là nhị tiểu thư của nhà Tô quốc công.""Xin chào, ta là trưởng quầy mới tới, không biết Tô tiểu thư có gì cần?" Tô Tụ Yên vừa nghe có âm thanh của nữ hài tử dễ nghe như vậy, ôn nhu như vậy, hận không thể đem tâm của người ta đều hòa tan, thoáng có chút bối rối mồm miệng không rõ, "Ta... ta đương nhiên là đến mua son phấn bột nước, bất quá có chút hiếu kỳ chữ ở cửa là ai viết... rất đẹp."Thẩm Chiêu Tuyết gật đầu cười, "Cảm ơn Tô tiểu thư tán thưởng."Tô Tụ Yên mím môi ra vẻ trấn định, bận nói với Tiểu An, "Có thứ gì tốt, đều lấy ra cho bản tiểu thư xem xem.""Vậy Tô tiểu thư tùy ý dạo, liền không quấy rầy nữa." Thẩm Chiêu Tuyết nói xong lễ phép lui về sau bức bình phong.Tô Tụ Yên giả vờ như đang chọn hàng, vừa có chút hiếu kỳ, "Trưởng quầy nhà ngươi là tiểu thư nhà nào, ta thế nào trước giờ chưa thấy qua.""Tô tiểu thư ngài có chỗ không biết, thiếu phu nhân nhà ta là tam tiểu thư Thẩm gia, mấy ngày trước vừa cùng tướng quân nhà chúng ta thành hôn." Tiểu An trả lời."À...... Đã thành hôn rồi à?" Giống như cũng không có gì đáng kinh ngạc, Tô Tụ Yên nghĩ, vừa rồi cách ăn mặc chính là nữ tử sau khi thành hôn mới mặc, chỉ là một tiểu mỹ nhân như vậy, nàng ở kinh thành quát tháo nhiều năm, thế nào lại chưa thấy qua đây."Tô tiểu thư, ngài có vừa ý loại nào không, hôm nay bán ra hạ giá ba phần, rất là có lợi." Tiểu An nói.Tô Tụ Yên phục hồi tinh thần lại, tiện tay chỉ chỉ khay chứa đồ đối diện, "Những thứ này, những thứ này đều gói lại cho ta."Nha đầu đi theo ra ngoài kia của Tô Tụ Yên, sau khi mua xong bánh ngọt trở về, ở ngã tư đường cái sớm đã không thấy bóng dáng tiểu thư nhà mình đâu, gấp đến độ xoay quanh, "Tiểu thư tại sao lại không thấy nữa, thế này trở về làm sao giao phó với lão gia."