ZingTruyen.Store

(BHTT-EDIT) Xuyên thành vai ác sư tôn của nữ chủ

Chương 35 : Sư Tôn ! Người đừng đi

ChuLoan4

Tru Thân Chi Môn đã mở ra, không ai có thể may mắn thoát khỏi kiếp nạn này.

Vô số ma vật đã tràn vào nhân gian. Chúng xé rách thân thể của từng tu sĩ, máu tươi nóng hổi thuận theo răng nanh nhỏ xuống bùn đất.

Tiếng người khóc than chứa đựng sự tuyệt vọng đến xé ruột xé gan, tiếng sau cao hơn tiếng trước.

Sở Thính Vũ nhìn thấy người của ngũ đại môn tông đều đang dốc toàn lực cứu những người bị hút vào Tru Thân Chi Môn. Y phục của Triệu Lan đã rách nát, nửa khuôn mặt đầm đìa máu loãng, hắn căn bản không ngờ tới cửa kết giới sẽ đột nhiên xảy ra tình huống này.

Không ai có thể lường trước được, đây là một đại hạo kiếp giữa người và ma.
Giữa thiên địa phong vân biến đổi khôn lường, sấm chớp rền vang. Sự va chạm giữa linh lực và ma khí đã mang đến cho nhân gian tai họa vô cùng tận.
Một trận mưa to giống như không chịu tải nổi màn chém giết này, rốt cuộc cũng ầm ầm trút xuống. Mưa lớn ngâm nát bùn đất dưới chân, hòa cùng máu loãng nổi lên một tầng bùn lầy đỏ tươi.

Giờ phút này, Đường Mộ Tri vẫn đang giao chiến với Khúc Dạ. Sở Thính Vũ nhớ rõ cảnh tượng này, cảnh tượng trong sách, về trận chiến giữa Khúc Dạ và Đường Mộ Tri. Hai người đánh đến thiên hôn địa ám. Khúc Dạ đón đỡ một chưởng cuối cùng của Đường Mộ Tri, ma khí xuyên qua lòng bàn tay hai người, ánh mắt Đường Mộ Tri trong nháy mắt lạnh xuống.

"Cút."

Chỉ một chữ này nhưng đầy uy lực. Khúc Dạ tức khắc bị chọc giận, chưa từng có ai dám nói chuyện với hắn như vậy. Hắn bùng nổ một luồng ma khí cường đại, giống như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ xung quanh.
Đường Mộ Tri tay cầm Ngọc Lộ Kiếm, linh lực quanh thân tăng vọt. Ánh lửa đỏ rực cuộn trào rồi thu lại, bỗng nhiên từ mũi kiếm tuyết trắng bắn nhanh lên cao.
Trong mắt Khúc Dạ tức khắc hiện lên một tia kinh ngạc. Giây tiếp theo, hắn liền bị một đạo sức mạnh cường đại quật ngã xuống mặt đất, gân cốt toàn thân vỡ nát.

Đường Mộ Tri đáp đất, hung hăng giẫm lên cổ hắn.

"Lúc trước ngươi ở Kiếm Cốc đả thương sư tôn ta, hôm nay ta sẽ cùng ngươi thanh toán hết nợ nần."

Đường Mộ Tri vừa dùng lực, trực tiếp giẫm gãy cổ Khúc Dạ trước biểu cảm kinh hoàng của hắn! Cổ Khúc Dạ vặn vẹo thành một góc độ đáng sợ. Cuối cùng Đường Mộ Tri còn nói: "Không nên để ngươi chết dễ dàng như vậy."

Khúc Dạ đã chết.

Đường Mộ Tri một tay vớt Lục Minh Nguyệt đang bị cái tát kia đánh cho ngơ ngác lên, ném ả vào trong đám người của ngũ đại môn tông: "Lục Minh Nguyệt, đợi ta trở lại sẽ tính sổ với ngươi sau."

