Bhtt Co Dai Editting Khong Phu Nam Xua Truong Co
 Liên tục mấy ngày, trong triều không ngừng truyền ra tin bệnh tình Thánh Thượng trở nặng, lời đồn đãi nổi lên bốn phía, triều đình rung chuyển. Vào cuối hạ Tân Nguyên năm thứ hai mươi, đêm nay, Minh Quốc đã trải qua hai đời quốc quân, thế nhưng lại nổ ra trận cung biến đầu tiên sau hai mươi lăm năm kể từ khi Minh Quốc khai quốc.Một hạ nhân vừa chạy vừa reo lên: "Không tốt, không tốt. Công chúa, Phò mã, không tốt."Cố Tư Mẫn nghe thấy tiếng hô liền nhíu mày, Lục Nhiễm Trần lập tức tức giận trách cứ, nói: "Công chúa, Phò mã không tốt cái gì. Ngươi hô to gọi nhỏ làm cái gì? Cẩn thận da thịt của ngươi, có chuyện gì từ từ nói."Người nọ chạy đến trước mặt, bùm một cái quỳ xuống, nói: "Công chúa, Phò mã, trong cung vừa mới truyền đến tin tức, nói rằng Thánh Thượng bệnh tình nguy kịch, khẩn cấp triệu ngài tiến cung."Cố Tư Mẫn đứng phắt dậy, hỏi: "Cái gì? Phụ hoàng bệnh tình nguy kịch ?" Nàng thấy người nọ gật đầu, lại nói: "Lưu Tô, chuẩn bị ngựa. Bổn cung muốn lập tức tiến cung diện thánh."Người nọ lại nói: "Công chúa, Thành Tổng quản đã phân phó người đi chuẩn bị ngựa, đang chờ ở ngoài phủ."Cố Tư Mẫn sắc mặt xanh mét, không nói một lời, xoay người vội đi."Mẫn Nhi." Vinh Cẩn Du thấy Cố Tư Mẫn lo lắng, cũng đuổi sát theo sau. Thánh Thượng bệnh tình nguy kịch, việc này ảnh hưởng không nhỏ.Cố Tư Mẫn lại thoáng dừng bước, quay đầu nghi hoặc hỏi: "Sao ?"Vinh Cẩn Du thở dài, nói: "Không có việc gì, ta đi với nàng."Chuyện này xảy ra cũng quá bất ngờ, hôm nay lâm triều Thánh Thượng vẫn còn mạnh khỏe. Ban đêm bệnh tình lại trở nên nguy kịch, rõ ràng là có trá, thế nhưng Mẫn Nhi lo lắng Phụ hoàng, làm sao còn chút lý trí nào. Cho dù biết rõ có trá, nàng chắc chắn cũng sẽ đi. Nhưng Cố Tư Mẫn, ta làm sao có thể để một mình nàng đi vào chỗ nguy hiểm?Cố Tư Mẫn lại thấy Vinh Cẩn Du quyết chí không lay, ánh mắt kiên định, khẽ gật đầu mỉm cười, nói: "Ừm."Ngay cả Cẩn Du đều đã hoài nghi, có thể thấy thủ pháp này vụng về đến cỡ nào.Đến cửa phủ, Cố Tư Mẫn và Vinh Cẩn Du dẫn theo nhóm người Sở Lưu Tô, Lục Nhiễm Trần nhanh chóng đến hoàng cung. Mà những người còn lại đi theo phía sau các nàng đều là hộ vệ Công chúa phủ do Lãnh Hạo Dạ thống lĩnh.Mà hiện tại trong hoàng cung cũng không yên ổn giống như vậy.Cố Thần Dật tựa như có chút suy yếu tựa vào long tháp, Ngũ hoàng tử lại từ bên ngoài đi vào, cười nói: "Phụ hoàng, bệnh tình của người thế nào rồi ?"Cố Thần Dật có chút kinh hãi, nói: "Cố Phi, sao ngươi lại ở đây ?"Cố Phi cười đắc ý, hỏi: "Thế nào? Người đến không phải