Bhtt Edit Hoan He Voi Me Cua Nu Chinh He Moc Tieu Tieu
Thật sự đã lược bỏ mười ngàn từ... (Muốn biết sao lược bỏ thì đọc câu cuối ở chương trên)Tô Minh hỏi: "Thật sự đã thoát được rồi sao? Sao trong lòng em vẫn cứ bất an, rất lo lắng."Cô cứ cảm thấy mọi chuyện quá dễ dàng.Cố Trản Từ nghiêm túc giải thích: "Vì cơ bắp em vừa mới co thắt, nhịp tim tăng nhanh, cảm xúc quay cuồng nên sẽ thấy hoảng, đừng lo lắng quá, sẽ không sao đâu."*CTT được cái dirty talk rất nghiêm túcTô Minh: "..."Sao Cố Trản Từ còn giống bác sĩ hơn cả cô vậy?Đã lâu rồi Cố Trản Từ mới có thể vui sướng tràn trề dồn toàn tâm toàn ý vào một việc đến mức này, giờ cả ngón tay cũng không muốn động đậy. Tô Minh từ dưới ngước lên: "Chị ơi, tay của chị đẹp thật."Toàn thân trên dưới của Cố Trản Từ đều đã từng được Tô Minh khen qua, nhưng bây giờ nghe em ấy khen tay mình đẹp, trong lòng vẫn như được rót đầy mật ngọt, ngọt ngào không thôi.Cô đáp lễ: "Em ở đâu cũng đẹp."Tô Minh nói: "Không, tay của em không đẹp bằng tay chị."Cố Trản Từ đáp: "Đẹp mà, chị rất thích."Tô Minh nói: "Nhưng em vẫn cảm thấy tay chị đẹp nhất."Cố Trản Từ không tranh cãi với cô nữa, cũng chẳng muốn tranh: "Dù sao tay của chị cũng là để em dùng mà."Tô Minh lắc đầu không nói gì.Hôm nay Cố Trản Từ gần như nằm trên giường suốt cả ngày, giờ chỉ muốn ôm ấp Tô Minh một chút rồi đi tắm rửa, xóa bỏ cảm giác nhờn dính trên người, hoàn toàn không biết Tô Minh đang bày trò quỷ trong đầu."Nếu ngón tay của em dài thêm chút nữa, chị sẽ cảm nhận được một cảm giác hoàn toàn khác," Tô Minh tiếc nuối nói.Cố Trản Từ chưa kịp hiểu, liền đáp: "Chị thấy hiện tại đã rất tốt rồi."Tô Minh nghiêm túc: "Không được, em nhất định phải để chị cảm nhận lợi ích của ngón tay dài 10,3 cm."Cố Trản Từ: "..."Cô vô thức kháng cự theo bản năng, thậm chí có chút sợ hãi: "Chị không thích mấy đồ vật lạnh lẽo đâu, Tô Minh, em đừng làm bậy, chị nhiều nhất chỉ chấp nhận con cá voi nhỏ thôi."Vì con cá voi nhỏ chỉ ở bên ngoài."Không phải dùng cái đó, ý em là..." Tô Minh ghé sát tai Cố Trản Từ, thì thầm kế hoạch của mình."..." Khuôn mặt vừa trắng hồng trở lại của Cố Trản Từ lập tức đỏ bừng. Giọng cô thay đổi hẳn: "Không được."Tô Minh cười tủm tỉm: "Thử đi mà, dù sao cũng chẳng ai nhìn thấy, chỉ cần cho em xem thôi."Cố Trản Từ: "..."Làm xong, tắm rửa xong.Cố Trản Từ sống chết không thèm để ý đến Tô Minh.Tô Minh ở phía sau làm nũng: "Chị ơi..."Cố Trản Từ đỏ mặt không nói gì.Tô Minh hỏi: "Chơi không vui à?"Cố Trản Từ: "..."Vừa rồi, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, tự mình ngay trước mặt Tô Minh tự cấp tự túc. Đến bây giờ, cô vẫn không dám nhìn thẳng vào tay mình.Đã một giờ trưa, bụng cô bắt đầu kêu ọc ọc. May mắn thay, dì giúp việc vẫn như mọi khi đã chuẩn bị sẵn bữa ăn. Khi ăn, Cố Trản Từ cảm thấy cổ tay mình run lên, các ngón tay như sắp bị chuột rút.Cô dùng sức trừng mắt lườm Tô Minh một cái.Tô Minh vô tội chớp chớp mắt.Cố Trản Từ bề ngoài trông cấm dục, nhưng trên giường lại vô cùng phối hợp. Giờ đây, cô quả thật cảm thấy tội lỗi sâu sắc.Tô Minh đề nghị: "Vậy lần sau tới phiên em nhé?""Thế còn được," Cố Trản Từ miễn cưỡng đồng ý. Trong đầu cô lướt qua cảnh tượng đó, thậm chí còn có chút mong đợi, vô cùng háo hức đợi đến buổi tối.Giờ đây, họ như những đứa trẻ vừa mới khám phá ra một món đồ chơi mới, tràn đầy đam mê và năng lượng trên giường, dường như mãi mãi không thấy chán.Trong khi ăn, Tô Minh lướt điện thoại. Trong nhóm "Gia đình yêu thương" có thêm một thành viên mới - Ninh Minh.Tô Minh muốn chào