Bhtt Edit Sau Khi Bi Bat O Re Toi Len Nhu Dieu Gap Gio Luc Tieu Canh
Edit: phuong_bchii_________________Lúc Khương Nghiêm về đến nhà, đèn phòng khách sáng lên, nhưng căn bản không có ai. Côcũng không bất ngờ, Hạ Y Ninh cũng không phải là người thích xem phim truyền hình nhàm chán. Hai người sống chung một nhà nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn, chưa từng thấy qua mấy lần nàng dùng TV giết thời gian.
Trên bàn ăn cũng sạch sẽ, nhìn không ra cơm tối là đã ăn hay chưa. Nhưng đã gần 8 giờ, Khương Nghiêm nghĩ, Hạ Y Ninh chắc chắn sẽ không để bụng đói chờ đến bây giờ.Cô đem đồ ăn mang về vào phòng bếp, lúc này mới nhìn thấy phần cơm tối thuộc về cô kia đặt ở trên bàn ăn, còn được che lại.Khương Nghiêm đã ăn rất no ở quán, trong chốc lát cũng không có khẩu vị. Cô đang cân nhắc sau khi sắp xếp xong mấy thứ này, có nên để lại một phần cho Hạ Y Ninh ăn khuya hay không.Hạ Y Ninh không thích ăn vặt, đặc biệt là buổi tối sau khi tắm xong, gần như ngoại trừ uống nước, cũng rất ít khi ăn cơm. Nhưng hôm nay cô mang về những thứ này quả thực là mỹ vị, cũng là tấm lòng của các ông chủ.Còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, Khương Nghiêm đã nghe thấy bên ngoài có động tĩnh. Cô nghiêng người nhìn về phía phòng khách, chỉ thấy Hạ Y Ninh cầm một cái ly thủy tinh trong suốt trống không đi tới."Hôm nay đến cửa hàng vẫn thuận lợi chứ?" Hạ Y Ninh vẫn nhớ chuyện cạnh tranh ác ý Khương Nghiêm nói, đoán rằng Khương Nghiêm thường xuyên đến đó cũng không phải đơn giản là vì ăn."Cũng được, các ông chủ suy nghĩ rất nhiều. Bọn họ đều là người làm ăn lâu năm, sóng gió gì mà chưa từng gặp qua."Hạ Y Ninh cầm ly đi vào phòng bếp, vừa định mở miệng nói với Khương Nghiêm, bữa tối ở ngay bên cạnh, ai ngờ lại bị mùi thơm mới hấp dẫn.Nàng đứng bên cạnh Khương Nghiêm, nhìn thấy đồ ăn cô vừa chuẩn bị xong, bát hoành thánh kia quả thực có chút hấp dẫn sự chú ý của nàng."Đây là món đặc trưng của mỗi cửa hàng, nhất định muốn em mang về cho chị nếm thử. Em định ngày mai làm bữa sáng, mùi vị chắc sẽ không kém quá nhiều."Một lát sau, mới nghe được Hạ Y Ninh cúi đầu một tiếng ừ.Khương Nghiêm lần lượt cất đồ vào hộp, phát hiện Hạ Y Ninh vẫn đứng bất động."Có muốn làm một phần ăn khuya trước không?"Đề nghị này hiển nhiên làm cho người ta động lòng, ánh mắt Hạ Y Ninh lung lay một chút. Nhưng nàng vẫn do dự, không kìm lòng được mím môi.Khương Nghiêm đoán được nàng đang băn khoăn cái gì, nhẹ giọng cười: "Thỉnh thoảng ăn một hai lần cũng không sao, huống hồ đồ ăn ngon có thể giúp giảm bớt áp lực, có thể nâng cao hiệu suất làm việc, như vậy tính ra cũng không lỗ."Nói như thế, quả thật không quá lỗ.Kể từ khi quyết định hủy bỏ tuần trăng mật, Hạ Y Ninh đã tập trung hoàn toàn vào việc chuẩn bị cho dự án AG. Có một số nội dung lúc trước nàng không quá quen thuộc, muốn học tập tìm hiểu tài liệu cũng không ít. Nàng không muốn chờ sau khi hạng mục chính thức bắt đầu mới hành động, nhưng bình thường công việc vốn không thanh nhàn, chỉ có thể dựa vào buổi tối sau khi trở về tăng ca làm thêm giờ.Hôm nay nàng về nhà một mình, chỉ nghỉ ngơi đơn giản một lát rồi tiếp tục xem tài liệu, mãi đến khi đầu bếp tới chuẩn bị bữa tối mới tính là nghỉ ngơi giữa chừng.Áp lực không nhỏ, lo âu cũng chắc chắn có, Hạ Y Ninh cố gắng điều chỉnh cảm xúc. Có lẽ là mệt mỏi, phiền não cũng đến điểm giới hạn, nghe được động tĩnh Khương Nghiêm trở về, nàng theo bản năng muốn đi ra ngoài, cho dù tìm người trò chuyện cũng tốt.Tuy rằng không biết có thể nói gì với Khương Nghiêm, nhưng tiếp tục một mình cúi đầu xem tiếp tựa hồ tiến triển cũng không lớn. Hạ Y Ninh liếc nhìn cái ly trong tay, ngửa đầu uống cạn ly nước trong ly.