Cố Tư Mẫn, người thật thất vọng ?"Hừ, đều đã đến lúc này người cũng chỉ tâm tâm niệm niệm nhớ đến Cố Tư Mẫn người yêu thương nhất.Cố Thần Dật nhíu mày, vỗ bàn tức giận, nói: "Ngươi dám kháng chỉ không tuân lưu lại kinh thành."Cố Phi nhanh nhẹn ngồi xuống, sửa sang vạt áo, tràn đầy giả dối quan tâm nói: "Đúng vậy, cũng là do nhi thần quan tâm thân thể Phụ hoàng cho nên mới mạo hiểm lưu lại."Cố Thần Dật khẽ thở dài, nói: "Hừ, hay cho một câu quan tâm thân thể Phụ hoàng, thứ ngươi quan tâm hẳn là di chiếu của trẫm sau khi băng hà mới phải đi ?"Cố Phi khinh miệt liếc nhìn Cố Thần Dật, hừ nhẹ nói: "Phụ hoàng, chúng ta dù sao cũng là phụ tử, chẳng lẽ ta không nên quan tâm việc giang sơn Cố thị sẽ sửa họ người khác sao ?"Người muốn truyền ngôi cho Cố Tư Mẫn, như vậy chẳng khác nào truyền cho người ngoài. Cố Thần Dật nghiêng đầu nhìn Cố Phi, cười hỏi: "Hửm? Vậy ngươi tính quan tâm như thế nào ?"Cố Phi đứng dậy, xuất ra một cuộn chiếu thư đã chuẩn bị sẵn từ trước, đem đến đặt trước mặt Cố Thần Dật, nói: "Này đương nhiên phải cần Phụ hoàng tán thành, di chiếu này, chỉ cần Phụ hoàng tự tay đóng dấu ngọc tỷ lên là được."Cố Thần Dật xem cũng không xem, chỉ liếc mắt nhìn di chiếu kia một cái, nói: "Muốn giang sơn của trẫm, ngươi nằm mơ."Cố Phi cũng không giận, ngược lại cười, nói: "Tính khí Phụ hoàng vẫn luôn như vậy, chẳng qua không biết, nếu người biết tin nhân mã của ta đã sắp công chiếm hoàng thành, không biết còn có thể bình tâm tĩnh khí phản đối như vậy không ?"Cố Thần Dật, người cho tới bây giờ đều làm cho tất cả mọi người cảm thấy người là một người ôn hòa như vậy. Nhưng sự rét lạnh ngạo cốt từ trong xương của người, nhi nữ chúng ta sao có thể không biết được?Cố Thần Dật thế nhưng lại giận dữ đến phát cười, nói: "Tên súc sinh ngươi dám đến bức cung trẫm."Cố Thần Dật lại bật cười ha hả, nửa ngày hắn mới ngưng cười, giọng nói lạnh lùng: "Cố Phi, ngươi cho rằng ngươi khoác hoàng bào thì có thể nước chảy thành sông? Ngươi có biết câu, vật cực tất phản*, vui quá hóa buồn ?"*Vật cực tất phản: một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn thì sẽ phản đảo lại.Cố Phi thấy Cố Thần Dật không sợ màn bức cung này chút nào, lại còn cười nhạo chính mình, tức giận chất vấn, nói: "Hừ, Phụ hoàng, ở trong lòng người, đứa con tốt nhất, mạnh nhất, vĩnh viễn đều là Cố Tư Mẫn. Trong mắt người, trong lòng người, có từng để ý đến những nhi nữ khác không ?"Cố Thần Dật, Cố Hàm có bao nhiêu hận người, ta càng hận người hơn cả hắn. Chúng ta hận người ích kỷ, hận người chuyên quyền sủng ái Cố Tư Mẫn.Cố Thần Dật