Bhtt Dich Tram Cai Toc Loyal Pinpak
'Tình yêu của anh, em là tình yêu của anh.Đẹp tựa như thiên thần! Khuôn mặt rạng rỡ, làn da mịn màng.Sáng như Mặt trăng, không có tì vết.Mắt nai xinh đẹp, mày tựa như tranh.Mảnh khảnh như Kinrin (một linh vật trong dân gian). Mọi thứ đều đẹp và hoàn hảo...'Lời thơ ca ngợi vẻ đẹp của phu nhân Busaba mà lúc trước Công chúa Anilaphat đưa cho Prik để tập đọc văn chương, giờ đây liên tục hiện lên trong tâm trí Prik khi cô nhìn thấy Chao Euangfah mặc chiếc xà rông màu xanh nước biển có hoa văn sọc bạc. Phần trên của Tiểu thư Euang quấn một mảnh áo màu đỏ son làm tôn lên làn da trắng ngần của cô hơn. Trên ngực cô đeo một sợi dây chuyền lấp lánh ánh bạc, mái tóc đen tuyền búi gọn gàng phía sau và cài bằng một chiếc trâm cài nhiều tầng màu bạc, thân trâm được trang trí bằng những bông hoa màu vàng cam. Lác đác một vài sợi tóc con thoát ra từ búi tóc xỏa xuống sau gáy khiến khuôn mặt cô trông ngọt ngào hơn. Đặc biệt là khi kết hợp với phong cách kiến trúc gỗ tối màu chạm khắc tinh tế như trong Cung điện Chao Fah, Prik không khỏi cảm khái rằng Chao Euangfah ở Chiang Mai đẹp hơn và ngọt ngào hơn Chao Euangfah ở Bangkok gấp nhiều lần."Thưa Tiểu thư Chao Euang." Prik vừa nói vừa quỳ xuống trước Chao Euangfah, người đang bận làm Baisi (cúng cơm) với một nữ hầu trên chiếc ghế gỗ cao ở khoảng sân rộng giữa nhà. "Vương tử Muangram tới xin gặp Tiểu thư ạ."Prik nói xong ngước nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Chao Euangfah với vẻ ngưỡng mộ. Lông mày cong của Chao Euang rất đẹp. Đôi mắt nâu dưới ánh Mặt Trời dường như càng có sức thôi miên bất cứ ai vô tình nhìn vào chúng, làm họ say mê không thoát được. Chiếc mũi nhỏ nhắn, nổi bật cùng đôi môi nhỏ màu hồng tự nhiên, tất cả đã tạo nên vẻ đẹp hoàn mỹ của khuôn mặt này.Đó là một vẻ đẹp khác hẳn với vẻ đẹp sang trọng không tì vết của Công chúa Anilaphat, cũng không giống với vẻ đẹp ngọt ngào như mật ong tháng Năm của Tiểu thư Pilantita. Tuy nhiên, nếu một người đàn ông nhìn chăm chú vào khuôn mặt của Chao Euangfah một lúc, anh ta sẽ dễ rơi vào trạng thái 'si mê'."Sao em lại tới báo cho ta, Prik? Người hầu trong cung đi đâu mà lại để cho khách của ta làm việc thay như thế này?"Giọng nói và cách nói chuyện của Chao Euangfah cũng ngọt ngào như khuôn mặt của cô ấy. Prik chưa bao giờ được một người đối đãi như một vị khách trước đây cả. Prik bị sốc đến nỗi mở mắt thật to."Không phải như thế đâu, Chao Euang. Prik đã đưa các vị Công chúa và Hoàng tử của mình ra cửa cung điện đúng lúc Chao Muangram đến. Vương tử ngài ấy có lẽ không biết em không làm việc trong cung điện này nên đã nhờ em vào báo cho Tiểu thư biết ạ.""Là vậy sao?" Chao Euangfah vẫn ngọt ngào trò chuyện với Prik trước khi quay lại ra lệnh cho người hầu trẻ ngồi cạnh cô đang làm Baisi với giọng điềm tĩnh, "Tong Nuan, đi mời Chao Muangram đến Lầu Ylang-Ylang đợi ta""Vâng ạ, thưa