Bhtt Edit Om Lay Dui
Edit: EvNguyen
Beta: Hàn Mạc Thiên aka TT31KKNgày thứ hai.Thời điểm tôi xuống dưới lầu, chiếc xe thể thao màu đỏ của Luật Tiểu Hàm đã đứng ở đó. Tôi từ đằng xa có thể thấy trên ghế phó lái là có người, vì vậy tự giác mà bước đến.Mở cửa xe ngồi xuống.Một cổ hương vị quen thuộc lại có chút gay mũi đập vào trong mặt, người ngồi trên ghế phó lái nhẹ nhàng nhu nhu tóc, xoay người nhìn cô mỉm cười "Thiển Thiển, đã lâu không gặp."Thanh âm vẫn ôn nhu như trước, vẫn nhẹ nhàng như vậy, thật sự khiến người ta đau lòng.Đối với gặp mặt lần này, kỳ thật nội tâm của tôi đã tu luyện tròn một đêm, tôi là vốn muốn nói "Ui, này biểu tiểu tam, cô còn biết mò về? Đều không phải theo mối tình đầu của tôi ở nước Mỹ mà tiêu diêu khoái hoạt sao? Bánh mì nước Mỹ ăn không được sao? Cho nên mới trở về nước mà bạo hành đồ đê tiện Luật Tiểu Hàm sao?"Cũng có lẽ nói "Thế nào, vẫn là không nắm giữ được Thanh Lưu? Cho nên cuối cùng vẫn là trở về? Cô không phải muốn cái gì thì có cái đó sao? Cô không phải có tuyệt kỹ câu người sao? Thế nào, tại nước Mỹ vẫn là câu không được sao?"Cũng có thể trực tiếp hỏi nàng "Thanh Lưu cũng trở về phải không, nàng hiện giờ đang ở đâu?"Thế nhưng giờ khắc này, vừa nghe thanh âm mềm mại này, một chữ tôi cũng đều nhả ra không được, chỉ cảm thấy một trận ác tâm, từ đáy lòng chậm rãi lan tràn.Tôi nhịn không được làm động tác nôn khan.Từ lúc tôi vào xe, Luật Tiểu Hàm đều nhìn kính mà quan sát tôi, vừa nhìn thấy tôi làm như vậy, trên mặt lập tức không nhịn được, xoay người tàn bạo mà trừng tôi.Trần Viện Viện vẫn lơ đễnh mà nhìn, dùng ngón tay trắng nõn bưng kính môi mình, cười khanh khách "Không nghĩ đến nhiều năm không gặp, Thiển thiển của chúng ta vẫn khả ái như vậy."Ha hả.Tôi vẫn nghiêm mặt như trước không nói lời nào. Điện thoại di động đột nhiên vang lên, tôi cúi đầu nhìn, là tin nhắn của Oa Cái "Người nhà quê !!! cô tuyệt đối không nghĩ ra đâu!!!! ngày hôm nay tôi đi ngang qua công ty, nhân tiện đến phòng làm việc lấy một ít hồ sơ, không nghĩ tới lại thấy tổng giám đốc trong phòng làm việc, hình như tối hôm qua cũng không về nhà, trực tiếp ngủ ở phòng làm việc!!! Trời ạ, tổng giám đốc cư nhiên giống chúng ta ngủ phòng làm việc!!! Không phải đêm qua cô cùng đi công tác với tổng giám đốc sao? Cô hiện tại ở đâu?"Tôi lúc này cũng đâu còn tâm trí nghĩ đến những lời này, tiện tay trả lời hắn "Bây giờ tôi phải đi gặp gia trưởng, đợi lát nữa trò chuyện."Oa Cái lập tức trả lời lại: Gặp gia trưởng !!!!! [hoảng sợ] [hoảng sợ] [hoảng sợ] [sét đánh] [sấm sét] [tan nát cõi lòng] [cười trộm].Tôi vừa định trả lời, Luật Tiểu Hàm đã không nhịn được, mở miệng "Một lát gặp gia gia cô dự định nói thế nào?"Một cổ nhiệt hỏa từ lòng tôi bộc phát lên trời, lập tức trả lời "Cô nghĩ tôi sẽ nói như thế nào? Thì tôi nói với gia gia, Luật tiểu thư là nhìn tôi không hợp mắt, sau đó Luật tiểu thư ngài "thống thống khoái khoái" mà chia tay"Chưa từng bị tôi dùng giọng điệu này nói chuyện, gương mặt Luật Tiểu Hàm thoáng chút