hỏi Ninh Minh, nhưng phát hiện mình vẫn đang bị "cấm mở mồm" trong nhóm. Cảm giác không thể nói thật khó chịu. Cô chỉ có thể chọc Tô Hào: "Chị, hai người từ diễn thành thật rồi à?"Tô Hào không thích nhắn tin, liền gửi thẳng lời mời gọi video.Tô Hào nói: "Không, nhưng chị nghĩ cũng gần rồi."Tình hình hiện tại là tất cả mọi người đều nghĩ họ đang hẹn hò, chỉ riêng Ninh Minh vẫn cho rằng họ chỉ là bạn bè.Tô Minh nói: "Chúc mừng, ba mẹ có thái độ thế nào?"Tô Hào đáp: "Chị vừa từ nhà về, mẹ nói em giờ có vợ rồi là quên luôn mẹ. Hai ngày tới nhớ đưa Cố Trản Từ về nhà một chuyến nhé."Tô Minh đặt điện thoại xuống bàn, nói: "Hôm nay bọn em không tiện ra ngoài, tối mai sẽ về thăm ba mẹ.""Tại sao không tiện ra ngoài? Hai người làm gì ở nhà vậy? Đừng nói với chị là lát nữa lại lên giường nữa nhé?"Ấn tượng của Tô Hào về Cố Trản Từ liên tục bị phá vỡ. Tuần trước, khi bị bắt gặp tại nhà, linh hồn phóng túng ẩn giấu của Cố Trản Từ đã nổi lên trên bề mặt."Không có mà, bọn em đang ăn cơm, không tin thì chị xem đi." Tô Minh đưa camera hướng về phía Cố Trản Từ.Cố Trản Từ đang cầm bát và gắp thức ăn, cô thờ ơ chào Tô Hào: "Chào Tô tổng, buổi chiều tốt lành."Tô Hào gật đầu rồi bật cười: "Cô bị Parkinson sớm à? Sao tôi thấy tay cô cứ run mãi thế?"Cố Trản Từ: "..."Tô Minh lập tức xoay camera lên trần nhà.Tô Hào vẫn cười lớn: "Hahahahaha, Cố Trản Từ, mẹ tôi vẫn đang giận hai người đấy, nhớ cùng nhau đi dỗ mẹ. Mẹ dễ dỗ lắm."Bố cô thì hoàn toàn không cần bận tâm, từ nhỏ đến lớn, ông gần như không quản chuyện trong nhà.Cố Trản Từ nghiêm túc nói: "Bọn tôi sẽ tranh thủ đến thăm cô chú."Tô Hào cười xong, hỏi: "Dạo này hai người có đi bơi không? Chị rủ Ninh Minh đi bơi và tập gym, hai người đi cùng nhé, nếu không lại khiến chị trông như có ý đồ không trong sáng."Cố Trản Từ hỏi: "Bộ tâm tư cô có từng trong sáng sao?"Tô Hào thừa nhận: "Không trong sáng, tôi muốn ngắm mỹ nhân khi bước ra khỏi nước."Cố Trản Từ lười không thèm để ý đến Tô Hào, bảo Tô Minh lo ăn cơm đi. Tô Minh nói với Tô Hào: "Chị, bọn em cúp máy trước nhé."Tô Hào chê bai: "Giờ này mới ăn cơm à, nói chuyện sau."Cúp cuộc gọi video."Chị, chị có muốn đi không?""Tô Minh, em có muốn đi không?"Cả hai đồng thanh hỏi cùng lúc. Cố Trản Từ ra hiệu cho Tô Minh trả lời trước, Tô Minh nói: "Em muốn đi, từ khi biết kịch bản cốt truyện sẽ xảy ra, em đã mấy tháng không ra ngoài chơi đàng hoàng rồi, ở nhà bí bách lắm."Cố Trản Từ suy nghĩ một lúc: "Vậy bọn mình đi."Tô Minh chịu trách nhiệm hẹn thời gian với Tô Hào, và Tô Hào tạm định đi bơi vào ngày hôm sau, rồi buổi chiều sẽ cùng về thăm bố mẹ.Cố Trản Từ hơi ngập ngừng: "Bọn mình hôm nay vừa mới... có lẽ không thích hợp để mặc đồ bơi."Dù cô đã rất kiềm chế.Tô Minh nghĩ một lúc: "Mặc đồ kín đáo một chút là được."Đồ bơi gợi cảm thì chắc không có cơ hội mặc rồi.Không thể để lại dấu dâu tây trên cổ, nên những dấu mà cô để lại đều ở những chỗ đồ bơi bình thường có thể che được.Cố Trản Từ nói: "Vậy thì đi thôi."Vì đã thoát khỏi kịch bản, tâm trạng của Tô Minh rõ ràng là tốt hơn rất nhiều, nỗi lo trước đó đột nhiên trở nên vô nghĩa. Buổi chiều Cố Trản Từ đi thăm Ôn Tĩnh, rồi đến ngày hôm sau, họ đến câu lạc bộ bơi như đã hẹn. Không ngờ, Lộ Lộ cũng có mặt ở đó.Cố Trản Từ hỏi: "Sao cậu cũng ở đây?"Lộ Lộ mặc bộ bikini ba mảnh phối màu tương phản, vóc dáng gợi cảm đến mức như sắp tràn ra khỏi lớp vải, cười nói: "Nhiều mỹ nhân đến đây như vậy, tất nhiên là mình không thể bỏ lỡ."*Bikini 3 mảnh:
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store