Đường Mộ Tri quay đầu lại, nhưng lại trông thấy Sở Thính Vũ không biết từ lúc nào đã cùng Triệu Lan bay lên không trung, nàng kinh hoàng hét lên: "Sư tôn ——!!!"

Sở Thính Vũ nhìn thấy Tru Thân Chi Môn to lớn kia giống như một cái lốc xoáy đen ngòm, nàng bắt buộc phải dùng toàn bộ linh lực để ổn định thân hình, nếu không chính nàng cũng sẽ bị hút vào.
Tru Thân Chi Môn lại bắt đầu phát ra âm thanh khàn khàn đầy mê hoặc: "Nhĩ đẳng phàm tu! Ma giới vi vương! Chỉ có Ma giới mới là nơi quy tụ của các ngươi ——!!!"

"Kết cục của kẻ chống lại Ma giới chỉ có một con đường chết, khuyên các ngươi đừng tự mình chuốc lấy cực khổ ——!!!"

Càng ngày càng nhiều ma vật được thả ra, hiện trường hỗn loạn không chịu nổi, bên tai toàn là tiếng gầm rú chém giết của Ma tộc và tu sĩ.

Trong tiếng gió rít gào và mưa to tầm tã, Triệu Lan nghe thấy Sở Thính Vũ trầm giọng nói: "Sư huynh, Bắc Thanh Sơn chỉ có huynh và muội am hiểu vá kết giới. Đây là Tru Thân Chi Môn, nó dùng máu người để dung hòa, cần thân xác người để hiến tế... Nếu Thính Vũ hôm nay bất hạnh bỏ mạng tại đây, huynh phải hứa với muội một chuyện."

Triệu Lan trừng lớn hai mắt. Rất hiển nhiên hắn cũng từng tra được thông tin về Tru Thân Chi Môn trong Thư Các của Bắc Thanh Sơn: "Thính Vũ, muội không phải là muốn..."

Sở Thính Vũ triệu hồi ra Kim Phong Kiếm, thân kiếm trong tay nàng quang mang đại thịnh, đem ma khí chung quanh từng tấc từng tấc tinh lọc, nàng nói: "Muội lúc trước lỡ tay đem Đường Mộ Tri đánh hạ thác nước, nếu nàng trở về... thỉnh sư huynh thay ta nói cho nàng, sư tôn xin lỗi nàng, sư tôn không muốn giết nàng."

Sắc mặt Triệu Lan trắng bệch, hắn không hiểu tại sao Sở Thính Vũ lại đột nhiên nhắc tới chuyện này. Nhưng còn chưa kịp hỏi nhiều, Sở Thính Vũ đã hóa ra kiếm trận, cao giọng nói: "Sư huynh! Kết trận ——!!!"

Gió lạnh tạt vào mặt Triệu Lan, trường kiếm sau lưng hắn rút khỏi vỏ, hắn cắn răng hô: "Trận khởi ——!!!"

Kết giới kim sắc bao bọc lấy hai người, cảnh tượng đen kịt xung quanh cũng bị nhuộm đẫm một màu vàng sáng rực. Ma khí không ngừng trào ra từ Tru Thân Chi Môn rốt cuộc cũng bị linh khí chói mắt thiêu đốt, chúng phát ra những tiếng gào thét đinh tai nhức óc.

Cảm giác của Sở Thính Vũ đang suy giảm nhanh chóng, bên tai chỉ còn tiếng gió rít âm u lạnh lẽo và cát bay đá chạy. Ngay tại lúc này, một đạo kiếm khí màu đỏ rực từ phía sau bổ tới, thay nàng ngăn cản luồng ma khí đang lao tới trước mặt.

"Sư tôn ——!!!" Đường Mộ Tri lạnh thấu xương tủy, nàng gào lên, "Người đi đi!!!"

Triệu Lan kinh ngạc nói: "Đường Mộ Tri?! Ngươi còn sống?!"

