ZingTruyen.Store

Bhtt Edit Tu Chan He Thong Xuyen Thanh Phan Dien Su Ton Cua Nu Chinh Cao Cu

Chương 9


Ngày tỉ thí, bốn vị trưởng lão hiếm thấy đều trình diện. Sở Thính Vũ vốn tưởng rằng Tần Kỳ bế quan phải ngủ mất ba hay năm năm, không ngờ nhanh như vậy đã tỉnh rồi, xem ra là lão yêu quái Triệu Lan lừa bịp Tạ Đường. Thẩm Phi Uyên thì ngồi ở đối diện; Sở Thính Vũ chỉ thấy kỳ quái là nhân vật này làm sao còn chưa logout, nàng nhớ trong nguyên tác gần như chưa tới một phần năm Thẩm Phi Uyên đã vô danh đi lĩnh hộp cơm rồi... Lúc này, Tạ Đường ở giữa cung điện nhìn xem mọi người đến đông đủ, hắng giọng: "Đại hội thí luyện năm nay sẽ lấy phương thức rút thăm quyết định đối thủ tỉ thí. Vòng thứ nhất, Thương Linh Môn đánh với Chu Họa Môn; Bạch Xuyên Môn đánh với Huyền Kính Môn. Người thắng sẽ bước vào vòng hai."

"Đại hội thí luyện là cơ hội cho các môn rèn luyện, mài giũa, cho nên sẽ dừng lại đúng lúc." Tạ Đường tiếp tục nói. "Vì thế sẽ không phát sinh bất ngờ, xin các vị yên tâm."

Ài, sư muội, ngươi nhớ kỹ nha, lát nữa có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thôi. Sở Thính Vũ ngồi ghế thái sư hàng đầu, chậm rãi uống trà. Nàng không vội bởi vì nàng có thể gấp cái gì? Nhân vật chính lên sân khấu, chư thần còn phải nhường nữa là.

Trận đầu là đệ tử Bạch Xuyên Môn đánh với đệ tử Huyền Kính Môn. Sở Thính Vũ cảm thấy vô vị. Đây là ve vãn đi, nào phải tỷ thí!

Huyền Kính Môn chủ yếu lấy nhu thắng cương, Bạch Xuyên Môn đâm kiếm nháy mắt bị lực lượng mềm nhũn hóa giải, và Huyền Kính Môn không kích chỗ yếu cho nên là thả chỗ này một chút nước, thả chỗ kia một chút nước, một trận đấu bình thường nửa nén hương giải quyết được lại có thể mạnh mẽ đánh mấy trăm hiệp! Đây có thể gọi là...để nó trôi đi. Cuối cùng, đệ tử Bạch Xuyên Môn "Tiếc nuối mà bại".... Sở Thính Vũ nghe thấy Tần Kỳ vẫn trầm mặc không nói rốt cục mở miệng, ánh mắt hắn vòng xuyên qua nàng thẳng tắp nhìn về phía Tạ Đường: "Đường nhi dạy đồ đệ rất lợi hại." Hắn nhẹ giọng nói.

Tạ Đường dịu dàng nở nụ cười.

Sở Thính Vũ ầm thầm cảm thấy không tốt trong nháy mắt. Có ai quản hai người kia hay không?? Ngang nhiên mắt đi mày lại tại đại hội thí luyện như vậy là rất rất ảnh hưởng tới chúng đệ tử!

Tạ Đường và Tần Kỳ đều thu một đồ đệ tại đại hội bái sư cho nên cũng chỉ có một trận tỉ thí. Còn Sở Thính Vũ thu được hai đồ đệ cho nên có hai cuộc tỉ thí. Nàng nhìn trong đám người vài lần, thấy Đường Mộ Tri luôn luôn nhìn mình, không khỏi gật đầu cười đáp. Những đứa trẻ đều sẽ trưởng thành tốt dưới sự thừa nhận/tán thành. Quả nhiên, Đường Mộ Tri được Sở Thính Vũ thừa nhận/tán thành, xem ra càng thêm trưởng thành thật.

"Đường Mộ Tri từ Chu Họa Môn và Chu Dương từ Thương Linh Môn." Rất nhanh, Tạ Đường đọc đến tên Đường Mộ Tri.