Vốn còn đang nghĩ có đề tài gì để trò chuyện, không nghĩ tới lại bị đồ ăn Khương Nghiêm mang về hấp dẫn. Tay nghề của đầu bếp trong nhà trước giờ rất tốt cũng rất ổn định, nhưng duy chỉ thiếu một số thứ hấp dẫn lòng người.Hạ Y Ninh từ khi nếm qua tay nghề của ông chủ Tiền, đối với cửa hàng cũ liền có thêm một phần thân cận và tín nhiệm. Vừa nghe Khương Nghiêm nói những thứ này đều là món đặc trưng của cửa hàng cũ, tâm niệm đại động.Chướng ngại duy nhất chính là ăn khuya không tốt cho việc giữ dáng người, nhưng câu nói kia của Khương Nghiêm trong nháy mắt đã thuyết phục nàng.Khương Nghiêm thấy nàng vẫn không đi, biết là nàng muốn ăn."Ăn hoành thánh đi, bánh bao chiên và bánh chẻo áp chảo để sáng mai ăn, thế nào?"Khương Nghiêm quay đầu nhìn nàng, Hạ Y Ninh cuối cùng cũng đặt ly xuống: "Được."Thấy Khương Nghiêm đi lấy hộp đựng hoành thánh kia, nàng cảm thấy số lượng vẫn nhiều hơn một chút: "Hay là chúng ta cùng ăn?"Khương Nghiêm vừa định nói em không đói lắm, lại nghĩ tới tâm tư giãy giụa của Hạ Y Ninh, liền nuốt lời này xuống.Khó khăn lắm mới hạ quyết tâm muốn ăn, Khương Nghiêm không đành lòng đả kích tính tích cực của nàng.Cô lại lấy một cái bát bên cạnh, gắp bốn cái ra ngoài, còn lại tám cái vẫn còn ở trong hộp thức ăn."Sao lại không chia đều?""Em đã nếm thử ở cửa hàng rồi, chị ăn thêm mấy cái đi."Rất nhanh trước mặt hai người đều có thêm bát hoành thánh, vô cùng đơn giản, lại ăn đến vui vẻ.Hạ Y Ninh vốn dĩ ôm chờ mong không nhỏ với bát hoành thánh này, không ngờ sau khi cắn một miếng càng là thầm hô vượt qua mong đợi của nàng.Cùng với nước canh, hoành thánh một cái tiếp một cái bị nàng tiêu diệt. Lúc trước còn cảm thấy tám cái hơi nhiều, hiện tại xem ra hoàn toàn là lo lắng nhiều.