Biết Sở Thính Vũ muốn lấy thân mình hiến tế cho kết giới này, trái tim Đường Mộ Tri như bị ném lên cao rồi rơi xuống đất, nát bấy thành một vũng bùn lầy.

Nàng tuyệt đối không cho phép Sở Thính Vũ làm như vậy! Từ lúc trở về từ Thác Quỷ Liễu nàng đã hiểu rõ, chỉ cần nàng còn sống một ngày, thì không ai có thể làm tổn thương sư tôn. Chỉ cần có kẻ dám chạm vào Sở Thính Vũ, nàng hận không thể đem kẻ đó thiên đao vạn quả.

"Không thể dừng lại! Sư huynh!" Sở Thính Vũ dồn tất cả linh lực vào Kim Phong Kiếm, linh lực trên thân kiếm tăng vọt, "Nhanh lên!!! Truyền linh lực! Đưa muội đến cửa kết giới ——"

"Dừng tay!" Đường Mộ Tri biết rõ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, nàng tung một chưởng về phía Triệu Lan, giận dữ hét, "Cút!!!"

Sở Thính Vũ sững sờ. Triệu Lan bị Đường Mộ Tri phá hoại vào thời khắc mấu chốt, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như một đống bông nát nhũn, rơi thẳng xuống mặt đất.

"Sư tôn, người không tin con!" Đường Mộ Tri giơ cao Ngọc Lộ Kiếm, chém toạc luồng ma khí hung tàn đang ập tới, "Không cần lấy thân tế trận, con đã đủ mạnh rồi!!! Ma giới căn bản không xứng làm địch thủ của chúng ta!!!"

"Hôm nay cho dù con có giết sạch người của Ma giới, cũng không cho phép sư tôn tế trận!!!"

Sở Thính Vũ nhìn Đường Mộ Tri. Lục Minh Nguyệt nói không sai, cho dù Đường Mộ Tri có thể giết sạch người của Ma giới, thì Tru Thân Chi Môn cũng không thể khép lại được. Nó sẽ không ngừng nuốt chửng tất cả, chỉ có phong ấn chết nó hoàn toàn mới có thể kết thúc mọi chuyện.

"Mộ Tri, ngươi không tin vi sư sao?" Sở Thính Vũ không dám dừng tay, nàng sợ lại chọc giận Đường Mộ Tri, chỉ có thể dùng lời lẽ tốt đẹp khuyên bảo.

"Con tin sư tôn, nhưng nếu sư tôn bịa chuyện lừa gạt con đi làm việc ngốc, chẳng lẽ con cũng phải tin sao?!"

Sở Thính Vũ đương nhiên biết Đường Mộ Tri sau sự kiện Thác Quỷ Liễu đã đủ sức san bằng Ma giới, nhưng Tru Thân Chi Môn không khép lại được thì tất cả mọi người sẽ bị cuốn vào thảm họa này, điều đó có khác gì hủy diệt đâu.

【 Hệ thống: Ngài sắp bổ sung hoàn chỉnh cốt truyện đại cương —— "Tru Thân Chi Môn", điểm kinh nghiệm +5000. 】

【 Hệ thống: Trạng thái ngừng cập nhật của 《 Sổ tay tu luyện của nhân vật chính 》 sắp được giải băng, điểm kinh nghiệm +5000. 】

Tác giả đào hố không lấp đúng là đồ không có tâm.

Sở Thính Vũ cắn răng, linh khí xung quanh cuộn lên mấy tầng lốc xoáy, linh lực trên đỉnh đầu hai người càng lúc càng sáng rực. Dưới cơn mưa to tầm tã, kiếm khí chiếu rọi cả đất trời bằng ánh kim quang vạn trượng.

Sở Thính Vũ vung tay lên, quang trận nơi đuôi kiếm bừng sáng. Dưới ánh mắt kinh hoàng của Đường Mộ Tri, nàng tự tay đưa chính mình lao vào cửa kết giới!

