Bhtt Edit Ngua Dai Ngu Hai Duong M
01Vừa đến mùa hè, trên người Ngu Thư Hân lại bắt đầu phát căn bệnh mẩn ngứa dai dẳng.Đặc biệt là bàn tay.Nàng rất dễ ra mồ hôi tay, chỉ cần cầm bút lâu một chút là trên thân bút sẽ dính lại mồ hôi tay của nàng. Vì tay hay bị ẩm ướt như vậy nên càng dễ mọc các loại mụn nhỏ.Ngứa, rất ngứa.Khi căn bệnh mẩn ngứa bắt đầu tái phát, thật sự là ngứa không cách nào nhịn được, nó không giống như vết muỗi cắn sẽ nhanh biến mất, mà là một loại vướng mắc sinh sôi ở trong lòng bàn tay cùng kẽ ngón tay, Ngu Thư Hân bình thường sẽ không nhịn được mà gãi.Vừa ngứa vừa đau.Cứ gãi không biết nặng nhẹ, móng tay có thể gây xước da.Có điều vẫn đỡ hơn là ngứa ở dưới da, không thể làm gì được.02Triệu Tiểu Đường tay cũng như mặt, lạnh như băng, quanh năm bốn mùa đều lạnh, bản thân cô vốn chẳng suy nghĩ gì, nhưng Ngu Thư Hân lại rất thích.Mỗi ngày cứ vừa gặp được Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân lại nhào tới đan chặt bàn tay mình vào tay Triệu Tiểu Đường.Mấy thứ lành lạnh sẽ luôn kích thích dây thần kinh, những lúc như này Ngu Thư Hân luôn luôn sẽ thoả mãn gật đầu, nắm tay Triệu Tiểu Đường chạy trái chạy phải, nhảy trên tránh dưới, không thèm an phận.03Cảm tình biến hóa luôn luôn tới nhanh như vậy, Ngu Thư Hân chẳng biết từ lúc nào bắt đầu ngoại trừ theo thói quen dựa dẫm vào Triệu Tiểu Đường, lại nảy sinh thêm thứ tình cảm khác.Nàng không thích thấy Triệu Tiểu Đường đối tốt với người khác, cũng không thích Triệu Tiểu Đường cùng người khác quá gần gũi, chỉ cần tách khỏi Triệu Tiểu Đường hơi lâu một chút, cũng cảm giác trong lòng trống rỗng, rất khó chịuTrên kịch bản đều viết, cảm giác này là ——Nàng thích Triệu Tiểu Đường rồi.Thế còn Triệu Tiểu Đường thì sao?Có thích nàng không?04Triệu Tiểu Đường đương nhiên không biết Ngu Thư Hân đang suy nghĩ cái gì, nhưng cũng đang mang phiền não tương tự nàng.Ngu Thư Hân có thích cô không?Triệu Tiểu Đường chưa bao giờ tin tưởng vào nhất kiến chung tình, cô nghĩ, lâu ngày sinh tình mới thật sự là cảm tình.Nhưng là từ lúc nào đã bắt đầu thích?Là khi Ngu Thư Hân nhìn thấy cô đột nhiên hai mắt sáng lên, hay là không chút kiêng kị mười ngón đan xen?Là khi nàng ấy xung quanh cười đùa vui vẻ với cô, hay là khi nắm tay nàng để giảm bớt con ngứa của căn bệnh mẩn ngứa? Cũng chẳng rõ nữa.05Ngày ấy quay show xong, Ngu Thư Hân để trợ lý cùng người đại diện về khách sạn trước, còn mình và Triệu Tiểu Đường thì ra ngoài chơi.Qua loa trả lời lấy lệ khi trợ lý nhắc nhở cẩn thận cẩu tử, Ngu Thư Hân đội lên đầu chiếc mũ lưỡi trai màu đen, tiện cũng đội cho Triệu Tiểu Đường cái mũ ngư dân màu trắng.Hoàn mỹ.Hai người bọn