Bhtt Edit Hy Vong Em That Su Hanh Phuc That Tieu Hoang Thuc
Trên đường về nhà các cô cùng đi siêu thị mua thức ăn, Vu Chu dựa theo công thức nấu ăn sưu tầm được làm sườn xào tương XO, cánh gà lòng đỏ trứng còn có rau xà lách háo dầu, nàng luôn cảm thấy Tô Xướng quá gầy, mình lại thường đến cuối tuần mới có thời gian, muốn bồi bổ cho cô một chút.Cách yêu của Vu Chu thực tế lại không thực tế, lúc cho sườn qua nước ảo tưởng rất nhiều, nhưng sau khi lên bàn lại biến thành củi gạo dầu muối.Sau bữa tối các cô ngồi trên sô pha xem phim, hai người nằm nghiêng dựa vào nhau, Vu Chu ôm eo Tô Xướng, bắp chân thỉnh thoảng cọ cọ cô, hoặc là ngắm nghía tay cô, Tô Xướng vuốt ve cánh tay cô.Vu Chu nhận ra Tô Xướng muốn nói lại thôi, nhưng nàng không rõ nguyên do, chỉ đưa tay trấn an vuốt ve tóc cô.Tô Xướng cười, chóp mũi nhẹ nhàng chạm vào má Vu Chu.Buổi họp mặt bạn bè hẹn vào tối thứ bảy tuần sau, tất cả mọi người tương đối rảnh rỗi, Tô Xướng cố ý sắp xếp hết thời gian trong ngày, sau đó liền thương lượng đặt nhà hàng với Vu Chu, cô hỏi khẩu vị của bạn bè Vu Chu, Vu Chu ngượng ngùng cười nói bọn em đều thích ăn lẩu. Không phải món lẩu Hoắc Nguyên Nghệ.Sau đó lại dặn dò cô đừng đặt món quá đắt, còn nữa, nếu có chỗ nào không thoải mái thì Tô Xướng cứ lặng lẽ nói với nàng."Em sẽ che chở cho chị." Nàng ôm cổ Tô Xướng cười nói, sau đó cảm thấy mình vô cùng giống người đã có vợ.Điều khiến nàng vui vẻ nhất chính là, Tô Xướng đang căng thẳng, mặc dù cảm xúc rất nhỏ bé, nhưng cô vì chuyện gặp bạn bè này mà căng thẳng, thật sự có thể lấy lòng Vu Chu.Điều này nói rõ, mình ở trong lòng cô cực kỳ quan trọng.Nàng nhìn Tô Xướng không nói một lời thay quần áo, thay suốt bốn bộ, lại "chậc" một tiếng, nhíu mày tháo lắc tay kết hợp xuống."Cái đó..." Vu Chu muốn nói chiếc lắc tay này nhỏ như vậy, bạn bè tùy tiện của nàng căn bản không chú ý tới.Nhưng nàng nhìn đầu ngón tay Tô Xướng lướt qua giá áo, ngồi trên giường liền nở nụ cười.Tô Xướng nghi ngờ nhìn về phía nàng."Bọn họ không đáng, thật sự," Vu Chu rất vui vẻ, "Không đáng để chị xoè đuôi cho các cậu ấy xem, em thấy mấy cậu ấy đều không gội đầu.""Xoè đuôi?" Tô Xướng nhíu mày hỏi lại."Đúng vậy, hiện tại chị giống như con công vậy, ha ha ha ha ha." Vu Chu cười híp mắt, cảm thấy giờ phút này nên có một hộp bắp rang để thưởng thức show hóa trang của Tô đại tiểu thư."Con công?" Tô Xướng nhướng đuôi mày."Đúng vậy." Vu Chu không biết sống chết.Tô Xướng mím môi, ấn ngã Vu Chu, sau đó khẽ cắn cằm nàng.Thật quá mức, cô chưa từng tham gia kiểu hoạt động như này, vì Vu Chu mới đi, nàng lại cười nhạo mình giống con công, còn là kiểu xoè đuôi.Vu Chu bị ngứa rụt cổ lại, tay đặt lên môi Tô Xướng: "Sai rồi sai rồi sai rồi."Tô Xướng chớp mắt nhìn nàng, đôi môi nhấp nhấp lòng bàn tay nàng.Bầu không khí không đúng lắm, Vu Chu nhìn bóng người rõ ràng trong mắt Tô Xướng, trong lòng bị vẩy một nắm mưa nhỏ tí tách, nàng có thể cảm thấy giữa các ngón tay có hơi thở ẩm ướt của Tô Xướng, sau đó có xúc cảm ấm áp ẩm ướt hơn, không dùng sức chỉ vào vân tay của nàng.Trong nháy mắt tê dại đến khắp người.Tô Xướng nghiêm túc nhìn nàng, hơi nghiêng đầu, lại nhẹ nhàng mút cổ tay Vu Chu, dùng phương thức gần giống hôn môi.Cô ám chỉ lần thứ hai, kiềm chế và im lặng.Hô hấp của Vu Chu sắp hỗn loạn, nàng nâng mặt Tô Xướng, dùng hơi thở gần như ưm ưm nói: "... Tay em bẩn.""Vậy," Tô Xướng chăm chú nhìn khóe miệng nàng, giọng khàn khàn, "Ở đây thì sao, cũng bẩn sao?"Vu Chu ở trong quai hàm ngậm nửa ngụm khí nho nhỏ, sau đó ngẩng cổ lên, kề sát vào cô, ngậm lấy khóe miệng xinh đẹp của