ZingTruyen.Store

[BHTT - Edit] Tôi mới không phải tra A

Chương 141: Lâm Căng Trúc, cậu thật dính người quá đi

NhaQunh

Có lẽ trong lòng vẫn còn một chút bất an tiềm tàng, liên tiếp mấy ngày, Cố Thu đều biểu hiện vô cùng dính người, Lâm Căng Trúc đối với điều này thái độ là dung túng vô hạn.

Có khi thậm chí sẽ chủ động làm một số hành động vô cùng thân mật, dùng cách này để làm cho đối phương cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của nàng.

Năng lực điều tiết của Cố Thu vốn đã mạnh mẽ, cứ như vậy, không bao lâu, sự bất an tiềm tàng trong lòng liền tan biến sạch sẽ.

Quán cà phê trong trường, nhìn cảnh tuyết bên ngoài, Cố Thu sờ sờ vị trí vành tai của mình, sau đó mới bưng ly cà phê nóng trên bàn, thổi thổi, nhấp một ngụm.

Bất quá rất nhanh, cô lại yên lặng đặt ly trở lại.

Có chút nóng.

Lâm Căng Trúc bắt được động tĩnh bên này, cô rũ mi mắt xuống, cầm lấy muỗng cà phê, giúp Cố Thu khuấy vài cái.

Hứa Văn Duyệt ngồi đối diện các cô, đem một màn này thu vào đáy mắt, cô bất đắc dĩ cười cười: "Hai cậu thật đúng là..."

Bất quá cô tâm tư tương đối tinh tế, chú ý tới trang sức trên vành tai của Cố Thu hôm nay, cô nói: "Cố Thu, mấy ngày nay cậu hình như đều đeo khuyên tai kiểu Carlo, sẽ không chán sao?"

Cố Thu ngẩng đầu, trong mắt mang theo nghi hoặc, nói: "Đương nhiên sẽ không, kiểu dáng đều không giống nhau sao lại chán."

Cô còn cố ý vén tóc một chút, đem toàn bộ bộ phận khuyên tai lộ ra, vui vẻ nói: "Đẹp không? Đều là Lâm Căng Trúc tặng."

...Khó trách.

Hứa Văn Duyệt mặt hơi nghiêng, mặt hướng Lâm Căng Trúc, hỏi: "Căng Trúc trong khoảng thời gian này có phải lại bắt đầu bận rộn lên rồi."

Lâm Căng Trúc dùng cái muỗng khuấy xong cà phê, vừa mới buông tay ra, cái muỗng ở mép ly cà phê khẽ chạm một chút, phát ra tiếng vang thanh thúy dễ nghe.

Nghe được Hứa Văn Duyệt nhắc tới cô, cô nói: "Ừm, so với trước kia tốt hơn một chút."

So với trước đây, trong khoảng thời gian này Liễu gia giao cho cô văn kiện đã giảm đi rất nhiều, lượng công việc này đối với cô mà nói cũng không sẽ vất vả.

Cố Thu ở một bên một tay chống cằm, nhìn ăn không ngồi rồi.

Kỳ thực ở nơi không ai thấy, một tay khác đã ở dưới bàn sờ soạng đụng phải tay Lâm Căng Trúc, cô ngoéo một cái ngón áp út của Lâm Căng Trúc, như làm nũng, lòng bàn tay cọ qua chiếc nhẫn trên tay.

Ngoài miệng còn không quên nói: "Văn Duyệt, cậu sao cũng không quan tâm tớ a, không hỏi xem tớ bận không?"

Hứa Văn Duyệt nói: "Không cần hỏi, cậu trạng thái trông rất nhàn nhã."

Cố Thu híp mắt lại, ra vẻ bất mãn, nói: "Sao có thể! Tớ bình thường cũng phải hoàn thành rất nhiều chuyện, xem ra tớ vẫn là không nên hiệu suất quá nhanh, lần sau làm chậm một chút mới tốt."

"Cậu tốt nhất là có thể thật sự làm chậm một chút."

Các cô cười đùa một lúc, Cố Thu hỏi: "Đúng rồi, cậu và Kỷ Gia Lan trong khoảng thời gian này thế nào?"

Tên này vừa xuất hiện, mặt mày vốn đã thả lỏng của Hứa Văn Duyệt, giây lát lại chứa đầy một nụ cười ôn nhu, cô nói: "Cô ấy chủ động hẹn tớ đến thư viện Tư Duy Nhĩ, cùng nhau chuẩn bị cho kỳ thi cuối kỳ."

