[BHTT - EDIT - AI] TA LÀ HỆ THỐNG, LÃO BÀ CỦA TA PHƯỢNG NGẠO THIÊN
Chương 51
Trên đỉnh đầu 03 toát ra bong bóng, hệ thống cầu màu bạc trong bong bóng rũ một que diêm, cả thảy đều kinh ngạc ngây người.
“Phượng Quyết.” 03 bị bắt nhìn chằm chằm cột hành lang, nói: “Người đang cười nhạo ta.”
Phượng Quyết nâng cằm 03 lên, xoay mặt nàng qua. Hai người mặt đối mặt nhìn nhau.
“Làm sao có thể?” Phượng Quyết biểu cảm bình tĩnh, đuôi mắt hơi cong lên chút vẻ nghi hoặc, kinh ngạc nói: “Ta vì sao phải cười nhạo ngươi?”
03 không nói lời nào. Trên đỉnh đầu nàng, Linh Thi chậm rãi xoay mình, chiếc nơ bướm lớn buộc trên cổ nó cũng run lên theo. Dải lụa rũ xuống tức khắc trở nên một bên dài một bên ngắn. Lục lạc mắc vào sợi tóc “Đinh linh” một tiếng.
Phượng Quyết mặt mày vân đạm, nhấc tay nhẹ nhàng đẩy lục lạc ra khỏi mặt 03, gộp tóc nàng về phía sau vai, làm lộ ra vành tai trắng như tuyết của 03.
03 giơ tay bắt lấy ngón tay Phượng Quyết, nói: “Nói cho ta đi.”
Phượng Quyết cong khóe môi, nhẹ nhàng bật cười. Nàng ôn thanh nói: “Thật sự rất đẹp, ngươi như hoa như ngọc, quốc sắc thiên hương, cho dù tóc rối cũng là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.”
03 nhìn chằm chằm mặt Phượng Quyết, nghĩ: Phượng Quyết nói nàng khuynh quốc khuynh thành.
“Ta vừa nãy cười chỉ là nghĩ Linh Thi thật là vất vả.” Phượng Quyết ngước mắt quét qua Hỏa Nham Giao đang cắn đuôi, thản nhiên nói: “Phải thành thật an phận mà làm trâm cài tóc cho ngươi.”
Linh Thi lại vặn vẹo một chút.
Nói đến đây, 03 lộ ra một chút phiền não. Nàng vươn hai tay cho Phượng Quyết xem, nói: “Thân thể con người so với số liệu hệ thống có quá nhiều hạn chế. Ta có thể giải đáp cho ngươi tất cả những gì ta biết, cung cấp cho ngươi tất cả thông tin ta có thể đạt được. Nếu tích phân ta sung túc, ta có thể khiến người ban ngày phi thăng, trong chốc lát thành tiên.”
“Ta là hệ thống cường đại, là sinh vật chiều cao ngoài tuyến thế giới.” 03 bình tĩnh nói: “Nhưng ta hiện tại có thân thể con người, không thể giống như trước xuyên qua giữa các vật thể rắn, không thể dẫn số liệu vào huyết nhục cốt của con người. Ta không thể bện kiếm hoa xinh đẹp, cũng sẽ không dùng dải lụa cột tóc.”
Nàng rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm đôi tay, đôi mắt trong suốt mất đi vẻ sáng sủa ngày xưa, tựa như bầu trời xanh biếc bỗng bay tới mây đen che khuất mặt trời. Phượng Quyết kinh ngạc đứng thẳng người. 03 thế mà... đang thương tâm.
Phượng Quyết giơ tay, có chút mất tự nhiên che lại mặt, ánh mắt nhìn thẳng 03. Rõ ràng biết 03 đang rối rắm vì một chuyện nhỏ không quan trọng, biết nàng mạnh mẽ như lời nàng nói, có năng lực khiến người ta khó có thể lý giải, nhưng nhìn thấy bộ dáng ủ rũ cụp đuôi của nàng, lòng Phượng Quyết không thể khống chế mà mềm đi. Nàng thế mà cảm thấy 03 hiện tại có chút đáng thương.