Thẩm Phi Uyên quạt quạt giấy trong tay, đối với Sở Thính Vũ nói: "Sở sư muội, ta nghe nói đứa học trò tên Đường Mộ Tri này của ngươi thiên phú rất cao có phải không?"

Sở Thính Vũ lãnh đạm đáp: "Thiên phú cao, bình thường cũng khắc khổ."

Thẩm Phi Uyên cười lạnh, không nói lời nào nữa.

Chu Dương... Sở Thính Vũ nhớ đứa trẻ này cũng coi như có năng khiếu, nhưng vì Đường Mộ Tri trên hắn một bậc nên hắn luôn âm thầm ghen tị, tâm tư dùng nhầm chỗ.

Đường Mộ Tri cầm kiếm gỗ lên đài. Chu Dương cao hơn nàng, tay cũng thô; dáng vẻ thiếu kiên nhẫn mà nhướn mày.

Song phương chắp tay chào nhau xong, tỉ thí bắt đầu.

Sở Thính Vũ tính toán sẽ cầm sẵn đồ trong tay, đợi lát nữa kết thúc khi Chu Dương sử dụng ám khí, nàng sẽ giúp Đường Mộ Tri. Sở Thính Vũ thấy nhẫn mặc ngọc trên ngón trỏ tay trái của mình, vừa định lấy xuống thì hệ thống thông báo: Cảnh cáo! Suy nghĩ của bạn đã lệch khỏi kịch bản nguyên tác, nếu không dừng lại, phải chịu trừng phạt.

Lệch khỏi kịch bản nguyên tác? Vì sao lệch khỏi kịch bản nguyên tác? Ngươi nổi điên làm gì? Sở Thính Vũ không hiểu ra sao, nàng ở trong lòng nói rằng: Lục Minh Nguyệt sẽ không chặn ám khí cho Đường Mộ Tri.

Hệ thống: Đó là nhân vật tự lựa chọn, không cách nào khống chế, hệ thống chỉ có thể ràng buộc bạn.

Sở Thính Vũ: Nếu ta không ngăn chặn, nhân vật chính sẽ trúng chiêu đó đại ca à! Nhưng hệ thống nói một câu nàng muốn thổ huyết...

Hệ thống: Nhân vật chính sẽ không.

Nhân vật chính sẽ không trúng chiêu bởi vì tiền đề là có người làm bia thịt có được không?! Ai, là ai sẽ đi làm người chịu oan này hả!? Sở Thính Vũ vừa tức lại không nói gì, chỉ có thể nhìn tỉ thí bắt đầu.

Đường Mộ Tri nói, đắc tội, rồi lập tức phi thân về trước, tấn công chân Chu Dương đầu tiên; Chu Dương có phòng bị, ung dung tránh thoát, tiếp theo lấy chưởng phong về phía Đường Mộ Tri. Thì chưởng phong rất nhanh, nhưng Đường Mộ Tri phản ứng nhanh hơn; kiếm gỗ chém xuống đất một nhát, đạp gió nhảy đến phía sau Chu Dương tức thì cho hắn một đòn trở tay.

Quá đẹp! Quả nhiên là nhân vật chính; hai, ba chiêu đã phát hiện sơ hở của đối phương. Nếu không phải có đông người ở đây, Sở Thính Vũ nhất định sẽ vỗ tay hô to đánh hắn! Đánh chết đồ dối trá hắn!

Cuộc tỉ thí này có thể nói là đại hội cộng điểm, hệ thống cũng đang điên cuồng thông báo điểm số: EXP +10, EXP +20, EXP +10... Theo tốc độ Đường Mộ Tri vẽ kiếm càng lúc càng nhanh, tiếng hệ thống điểm số càng lúc càng nhanh, cuối cùng chỉ có thể nghe được "ting ting ting..."

Mắt thấy Đường Mộ Tri cầm kiếm gỗ cách ba tấc chỉ vào vùng bụng Chu Dương, cho đối phương một chiêu cuối cùng thì tỉ thí kết thúc. Một trận đấu cực kỳ đặc sắc khiến cho các đệ tử khác khâm phục không thôi. Toàn bộ quá trình Đường Mộ Tri biểu hiện điêu luyện thành thạo đánh cho Chu Dương không còn sức đánh trả làm Thẩm Phi Uyên đen mặt, mu bàn tay đều bất ngờ nổi gân xanh rồi. Sở Thính Vũ quay đầu nhìn về phía Lục Minh Nguyệt, đứa bé ấy còn đang nói chuyện phiếm với Đoạn Linh trong đám đông.