"Sư tôn ——!!!" Đường Mộ Tri trong nháy mắt tim lạnh buốt giá, nàng cũng phi thân lao tới cửa kết giới, nhưng lại bị Sở Thính Vũ tung một chưởng đẩy ra!

Sở Thính Vũ quát lớn: "Không được qua đây!"

Câu nói này là lần thứ hai nàng nghe thấy rồi. Ngày đó ở Kiếm Cốc, nàng nói mình không phải kẻ vong ân phụ nghĩa, tuyệt đối không thể bỏ mặc sư tôn, nhưng Sở Thính Vũ vẫn một chưởng đẩy nàng đến bên cạnh Tạ Đường, bảo nàng không được qua đó.
Không được qua đây...

Sư tôn, vì cái gì người vĩnh viễn đều đẩy ta ra?!

Người thực sự không biết ta đang nghĩ gì sao?!

Tại sao ai cũng biết, chỉ có người là không biết? Sư tôn, Sở Thính Vũ, ta không muốn người đi a, không muốn người đi...

"Sư tôn —— Con sai rồi, con biết sai rồi! Người trở về đi!" Nước mắt nóng hổi trào ra khỏi mắt Đường Mộ Tri, nàng không thể ngăn lại được, "Con sai rồi, vừa rồi con không nên nói chuyện với người như vậy. Người đừng đi, sư tôn, người nhìn con đi..."

"Sư tôn, người đừng đi nữa, con đã một mình ba năm rồi..."

"Con không muốn không có người, không muốn..."

Nỗi đau đớn trong lòng Đường Mộ Tri mạnh mẽ vỡ đê, đánh sập tia lý trí cuối cùng của nàng. Nàng trơ mắt nhìn Sở Thính Vũ đơn thương độc mã, từng tấc từng tấc khép lại Tru Thân Chi Môn, mà chính bản thân người lại bị dòng ma khí ngược chiều nuốt chửng từng chút một. Luồng ma khí nồng đậm kia giống như hoa văn khảm sâu vào trong da thịt người.

"Sư tôn ——!!!"

Sở Thính Vũ đau đớn bao nhiêu, Đường Mộ Tri liền đau đớn bấy nhiêu. Cảm giác này giống như bị xẻ thịt lóc xương, đau đến không muốn sống.

Sở Thính Vũ nhìn bóng hình mờ ảo kia, miễn cưỡng cười nói: "Xin lỗi... Sư tôn lúc trước không muốn đẩy con xuống đâu."

"Là sư tôn đã làm sai."

Mây lốc giữa thiên địa rốt cuộc cũng từ từ tan đi, để lộ ra khung cảnh vốn có.
Trong lúc tri giác của Sở Thính Vũ dần dần biến mất, loáng thoáng nghe được một âm thanh máy móc lạnh băng.

【 Hệ thống: Phát hiện ngài đang đối mặt với nguy hiểm tính mạng, Thẻ cốt truyện nhân vật chính đang đối chiếu số liệu... 】

【 Hệ thống: Thẻ cốt truyện nhân vật chính bước thứ ba: Khiến nhân vật chính hối hận - Đã có hiệu lực. Độ hối hận của nhân vật chính +10000. 】

【 Hệ thống: Chúc mừng, nhân vật chính đã trải qua trọn vẹn ba giai đoạn cảm xúc: Vui vẻ, Thất vọng, Hối hận. Ngài đã kích hoạt thành công Thẻ cốt truyện nhân vật chính. Tiến độ cốt truyện sau sự kiện "Thác Quỷ Liễu" sẽ hoàn toàn bị xóa bỏ (trở về con số 0). Hệ thống sẽ đưa ngài trở về Kiếm Cốc một lần nữa, xin ngài hãy chuẩn bị sẵn sàng. 】

Sở Thính Vũ cảm giác đau đớn toàn thân giảm bớt, phảng phất như đang trôi nổi trong hư không phiêu miểu, bên tai vang lên tiếng thác nước mơ hồ.