Cho đến khi nàng ăn xong, phát hiện tốc độ của Khương Nghiêm không kém nàng là mấy, Hạ Y Ninh mới phản ứng được mình có lẽ có hơi thất thố."Đây là món đặc trưng của cửa hàng nào?" Vì tránh cho xấu hổ, Hạ Y Ninh chủ động tìm chủ đề, cũng thật sự muốn biết đây lại là tay nghề vị đầu bếp nào."Ngay đối diện cửa hàng của ông chủ Tiền, đi bộ không quá năm phút. Nếu chị cảm thấy ngon, lần sau em dẫn chị đi, hoặc là em gói mang về."Hạ Y Ninh nghĩ lại là một chuyện khác, lúc trước bánh rán hành của ông chủ Tiền làm người ta kinh ngạc, sau đó nàng cũng nếm được hương vị tương tự từ chỗ Khương Nghiêm. Như vậy bát hoành thánh này, có phải cũng có thể đáng giá chờ mong một chút hay không?Nếu như sau này ở nhà có thể ăn được, không cần đến cửa hàng cũng không cần chờ đóng gói, chẳng phải là càng tốt sao?Hạ Y Ninh nhìn Khương Nghiêm một cái thật sâu, ngược lại không nói trắng ra ý tưởng này."Bình thường em đến cửa hàng học tay nghề với các ông chủ này sao?"Khương Nghiêm cười lắc đầu: "Những thứ này là bản lĩnh giữ nhà của người ta, dựa vào những thứ này kiếm tiền, em làm sao có thể tùy tiện học được."Hạ Y Ninh không khỏi có chút thất vọng, nhưng cũng biết cô nói có lý.Khương Nghiêm hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Y Ninh sau khi ăn một bát hoành thánh đã nghĩ xa như vậy, cho rằng nàng cảm thấy hứng thú với cửa hàng cũ.Sau khi ăn xong tâm trạng hai người cũng không tệ, liền tiếp tục ngồi nói chuyện. Khương Nghiêm không hiểu nhiều về hạng mục AG, chỉ biết là hạng mục trọng điểm của công ty trong vòng nửa năm, nhưng thấy Hạ Y Ninh coi trọng như thế, không khỏi quan tâm nhiều hơn vài câu.
"Thật ra độ khó của dự án cũng tạm, chỉ là trước đây tôi không có cơ hội tiếp xúc, cho nên sẽ tương đối xa lạ. Trong tổ dự án có rất nhiều tiền bối có kinh nghiệm, tôi cũng muốn nhân cơ hội này học tập nhiều hơn.""Chị đã rất cố gắng rồi, đừng tạo cho mình áp lực quá lớn."Hạ Y Ninh cũng không vì vậy mà dừng lại, khẽ thở dài một tiếng: "Thật ra phiền toái hơn chính là chuyên viên đối phương sắp phái tới. Lúc trước nghe nói là đại biểu chấp hành lâu dài của khu vực Trung Quốc, gần đây nghe nói thay người, trực tiếp từ tổng bộ Châu Âu tới."Khương Nghiêm nghe ra nỗi buồn bã trong lời nói của nàng, cảm thấy bất ngờ cũng cảm thấy tò mò: "Chị sợ ứng phó với chuyên viên kia?"Hạ Y Ninh lắc đầu, thẳng thắn nói: "Chuyện công việc, chưa nói tới có sợ hay không, chỉ là cảm thấy nhức đầu."Cô thuận tay khoa tay múa chân ở hai bên đầu, lập tức giảm bớt không khí.Khương Nghiêm phát hiện từ sau khi dọn ra ngoài, Hạ Y Ninh dường như thay đổi còn lớn hơn cô. Xem ra người cảm thấy gò bó ở nhà lớn, không chỉ có một mình cô.Đại khái hàn huyên nửa tiếng, Khương Nghiêm sợ làm lỡ công việc của nàng, đứng dậy dọn dẹp bát đũa: "Đêm nay đừng làm quá muộn, ngày mai lại là một tuần mới, cố lên."Hạ Y Ninh lại hiếm khi giương khóe môi đồng ý: "Được, em cũng cố lên."Hiệu quả chuẩn bị trước của Hạ Y Ninh rất rõ ràng, Tần Ích San phát hiện gần đây khi nói chuyện với nàng về dự án AG, rất nhiều quan điểm và suy nghĩ của đối phương đều có thay đổi rất lớn so với lúc ban đầu."Y Ninh, cậu nhất định là bỏ ra không ít công phu, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể nghiên cứu tập đoàn AG thấu đáo nhiều như vậy."
