[BHTT - EDIT HOÀN] - Hy vọng em, thật sự hạnh phúc - Thất Tiểu Hoàng Thúc
Chương 18
Vu Chu phải hình dung việc mình ở lại nhà Tô Xướng như thế nào đây? Là sự thích thú xen lẫn chút bất an mơ hồ. Giống như gặp một chú mèo hoang rất có duyên với mình, bạn gặp nó trên đường, nó cứ muốn đi theo bạn, bạn cũng thấy rất đáng yêu, nhưng sau khi mang về nhà, lại phát hiện nó khá ngang bướng, thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt đề phòng nhìn bạn, bạn vừa muốn yêu nó, vừa sợ tính hoang dã của nó, sợ nó cào cho bạn một cái.Chú mèo trắng nhỏ này trong lòng Vu Chu, đại khái ngủ rất ngoan ngoãn.Ngày hôm sau Tô Xướng ngủ đến khoảng 10 giờ mới dậy, xoa cổ không tỉnh táo lắm đi vào bếp, nhìn thấy Vu Chu thì ngẩn người, Vu Chu đang hâm nóng sữa có chút bất lực: “Chị không phải là quên mất em ở nhà chị rồi đấy chứ?""Sao dậy sớm vậy?" Giọng mũi của Tô Xướng có chút lười biếng."Sớm á? Em đã đi siêu thị về rồi," Vu Chu quay người lấy trứng từ trong túi ni lông, "Ăn trứng chiên hay luộc? Nhưng em không thấy nồi luộc trứng của nhà chị đâu."Tô Xướng cúi người lấy từ trong tủ ra, Vu Chu thầm buồn cười, chị này cũng thật là không khách sáo, một câu "Để tôi tự làm" cũng không giả vờ nói, trực tiếp đưa nồi luộc trứng cho nàng."Trứng lòng đào hay chín hẳn?" Vu Chu cầm nồi luộc trứng lên xem."Còn có thể luộc trứng lòng đào à?" Trước đây dì giúp việc dùng, Tô Xướng không biết. Trước đây cô có người giúp việc ở cùng, mùa đông năm ngoái cô nhận được một loạt thư từ triển lãm truyện tranh, để trên bàn, theo yêu cầu hoạt động của ban tổ chức, chọn ra một số để gửi lại bưu thiếp có chữ ký. Dì giúp việc tò mò cô làm nghề gì, chắc là đã lên mạng tìm kiếm, sau đó hỏi cô, có thể ký cho cháu gái của bà một tấm không.Tô Xướng ký cho bà, rồi tháng sau nói với trung tâm môi giới không gia hạn hợp đồng nữa, chuyển sang thuê người giúp việc theo giờ.Vì vậy, Tô Xướng cũng không biết, đối với mình mà nói, việc Vu Chu suýt chạm vào đáp án đúng nhiều lần nhưng lại bỏ lỡ, có phải là một chuyện đem lại cảm giác an toàn hay không. Cô có thể cảm nhận được, Vu Chu hoàn toàn không biết gì về cô, nhưng lại rất tin tưởng cô. Hai người trò chuyện đôi chút, Tô Xướng mở tủ lạnh, bên trong đầy ắp đồ, trước đây chỉ có một ít giăm bông Tây Ban Nha và vài chai nước hoa quả.Vu Chu phía sau vừa rót sữa nóng cho cô, vừa xác nhận thực đơn buổi trưa với cô.Bữa trưa là ức gà trộn, thịt bò hầm khoai tây, đậu đũa xào và canh mướp hương. Vu Chu rất khiêm tốn, nàng nấu đâu chỉ là tạm được, tóm lại Tô Xướng chưa bao giờ ăn món ức gà trộn ngon như vậy, gia vị có thêm một chút ớt nhỏ và tỏi băm, trong thịt gà còn có vài lát dưa chuột để tăng thêm hương vị. Vu Chu rất hài lòng, mặc dù Tô Xướng chỉ nói một câu "Ngon", nhưng cô đã ăn hết hơn nửa bát cơm, điều này còn thuyết phục hơn cả lời khen đơn thuần.Vu Chu rất thích cảm giác cho người khác ăn, chỉ cần đối phương ăn ngon miệng, nàng cũng vừa ăn cơm vừa cười tủm tỉm."Giăm bông của chị, nếu muốn ăn thì tối nay em cũng có thể cắt một ít, chị chọn một ít rượu từ tủ rượu để kết hợp." Vu Chu vui vẻ dọn bát đũa.Tô Xướng giúp mang vào bếp, có chút ngạc nhiên: "Em uống rượu à?""Em không rành lắm, nhưng có thể uống một chút, trước đây bố em