Đáng thương đến mức cần nàng an ủi.
“Cái này thật đúng là...” Nàng lẩm bẩm thành tiếng, lời còn chưa dứt đã nắm lấy tay 03. 03 ngẩng đầu nhìn Phượng Quyết.
Phượng Quyết cười xinh đẹp, nói: “Hà tất phiền não, chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta một ngày, ta liền sơ (chải) tóc cho ngươi một ngày. Tuy ta không bằng cung nhân khéo léo, nhưng kiểu đuôi ngựa bình thường ta vẫn làm được.”
03 chớp mắt, nói: “Sẽ phiền toái Phượng Quyết.” Giọng nói nàng rất bình tĩnh: “Mục tiêu của hệ thống là giúp ký chủ thoát khỏi phiền toái, không thể trở thành phiền toái của ký chủ.”
“Nhưng ngươi hiện tại không phải hệ thống, ngươi là 03.” Phượng Quyết nâng tay lên.
Những ngón tay đan xen vào nhau, giơ lên trước mặt hai người.
Phượng Quyết nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Ngươi là 03, cũng là Hệ Lăng Nhân. Thiên hạ ngàn vạn vạn người chỉ có ta biết ngươi đến từ đâu, mà ngươi biết khó xử của ta, ngươi phải vì ta thay đổi vận mệnh. Ngươi một lần lại một lần cứu ta khỏi sống chết, 03, ta lãnh tình với người thiên hạ, nhưng ta không phải vô tình. Ngươi ta sớm đã là bạn tốt hiểu nhau nhất trên đời.”
03 kinh ngạc nhìn Phượng Quyết, khối số liệu vốn luôn xử lý với tốc độ cao bỗng ngẩn ngơ như vậy.
Phượng Quyết nói, các nàng là bạn tốt.
“Độ hảo cảm hữu nghị của chúng ta đã đầy rồi sao?” Nàng ngơ ngác hỏi.
Phượng Quyết xoa tay 03, cười khẽ. Nàng gật đầu với 03, nói: “Còn tốt hơn bạn tốt!”
“Giữa ngươi và ta chớ nói hai từ phiền toái, cho dù ngươi vẫn là hệ thống cầu không gặp được sờ không được.”
03 mở miệng, cánh tay rũ bên người đưa lên sờ sờ trái tim. Hệ thống bạc trong bong bóng trên đỉnh đầu nàng lệ nóng doanh tròng. 03 ấn ngực, thấp giọng nói: “Cảm động.”
“Phượng Quyết, người thật tốt.”
Phượng Quyết nhướng mày, “Ngươi cũng tốt.”
Nàng nắm 03 hướng về phòng ngủ đi, lười nhác nói: “Đi thôi, ta vấn tóc lại cho ngươi, đợi sơ xong tóc dạy ngươi bện kiếm hoa?”
Bước chân 03 nhẹ nhàng, nói: “Cảm ơn Phượng Quyết.”
“Nhưng ta còn có chuyện phải làm, ta muốn xuống núi tìm Mộc Dung, nhờ nàng tới giúp ngươi chữa trị hoa viên.”
Phượng Quyết lười biếng nói: “Mộc Dung là ai? Hoa viên đều có cung nhân xử lý.”
À!
Nhưng 03 vẫn muốn xuống núi. Nàng nói: “Ta còn có chuyện phải làm, cần xuống núi.”
Ngươi hôm nay thật nhiều công việc bận rộn.
Phượng Quyết quay đầu nhìn 03, nhướng mày.
Chuyện gì?
03 chớp chớp mắt, bỗng nhiên hô: “Ai nha!”
“Phượng Quyết, lời người vừa nói có lỗ hổng, Linh Thi cũng biết ta là hệ thống cường đại.” 03 bỗng nhiên giơ tay lên, chỉ vào Linh Thi trên đỉnh đầu nói.
Linh Thi sợ tới mức cái đuôi rủ xuống, ngọn lửa nhỏ trên sừng nhảy lên một cái.
Chuyện này liên quan gì đến Giao!