"Không đánh trận không có chuẩn bị trượng, đây đều là những việc mình nên làm tốt."Nhìn thấy khóe miệng Hạ Y Ninh mơ hồ cười, Tần Ích San có thể cảm giác được tâm trạng gần đây của nàng đều ở trạng thái không tệ."Cậu hủy bỏ tuần trăng mật lựa chọn công việc, chủ nhiệm Khương thật không có ý kiến sao?" Tần Ích San phát hiện gần đây Khương Nghiêm cũng không tới bộ phận quảng bá.Nhớ tới món ngon Khương Nghiêm thường xuyên mang về còn có thừa dịp bữa sáng hoặc bữa tối giao lưu ngắn ngủi, quan hệ giữa nàng và Khương Nghiêm ngược lại có giảm bớt trước nay chưa từng có."Không đâu, cô ấy hoàn toàn thông cảm và ủng hộ mình."Mới đầu Hạ Y Ninh cũng nửa tin nửa ngờ, cho rằng Khương Nghiêm là vì thuận theo ý của nàng, cố mà đồng ý. Nhưng gần đây nàng quan sát, phát hiện Khương Nghiêm quả thật không thèm để ý chuyện này, nhiều lần hai người tán gẫu về hạng mục AG, Khương Nghiêm còn tích cực cổ vũ nàng.Như vậy xem ra, Khương Nghiêm vẫn có thay đổi không nhỏ so với quá khứ. Có lẽ đúng như mẹ nói, sau khi kết hôn con người sẽ trở nên trưởng thành. Cho dù phần hôn nhân này cũng không phải là chân thật 100%, nhưng Hạ Y Ninh quả thực cảm nhận được sự thay đổi của Khương Nghiêm.Tần Ích San âm thầm bóp lòng bàn tay, có lẽ chính Hạ Y Ninh cũng không phát giác, vừa rồi độ cong khóe miệng của nàng chậm rãi cong lên, lộ vẻ xuân phong đắc ý.Chịu đựng chua xót, cô ấy còn muốn tìm hiểu thêm một chút, hiếm khi Hạ Y Ninh chịu cùng cô ấy tán gẫu thêm vài câu chuyện riêng tư. Tần Ích San mất rất lâu mới từ trong sự thật "Thì ra Y Ninh thích con gái" tỉnh táo lại, tiếp theo chính là hối hận vô cùng vô tận.
Nếu như lúc trước cô ấy có thể tiếp cận Hạ Y Ninh nhiều hơn một chút, hoặc dũng cảm hơn một chút thăm dò vài lần, có lẽ kết cục sẽ không như vậy. Cô ấy vốn nên cười chúc phúc Hạ Y Ninh, nhưng phong bình và danh tiếng của Khương Nghiêm, cộng thêm năng lực của người này, thật sự là khiến cô ấy không muốn buông tay như vậy.Luận về gia thế, nhà họ Tần cũng không kém nhà họ Khương. Vả lại tình cảnh bấp bênh hiện tại của Khương thị, càng không thể so sánh với nhà họ Tần có cổ phần ở Hạ thị."Mình nghe nói gần đây chủ nhiệm Khương rất để tâm đến chuyện đấu thầu nhà ăn mới, xem ra cô ấy rất có nghiên cứu về ăn uống."Xem qua chương trình giải trí, cũng gặp qua vài lần Khương Nghiêm mang đồ ăn tới tìm Hạ Y Ninh, ấn tượng của Tần Ích San không kém nhiều so với phần lớn những người khác: Khương Nghiêm vẫn chỉ thích hưởng lạc.Nói đến ăn, Hạ Y Ninh thừa nhận mình có chút xoi mói, nhưng món ngon Khương Nghiêm mang về luôn có thể đánh trúng tâm ý của nàng. Cho nên hiện tại nàng rất yên tâm với lựa chọn của Khương Nghiêm, thậm chí có lúc còn có chút chờ mong, chờ Khương Nghiêm mang về thứ gì đó mới mẻ."Bản thân đấu thầu nhà ăn chính là công việc của văn phòng, chuyện công việc của cô ấy mình sẽ không can thiệp quá nhiều. Nhưng cá nhân mình, vẫn rất tin tưởng thẩm mỹ của cô ấy đối với thức ăn."Tần Ích San nghe ra ý bảo vệ trong lời nói của nàng, nổi lên chua xót."Xem ra bình thường ở nhà chủ nhiệm Khương nhất định đã làm cho cậu rất nhiều món ngon, sau khi hai người dọn ra ngoài cậu càng có thần thái hơn trước.""Thật sao?" Hạ Y Ninh ngược lại không cảm thấy, nhưng Tần Ích San hầu như ngày nào cũng gặp nàng. Cô ấy đã nói như vậy, xem ra rất có thể là thật."Chỉ cần cậu đừng nói mình béo lên là được, nếu không mình thật sự sẽ buồn một thời gian đó."