Tiểu thư", cô hầu nhỏ nói, rồi vội vàng xuống chào đón Chao Muangram như lời chủ nhân của cô căn dặn. "Em có rảnh không, Prik? Hãy đi cùng ta nhé"Không ngờ là, Chao Euangfah đã bất ngờ quay lại và mời Prik cùng cô ấy chào đón một vị khách quan trọng. Kỳ thực Prik đang rất rảnh rỗi, bởi vì cả ngày hôm nay, các chủ nhân như Công chúa Anilaphat và Tiểu thư Pilantita đều cùng Nhị hoàng tử và vợ sắp cưới đi ô tô tham quan thành phố Chiang Mai. Lúc đầu, Công chúa Anil muốn Prik đi cùng mình; tuy nhiên, Prik không muốn ngồi ở ghế sau cản trở không gian của Công chúa Anil. Vì vậy, Prik đã tiếc nuối từ chối không đi theo Công chúa Anilaphat."Điều đó có tốt không ạ, thưa Chao Euang? Chao Muangram có thể muốn gặp và nói chuyện riêng với Chao Euang đấy ạ."Prik vẫn không tìm được lý do chính đáng để làm bóng đèn chứng kiến tình yêu giữa Chao Euangfah và Chao Muangram."Làm ơn hãy đi cùng ta Prik." Giọng Chao Euangfah vẫn ngọt ngào như ngày nào. "Ta không muốn đi một mình.""Vâng thưa Chao Euang."Chao Euangfah đã cầu xin, Prik có thể nói gì được đây? Cô chỉ có thể đi theo Chao Euangfah xuống nhà rồi đi dọc theo con đường dẫn đến một căn nhà gỗ được bao phủ bởi mái vòm ngọc lan tây thơm ngát trải dài đến tận bức tường cung điện."Nong Euang."Chao Muangram cất giọng nhẹ nhàng ngọt ngào khi gặp vị hôn thê của mình. Ánh mắt anh ta liếc nhìn về phía Prik với rất nhiều thắc mắc."Chao Joi (cậu bé nhỏ)," Prik cố nén tiếng cười ngay khi cô nghe thấy Chao Euangfah gọi tên bình thường của Chao Muangram mà từ chối gọi anh là Chao Phi (anh trai) vì tuổi của họ chỉ cách nhau vài tháng."Anh đã đợi lâu chưa, Chao Muang?""Cũng không lâu lắm đâu."Đôi mắt nhỏ của Chao Joi đầy si mê khi nhìn Chao Euangfah."Mời ngồi, Chao Joi." Chao Euangfah đưa tay mời Chao Muangram vẫn đang đứng yên, ngồi xuống phía đối diện cô."Ngài muốn uống trà nóng hay cà phê không ạ, Chao?""Chỉ cần là nàng chọn cho ta, ta đều thích cả"Chao Muangram mỉm cười tán tỉnh. Chỉ trong giây lát Prik tinh ý nhận ra nụ cười khinh bỉ trên gương mặt Chao Euangfah, nhưng sau đó liền chuyển thành một nụ cười ngọt ngào."Vậy thì trà hoa nhài sẽ thích hợp."Lúc này, Chao Euangfah quay lại, nửa ra lệnh nửa nói chuyện với Tong Nuan. Cô bé gật đầu tuân lệnh trước khi biến mất vào căn bếp phía sau Bắc Cung."Hôm nay Nong Euang trông thật lộng lẫy xinh đẹp trong trang phục màu đỏ sẫm này." Có vẻ như Chao Muangram đang cố tình bỏ qua sự hiện diện của người hầu như Prik đang ngồi dưới chân Chao Euangfah. "Đêm qua nàng cũng rất xinh đẹp. Nhưng ban đêm tối quá, ta không thể nhìn thấy vẻ đẹp của nàng rõ ràng như ban ngày."Thật là những lời tán tỉnh ngọt ngào. Prik chỉ có thể thầm khen ngợi Chao Joi trong lòng."Có lẽ không đẹp bằng phụ nữ phương Tây đâu, Chao."Chao Euangfah vừa nói vừa nở một nụ cười ngọt ngào với Chao Muangram. Tuy nhiên, Prik thấy nụ cười đó là nụ cười giả tạo nhất mà cô từng thấy ở Chao