[BHTT - Edit] Tôi mới không phải tra A
Chương 111: Nhẫn
Trong phòng bếp đã tốn quá nhiều thời gian, đợi đến lúc ăn lẩu, đã là 8 giờ tối, Pheromone trong không khí vẫn chưa tan đi, vẫn quấn quýt lấy nhau.
Ngoài cửa sổ tuyết lớn vẫn đang rơi, rèm cửa chung cư không khép lại, nhìn ra ngoài, còn có thể thấy những bông tuyết trắng bay lượn xuống, lất phất.
Bên ngoài trời rét căm căm, trong phòng lại ấm áp, nồi lẩu bốc hơi nghi ngút.
Bữa tối này ăn thật sự vui vẻ, lẩu chế biến không khó, khác với lần trước Cố Thu xuống bếp hương vị quá mặn, lần này hương vị lẩu vừa vặn.
Khi nhìn thấy rau củ trên bàn, trong đầu Cố Thu không thể tránh khỏi hiện lên một số cảnh tượng trong phòng bếp.
Có khi là cô vén tóc Lâm Căng Trúc, đem hàm răng hung hăng cắm vào tuyến thể;
Có khi là Lâm Căng Trúc dựa vào đảo bếp, cô ngồi xổm xuống vùi đầu vào giữa hai chân Lâm Căng Trúc; (Editor: tụi này biết rồi không cần phải nóiii)
Có khi là Lâm Căng Trúc đang rửa rau, cô từ phía sau ôm lấy Lâm Căng Trúc, đầu ngón tay ở dưới quấy rối...
Từng chuyện từng việc, đều làm gương mặt Cố Thu nóng lên khi hồi tưởng.
Bất quá nghĩ đến một sự kiện, khóe môi Cố Thu lại không thể nào không cong lên, cô lại có thể ngửi được Pheromone của Lâm Căng Trúc.
"Suy nghĩ gì vậy?" Lâm Căng Trúc hỏi.
Cố Thu không xương dựa vào người Lâm Căng Trúc, nói: "Tớ đang vui, bởi vì tớ vừa mới ở phòng bếp lại ngửi được Pheromone của cậu."
Tuy rằng mùi hương Pheromone đó cũng không xuất hiện lâu lắm, cũng không ảnh hưởng Cố Thu vì thế mà cao hứng.
Điều này có phải là ý nghĩa Pheromone của các nàng bắt đầu từ từ thích ứng với cơ thể nhau? Cũng có phải là ý nghĩa cách thành công để lại dấu ấn đánh dấu lại tiến thêm một bước?
Nhưng rất nhanh, Cố Thu nghĩ tới cái gì, tâm lại từ từ trầm xuống.
Bởi vì cô đột nhiên nhớ lại, Lâm Căng Trúc hiện tại còn chưa ngửi được Pheromone của cô.
Cố Thu nghĩ thầm, từ chậu hoa Carlo được chăm sóc tận tình mỗi ngày kia liền có thể nhìn ra, Lâm Căng Trúc trên mặt không biểu hiện ra ngoài, trong lòng lại khẳng định cũng rất hy vọng có thể ngửi được Pheromone Carlo của cô.
Sau khi cùng nhau ăn xong lẩu, hai người cùng nhau đem bát đĩa bẩn bỏ vào phòng bếp, sau khi cái chén bẩn cuối cùng được bưng vào, Cố Thu rửa tay, từ phía sau ôm lấy eo Lâm Căng Trúc.
Cô vùi mặt vào mái tóc Lâm Căng Trúc, hít sâu một hơi, giọng buồn bã nói: "Lâm Căng Trúc, chúng ta lại làm một lần nữa được không?"
...
Đêm đã khuya, phòng ngủ chính khôi phục yên tĩnh.
Trên giường hai người mặt đối mặt nằm, một người hai mắt nhắm, lông mi dài hẹp theo nhịp thở đều đặn phập phồng, lại nhẹ lại chậm, hiển nhiên là đã ngủ rồi.