Trên bàn ăn cũng sạch sẽ, nhìn không ra cơm tối là đã ăn hay chưa. Nhưng đã gần 8 giờ, Khương Nghiêm nghĩ, Hạ Y Ninh chắc chắn sẽ không để bụng đói chờ đến bây giờ.Cô đem đồ ăn mang về vào phòng bếp, lúc này mới nhìn thấy phần cơm tối thuộc về cô kia đặt ở trên bàn ăn, còn được che lại.Khương Nghiêm đã ăn rất no ở quán, trong chốc lát cũng không có khẩu vị. Cô đang cân nhắc sau khi sắp xếp xong mấy thứ này, có nên để lại một phần cho Hạ Y Ninh ăn khuya hay không.Hạ Y Ninh không thích ăn vặt, đặc biệt là buổi tối sau khi tắm xong, gần như ngoại trừ uống nước, cũng rất ít khi ăn cơm. Nhưng hôm nay cô mang về những thứ này quả thực là mỹ vị, cũng là tấm lòng của các ông chủ.Còn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, Khương Nghiêm đã nghe thấy bên ngoài có động tĩnh. Cô nghiêng người nhìn về phía phòng khách, chỉ thấy Hạ Y Ninh cầm một cái ly thủy tinh trong suốt trống không đi tới."Hôm nay đến cửa hàng vẫn thuận lợi chứ?" Hạ Y Ninh vẫn nhớ chuyện cạnh tranh ác ý Khương Nghiêm nói, đoán rằng Khương Nghiêm thường xuyên đến đó cũng không phải đơn giản là vì ăn."Cũng được, các ông chủ suy nghĩ rất nhiều. Bọn họ đều là người làm ăn lâu năm, sóng gió gì mà chưa từng gặp qua."Hạ Y Ninh cầm ly đi vào phòng bếp, vừa định mở miệng nói với Khương Nghiêm, bữa tối ở ngay bên cạnh, ai ngờ lại bị mùi thơm mới hấp dẫn.Nàng đứng bên cạnh Khương Nghiêm, nhìn thấy đồ ăn cô vừa chuẩn bị xong, bát hoành thánh kia quả thực có chút hấp dẫn sự chú ý của nàng."Đây là món đặc trưng của mỗi cửa hàng, nhất định muốn em mang về cho chị nếm thử. Em định ngày mai làm bữa sáng, mùi vị chắc sẽ không kém quá nhiều."Một lát sau, mới nghe được Hạ Y Ninh cúi đầu một tiếng ừ.Khương Nghiêm lần lượt cất đồ vào hộp, phát hiện Hạ Y Ninh vẫn đứng bất động."Có muốn làm một phần ăn khuya trước không?"Đề nghị này hiển nhiên làm cho người ta động lòng, ánh mắt Hạ Y Ninh lung lay một chút. Nhưng nàng vẫn do dự, không kìm lòng được mím môi.Khương Nghiêm đoán được nàng đang băn khoăn cái gì, nhẹ giọng cười: "Thỉnh thoảng ăn một hai lần cũng không sao, huống hồ đồ ăn ngon có thể giúp giảm bớt áp lực, có thể nâng cao hiệu suất làm việc, như vậy tính ra cũng không lỗ."Nói như thế, quả thật không quá lỗ.Kể từ khi quyết định hủy bỏ tuần trăng mật, Hạ Y Ninh đã tập trung hoàn toàn vào việc chuẩn bị cho dự án AG. Có một số nội dung lúc trước nàng không quá quen thuộc, muốn học tập tìm hiểu tài liệu cũng không ít. Nàng không muốn chờ sau khi hạng mục chính thức bắt đầu mới hành động, nhưng bình thường công việc vốn không thanh nhàn, chỉ có thể dựa vào buổi tối sau khi trở về tăng ca làm thêm giờ.Hôm nay nàng về nhà một mình, chỉ nghỉ ngơi đơn giản một lát rồi tiếp tục xem tài liệu, mãi đến khi đầu bếp tới chuẩn bị bữa tối mới tính là nghỉ ngơi giữa chừng.Áp lực không nhỏ, lo âu cũng chắc chắn có, Hạ Y Ninh cố gắng điều chỉnh cảm xúc. Có lẽ là mệt mỏi, phiền não cũng đến điểm giới hạn, nghe được động tĩnh Khương Nghiêm trở về, nàng theo bản năng muốn đi ra ngoài, cho dù tìm người trò chuyện cũng tốt.Tuy rằng không biết có thể nói gì với Khương Nghiêm, nhưng tiếp tục một mình cúi đầu xem tiếp tựa hồ tiến triển cũng không lớn. Hạ Y Ninh liếc nhìn cái ly trong tay, ngửa đầu uống cạn ly nước trong ly.