"Chuẩn bị cuối kỳ?!" Cố Thu mở quang não nhìn ngày tháng, kinh ngạc nói, "Không phải còn hơn một tháng nữa sao, trước thời hạn lâu như vậy đã bắt đầu chuẩn bị rồi?"

"Đúng vậy, dù sao còn có rất nhiều trọng điểm chương trình học về Alpha cần phải bổ sung." Hứa Văn Duyệt nói.

Cô mới phân hóa không bao lâu, độ khó của kỳ thi cuối kỳ so với kỳ thi giữa kỳ lớn hơn, trình tự sâu hơn, hiện tại bắt đầu ôn tập, đến gần kỳ thi sẽ không quá gấp, cũng coi như là sắp xếp thời gian hợp lý.

Hứa Văn Duyệt nói đùa: "Hơn nữa trước thời hạn nhiều ngày như vậy ôn tập, nói không chừng còn có thể vượt mặt, cậu phải lo lắng cho thứ hạng của mình đi."

Cố Thu đầu dựa vào vai Lâm Căng Trúc, đầu còn không quên cọ cọ cổ Lâm Căng Trúc, đối với điều này lười biếng nói: "Được thôi, tớ chờ đây."

Sau khi nói đùa xong, ba người lại cùng nhau trò chuyện một số chuyện khác.

Nói đến, mấy ngày hôm trước chuyện Lương Tuế Tuế bị thôi học không biết làm thế nào đã bị người truyền ra ngoài, dư luận trên mạng vốn dĩ chưa hoàn toàn bình ổn lại có dấu hiệu nổi lên, thậm chí còn xuất hiện không ít thuyết âm mưu.

Thấy một số suy đoán trên mạng ngày càng thái quá, Cố Thu dứt khoát đăng đoạn video đã quay trong văn phòng lên, trong video, phàm là người có mắt đều có thể nhìn ra sự chột dạ và trốn tránh của Lương Tuế Tuế đối với thành tích.

Một đám người từ đó im lặng.

Rốt cuộc từ khi tên ngoại lai kia biến mất, mọi người cũng không còn cực đoan như vậy, khôi phục lý trí, nhưng không thể phủ nhận trong đó vẫn có một bộ phận người vì bị dẫn dắt tẩy não lâu dài, vẫn duy trì cái nhìn không tốt, còn đang bám vào điểm học sinh Tư Duy Nhĩ có thể sẽ bắt nạt người khác mà nói.

Sau đó cũng không biết là ai khởi đầu, có một số người cư nhiên bắt đầu tiến hành phát sóng trực tiếp xung quanh Tư Duy Nhĩ.

Phía nhà trường Tư Duy Nhĩ về phương diện này cũng không định quản thúc, dù sao loại phát sóng trực tiếp tự phát này, có thể cung cấp cho mọi người một con đường để hiểu về Tư Duy Nhĩ, thay đổi loại ấn tượng cố hữu, lại không cần nhà trường phải bỏ tiền bỏ sức.

Vì đề tài có nhiệt độ và lưu lượng, một bộ phận streamer hàng đầu đều tham gia vào, nhãn "phát sóng trực tiếp khuôn viên Tư Duy Nhĩ" này cũng thu hút một lượng lớn quần chúng tò mò.

Thậm chí nếu streamer nộp đơn, thông qua xét duyệt, còn có thể vào trường tiến hành phát sóng trực tiếp, bất quá điều này chỉ mở ra trong một khoảng thời gian nhất định, trong khi cũng chỉ có mấy ngày ngắn ngủi.

Đối với chuyện này, Cố Thu ít nhiều đều chú ý một chút, kết quả khá tốt, hiện giờ đánh giá về Tư Duy Nhĩ trên mạng đã từ "Tư Duy Nhĩ hà khắc và bắt nạt học sinh đặc cách", biến thành "Sao không ai nói cho tôi biết phúc lợi đãi ngộ của học sinh đặc cách tốt như vậy, Tư Duy Nhĩ có phiền nếu thu thêm tôi một người không" chuyển biến.

Cố Thu tính toán thời gian trong lòng, hiện tại loại phát sóng trực tiếp này đã tiến hành được vài ngày, kỳ hạn cuối cùng của việc phát sóng trực tiếp trong trường Tư Duy Nhĩ chắc cũng sắp qua.

Từ quán cà phê, thời tiết hiếm khi tốt, bầu trời rất xanh, ánh nắng ấm áp của mùa đông chiếu vào lớp tuyết chưa tan, sáng lấp lánh, đi trên đường, còn có thể cảm nhận được một luồng hơi ấm.