Nó không biết cái thống gì hết! Hệ thống là cái gì, Yêu Quái sao?
Nha, như vậy là đã rất biết làm người rồi, đã học được cách nói sang chuyện khác.
Phượng Quyết cười thầm, ấn 03 ngồi xuống ghế, cầm lấy lược gỗ trên bàn trang điểm: “Tốt, nếu thân phận ngươi bị người thứ tư biết, nhất định chính là do Linh Thi làm, đến lúc đó chúng ta tuyệt đối không tha cho nó!”
Linh Thi tức giận lắc lắc cái đuôi, theo tóc dài 03 trượt xuống. Phượng Quyết tiện tay cởi chiếc nơ bướm trên người nó ra, nhìn nó một đường “Anh anh thầm thì oa oa” chui xuống gầm bàn.
Giao không ra ngoài chơi nữa!
03 đối diện với Phượng Quyết: “Ha ha ha!”
Phượng Quyết buộc tóc xong cho 03.
Ánh mắt 03 từ tay Phượng Quyết chuyển qua mặt Phượng Quyết, nói: “Ta phát hiện vấn đề nằm ở đâu. Dải lụa không có tính chất buộc chặt. Nếu ta muốn độc lập thực hiện công việc buộc tóc với trình độ không khác người lắm, hoặc là cải tiến tính năng của dải lụa —— nhưng điều này liên quan đến vấn đề sức sản xuất công nghệ của thế giới, hơn nữa xét về nhiệm vụ là một hành vi vô dụng; cho nên có một biện pháp tốt hơn.”
Phượng Quyết đặt hai tay lên vai 03, lười nhác nói: “Chăm chú lắng nghe.”
Hai tròng mắt 03 sáng ngời, ngồi ngay ngắn, nói đầy nhịp điệu: “Ta cảm thấy ta cần mọc thêm một đôi cánh tay nữa. Tuy rằng không phù hợp với biểu hiện cơ thể bên ngoài của người bình thường, nhưng ta có thể làm thành hình dạng co rút được. Mỗi lần buộc tóc xong thì thu lại —— Phượng Quyết?”
Nàng nhìn về phía Phượng Quyết đang chậm rãi che lại tai, mà Phượng Quyết dùng biểu cảm nói cho 03 ý tưởng của nàng.
Hung dữ.
03 ngậm miệng lại.
Có đôi khi không thể mặc kệ những ý tưởng trong đầu 03, Phượng Quyết đã chịu không ít thiệt thòi ở điểm này. Nàng hắng giọng, hỏi 03: “Ta còn có diệu kế hơn.”
Xin cứ giảng.
03 cũng chăm chú lắng nghe.
Phượng Quyết duỗi tay nắm một lọn tóc của 03, ngón tay xoay tròn, cuốn sợi tóc bạc lạnh lẽo quanh đốt ngón tay. Nàng hơi mỉm cười, nói đùa: “Chi bằng cạo trọc đầu luôn?”
Không ngờ 03 nghe xong, chẳng những không lộ ra vẻ hoảng hốt hay biểu cảm nào khác, ngược lại nghiêm trang nói: “Ta đã cân nhắc qua, không được.”
Nàng giải thích: “Ta đã tìm tòi nghiên cứu rồi, con người có chấp niệm đối với mái tóc dày dặn, ảnh hưởng rất lớn đến bề ngoài.”
Phượng Quyết nhướng mày, trêu ghẹo nói: “Thế nào, ngươi sẽ để ý dung mạo?” Rõ ràng cảm thấy làm người hay làm cầu đều giống nhau.
“Ta không để ý nha.” 03 đứng dậy, bỗng nhiên vỗ vỗ vai Phượng Quyết, nói: “Nhưng người để ý, người là nhan khống.”
Phượng Quyết: “......?”
Nàng xoay người, vẻ mặt không thể tin được nhìn chằm chằm 03, nhìn nàng đỉnh một đóa hoa đỏ buông tay vui vẻ ra cửa. Đuôi tóc màu bạc ném qua trong không trung, lưu lại sóng nước lấp loáng trong mắt nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store