Vốn còn đang nghĩ có đề tài gì để trò chuyện, không nghĩ tới lại bị đồ ăn Khương Nghiêm mang về hấp dẫn. Tay nghề của đầu bếp trong nhà trước giờ rất tốt cũng rất ổn định, nhưng duy chỉ thiếu một số thứ hấp dẫn lòng người.Hạ Y Ninh từ khi nếm qua tay nghề của ông chủ Tiền, đối với cửa hàng cũ liền có thêm một phần thân cận và tín nhiệm. Vừa nghe Khương Nghiêm nói những thứ này đều là món đặc trưng của cửa hàng cũ, tâm niệm đại động.Chướng ngại duy nhất chính là ăn khuya không tốt cho việc giữ dáng người, nhưng câu nói kia của Khương Nghiêm trong nháy mắt đã thuyết phục nàng.Khương Nghiêm thấy nàng vẫn không đi, biết là nàng muốn ăn."Ăn hoành thánh đi, bánh bao chiên và bánh chẻo áp chảo để sáng mai ăn, thế nào?"Khương Nghiêm quay đầu nhìn nàng, Hạ Y Ninh cuối cùng cũng đặt ly xuống: "Được."Thấy Khương Nghiêm đi lấy hộp đựng hoành thánh kia, nàng cảm thấy số lượng vẫn nhiều hơn một chút: "Hay là chúng ta cùng ăn?"Khương Nghiêm vừa định nói em không đói lắm, lại nghĩ tới tâm tư giãy giụa của Hạ Y Ninh, liền nuốt lời này xuống.Khó khăn lắm mới hạ quyết tâm muốn ăn, Khương Nghiêm không đành lòng đả kích tính tích cực của nàng.Cô lại lấy một cái bát bên cạnh, gắp bốn cái ra ngoài, còn lại tám cái vẫn còn ở trong hộp thức ăn."Sao lại không chia đều?""Em đã nếm thử ở cửa hàng rồi, chị ăn thêm mấy cái đi."Rất nhanh trước mặt hai người đều có thêm bát hoành thánh, vô cùng đơn giản, lại ăn đến vui vẻ.Hạ Y Ninh vốn dĩ ôm chờ mong không nhỏ với bát hoành thánh này, không ngờ sau khi cắn một miếng càng là thầm hô vượt qua mong đợi của nàng.Cùng với nước canh, hoành thánh một cái tiếp một cái bị nàng tiêu diệt. Lúc trước còn cảm thấy tám cái hơi nhiều, hiện tại xem ra hoàn toàn là lo lắng nhiều.