họ đi ăn nhẹ ở cửa tiệm gần khách sạn. Cuối cùng Ngu Thư Hân chẳng còn sức mà đi bộ nữa, tất cả tinh lực của nàng đều tiêu tốn vào việc ăn uống và vui chơi rồi.Khi gần tới khách sạn, Ngu Thư Hân gọi Triệu Tiểu Đường, nàng đứng trong bóng tối, nhìn không rõ biểu tình."Tiểu Đường, đi mua thuốc mỡ với chị, có được hay không?"Thanh âm làm nũng vẫn không thay đổi, nhưng Triệu Tiểu Đường lại nghe ra có điều gì đó không đúng trong câu này.Thế nhưng... Là lạ ở chỗ nào chứ?06Hai người bọn họ ở cùng một tầng, đợi tới khi Triệu Tiểu Đường bị Ngu Thư Hân lừa đến phòng nàng thì Triệu Tiểu Đường mới bắt đầu phản ứng. "Hân Hân?""Tiểu Đường, giúp chị thoa thuốc được không? Chị không với tới."Vừa nói, tay liền kéo khóa chiếc váy.Lưng Ngu Thư Hân thật đẹp, nhìn qua thì có hơi mập một chút, nhưng là vẫn vào ngực hết.Xương cánh bướm của nàng cảm giác như rất yếu ớt, đụng một cái là gãy; làn da trắng sữa thật mỏng bám vào trên lưng nàng, mái tóc dài đen nhánh che khuất một phần da thịt tuyết trắng, nhưng lại tăng thêm một vẻ đẹp khác."Em xem, trên lưng của chị này."Kỳ thực cũng không rất rõ ràng.Triệu Tiểu Đường nghĩ.Nhưng cô vẫn lấy thuốc mỡ, dùng ngón dài mảnh khảnh chấm một chút, nhẹ nhàng xoa lên chỗ bị đỏ."Còn đâu nữa không?"Triệu Tiểu Đường phát hiện thanh âm của mình có chút khàn khàn, cô hết sức không để cho Ngu Thư Hân nhìn thấy ánh mắt mình khi nàng quay đầu lại."Có."Ngu Thư Hân xoay người đối mặt với Triệu Tiểu Đường, không biết từ lúc nào nàng đã đem váy cởi ra.Nàng ngồi thẳng lên, "Ở đây."Triệu Tiểu Đường thấy trên bụng Ngu Thư Hân có một khối nhỏ đỏ ửng."Ngu Thư Hân, chị có biết là cái này nếu ngứa thì có thể dùng nước bọt hay không?" Triệu Tiểu Đường nói mà không thèm suy nghĩ."Không biết haizzz, hơn nữa, dùng miệng không với tới a!""Này, thôi để em giúp chị... . ?" Trời mới biết Triệu Tiểu Đường là thế nào nói ra những lời này đấy, không khí đang tự nhiên bởi vì câu nói này mà trong nháy mắt trở nên mờ ám."Ừm."Triệu Tiểu Đường đưa Ngu Thư Hân đến mép giường, ngồi xổm xuống bên cạnh, môi vừa vặn đối diện với da thịt trắng tuyết trên bụng Ngu Thư Hân, cô vươn đầu lưỡi hồng hồng nhẹ nhàng liếm một cái."Ngô... ."07Triệu Tiểu Đường ngồi dậy, áp Ngu Thư Hân nằm xuống giường.Cô chặn miệng Ngu Thư Hân bằng bờ môi còn đậm son, đầu lưỡi linh xảo không tốn sức đã cạy mở hai hàm răng nàng, Ngu Thư Hân cũng thật nghe lời, phối hợp cùng lưỡi của Triệu Tiểu Đường vưà chen vào dây dưa quấn chặt, Triệu Tiểu Đường liếm lên môi trên Ngu Thư Hân, người ở dưới khẽ thoát ra tiếng rên rỉ như chú mèo nhỏ.Bỗng nhiên, Ngu Thư Hân đẩy Triệu Tiểu Đường ra, tay che ngực miệng thở dốc. Trước hai người còn lưu lại một sợi chỉ bạc ướt át, rất phong tình.Trên mặt Ngu Thư Hân ửng đỏ không tự nhiên, thân thể bởi vì động tình mà nhàn nhạt phấn hồng.Triệu Tiểu Đường đưa tay ra sau lưng Ngu Thư Hân, giải khai chiếc áo lót trên ngực ."