thích cắt một ít giăm bông ăn kèm với rượu, nhưng không phải loại rượu Tây như của chị, ông ấy thích uống Thiệu Hưng Hoàng Tửu, không có giăm bông thì ông ấy cũng cắt thịt xông khói." Vu Chu vừa rửa bát vừa cười thành tiếng."Có máy rửa bát." Tô Xướng mở miệng, định bước tới kéo ra, đặt bát vào trong."Em thấy rồi, nhưng chỉ có mấy cái bát này, em tiện tay rửa luôn, chị đừng bận tâm đến em, không cho em làm việc, em ở lại sẽ rất khó chịu, nhà chị sang trọng quá hehe." Hơn nữa, nàng còn xúi giục Tô Xướng "xử lý" giăm bông. Vu Chu khẽ ngân nga giai điệu, ngay cả động tác vắt khăn lau cũng rất nghiêm túc.Tô Xướng dựa vào tường xem một lúc, rồi nói: "Vậy tôi lên lầu trước, chiều còn có việc, phải ra ngoài một chút."Chủ nhật mà còn phải làm việc à? "Vậy khoảng mấy giờ chị về? Em canh thời gian nấu cơm."Vu Chu giơ tay đặt bát vào tủ, áo hơi ngắn, lộ ra một phần eo và bụng, thon thả mềm mại, vừa vặn được ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào.Tô Xướng liếc nhìn, lại nhìn tường, liếm môi dưới: "Sáu giờ nhé.""Được."Dọn dẹp xong, Tô Xướng liền ra ngoài, Vu Chu ở nhà tìm nhà thuê, Tô Xướng vào phòng thu âm, đạo diễn lồng tiếng Mã Lộ nghe nói cô đến, liền đến chào hỏi, sau đó khi xem kịch bản hỏi cô: "Xướng à, cô xem kịch bản của tôi chưa?""Đang xem, khá thú vị.""Được, chúng ta chắc khoảng đầu tháng 7 sẽ thu âm, cô giữ chút thời gian cho tôi nhé, người phụ trách của Chấp Nhĩ sẽ đến giám sát, đây là dự án lớn bên mảng bách hợp của họ, khá xem trọng."IP lớn, Tô Xướng lần đầu "xuống biển", cảm giác sẽ bùng nổ."Lộ à, cô thu âm tháng 7 thì vội gì, ra ngoài nhanh đi, chúng tôi đang bận đây." Bành Hướng Chi trước màn hình kiểm âm nói đùa với cô.Mã Lộ vỗ cô ấy: "Mấy người mới bắt đầu thu, tôi nói vài câu thì sao nào.""Chị Xướng của cô hôm nay năm giờ phải tan làm, cô nói xem tôi có vội không?"Bành Hướng Chi nói bóng gió, hôm nay Tô Xướng vừa đến đã nói với cô rằng chỉ có thể thu âm đến năm giờ, nói là có việc, ngày mai đến sớm thu âm riêng. Bành Hướng Chi cãi lại cô, nói cậu nói sớm là sớm à, chị đây cần ngủ để giữ gìn nhan sắc.Đùa giỡn thì đùa giỡn, Bành Hướng Chi không thể không đồng ý, dù sao Tô Xướng rất ít khi có việc.Chưa đến sáu giờ, Tô Xướng đã về, trước tiên tắm rửa, sau đó thay đồ ngủ, hai người ăn tối khá ít, rồi cùng nhau cắt giăm bông và chuẩn bị rượu, Vu Chu vừa uống vừa xem Tô Xướng lắp ghép Lego."Bình thường chị cũng chơi cái này à?" Nàng đặt ly sâm panh xuống, ngẩng đầu giúp Tô Xướng xác nhận thứ tự các bộ phận trên sách hướng dẫn."Bình thường không, đây là... ừm, quà sinh nhật bạn bè tặng." Bước vào tháng sáu, người hâm mộ đã sớm chuẩn bị cho sinh nhật, bộ Lego này là do một fan lâu năm khá thân thiết gửi đến, là người quản lý siêu thoại của Tô Xướng, cũng... coi như là bạn bè.Vu Chu ngồi thẳng dậy: "Hả? Sinh nhật chị à?""Chưa, chưa đến," Tô Xướng nghiêm túc lắp ráp, giọng điệu rất nhẹ nhàng, "Cuối tháng sáu, 27 tháng sáu."27 tháng 6... Vậy cũng sắp rồi, Vu Chu âm thầm ghi nhớ.Vu Chu uống không nhiều, nói chuyện một lúc rồi lướt điện thoại, cũng gần tỉnh rượu, nàng cầm đồ ngủ đi tắm, Tô Xướng lắp ráp được một nửa, ngồi trên ghế sofa đọc sách.Khoảng mười giờ, Vu Chu bước ra với hơi nước, vẫn là bộ đồ ngủ bằng cotton