Hứa Văn Duyệt đã cùng các cô tách ra, định đi bên phía thư viện.

Hoàn toàn khác với bầu không khí nỗ lực phấn đấu bên kia, Cố Thu và Lâm Căng Trúc mười ngón giao nhau, nhét vào cùng một túi quần áo rộng rãi, chậm rãi dạo bước.

Nơi này gần cổng nam của trường, từ hướng này nhìn về phía trước, còn có thể thấy con đường phong đã không còn một chiếc lá nào còn sót lại.

Cố Thu chỉ vào đó, mặt mày rạng rỡ như lớp tuyết được chiếu bởi ánh nắng mùa đông, rực rỡ lóa mắt, cô nói: "Lâm Căng Trúc, đợi mùa thu năm sau khi lá phong một lần nữa chuyển sang màu đỏ, tớ muốn tìm một chiếc lá lớn hơn năm nay để tặng cậu."

Lâm Căng Trúc cùng cô nhìn về một nơi, cũng cong môi, mặt mày dịu dàng trong giây lát, nói: "Được thôi."

Cùng lúc đó, cách đó mấy mét, có một người đang vác thiết bị phát sóng trực tiếp, vô tình quay được một màn này.

Là một streamer lớn của một nền tảng, sau khi xin phép Tư Duy Nhĩ, đã đặc biệt đến trong trường tiến hành phát sóng trực tiếp.

Vì có lượng fan lớn, lại thêm đề tài bản thân có sức nóng, lưu lượng phòng livestream của cô mấy ngày nay vẫn luôn rất tốt.

Hôm nay là ngày cuối cùng Tư Duy Nhĩ mở cửa cho cơ hội phát sóng trực tiếp trong trường, cô ứng theo yêu cầu của các fan, đi dạo khắp nơi trong trường, vừa lúc đến đây.

Máy quay của cô chuyển rất chậm, nói thật, hình ảnh này chỉ xuất hiện trong chốc lát, hơn nữa nhân vật cũng chỉ chiếm một phần tương đối nhỏ, nhưng không chịu nổi phòng livestream có không ít người mắt sắc, đã thấy được.

: A a a a a Tiểu Nhiễm tiểu Nhiễm! Mau quay máy quay lại!

: Tớ muốn xem hai người vừa mới, tớ vừa mới chỉ thấy một lát, đẹp đến mức tớ mất ngôn ngữ.

: Trời ơi, hai người đó lớn lên cũng quá phạm quy, học sinh Tư Duy Nhĩ lớn lên đều đẹp như vậy sao...

: Nhan sắc tuyệt thế! Nhan sắc tuyệt thế!!!

: Chị gái cá mập tôi, muốn gọi chủ nhân.

: Người cao hơn một chút là nữ Alpha đi, cười đẹp quá đi mất ô ô ô ô ô rất thích, xem các nàng nắm tay, là tình nhân sao?

: Chắc là tình nhân, tớ nhìn thấy ngón áp út có thứ gì đó đang tỏa sáng, chắc là nhẫn đi.

: Thật xứng đôi thật đẹp mắt a a a a, hơn nữa tớ rất thích bầu không khí giữa các nàng, ấm áp, trông cho người ta một cảm giác rất hạnh phúc.

: Tớ còn muốn xem tớ còn muốn xem! Tiểu Nhiễm, quay máy quay lại đi.

Streamer được gọi là "Tiểu Nhiễm" có chút chần chừ, học sinh Tư Duy Nhĩ nếu không có tiền thì cũng có thế, vạn nhất người ta không muốn lên hình, hành vi của cô làm người ta không thoải mái thì sao?

Tiểu Nhiễm liếc nhìn người bên kia, hai người ở xa xa lớn lên quả thực rất làm người ta kinh diễm, lượng fan của cô, công việc bình thường cũng có thể nhìn thấy một số ngôi sao, nhưng vẫn là lần đầu tiên có cảm giác bị ngoại hình của người khác va chạm đến thất thần.

Cuối cùng, cô do dự một lát, vẫn là lựa chọn cẩn thận, đầu tiên là xin lỗi các fan trong phòng livestream, sau đó lại cười chuyển sang một chủ đề khác.

Cô và người trong phòng livestream tiếp tục nói chuyện phiếm, nhỏ giọng đi xa, không tiến lên quấy rầy đôi tình nhân kia.

Điều cô không chú ý tới là, sau khi cô xoay người, đôi tình nhân kia đều nhìn về phía này.