Euangfah.Nhưng Chao Muangram không nhìn sự việc theo cách Prik nhìn.Nếu không, khuôn mặt tái nhợt của Chao Muangram sẽ không đỏ bừng như quả thường xuân như thế này."Xin lỗi nhưng ta nghĩ rằng nàng xinh đẹp hơn họ gấp nhiều lần.""Chao Joi đã quá khen rồi." Chao Euangfah mỉm cười thể hiện rõ quan điểm. "Ta chỉ là gái quê nên so với các cô gái Tây thì không thể nào sánh được."Con gái phương Tây đều rất táo bạo." Đôi mắt ti hí của Chao Muangram giờ đây trông vô cùng say mê Chao Euangfah. "Không dịu dàng và ngọt ngào được như các cô gái Lanna như Nong Euang." Lúc này, Chao Euangfah không có phản ứng gì. Cô ấy chỉ lặng lẽ rót trà vào cốc sứ cho Chao Muangram."Trà hoa nhài mà nàng pha cho ta thơm lắm Nong Euang à"Vẫn tiếp tục tán tỉnh nữa sao...Chao Joi tiếp tục nói những lời ngọt ngào như nước mía vừa ép từ máy ra, mặc dù Prik vẫn đang ngồi đó."Trà này là Dì Alisa mang đến cho mẹ, Chao.""Ồ, gần đây ta mới biết rằng dì Dararai có mối quan hệ thân thiết với một gia tộc hoàng gia lớn như Sawetawarit. Đêm qua ta thấy các công chúa và hoàng tử đều xinh đẹp như các vị thần."'Đặc biệt là Công chúa Anilaphat phải không Chao Joi?' Prik nói thầm trong đầu, đáp lại câu nói của Chao Muangram. Cô liếc nhìn và nhận ra ánh mắt anh ta phát sáng khi nói đến tên của Công chúa Anil."Đúng vậy, họ rất xinh đẹp."Đôi mắt của Chao Euangfah như đang mơ màng nghĩ về ai đó... "Nhưng Nong Euang vẫn đẹp hơn."Lại nữa sao...Chao Joi vẫn nói ngon nói ngọt làm cho Prik bắt đầu muốn tìm một ít me ướt để ăn cho đỡ ngán."Ngài sẽ quay về đây luôn hay vẫn còn kế hoạch đi du học tiếp?"Chao Euangfah đang dò hỏi."Ta quay về đây luôn, sẽ không đi nữa Nong Euang à," Chao Joi trả lời câu hỏi của Chao Euangfah trước khi mỉm cười rất chân thành."Từ giờ trở đi, có lẽ ta sẽ không rời khỏi Chiang Mai nữa." Đôi mắt lấp lánh của Chao Joi dường như muốn nhấn mạnh từ 'Chiang Mai' để ám chỉ người phụ nữ trẻ trước mặt anh.Tuy nhiên, 'Chiang Mai' của Chao Joi lại có ánh mắt đờ đẫn như ngọn nến bập bùng trước gió. Lúc này, câu trả lời của Chao Joi về việc 'ở lại Chiang Mai mãi mãi' như trực tiếp thổi tắt ngọn nến hi vọng trong mắt cô. "Chao Joi sẽ làm việc trong ngành luật như chuyên ngành Ngài đã học chứ?""Đúng vậy, ta dự định tham gia vào cơ quan chính phủ. Hiện tại cha ta đã tìm một chỗ cho ta.""Vậy à."Chao Euangfah trả lời bằng giọng nhẹ nhàng. Đôi mắt của người phụ nữ trẻ bây giờ trống rỗng; gương mặt cô ấy không còn nụ cười nhẹ nhàng như thường lệ."Vậy... khi nào thì nàng sẵn sàng kết hôn?"Chao Muangram không thể kiềm chế được mà cất lời hỏi Chao Euangfah sau khi đã rất kiên nhẫn giữ im lặng và nhấp vài tách trà.Chao Euangfah sốc đến mức suýt đánh rơi tách trà trên tay; khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, tay run rẩy không ngừng."Có lẽ sẽ rất lâu đấy, Chao Joi. Ta chưa sẵn sàng chút nào." Lúc này, sắc mặt Chao Muangram tái nhợt, không còn chút