Bhtt Drop Chien Luoc Tan Cong Nu Than Vo Lieu Dao De
Đệ 14 chương: Giấc mộng 99 đóa hồng
"Chị nói, chị có tiểu tâm tình." Khúc Thủy Hề giương mắt nhìn vẻ mặt Đường Tĩnh Tĩnh mê man, chăm chú nói: "Em không trả lời tag của chị, chị còn nghĩ em không có onl weibo a, kết quả lướt trang chủ một vòng thì phát hiện em chuyển tiếp gì đó của người ta, chị bấm like cho em, một tiếng đáp lại em cũng không có. . . fan chân ái chỗ nào, cũng không có coi trọng chị, quả thật phê điểm kém."
Thì ra tiểu tâm tình của nữ thần đến từ nơi này!
Nhất thời Đường Tĩnh Tĩnh dở khóc dở cười, có trời biết nàng coi trọng bài tag đó bao nhiêu, coi trọng đến mỗi một bình luận mỗi một chuyển tiếp đều xem, còn nảy sinh rất nhiều thứ mới mẻ, chăm chú đếm tình địch của mình. . . chỉ là quen thói không dám đăng bình luận, chỉ bấm like.
"Thật ra em có. . ."
Khúc Thủy Hề cắt lời nàng: "Em có like chứ gì? Chị biết."
Đường Tĩnh Tĩnh gãi gãi tai, ngại ngùng nói: "Sao chị biết?"
"Trong bình luận không có em, chị phải tìm trên like." Khúc Thủy Hề nói, trở giọng khinh thường: "Chị nghĩ a, nếu như ai đó hoàn toàn không để ý tới chị, có khả năng chị sẽ nhịn không được mà unfollow."
"Không có không có! Không dám không dám không dám!" Đường Tĩnh Tĩnh vội vã giơ tay lên làm bộ dạng thề thốt, nói: "Em thật sự. . . chỉ quen bấm like, tật xấu này lát nữa em nhất định sửa."
"Vậy là được rồi." Khúc Thủy Hề nói, thu hồi vẻ bất mãn, thay vẻ mặt tiếu ý, biến sắc còn nhanh hơn lật sách: "Đưa chị đi chơi."
Đường Tĩnh Tĩnh lập tức gọi Chó Độc Thân ra, đưa Khúc Thủy Hề chạy đến khu luyện cấp cấp cao đánh quái.
Có lẽ do trải qua một ngày ở bên nhau, tối hôm qua cũng chơi rất vui vẻ, Khúc Thủy Hề đã không còn câu nệ giống như trước, lúc Đường Tĩnh Tĩnh kéo quái nàng cũng sẽ ở bên cạnh giúp một tay, tuy sát thương của nàng đối với một con quái 40 mấy cấp mà nói là không có uy lực, nhưng nhân vật tầm xa chỉ cần kéo quái không có sai lầm, tóm lại vẫn nhanh hơn cận chiến.
Đường Tĩnh Tĩnh thập phần cam tâm tình nguyện dạy Khúc Thủy Hề làm sao kéo quái an toàn, kéo ít quái có thể duy trì hiệu suất cao, Khúc Thủy Hề cũng học rất vui vẻ. Rõ ràng, so với đứng ngẩn ra ăn ké kinh nghiệm chơi vui hơn nhiều.
Đường Tĩnh Tĩnh kiên trì chỉ dạy, Khúc Thủy Hề chăm chú thực hành, trong lúc Khúc Thủy Hề vài lần sai lầm suýt nữa bị quái đánh cho về điểm hồi sinh, nàng vẫn là bộ dạng không gì đáng kể, ngồi thiền hồi máu rồi lại tiếp tục luyện tập.
Hai người kiên nhẫn luyện tập hơn một tiếng, out game ăn cơm trưa, trở về lại tiếp tục luyện hơn một tiếng, lúc này mới cảm thấy nhàm chán vô vị, tâm chiếu bất tuyên với lý do "Đổi chỗ chơi" tìm một chỗ không có quái, lẽ thẳng khí hùng mà đình công.