Cho đến khi nàng ăn xong, phát hiện tốc độ của Khương Nghiêm không kém nàng là mấy, Hạ Y Ninh mới phản ứng được mình có lẽ có hơi thất thố."Đây là món đặc trưng của cửa hàng nào?" Vì tránh cho xấu hổ, Hạ Y Ninh chủ động tìm chủ đề, cũng thật sự muốn biết đây lại là tay nghề vị đầu bếp nào."Ngay đối diện cửa hàng của ông chủ Tiền, đi bộ không quá năm phút. Nếu chị cảm thấy ngon, lần sau em dẫn chị đi, hoặc là em gói mang về."Hạ Y Ninh nghĩ lại là một chuyện khác, lúc trước bánh rán hành của ông chủ Tiền làm người ta kinh ngạc, sau đó nàng cũng nếm được hương vị tương tự từ chỗ Khương Nghiêm. Như vậy bát hoành thánh này, có phải cũng có thể đáng giá chờ mong một chút hay không?Nếu như sau này ở nhà có thể ăn được, không cần đến cửa hàng cũng không cần chờ đóng gói, chẳng phải là càng tốt sao?Hạ Y Ninh nhìn Khương Nghiêm một cái thật sâu, ngược lại không nói trắng ra ý tưởng này."Bình thường em đến cửa hàng học tay nghề với các ông chủ này sao?"Khương Nghiêm cười lắc đầu: "Những thứ này là bản lĩnh giữ nhà của người ta, dựa vào những thứ này kiếm tiền, em làm sao có thể tùy tiện học được."Hạ Y Ninh không khỏi có chút thất vọng, nhưng cũng biết cô nói có lý.Khương Nghiêm hoàn toàn không nghĩ tới Hạ Y Ninh sau khi ăn một bát hoành thánh đã nghĩ xa như vậy, cho rằng nàng cảm thấy hứng thú với cửa hàng cũ.Sau khi ăn xong tâm trạng hai người cũng không tệ, liền tiếp tục ngồi nói chuyện. Khương Nghiêm không hiểu nhiều về hạng mục AG, chỉ biết là hạng mục trọng điểm của công ty trong vòng nửa năm, nhưng thấy Hạ Y Ninh coi trọng như thế, không khỏi quan tâm nhiều hơn vài câu.
"Thật ra độ khó của dự án cũng tạm, chỉ là trước đây tôi không có cơ hội tiếp xúc, cho nên sẽ tương đối xa lạ. Trong tổ dự án có rất nhiều tiền bối có kinh nghiệm, tôi cũng muốn nhân cơ hội này học tập nhiều hơn.""Chị đã rất cố gắng rồi, đừng tạo cho mình áp lực quá lớn."Hạ Y Ninh cũng không vì vậy mà dừng lại, khẽ thở dài một tiếng: "Thật ra phiền toái hơn chính là chuyên viên đối phương sắp phái tới. Lúc trước nghe nói là đại biểu chấp hành lâu dài của khu vực Trung Quốc, gần đây nghe nói thay người, trực tiếp từ tổng bộ Châu Âu tới."Khương Nghiêm nghe ra nỗi buồn bã trong lời nói của nàng, cảm thấy bất ngờ cũng cảm thấy tò mò: "Chị sợ ứng phó với chuyên viên kia?"Hạ Y Ninh lắc đầu, thẳng thắn nói: "Chuyện công việc, chưa nói tới có sợ hay không, chỉ là cảm thấy nhức đầu."Cô thuận tay khoa tay múa chân ở hai bên đầu, lập tức giảm bớt không khí.Khương Nghiêm phát hiện từ sau khi dọn ra ngoài, Hạ Y Ninh dường như thay đổi còn lớn hơn cô. Xem ra người cảm thấy gò bó ở nhà lớn, không chỉ có một mình cô.Đại khái hàn huyên nửa tiếng, Khương Nghiêm sợ làm lỡ công việc của nàng, đứng dậy dọn dẹp bát đũa: "Đêm nay đừng làm quá muộn, ngày mai lại là một tuần mới, cố lên."Hạ Y Ninh lại hiếm khi giương khóe môi đồng ý: "Được, em cũng cố lên."Hiệu quả chuẩn bị trước của Hạ Y Ninh rất rõ ràng, Tần Ích San phát hiện gần đây khi nói chuyện với nàng về dự án AG, rất nhiều quan điểm và suy nghĩ của đối phương đều có thay đổi rất lớn so với lúc ban đầu."Y Ninh, cậu nhất định là bỏ ra không ít công phu, trong thời gian ngắn như vậy lại có thể nghiên cứu tập đoàn AG thấu đáo nhiều như vậy."