máu. Chàng trai tự trách mình đã hành động quá nhanh khiến cho Chao Euangfah cư xử bướng bỉnh như thế này."Không sao đâu. Ta có thể đợi nàng."Lúc này, Prik lập tức hiểu ra nguyên nhân khiến Chao Euangfah đã mời Prik đến đây 'ngồi như một người bạn' có nghĩa là gì.Bây giờ, Prik không khác gì một 'nhân chứng sống' của Chao Euangfah.Chao Euangfah đã đoán trước rằng một người hầu khôn ngoan như Prik sẽ nhận biết được ngay tình hình giữa cô và Chao Muanggram.Rằng cô không hề có chút tình cảm gì với vị hôn phu này.Và người mà Chao Euangfah muốn Prik kể lại chuyện này không ai khác chính là Công chúa Anilaphat.
.
.
. "Chào buổi sáng, Khun Euang.""Xin chào, Đại hoàng huynh."Prik vẫn đi theo Chao Euangfah quay về ngôi đình làm Baisi, vì vậy cô có thể nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Hoàng tử Anantawut với Chao Euangfah."Chao Muangram cũng ở đây à?"Đại hoàng tử liếc nhìn về phía Chao Joi, người đang đi về phía cung điện của Công chúa Dararai. Prik chưa bao giờ nhìn thấy ánh mắt đó của Hoàng tử trước đây.Đôi mắt lấp lánh như chủ nhân đang lo lắng giữ lấy món đồ vật yêu thích của mình. "Bây giờ Ngài ấy có lẽ sẽ đến thỉnh an Mẹ của em và Hoàng hậu Alisa đấy ạ."" Có lẽ ta nên làm quen với Chao Muangram một chút." Đôi mắt của Đại hoàng tử tối sầm lại. "Có thể không bao lâu nữa ta sẽ trở thành họ hàng với anh ta rồi""Hôm nay sao Đại hoàng huynh không đi tham quan thành phố như Hoàng tử Anon và Công chúa Anil ạ?"Chao Euangfah vội vàng chuyển chủ đề vì không muốn nghe tiếp những chuyện liên quan đến Chao Muangram, nó khiến cô đau khổ tột cùng."Ừm, có lẽ do ta thức dậy hơi muộn nên lười đi theo họ".Hoàng tử Anantawut nói với giọng rất nhẹ nhàng, dịu dàng. Prik nhướn mày ngay khi nghe điều này. Cô lén nhìn đôi mắt đen sắc bén của Hoàng tử Anan"Vậy thì tiếc quá ạ. Chiang Mai rất đẹp đấy ạ, Đại hoàng huynh."Chỉ trách giọng nói như hát của Chao Euangfah quá ngọt ngào khiến đôi mắt của Đại Hoàng tử bỗng sáng ngời."Nếu Khun Euang đã nói như vậy, ta nhất định phải tìm cơ hội đi du ngoạn trong thành phố."Prik rụt cổ khi nghe giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào của Hoàng tử, người mà cô kính trọng cả đời. Một giọng nói như thế thì không đáng tin cậy chút nào. "Nhưng huynh phải nhớ đưa Khun Vati đi tham quan thành phố nữa đó nha." Chao Euangfah nở nụ cười ngọt ngào với Đại hoàng tử trong khi cố nhấn mạnh trong lời nói rằng Đại hoàng tử không còn là người độc thân. Prik, người được coi là nhân chứng trong vụ án này từ tối qua, nhìn ra được đôi mắt của Đại Hoàng tử khác lạ như thế nào khi nhìn Chao Euangfah và Chao Muangram.Prik có thể cảm nhận được rằng...Cho dù có thể lựa chọn, nhưng Chao Euangfah thà giả vờ như không biết gì cả"Ta biết rồi, Chao Euang." Một nước cờ rất thông minh của Chao Euangfah bởi vì cô biết khi nhắc đến phu nhân Parvati, Đại hoàng tử chỉ có thể ngậm ngùi đáp lại vài câu đơn giản. .