Cố Thu nhìn gương mặt đang ngủ của Lâm Căng Trúc, tạm thời còn chưa buồn ngủ, cô lặng lẽ xoa xoa khớp ngón tay mình.
Mười phút sau, quang não ở cổ tay hiện lên một tia sáng rất nhỏ, nhắc nhở có người gửi tin nhắn đến.
Cố Thu tùy ý liếc mắt, mới phát hiện là vị nhà thiết kế trang sức kia đã gửi bản thảo thiết kế nhẫn qua, có vài kiểu dáng, để Cố Thu chọn.
Thời gian trên quang não hiển thị hiện tại đã khuya, xem ra vị thiết kế sư này là một con cú đêm.
Dù sao cũng rảnh rỗi không có việc gì, Cố Thu dứt khoát click mở mấy tấm ảnh này, từng cái xem qua.
Bản thảo thiết kế sử dụng kỹ thuật 3D, gần như thể hiện được hình thức thành phẩm, bên cạnh còn có chữ nhỏ ghi chú chi tiết loại đá quý hoặc kim cương được sử dụng trong mẫu này.
Yêu cầu của Cố Thu là muốn dung hợp loại Pheromone của mình và Lâm Căng Trúc vào nhau, là cựu thiết kế trưởng của một thương hiệu cao cấp, kiểu dáng thiết kế của đối phương đương nhiên đều rất đẹp, nhưng Cố Thu nhìn, lại luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Mãi đến khi lướt đến một nửa, cô thấy được một trong những bản thảo thiết kế, tầm mắt bỗng nhiên định lại.
Trong bản thảo thiết kế này, kiểu dáng nhẫn so với những cái khác, hoa văn trên cùng có phần đơn giản hơn một chút, vòng nhẫn được làm bằng bạch kim, trên đó điêu khắc một số hoa văn dây leo cực nhạt, chỉ có dưới ánh sáng đặc biệt mới có thể hiện ra.
Thứ thực sự hấp dẫn Cố Thu, là kiểu dáng trên cùng của nhẫn, bên ngoài đài hoa và cánh hoa hồng Carlo bao bọc không phải nhụy hoa, mà là một viên ngọc xanh hình dạng không đều.
Nếu nhìn kỹ hơn, có thể nhận ra viên ngọc xanh đó thực ra là hình một đóa hoa.
Viên ngọc xanh cứ như vậy được khảm ở vị trí trung tâm nhất, bao bọc trong những cánh hoa Carlo.
Giống như đóa hoa màu xanh lam ở giữa, được từ từ tạo ra từ trung tâm, sự kết hợp như vậy không những không có vẻ diễm tục, ngược lại có một loại va chạm thị giác ẩn ẩn, cảm giác số mệnh lãng mạn.
Bất quá vị thiết kế sư này có lẽ ở phần trung tâm đã cố ý làm một số xử lý làm mờ đi, đóa hoa Lưu Ly đại diện cho Pheromone của Lâm Căng Trúc muốn cứng cáp hơn một chút, mỗi cánh hoa lớn nhỏ và hình dạng đều giống nhau, thoạt nhìn có một cảm giác không chân thật.
Cố Thu nhìn chằm chằm càng lâu, càng cảm thấy đóa hoa này có một sự quen thuộc khác thường.
Sao lại cảm giác... có chút giống đóa hoa trong mơ?
Huyệt thái dương ẩn ẩn đau nhói, Cố Thu chỉ có thể tạm thời buông xuống suy nghĩ về chuyện này, cô đối với mẫu thiết kế nhẫn này rất hài lòng, lập tức liền quyết định.
Đối diện hồi tin tức cũng rất nhanh, vì hai loại kim cương này quý giá, cần phải phái người vận chuyển qua rồi mới tiến hành cắt, dù xử lý gấp thế nào, Cố Thu nhận được thành phẩm cũng phải đợi một tuần.