"Chị thật muốn nhanh chóng đuổi kịp cấp độ mọi người." Khúc Thủy Hề vừa sóng vai cùng Đường Tĩnh Tĩnh vừa trộm cười, vừa cảm thán muốn mình nhanh chóng đuổi kịp bước chân của mọi người, nói xong cả bản thân nàng cũng thấy buồn cười: "Giống như khi bé nhìn thành tích bạn học tốt, sẽ cảm thán 'Aiz, tớ cũng muốn có thành tích tốt như cậu vậy' vừa tiếp tục cầm điện thoại xem tiểu thuyết, khỏi phải nói sa đọa thế nào rồi."
"Không phải nữ thần là giáo viên dạy nhạc sao? Mở lớp kiếm cũng khá đúng không?" Đường Tĩnh Tĩnh hỏi.
"Kiếm tiền a, so với những chương trình dạy học khác, rẻ nhất là dạy hát cho con nít cũng được 150 đồng một tiết, nhưng mà chị lười nhác thành quen rồi, không muốn để mình mệt như vậy, không nhận bao nhiêu học sinh, lại còn sắp xếp giờ làm việc." Khúc Thủy Hề nói, nhún vai, cười tự giễu: "Em xem đó, ở trường thì sa đọa, làm việc cũng sa đọa như vậy, cuối tuần không có tiết, lại chui vào trò chơi này, lãng phí mỗi một giờ đều là tiền.Có đôi khi cảm thấy mình rất phế, làm cái gì cũng thích ước ao người khác, thật ra chỉ cần bản thân cố gắng nhiều hơn một chút, sẽ không kém hơn ai bao nhiêu, nhưng chính là không muốn làm, ung thư lười thời kỳ cuối. . . hết thuốc chữa rồi." Nàng nói, cúi thấp đầu xuống, nụ cười ở khóe môi như có như không, còn đâu là Nhị Thủy ngày thường tự xưng nữ thần, lúc nào cũng vui tươi.
Bỗng nhiên Đường Tĩnh Tĩnh cảm thấy hình như trước đây nàng không có hiểu rõ Khúc Thủy Hề như nàng tưởng tượng —— dùng tư cách một người hâm mộ nhìn nàng, cùng một người bạn nhìn nàng đúng là không giống nhau.
"Thật ra em cũng vậy a." Đường Tĩnh Tĩnh suy nghĩ hồi lâu, thì nghẹn ra được một câu an ủi kỳ cục như thế: "Em cũng không tiếp đơn hàng, nếu tiếp đều là tiền a."
Chúng ta người tám lạng người nửa cân, đều ung thu lười thời kỳ cuối, nghĩ như vậy cũng xứng lắm chứ. Nếu như tương lai thật sự có một ngày ở bên nhau, nghiến răng đốc thúc nhau cố gắng, đỉnh cuộc đời hình như cũng không quá xa xôi?
Khúc Thủy Hề nhìn bộ dạng chính trực sẽ không an ủi người khác đó của Đường Tĩnh Tĩnh, không khỏi cười thành tiếng: "Sao em lại đáng yêu như vậy a!"
Đường Tĩnh Tĩnh ngẩn người, cô gái nàng muốn cưa đổ vậy mà lại cảm thấy nàng đáng yêu, cứ phát triển như vậy thật sự được không?
Không được, phải nói sang chuyện khác!
"Nữ thần, hôm qua chị like cho em. . ."
"Hả?"
"Chị thấy thế nào với bài weibo đó? Ý em là. . . chị có ý kiến gì với hôn lễ của hai người con gái đó không?" Đường Tĩnh Tĩnh cảm thấy mình nói cũng như không nói, sợ một câu không đúng sẽ làm Khúc Thủy Hề phát hiện suy tính trong lòng mình: "Em xem bình luận có rất nhiều người kỳ thị họ."