.
. Khi trời dần tối, Công chúa Anilaphat trở về, và Prik sẽ tự khắc quay về phục vụ hai chủ nhân của mình chứ không phải đi theo Chao Euangfah như ban ngày. Nhưng, Công chúa Padmika muốn cháu gái của mình đi cùng bà ra ngoại ô để thăm một người bạn cũng là Hoàng thân cai trị phương Bắc. Chao Euangfah liền chớp lấy thời cơ để tiếp cận Công chúa Anil. "Chào em, Anil," Prik có thể thề rằng cho dù có thể hòa tan hết tất cả đường trên thế giới, cũng không thể ngọt ngào bằng giọng nói của Chao Euangfah khi nói với Công chúa Anil lúc này, "Em có thời gian để nói chuyện với ta không, Anil?"Chao Euangfah đưa tay mời Công chúa Anilaphat ngồi trên ghế dành cho khách ở ban công, nơi có thể nhìn thấy những ngôi sao lấp lánh. "Vâng ạ, Chao Euang."Công chúa Anilaphat mỉm cười, và cố tình liếc nhìn Prik ra hiệuLúc này Prik chỉ có thể co cổ lại như một chú rùa rút trong mai. Prik cố gắng thu nhỏ bản thân như một con côn trùng ẩn náu trong góc ván gỗ sẫm màu của Cung điện Chao Fah. Cô nhanh chóng trốn sau một cây cột lớn, nhưng với thính giác siêu phàm, Prik có thể nghe thấy rõ cuộc trò chuyện giữa Chao Euangfah và Công chúa Anilaphat."Lần này em đến Chiang Mai thấy thế nào Anil? Lần trước ta bận tang lễ của phụ thân nên không có nhiều thời gian tiếp đón em."Prik ngay lập tức nhận ra rằng, giọng nói của Chao Euangfah khi nói chuyện với Công chúa Anilaphat nghe có vẻ ngọt ngào như khi nói chuyện với Chao Muangram và Đại Hoàng tử, nhưng nó lại nghe 'thật' đến mức Prik từ xa cũng có thể cảm nhận được."Chiang Mai...vẫn đẹp như vậy, Chao Euang." Công chúa Anilaphat khôn ngoan trả lời đúng như Prik đã dự đoán. "Hôm nay, Anil đã rất vui khi được ngắm nhìn thành phố. Khun Euang xin đừng tự trách mình.""Ta chỉ tiếc là mình không thể đi cùng Anil."Đôi mắt nâu nhạt của Chao Euangfah trông vô cùng buồn bã, giống như lời cô vừa nói. "Vấn đề là xe của Nhị Hoàng huynh rất nhỏ, Chao Euang à."Công chúa Anilaphat vừa nói vừa cười khúc khích, nhưng ánh mắt Chao Euangfah có vẻ cần nghe thêm lời giải thích.."Ta không xứng đáng được ngồi cạnh Anil.""Không phải vậy đâu, Chao Euang." Dự đoán của Prik là chính xác; Công chúa Anilaphat quá dễ yếu lòng để nói lời từ chối thẳng thắn người khác, vì sợ sẽ không thể nhìn mặt nhau nữa. "Chỉ là thời gian của chúng ta không thích hợp thôi.""Ta cũng cố nghĩ như vậy," Chao Euangfah nói với vẻ mặt bình tĩnh hơn trước. "Nhưng ta không chắc lắm.""Tại sao Chao Euang lại nghiêm trọng hóa chuyện này thế?"Công chúa Anilaphat chuyển sang ngồi xếp bằng, chắp hai tay vào đầu gối một cách kính cẩn."Ta không thể không nghĩ rằng Anil đang cố tránh mặt ta, không chỉ hai ngày nay mà kể từ chuyến đi Hua Hin.""