tối sầm, lập tức thẳng người tức giận mà nói "Cô cũng không phải không biết tính tình cổ quái của gia gia tôi, nếu như cô nói như vậy gia gia khẳng định sẽ tức giận với Viện Viện, tính tình Viện Viện mềm yếu như vậy làm sao chịu nỗi lao nhân gia mắng. Tôi cũng nhanh tới năm mới rồi, cô không thể phát từ bi chút sao?Luật Tiểu Hàm vừa nói tay cũng chưa từng buông Viện Viện ra, hai người nhìn qua như một đôi tình lữ "Ngươi nông ta nông", mà tôi như mộ ác bà bà* phụng phịu ngồi ở phía sau.[bà bà ở đây là chỉ mẹ chồng]Trần Viện Viện vẫn bày ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu, nhẹ nhàng kéo ống tay áo Luật Tiểu Hàm, nhỏ giọng nói "Tiểu Hàm, chị nói nhỏ chút, đừng dọa sợ Thiển Thiển."Luật Tiểu Hàm bị Trần Viện Viện lôi kéo, thanh âm cũng có chút dịu lại, nàng thở dài nói với tôi"Nếu không như vậy, dù sao cô cũng đang công tác ở W&X, cô cứ nói, cô là thích tổng giám đốc sau đó đem tôi đá đi. Cô là người ngoài, gia gia có hỏa cũng sẽ không phát trên người cô."Tôi nghe xong lời này thì lập tức nở nụ cười "Luật Tiểu Hàm cô có biết xấu hổ hay không, cô không thể can đảm một chút sao. Chia tay cũng là ý của cô, cô như thế nào lại không dám nhận? cô thật đúng là tôn tử của gia gia cô."Luật Tiểu Hàm bất khả tư nghị trừng mắt "Tôi sao cô dám dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi?!"Tôi phiền chết tên tôn tử này.Xoa xoa mi mắt, tựa vào lưng ghế, khoát tay nói "Được rồi, chúng ta nhanh đi thôi. Sớm một chút bắt đầu cũng kết thúc sớm kết thúc một chút, không muốn ở đây cùng cô cãi nhau."Luật Tiểu Hàm hít một hơi thật sâu, xoay người sang chỗ khác, vỗ nhẹ nhẹ tay Trần Viện Viện, sau đó lái xe rời đi.Một đường không nói chuyện.Biệt thự của Luật gia gia cách nhà Tôi cũng không gần, Luật Tiểu Hàm dùng chiếc xe thể thao chạy như đi ăn cướp, sau nửa giờ liền đến nơi.Xuống xe. Là cổng rào biệt thự của Luật gia gia.Người mở cửa là quản gia, là một trưởng bối giống Luật gia gia, đều nhìn ta cùng Luật Tiểu Hàm lớn lên."Liễu gia gia hảo, đã lâu không gặp, thân thể của người có tốt không?"Liễu gia gia là một lão nhân rất thích cười, thấy tôi liền lập tức cười đến nheo mắt lại "Thân thể tốt, nha đầu ngươi nha, lâu như vậy tại sao lại không đến đây? Mặt Lớn còn rất nhớ con đây!."Tôi ho nhẹ.Mặt Lớn là con chó nhà gia gia nuôi, tuổi cũng không nhỏ, vốn nó rất hung, nhưng từ lúc tôi cho nó một chậu thịt kho tàu liền sùng bái tôi giống như tổ tông.Luật Tiểu Hàm cùng Trần Viện Viện cũng đi đến.Liễu gia gia chắc chắn là biết chuyện Luật Tiểu Hàm đã chia tay, vừa nhìn thấy Viện Viện, khuôn mặt đang tươi cười chợt cứng đờ, vẻ mặt có chút không tán thành "Tiểu thư đây là..."Luật Tiểu Hàm thấy thế liền đẩy Tôi một cái, đem tôi đẩy vào trong sân, sau đó lập tức nắm tay Trần Viện Viện vào, không cho Liễu gia gia có cơ hội nói tiếp.Vào cửa.Là thanh âm cười to của Luật gia gia "....nói gì vậy, con đến thăm ta, ta vui vẻ còn không kịp, làm sao lại tức giận đây?".
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store