Cố Thu tính toán thời gian sinh nhật của Lâm Căng Trúc, cô hẳn là có thể nhận được nhẫn trước sinh nhật Lâm Căng Trúc.
Sau khi sắp xếp xong mọi thứ, Cố Thu mới lười biếng bò đầu lại gối, chuyên chú nhìn ngũ quan của Lâm Căng Trúc.
Đối phương thoạt nhìn ngủ rất say, chỉ là đôi môi mỏng hồng nhạt ngày xưa giờ phút này hồng hồng, còn có chút hơi sưng, dưới sự tôn lên của làn da trắng như tuyết và mái tóc đen, thêm vài phần diễm lệ.
Cố Thu chú ý tới, môi Lâm Căng Trúc hình như có chút khô ráo.
Cô lo lắng Lâm Căng Trúc nửa đêm sẽ có chút khát nước, liền đứng dậy lặng lẽ đi ra ngoài, lấy một cốc nước, mới một lần nữa trở lại phòng ngủ chính.
Phòng ngủ chính chỉ có một chiếc đèn đầu giường, bất quá cũng đủ để người ta thấy rõ đường trước mặt, trên đường đi ngang qua vị trí bàn, bước chân Cố Thu vi diệu dừng lại một chút, tinh chuẩn nhìn về phía cuốn thơ tình kia.
Trí nhớ cô không tồi, có thể rõ ràng nhớ rõ, Lâm Căng Trúc liền đặt cuốn thơ tình đó ở đó.
Nhớ lại những nội dung bệnh trạng điên cuồng bên trong, tâm trạng cô có chút phức tạp.
Lâm Căng Trúc lừa cô, cuốn thơ đó rõ ràng không phải cô ấy tùy tiện mua.
Lâm Căng Trúc thích phong cách thơ này sao?
"Cố Thu..." Trên giường, Lâm Căng Trúc còn chưa tỉnh, tay vô thức sờ sờ bên cạnh, sờ không thấy gì, không khỏi lẩm bẩm một câu.
Cố Thu tức khắc thu hồi ánh mắt, đặt cốc nước lên tủ đầu giường, tay chân nhẹ nhàng một lần nữa bò lên giường.
Hai cơ thể gắt gao dán vào nhau, Cố Thu ôm lấy người trước mặt, nói: "Đến rồi đến rồi."
Nhìn thấy Lâm Căng Trúc nhíu mày trong lúc ngủ mơ, Cố Thu dùng chóp mũi cọ cọ nơi đó, nói: "Lâm Căng Trúc, tớ ở đây."
Mãi cho đến khi lông mày kia một lần nữa giãn ra, Cố Thu mới yên tâm nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.
...
Trong lúc nghỉ, diễn đàn học viện Tư Duy Nhĩ cũng không bình tĩnh.
Đại đa số người đều đang thảo luận về chuyện Pheromone của Cố Thu và Lâm Căng Trúc vào ngày thi, mà một bộ phận nhỏ người đối với việc nhập học của Lương Tuế Tuế sinh ra nghi hoặc và hoài nghi.
Rốt cuộc Lương Tuế Tuế ở kỳ thi giữa kỳ biểu hiện quá mức tệ hại.
Thành tích thi giữa kỳ, vào buổi sáng ngày trở lại trường cũng đã được công bố.
Xét đến nội dung thi của Alpha, Omega và Beta có sự khác biệt, tiêu chuẩn chấm điểm cũng không giống nhau, để đảm bảo tính công bằng, thành tích thi giữa kỳ được xếp hạng theo từng loại lớn.
Mà trên bảng xếp hạng, có hai cái tên vô cùng quen thuộc ở vị trí cao nhất, song song đứng.
Đệ nhất kỳ thi giữa kỳ Alpha: Cố Thu.
Đệ nhất kỳ thi giữa kỳ Omega: Lâm Căng Trúc.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store