Muội muội à, làm sao còn tán gẫu vậy?! Sư tỷ của ngươi lập tức sẽ bị ám khí đánh trúng, ngươi thật sự không làm gì sao?

Ngay lúc Sở Thính Vũ do dự phải làm sao bây giờ thì mặt Chu Dương biến thành nham hiểm, nhân lúc Đường Mộ Tri xoay người quay về, lặng lẽ lấy hai cái phi tiêu từ trong tay áo ném đi—— Sở Thính Vũ cắn răng mặc kệ, phá hoại kịch bản nguyên tác thì phá hoại kịch bản nguyên tác, cùng lắm thì trừ EXP!

Kim Phong Kiếm ra khỏi vỏ, Sở Thính Vũ phi thân về phía trước; Đường Mộ Tri bỗng cảm thấy một cơn gió mạnh ở sau lưng; có áo bào màu tím nhạt che chắn. "Keng —— " Cũng chỉ trong một giây, kiếm khí Kim Phong Kiếm xông về phương hướng phi tiêu đánh vỡ phi tiêu làm phi tiêu mất sức mạnh rơi xuống đất. Tức khắc trong bụng Sở Thính Vũ truyền đến đau đớn như dự đoán—— Quả nhiên hệ thống bắt đầu trừng phạt nàng. Hệ thống rác rưởi, không có trái tim. Lần trước để Đường Mộ Tri dẫn độc, lần này để Đường Mộ Tri trúng phi tiêu!

Hệ thống: Bởi vì bạn đã thay đổi kịch bản nguyên tác, EXP -50,000 điểm.

Hệ thống: Ma tính trong nội đan nhân vật chính +10,000; thần tính -5000.

Hệ thống: Nội đan nhân vật chính thức tỉnh, chúc mừng bạn mở được kỹ năng mới, EXP +200,000, mời bạn không ngừng cố gắng!

Cái gì? Không phải đang trừ sao, thế nào đột nhiên mở kỹ năng mới? Sở Thính Vũ mông lung không hiểu gì.

"Sư tôn, sư tôn, ngài không sao chứ!" Đường Mộ Tri nhìn thấy phi tiêu rơi ở đất, nhanh chóng hiểu ra là chuyện gì xảy ra, nhưng vì nàng ở phía sau Sở Thính Vũ không nhìn thấy Sở Thính Vũ thế nào, chỉ có thể lo lắng kéo tay đối phương: "Sư tôn..."

Sở Thính Vũ động viên sờ đầu nàng, xoay người đối với Thẩm Phi Uyên lạnh lùng nói: "Đệ tử Thương Linh Môn không tuân theo quy định sử dụng ám khí đối với Đường Mộ Tri, xử trí như thế nào?"

Thẩm Phi Uyên cũng không ngờ Sở Thính Vũ nhảy ra chặn lại, cười híp mắt, thu quạt giấy về, không thành tâm nói: "Sở sư muội đừng nổi giận, là sư huynh trông giữ không nghiêm." Sau đó cúi đầu đối với Chu Dương nói: "Còn không mau dập đầu Sở trưởng lão nhận sai."

Hay cho Thẩm Phi Uyên nhà ngươi phủi tay quá sạch sẽ đi? Chu Dương làm như thế còn không phải do ngươi sai khiến?

Chu Dương sợ hãi không thôi, dập đầu mấy cái, run run nói mình sai rồi. Ngay khi mọi người còn sững sờ, Sở Thính Vũ giơ tay, Chu Dương bị chấn động bay xa nửa mét... Đây đã là nương tay, lưu tình. Chu Dương trong nháy mắt bị doạ đến mềm chân, không động đậy được, dáng vẻ của một bao cỏ ngoài mạnh trong yếu.

Sở Thính Vũ lạnh lùng nói: "Sử dụng ám khí trong tỉ thí không chỉ làm Thương Linh Môn mất mặt, càng khiến Bắc Thanh Sơn mất mặt. Cút xuống đóng cửa tự kiểm điểm một tháng. Sao chép tâm pháp ba trăm lần." Thẩm Phi Uyên không phạt là nàng không thể phạt ư? Để ta xem sư tôn rác rưởi như ngươi có bỏ qua được không.