màu hồng phấn, không sấy tóc, hình như chỉ lau qua loa, ướt sũng dính vào lưng, nàng đứng cách đó không xa xem điện thoại một lúc, rồi đi tới, mang theo hương thơm ngào ngạt của sữa tắm dừng lại bên cạnh Tô Xướng, gọi cô: "Tô Xướng."Vừa mới từ phòng tắm ra, giọng khàn khàn, mềm mại, nửa chữ đầu còn giấu trong cổ họng, như bị nuốt mất.Giọng điệu này, nghe ra là có chuyện, Tô Xướng đặt sách xuống: "Sao vậy?"Vu Chu hơi ngứa mũi, giơ tay lên xoa xoa, chân phải co lên, nhẹ nhàng dựa vào tay vịn ghế sofa, chỉ cách tay phải của Tô Xướng nửa cánh tay.Nàng cúi đầu nói với Tô Xướng: "... Mẹ em muốn xem nhà mới của em, còn cả bạn cùng phòng của em nữa. Muốn video call với em.""Hôm qua em nói dọn nhà mệt quá, vừa nãy em nói mạng chưa lắp đặt xong, bà ấy nói ngày mai."Đầu gối của Vu Chu hơi tì vào tay vịn, ngôn ngữ cơ thể thể hiện sự khó xử.Tô Xướng nhìn theo bóng của Vu Chu, mái tóc ướt của nàng như đang tấn công bộ đồ ngủ, vết nước loang ra mờ ảo, vài giọt nước rơi xuống sàn nhà, vài giọt nước thấm qua lớp vải. Có một dòng nước quá đáng nhất, lan từ xương quai xanh đến ngực, xu hướng trượt xuống nhẹ nhàng bị ngăn lại."Ừm..." Tô Xướng mím môi, dời mắt, nhìn khóe miệng Vu Chu đang cắn, "Rồi sao nữa?"Giọng cô vừa nhẹ đi liền mang theo hơi thở, như đang vương vấn với không khí."Cái đó," lại hai giọt nước theo lưng nhỏ xuống sàn nhà, "Phòng ngủ của chị rất lớn, nhìn là biết không phải loại em có thể thuê được, em muốn cho bà ấy xem một góc bếp, sau đó chị có thể... chỉ cần nói một câu chào hỏi, em sẽ nói em đang nấu cơm cùng bạn cùng phòng, phải trông bếp nên không nói nhiều.”Vu Chu nói xong, cảm thấy tóc ướt khiến nàng khó chịu, nàng nắm lấy đuôi tóc, dùng khăn trên tay để lau.Vạt áo ngủ lại bị kéo lên, lỏng lẻo, trống rỗng, nếu vòng tay ôm lấy eo, có thể tưởng tượng ra sẽ dễ chịu đến nhường nào.Sẽ rất thơm, rất mềm, cảm giác chạm vào chất liệu cotton cũng sẽ rất tuyệt.Tô Xướng hít thở chậm rãi, mất hơn nửa phút mới tiếp thu hết yêu cầu của Vu Chu, sau đó cô ngẩng mắt nhìn Vu Chu, hơi nghiêng đầu: "Điều kiện là gì?"Không biết tại sao, chỉ muốn trêu chọc nàng. Rất đột ngột, nhưng chính là muốn.Đúng như dự đoán, Vu Chu sững người ba giây, Tô Xướng vốn tưởng nàng sẽ nói, nấu cho cô thêm vài món ngon, nhưng Vu Chu suy nghĩ nghiêm túc một hồi, nói: "Em đi lesbar cùng chị, được không?"Tại sao lại là cái này?Tô Xướng bất ngờ, dùng ánh mắt hỏi nàng.Vu Chu nhìn vào mắt cô, mím môi cười: "Không phải chị đang chuẩn bị cho dự án đó sao, lần trước em nói đi lesbar, cảm giác một mình chị không ổn, nhưng em có thể đi cùng chị, làm người đại diện của chị hay gì đó, nếu có người hỏi xin số điện thoại của chị, mời chị uống rượu, em sẽ nói là không tiện, hehehe."Nàng vừa cười, vải ở eo cũng bị kéo, trông càng dễ ôm hơn."Người đại diện?" Tô Xướng nhíu mày, đi bar cần gì người đại diện.Vừa bị hỏi ngược lại, Vu Chu cũng hoàn hồn khỏi tưởng tượng, cảm thấy mình thật buồn cười: "Đúng rồi, chị cũng đâu phải minh tinh, vậy thì thực ra trợ...""Làm bạn gái của tôi," Tay Tô Xướng đặt trên lưng ghế, vẻ mặt suy tư như thể rất nghiêm túc, đến mức dừng lại ba giây mới nói tiếp câu sau, "Có phải hợp lý hơn không?"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store