Má ơi, còn có cả chức năng load game nữa cơ à.

Đây là để mình sống lại, trải nghiệm cốt truyện lại một lần nữa?!

Hèn chi gọi là Thẻ cốt truyện nhân vật chính... Hệ thống, ngươi đặt tên tùy tiện thật đấy!

Sở Thính Vũ mơ màng mở mắt ra, cảnh tượng trước mắt bị nước mưa làm nhòe nhoẹt, nàng nỗ lực nhìn rõ những người xung quanh.

Triệu Lan, Tạ Đường, Lục Minh Nguyệt, bọn họ đều đang đứng sau lưng mình. Ngũ đại môn tông thương vong thảm trọng. Tiếng thác nước bên cạnh ầm ầm như sấm, bọt nước rào rạt đánh vào những tảng đá trần trụi.
Hình như mình... thật sự đã trở lại Thác Quỷ Liễu rồi.

Sở Thính Vũ không khỏi rùng mình một cái. Hệ thống, ngươi đưa ta về đâu không tốt, cứ nhất quyết phải đưa ta về Thác Quỷ Liễu, cái nơi này quả thực là ký ức đau khổ của ta a!

Sở Thính Vũ cử động, vừa định giơ tay lên thì đột nhiên cảm giác trên người truyền đến một cơn đau kịch liệt.

Hóa ra là mình đã đánh xong với Khúc Dạ rồi , còn tốt còn tốt, không cần phải đứt kinh mạch thêm lần nữa.

Đường Mộ Tri lúc này giống như cũng đã kết thúc triền đấu, nàng cả người ướt đẫm, vạt áo còn dính huyết thủy, nàng chống thân mình nhìn về phía phương hướng Khúc Dạ rời đi, ngây ngẩn trong chốc lát, đột nhiên giống như nhớ tới cái gì, lập tức xoay người chạy về phía chính mình.

"Sư tôn, sư tôn người không sao chứ?!"

Đường Mộ Tri ngay cả kiếm đều quên nhặt, trong lòng nàng chỉ lo lắng cho thương thế của Sở Thính Vũ. Chưa nói được mấy câu, nước mắt đã hòa cùng nước mưa rơi xuống như những hạt đậu lớn. Nàng nắm lấy ngón tay lạnh băng của Sở Thính Vũ, nghẹn ngào gọi: "Sư tôn..."

Nguyên lai nàng lúc ấy khóc thương tâm như vậy sao

Sở Thính Vũ nhìn bộ dáng này của nàng, trong lòng đột nhiên dâng lên một nỗi khó chịu không thể diễn tả bằng lời, giống như trận mưa to như trút nước kia đang xối xả tưới lên đỉnh đầu mình.

Đứa nhỏ này dường như là thực sự đau lòng vì nàng.

Mà bản thân mình thì sao, lúc trước đã nói những gì, làm những gì.

Dùng những lời tàn nhẫn nhất để trách cứ nàng, nói nàng là nghiệt chủng Ma tộc, nói nàng trà trộn vào Bắc Thanh Sơn là có mưu đồ.

Nàng đã làm một chuyện tuyệt tình nhất, chính là để Đường Mộ Tri một mình rơi xuống Thác Quỷ Liễu.

Nghĩ đến đây, Sở Thính Vũ giơ tay lau nước mắt cho đồ đệ, dịu dàng an ủi:

"Haizz, đừng khóc nữa."

"Ngoan, đừng khóc."

Mưa chậm rãi rơi, cuối cùng chỉ còn lất phất những sợi mưa vừa nhỏ vừa dài.

--------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay tiểu thiên sứ nào để lại bình luận ta sẽ chọn ra năm người để phát lì xì 2333, bởi vì cuối cùng cũng đến thứ bảy chủ nhật rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store