Ân... . A... ."Tiểu hồng đậu bị Triệu Tiểu Đường ngậm trong miệng khiêu khích, còn ác ý dùng răng cắn lên, tinh tế nghiến nhẹ.Ngu Thư Hân sớm đã ướt, thân thể ngày càng trống rỗng, nàng không tự chủ vuốt ve đùi trong, Triệu Tiểu Đường cười khúc khích tách hai chân Ngu Thư Hân ra, lột xuống chiếc quần lót đang cản trở.Nơi cửa động bí mật chưa được khám phá nước đã tuôn như suối, Triệu Tiểu Đường nhẹ nhàng đụng chạm nơi bí ẩn kia, nhanh chóng khiến cho người dưới thân thoát ra thanh ngâm thoải mái. Cô ngập ngừng đưa vào một ngón tay, khuấy động chất lỏng màu trắng bên trong, Ngu Thư Hân môi đỏ mở lớn, hơi thở gấp gáp.Khi người thương đã thích ứng một ngón tay rồi, Triệu Tiểu Đường thừa dịp Ngu Thư Hân còn chưa kịp phản ứng, chậm rãi đưa vào ngón tay thứ hai.Cứ nương theo những chuyển động cơ bản nhất, mật đạo của Ngu Thư Hân bắt đầu co rút lại thường xuyên, một dòng suối từ bên trong phun ra trên ngón tay, tràn ra ngoài dịch thể mang theo sắc hồng nhàn nhạt. "Hân Hân, chị xem bản thân ướt như thế này, chị tự mình nhìn đi."Ác ý dirty talk, Triệu Tiểu Đường giống như thể mình vừa tìm ra một lục địa mới, nhếch mép cười đưa thêm một ngón tay vào, gia tăng tốc độ ra vào càng nhanh hơn, chất lỏng tiết ra cũng ngày càng nhiều, tăng thêm độ trơn cho công việc trên tay."Ân. . . . . A... . Ân... Ha~... Chậm. . . . . Chậm một chút... Dừng lại... Chậm... . ."Đột nhiên gia tốc khiến đại não Ngu Thư Hân nhất thời trống rỗng, trong đầu tựa như có pháo hoa nổ tung, mang nàng đi vào một thế giới khác, tiếng nước róc rách đánh thức thần chí Ngu Thư Hân, để nàng một lần nữa trở về trận chiến này.Tay Triệu Tiểu Đường thúc mạnh vào một chỗ nổi lên, tiếng thân ngâm của Ngu Thư Hân đột nhiên cao vút, Triệu Tiểu Đường dường như đã hiểu ra, tìm đúng nơi đó nhiều lần cọ xát, đổi lấy tiếng rên rỉ không thể kiểm soát của Ngu Thư Hân.Lần đầu tiên kết thúc nhanh chóng, Ngu Thư Hân hốt hoảng sau lần đầu đạt cao triều, Triệu Tiểu Đường rút ngón tay ra, dịch thể trong suốt dính đầy cả ba ngón tay trắng nõn.Không có ngón tay ngăn trở, suối nước bắt đầu chậm rãi chảy ra, Ngu Thư Hân mơ mơ màng màng bị Triệu Tiểu Đường ôm vào phòng tắm lau rửa, đợi khi xử lý xong mọi việc, Ngu Thư Hân đã ngủ mất rồi.Triệu Tiểu Đường mỉm cười hôn một cái lên bờ môi còn sưng đỏ của Ngu Thư Hân.Chúc ngủ ngon, tiểu tác tinh của em.END.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store