"Sở sư muội hà tất nóng nảy như vậy. Hắn chỉ là một đứa bé không hiểu chuyện." Thẩm Phi Uyên chậm rãi nói. "Có điều, ngươi muốn phạt thì phạt." Hắn đối với Chu Dương liếc mắt, "Còn không mau đi. Ở lại đây vô cớ chọc giận Sở trưởng lão thì sao."

"Ta thấy đồ đệ ngươi thua rất không cam tâm." Sở Thính Vũ cầm Kim Phong Kiếm: "Hay là ngươi so chiêu với ta, để đồ đệ ngươi thua tâm phục khẩu phục." Nàng muốn đánh Thẩm Phi Uyên không phải ngày một ngày hai. Ngày xưa khi đọc sách đã không có hảo cảm với tiện nam này rồi. Hiện tại đưa tới cửa chịu đòn, nàng không được lãng phí.

"Sở sư muội thật lòng?" Thẩm Phi Uyên đứng lên, liếc nhìn Tạ Đường và Tần Kỳ, cả hai người kia đều không lên tiếng.

"Trong vòng mười chiêu, chỉ cần ngươi bắn trúng ta coi như ta thua."

Mọi người sửng sốt. Ngay cả Đường Mộ Tri cũng căng thẳng kéo Sở Thính Vũ: "Sư tôn..."

"Ngươi đi qua bên kia chờ ta." Sở Thính Vũ nói xong, lại hỏi Thẩm Phi Uyên: "Ngươi có dám không?"

"Sở sư muội muốn so tài, ta đương nhiên đến hầu." Thẩm Phi Uyên bay tới ở giữa đại điện. Tất cả mọi người đều hồi hộp. Tần Kỳ và Tạ Đường cũng không biết đứng ra làm sao. Thương Linh Môn và Chu Họa Môn không hợp nhau đã lâu, hôm nay Chu Dương ngang nhiên sử dụng ám khí cũng là chạm vào vảy ngược của Sở Thính Vũ.

"Mười chiêu à, Sở sư muội, vậy thì đừng nói sư huynh bắt nạt ngươi."

Hệ thống: Ma tính trong nội đan nhân vật chính +20.

Sở Thính Vũ sững sờ, sao ma tính lại tăng? Nhưng hiện tại không kịp nghĩ nhiều. Thẩm Phi Uyên đã ra chiêu. Sở Thính Vũ nhìn thấu chiêu thức của hắn, nháy mắt bay đến một vị trí khác, nhẫn mặc ngọc trong tay nàng đồng thời bị ném ra ngoài, bắn thẳng trúng vào đầu gối Thẩm Phi Uyên, hắn khuỵu xuống một chân, mọi người ồ lên.

Lấy đạo người trả cho người. Đệ tử Thương Linh Môn sử dụng ám khí trước, Sở Thính Vũ đáp trả cho sư tôn Thương Linh Môn một chiêu. Lần này, Thẩm Phi Uyên không nhịn được, trong mắt mang theo âm lãnh, Nhất Minh Giản sau lưng thuận thế bay ra hướng về Sở Thính Vũ bổ tới.

Sở Thính Vũ nghiêng người lẩn tránh, lại lấy chưởng phong đánh về phần eo Thẩm Phi Uyên.

Thẩm Phi Uyên bị đánh cho lùi lại mấy bước. Dường như hắn không ngờ tu vi và võ công Sở Thính Vũ tiến bộ nhanh chóng như vậy mà khiếp sợ nhìn nàng.

Cuộc tỉ thí đã có bảy tám chiêu, đừng nói Thẩm Phi Uyên bắn trúng Sở Thính Vũ, ngay cả đến gần còn không được. Chúng đệ tử thì không rõ vì sao, chỉ nghĩ các trưởng lão luận bàn như mọi khi, đều hưng phấn vỗ tay cao giọng hô Sở trưởng lão thật là lợi hại.

Đường Mộ Tri nhìn xem Sở Thính Vũ chiêu thức trôi chảy, tránh né thành thạo điêu luyện như tiếng nhạc trong sơn cốc, không khỏi sinh lòng khâm phục. Sư tôn thật sự lợi hại... Cũng...thật là đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store