cô, noi theo động tác vừa rồi của cô, nhẹ nhàng liếm láp một cái.Tim đập như sấm.Sau đó nàng nằm trở lại giường, nói với Tô Xướng: "Lúc trước em hỏi chị, chị nói có đáp án chị còn chưa nghĩ xong, muốn em chờ một chút. Vậy bây giờ chị có thể chờ em không?""Em...." Chưa nghĩ xong?Vu Chu lắc đầu, đỏ mặt nói: "Em chỉ là chưa chuẩn bị sẵn sàng, em đồng ý hôn môi, cũng đồng ý làm với chị, nhưng em nghĩ chờ đến khi không còn căng thẳng nữa, hai chúng ta vừa mới ở bên nhau thôi."Giọng nói thanh quý của Tô Xướng dịu dàng rơi vào tai Vu Chu: "Nhưng mà, chị phải làm sao mới có thể biết, em muốn thân mật hơn đây?"Ví dụ như vừa rồi, Vu Chu hôn lên khóe miệng cô, rất dễ bị hiểu lầm là tín hiệu nào đó.Vu Chu nghiêm túc suy nghĩ, lông mi run lên, nàng nói: "Chờ đến lúc em mời chị uống Mojito.""Mojito?""Ừm, em thấy trên mạng nói, loại cocktail này đại diện cho mối tình đầu, em cảm thấy rất lãng mạn, nếu em muốn hẹn cái kia với chị, em cảm thấy em khó có thể nói nên lời, nhưng nếu có một ngày, em nói với chị, Tô Xướng, em mời chị uống Mojito, vậy, vậy..."Nói không nổi nữa, cổ đã đỏ hết rồi, má ửng hồng, Vu Chu nhẹ nhàng đặt trán lên cổ Tô Xướng, che giấu nhịp tim hỗn loạn của mình.Tô Xướng cười, xoa xoa đầu nàng, cũng đỏ mặt."Đi tắm đi, lát nữa phải ra ngoài rồi.""Chị bế em đi." Vu Chu không muốn ngẩng đầu, quá xấu hổ rồi...Tô Xướng cười từ chối: "Chị bế không nổi.""Người ta trên TV cũng có thể bế công chúa.""Vậy em có thể bế chị không?"A cái này... Được rồi, Vu Chu ôm mặt chui ra từ dưới người cô, lê dép chạy như bay vào phòng tắm.Sáu giờ chiều, các cô đến phòng riêng của tiệm lẩu Chu Thị trước, Tô Xướng cuối cùng ăn mặc rất thoải mái, sau khi cởi áo khoác là áo len màu xám cùng quần đùi rộng màu sắc gần giống nhau, giày đế bằng, tóc cũng đơn giản đen dài thẳng. Mà Vu Chu cũng không gần giống vậy, áo len màu nâu sẫm, quần jean, và giày chơi bóng.Trong quá trình đợi người, nàng kể cho Tô Xướng về bối cảnh nhân vật: "Lát nữa đến là Hoả Oa chị đã gặp, hai bọn em là bạn từ nhỏ. Đào Tử là bạn đại học, cùng ký túc xá với em, Đại Tiền cũng vậy, vốn dĩ còn có Thẩm La Quân, nhưng cậu ấy cãi nhau chia tay với bạn trai, nói mắt đã khóc sưng lên không tới được. Sau đó, Hoả Oa hỏi em có muốn hẹn Chiêu Chiêu không, em nói được, cậu ấy là bạn học trung học của em, lúc đó bọn em rất thân, đại học cậu ấy đi Hồng Kông nên bọn em có hơi xa cách, năm ngoái cậu ấy mới về Giang Thành, đã tụ tập vài lần vẫn rất thân.""Chị lớn hơn bọn em, em ngẫm lại chị nên chào hỏi như thế nào..."Vu Chu cắn ngón tay động não, ba mươi giây sau nhận thua: "Em không nghĩ ra."Tô Xướng cười nhìn nàng lảm nhảm, nói là không hồi hộp, nhưng mỗi lần như vậy, Tô Xướng liền biết nàng ở dưới bàn đã dậm chân với biên độ nhỏ rồi.Dễ thương chết mất.Tô Xướng chờ nàng đỡ hồi hộp, mới mở miệng: "Bạn trai của Thẩm La Quân, hình như trước nghe em nói, là người em từng thích?"A cái này..."Ha ha ha ha," Vu Chu đánh cô một cái, "Làm gì vậy, đã là chuyện quá khứ rồi.""Còn tưởng hôm nay sẽ tới." Tô Xướng khảy khăn ăn."Trông chị rất đáng tiếc." Vu Chu cười chọc dựa qua, đầu đảo quanh vai cô, "Đừng như vậy mà, chị như vậy cả thế giới sẽ biết em là bình dấm đó."Nhưng Vu Chu rất hưởng thụ, thật sự rất hưởng thụ, Tô Xướng hiện tại ở trong lòng nàng cũng đáng yêu muốn chết.Thật không khéo, khi cô ngẩng đầu đảo quanh, nhóm Hoả Oa đẩy cửa đi vào, đối diện với lỗ mũi Vu Chu.Nụ cười của Vu Chu cứng đờ, Hoả Oa cũng cứng đờ.Tô Xướng sắc mặt như thường, cô cười nhẹ, nói với nhóm Hoả Oa: "Hello."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store