"Không đánh trận không có chuẩn bị trượng, đây đều là những việc mình nên làm tốt."Nhìn thấy khóe miệng Hạ Y Ninh mơ hồ cười, Tần Ích San có thể cảm giác được tâm trạng gần đây của nàng đều ở trạng thái không tệ."Cậu hủy bỏ tuần trăng mật lựa chọn công việc, chủ nhiệm Khương thật không có ý kiến sao?" Tần Ích San phát hiện gần đây Khương Nghiêm cũng không tới bộ phận quảng bá.Nhớ tới món ngon Khương Nghiêm thường xuyên mang về còn có thừa dịp bữa sáng hoặc bữa tối giao lưu ngắn ngủi, quan hệ giữa nàng và Khương Nghiêm ngược lại có giảm bớt trước nay chưa từng có."Không đâu, cô ấy hoàn toàn thông cảm và ủng hộ mình."Mới đầu Hạ Y Ninh cũng nửa tin nửa ngờ, cho rằng Khương Nghiêm là vì thuận theo ý của nàng, cố mà đồng ý. Nhưng gần đây nàng quan sát, phát hiện Khương Nghiêm quả thật không thèm để ý chuyện này, nhiều lần hai người tán gẫu về hạng mục AG, Khương Nghiêm còn tích cực cổ vũ nàng.Như vậy xem ra, Khương Nghiêm vẫn có thay đổi không nhỏ so với quá khứ. Có lẽ đúng như mẹ nói, sau khi kết hôn con người sẽ trở nên trưởng thành. Cho dù phần hôn nhân này cũng không phải là chân thật 100%, nhưng Hạ Y Ninh quả thực cảm nhận được sự thay đổi của Khương Nghiêm.Tần Ích San âm thầm bóp lòng bàn tay, có lẽ chính Hạ Y Ninh cũng không phát giác, vừa rồi độ cong khóe miệng của nàng chậm rãi cong lên, lộ vẻ xuân phong đắc ý.Chịu đựng chua xót, cô ấy còn muốn tìm hiểu thêm một chút, hiếm khi Hạ Y Ninh chịu cùng cô ấy tán gẫu thêm vài câu chuyện riêng tư. Tần Ích San mất rất lâu mới từ trong sự thật "Thì ra Y Ninh thích con gái" tỉnh táo lại, tiếp theo chính là hối hận vô cùng vô tận.
Nếu như lúc trước cô ấy có thể tiếp cận Hạ Y Ninh nhiều hơn một chút, hoặc dũng cảm hơn một chút thăm dò vài lần, có lẽ kết cục sẽ không như vậy. Cô ấy vốn nên cười chúc phúc Hạ Y Ninh, nhưng phong bình và danh tiếng của Khương Nghiêm, cộng thêm năng lực của người này, thật sự là khiến cô ấy không muốn buông tay như vậy.Luận về gia thế, nhà họ Tần cũng không kém nhà họ Khương. Vả lại tình cảnh bấp bênh hiện tại của Khương thị, càng không thể so sánh với nhà họ Tần có cổ phần ở Hạ thị."Mình nghe nói gần đây chủ nhiệm Khương rất để tâm đến chuyện đấu thầu nhà ăn mới, xem ra cô ấy rất có nghiên cứu về ăn uống."Xem qua chương trình giải trí, cũng gặp qua vài lần Khương Nghiêm mang đồ ăn tới tìm Hạ Y Ninh, ấn tượng của Tần Ích San không kém nhiều so với phần lớn những người khác: Khương Nghiêm vẫn chỉ thích hưởng lạc.Nói đến ăn, Hạ Y Ninh thừa nhận mình có chút xoi mói, nhưng món ngon Khương Nghiêm mang về luôn có thể đánh trúng tâm ý của nàng. Cho nên hiện tại nàng rất yên tâm với lựa chọn của Khương Nghiêm, thậm chí có lúc còn có chút chờ mong, chờ Khương Nghiêm mang về thứ gì đó mới mẻ."Bản thân đấu thầu nhà ăn chính là công việc của văn phòng, chuyện công việc của cô ấy mình sẽ không can thiệp quá nhiều. Nhưng cá nhân mình, vẫn rất tin tưởng thẩm mỹ của cô ấy đối với thức ăn."Tần Ích San nghe ra ý bảo vệ trong lời nói của nàng, nổi lên chua xót."Xem ra bình thường ở nhà chủ nhiệm Khương nhất định đã làm cho cậu rất nhiều món ngon, sau khi hai người dọn ra ngoài cậu càng có thần thái hơn trước.""Thật sao?" Hạ Y Ninh ngược lại không cảm thấy, nhưng Tần Ích San hầu như ngày nào cũng gặp nàng. Cô ấy đã nói như vậy, xem ra rất có thể là thật."Chỉ cần cậu đừng nói mình béo lên là được, nếu không mình thật sự sẽ buồn một thời gian đó."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store