Cố Thu nghiêng đầu, dính vào người Lâm Căng Trúc, nói: "Chúng ta vừa mới có phải không cẩn thận vào máy quay phát sóng trực tiếp của người ta không?"

Lâm Căng Trúc "ừm" một tiếng: "Xem ra hẳn là vậy."

Cố Thu suy nghĩ một lát: "Tớ nhớ có thể vào Tư Duy Nhĩ phát sóng trực tiếp trong trường đều là streamer lớn, wow, vậy có phải không có rất nhiều người đều thấy chúng ta dắt tay nhau, không biết các nàng có nhìn thấy nhẫn trên tay tớ không."

Lâm Căng Trúc lại dắt chặt bàn tay đã buông lỏng một chút của Cố Thu, nói: "Cậu có thể quay lại, lại để nhẫn lộ ra."

"Mới không cần." Cố Thu cười đến đôi mắt cong lên, cô ghé đầu lại gần, cách khăn quàng cổ chôn vào cổ Lâm Căng Trúc, cố tình còn muốn trả đũa, kéo âm cuối nói, "Dắt tớ dắt chặt như vậy, Lâm Căng Trúc, cậu thật dính người quá đi ~"

Đối với điều này, Lâm Căng Trúc nói: "Cậu bây giờ mới biết sao?"

——

Nụ hoa trên cây Carlo đã nở.

Phát hiện chuyện này là vào một buổi sáng.

Cố Thu đi vào phòng cho khách, định tưới nước cho cây, nhưng không ngờ, khi đến gần lồng ấp nhiệt độ ổn định, một vệt đỏ đột nhiên thu vào đáy mắt.

Nụ hoa trên cây Carlo đã nở, nở vô cùng rực rỡ yêu diễm, cành lá mảnh khảnh nâng đỡ vệt đỏ này, sức sống bồng bột gần như muốn tràn ra.

Tay Cố Thu đặt lên kính của lồng ấp nhiệt độ ổn định, yên lặng nhìn nó, hưng phấn nói: "Lâm Căng Trúc! Lâm Căng Trúc! Cậu mau đến xem, Carlo nở hoa rồi!"

Rất nhanh, cùng với tiếng bước chân, cửa phòng cho khách xuất hiện thân ảnh Lâm Căng Trúc.

"Nở? Nở thế nào?" Lâm Căng Trúc đi vào, cùng Cố Thu cùng nhau nhìn đóa hoa trong lồng ấp nhiệt độ ổn định.

"Đẹp, thật sự rất đẹp." Cố Thu tán thưởng nói.

Lâm Căng Trúc nhìn bóng hình mơ hồ của Cố Thu trên kính lồng ấp nhiệt độ ổn định, nói: "Đúng vậy, rất đẹp."

Cố Thu ý cười doanh doanh, mở chế độ máy ảnh, chụp vài tấm ảnh của hoa, bất quá so với những bức ảnh chỉ có hoa xuất hiện, càng có rất nhiều là dáng vẻ của Lâm Căng Trúc khi xem hoa.

Đương nhiên, trong đó cũng có Lâm Căng Trúc chụp cho cô, còn có ảnh chụp chung của mình và Lâm Căng Trúc.

Thưởng thức những bức ảnh mới chụp của mình, Cố Thu liếc đến máy quay một bên, cô nói: "Đúng rồi, chúng ta không phải đã lắp máy quay sao?"

Cô nắm tay Lâm Căng Trúc, hứng thú bừng bừng đi ra ngoài: "Máy quay chắc đã quay lại quá trình nở hoa, chúng ta cùng đi xem đi."

Một bên kéo người đi ra ngoài, Cố Thu còn không quên một bên trò chuyện: "Văn Duyệt vừa mới nói với tớ, Kỷ Gia Lan mời cô ấy sau khi thi xong đi quê của cô ấy chơi, tớ cảm thấy các nàng chắc sắp yêu nhau rồi."

Cô chuyển đề tài rất nhanh: "Nói đến chơi, Lâm Căng Trúc, lần này thi xong, hay là chúng ta cũng đi bờ biển chơi đi!"

Giọng nói của hai người theo bước chân đi xa mà ngày càng nhẹ, ngày càng mơ hồ.

Nhưng cũng có thể mơ hồ nghe được một giọng nói thanh lãnh mang theo sự dung túng vang lên, trả lời: "Được."

Phòng cho khách đèn không tắt, ánh sáng màu ấm chiếu sáng lên nơi này, vì mới tưới nước, cánh hoa hồng Carlo còn vương một lớp hơi nước, dưới ánh đèn tỏa ra ánh sáng ấm áp tương tự.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store