..."Lúc này, Công chúa Anilaphat khó khăn nuốt khan nước bọt xuống cổ họng."Có đúng là em đang tránh mặt ta không, Anil...?""Không phải vậy đâu, Chao Euang. Vì ta có rất nhiều hoạt động vui chơi và rất nhiều việc phải làm thôi."Công chúa Anilaphat im lặng nhìn đôi mắt màu nâu nhạt của Chao Euangfah thật lâu, mong an ủi người trước mặt, giải tỏa lo lắng cho người đó."Dù sao thì Anil cũng đang cố tránh mặt ta." Lần này, giọng nói của Chao Euangfah nghe có vẻ nghiêm trọng và buồn bã hơn bao giờ hết."Tỷ có thể đừng nghĩ như vậy được không..."Giọng nói của công chúa Anilaphat vô cùng dịu dàng và ngọt ngào; ngay cả Prik, người đang đứng từ xa lắng nghe, cũng xấu hổ đến mức mặt không thể đỏ lên."Có phải ta đã thể hiện quá rõ ràng rồi không?"Chao Euangfah đột nhiên thốt lên câu hỏi này trước khi mím chặt môi. "Chao Euang thể hiện điều gì cơ?""Sự say mê của ta đối với Anil..."Lúc này, giọng nói của Chao Euangfah nghe có vẻ đứt quãng, nhưng lại rõ ràng đến mức Công chúa Anil không thể giả vờ như chưa nghe thấy gì như dự tính ban đầu. "...""Ta biết..." Chao Euangfah ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của Công chúa Anilaphat, trong mắt chứa đựng nhiều cảm xúc mà cô muốn truyền tải đến Công chúa Anil. "Ta biết ta đã thể hiện quá rõ ràng... Nhưng ta không thể kiềm chế được hành vi của mình vì tình cảm ta dành cho muội quá lớn đến nỗi ta không thể quay đầu lại được.""...""Ta biết ngay bây giờ ta không có quyền nói gì cả." Chao Euangfah kìm nén tiếng nức nở trong ngực. "Mẹ đã sắp xếp Chao Muangram làm vị hôn phu cho ta.""...""Ta chỉ muốn nói cho Anil biết.""...""Anil luôn tồn tại trong suy nghĩ của ta, kể từ ngày ta gặp muội trong đám cưới của Đại Hoàng tử hai năm trước..."Lúc này, Chao Euangfah đưa bàn tay gầy gò xinh đẹp của mình vuốt ve mu bàn tay thanh tú của Công chúa Anilaphat, người lúc này vẫn đang lắng nghe cô nói với một cử chỉ rất dịu dàng."Cả khi ta đang ngủ... và khi ta tỉnh dậy.""...""Tất cả đều là hình bóng của muội, muội đã chiếm lấy tất cả.""...""Ta biết rõ rằng chúng ta không thể ở bên nhau... cả hai chúng ta đều là họ hàng thân thiết và chúng ta đều là con gái."Chao Euangfah buồn bã tiếp tục nói như thể cô sẽ không bao giờ được nhìn thấy khuôn mặt của Công chúa Anilaphat một lần nào nữa."Ta chỉ muốn cho muội biết.""...""Là dù như thế nào đi nữa, dù cuộc sống của ta sẽ thay đổi kể từ bây giờ... dù cho ai chiếm lấy cơ thể của ta..."Lúc này, những giọt nước mắt trong trẻo của Chao Euangfah tiếp tục rơi. "Chao Euang..."Công chúa Anilaphat lau nước mắt cho người chị họ lớn tuổi của mình. Cô bị sốc đến nỗi không biết làm gì hơn. Chao Euangfah nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xinh đẹp của Công chúa Anil qua đôi mắt đẫm lệ. Cô nắm lấy tay Công chúa Anil và áp vào má mình trước khi nói ra câu cuối cùng với giọng đầy nức nở..
.
. "Thì chủ nhân của trái tim ta sẽ chỉ là muội..."
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store