"Chị cũng không cảm thấy tình yêu dị tính cao quý hơn đồng tính, đều là yêu, đều là chuyện cố gắng hết mình, đều là chuyện có thể nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời, ngoại trừ không thể sinh con, có chỗ nào khác biệt?" Khúc Thủy Hề dùng lưng tay chống cằm, khinh thường nói: "Mấy tên kỳ thị đó cũng không chỉ kỳ thị đồng tính luyến ái, coi như là đám cưới dị tính, sinh được con hay không sinh được con đều bị kỳ thị.Cái đám đó gia đình của mình cũng chưa hẳn đã hạnh phúc thích tụ lại thảo luận hạnh phúc của người ta, nhìn cuộc đời của tất cả sinh vật khác không đồng dạng với quỹ đạo của họ đều là ngoại tộc." Khúc Thủy Hề nói, giọng điệu coi thường, nhấc Lan Hoa Chỉ các bà mẹ tám chuyện hay dùng, giọng nói the thé, trầm bổng du dương, kiểu cách phong phú mô phỏng theo: " 'Nhìn kìa, con nhỏ kia có khi là kép nhí, kết hôn lâu như vậy rồi vẫn chưa có một mụn con', 'Nhìn kìa, con nhỏ đó chắc chắn có bệnh, sắp ba chục rồi còn chưa kết hôn', 'Nhìn kìa, cái đứa đấy đúng là điên rồi, vậy mà lại bê đê, nếu như tôi là cha mẹ của nó, coi tôi có chặt chân nó ra không'.Còn có một đám ung thư trai thẳng, 'Tỷ lệ nam nữ đã mất cân đối rồi! Đồng tính nam có thể chấp nhận! Đồng tính nữ không phải lãng phí tài nguyên quá sao! Quá buồn nôn!' nói như người ta không yêu nữ thì sẽ coi trọng bọn họ vậy, bản thân quang côn* còn trách người khác ân ái à?"*Đơn giản mà nói là ế.
Đường Tĩnh Tĩnh ở một bên nghe Khúc Thủy Hề trào phúng, nhất thời hài lòng cười toe toét: "Trung Quốc hảo CV! I want you!"
"Để cho bọn bại não thích chõ mõm thích lắm mồm đều gâu đai đi!"
"Khách hàng có bệnh đều gâu đai!" Đường Tĩnh Tĩnh hô to theo Khúc Thủy Hề.
"Đồng nghiệp thích nói xấu người khác gâu đai! Phụ huynh không nói lý lẽ gâu đai!
"Tất cả đều gâu đai!"
Như đang phát tiết, hai người một câu lại một câu điên khùng trực tiếp dọa chạy đôi tình lữ đang luyện cấp cách đó không xa.
Khúc Thủy Hề chỉ vào bóng lưng hai người họ dắt tay nhau cùng chạy cười ha ha, tiếng cười như có ma tính, làm Đường Tĩnh Tĩnh cũng bất tự giác mà nở nụ cười theo.
Khoảng khắc đó, Đường Tĩnh Tĩnh có thể rõ ràng cảm giác được một chút hy vọng dâng lên từ tận đáy lòng.
Hoặc là nói, đó là một loại dục vọng khiến nàng tâm phiền ý loạn, giống như ngọn lửa bùng lên cường liệt, càng cháy càng mạnh, lý trí lại như gáo nước lạnh cưỡng ép dập tắt.
Thật ra tối hôm qua nàng có một giấc mơ, trong mơ nàng ôm một bó 99 đóa hoa hồng, cùng một tư thế cũ rích đến khiến người khác không đành lòng nhìn thẳng quỳ xuống tỏ tình với Khúc Thủy Hề, Khúc Thủy Hề vô cùng cảm động tiếp nhận bó hoa, sau đó cầm nó đưa qua cho một soái ca, đưa qua cho một soái ca, đưa cho một soái ca, cho một soái ca, một soái ca, soái ca, ca. . .
Soái ca xoay người lại, mặc một chiếc áo cổ chữ V phong lưu, để lộ chiếc xương quai xanh phong lưu, còn con m_ nó gương mặt phong lưu giống y như Nghịch Phong Trảm Vân.
——-——-——-——-——-——-——-
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Tứ Quý Ngư: [ bye-bye ] Nằm mơ cũng không yên @Nghịch Phong Trảm VânNghịch Phong Trảm Vân: Liên quan quái gì đến anh chứ! Đừng có cái nồi gì cũng ném lên đầu anh a!Tứ Quý Ngư: Em đi uống miếng nước lạnh bình tĩnh lại một chút.Nghịch Phong Trảm Vân: ﹁_﹁ Anh đi con chym non bình tĩnh một chút.Khúc Thủy Hề: Tại sao chị cứ thấy mình và hai người không cùng một kênh a, chị lại có tiểu tâm tình rồi [ trầm tư ]Tác giả: Ta đi ngủ một giấc giúp ba người bình tĩnh một chút (乛▽乛)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store