khinh thường cầm lấy chén trà, nhấp ngụm trà, nói: "Trong lòng ngươi đều đã rõ ràng, sao lại còn muốn hỏi trẫm ?"Cố Phi ánh mắt lộ ra tơ máu, trừng mắt nhìn Cố Thần Dật, hai tay siết chặt thành nắm đấm, hung tợn cắn răng, nói: "Đúng vậy, ta chính là muốn hỏi người, ta chính là không phục, ta chính là thích ngôi vị hoàng đế này, ta chính là muốn nắm giữ thiên hạ. Tam ca không phục, ta cũng không chịu phục."Cố Phi bình tĩnh lại cảm xúc phẫn hận tức giận của mình, kề sát Cố Thần Dật, cười quỷ dị, khẽ nói: "Người không phải sủng ái Cố Tư Mẫn sao? Như vậy, ta sẽ ở trước mặt người, cho người tận mắt nhìn thấy ta hủy hoại nàng như thế nào."Hắn vừa lùi lại phía sau vừa cười lạnh, mở hai bàn tay ra, xoay tròn nắm tay lại, nói: "Đến lúc đó, thiên hạ này còn không phải dễ như trở bàn tay."Cố Thần Dật trừng mắt nhìn tên súc sinh này, lại không còn lời nào để nói. Cố Phi nhìn biểu tình của Cố Thần Dật, cười lạnh với hắn, sau đó ra khỏi cửa điện.Triệu Vương ở cửa chờ, thấy Cố Phi đi ra, chắp tay nói: "Ngũ hoàng tử."Cố Phi liếc nhìn đình thai lầu các phía xa, có chút hoảng hốt, lạnh giọng hỏi: "Triệu Vương, mọi chuyện đều đã ổn thỏa ?"Triệu Vương suy nghĩ, nói: "Ngài yên tâm, đều đã an bày thỏa đáng, chỉ còn chờ thuốc dẫn. Ngài nhớ rõ phải đáp ứng chuyện của bổn Vương."Cố Phi đứng khoanh tay, cười nói: "Ngươi yên tâm, bổn Vương tuyệt đối sẽ không nuốt lời."Hắn lại phân phó, nói: "Hoài An, kêu bọn hắn chuẩn bị sẵn sàng." Hừ, hiện tại chỉ cần chờ bọn họ đến tự chui đầu vào lưới."Dạ, chủ tử." Hoài An đáp lời, nhanh chóng đi an bài. Ngũ hoàng tử Cố Phi lại thong thả bước về phía tẩm cung của Cố Thần Dật, ngồi chờ Cố Tư Mẫn đến.Cố Tư Mẫn lòng nóng như lửa đốt, sau khi vào cung lập tức đi thẳng đến tẩm cung Hoàng đế, vừa mới tiến vào liền vội cất giọng gọi: "Phụ hoàng, Phụ hoàng."Cố Tư Mẫn biết, nàng một khắc không đến, Cố Thần Dật nhất định sẽ an toàn. Thế nhưng nàng lại lo lắng như cũ, sợ sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn."Mẫn Nhi? Sao con lại đến đây lúc này ?" Khi Cố Thần Dật nhìn thấy Cố Tư Mẫn, một tia nụ cười bình tĩnh kia chợt lóe rồi biến mất.Cố Tư Mẫn nóng lòng nhìn Cố Thần Dật, hỏi: "Phụ hoàng không sao ?"Thấy Cố Thần Dật gật đầu, Vinh Cẩn Du lại gấp giọng, nói: "Nguy rồi, quả thật trúng kế."Nàng lắc mình một cái, đang muốn đi đến cửa, Cố Phi lại từ cửa bên cạnh đi ra, ngăn cản đường đi của nàng, nói: "Nếu Trường Nhạc và Phò mã đều đã đến đây, sao lại vội vã rời đi như vậy ?"Cố Tư Mẫn đôi mi thanh tú nhíu lại, thanh âm lạnh lùng, nói: "Ngũ Ca, ngươi đây là có ý gì ?"Cố Phi sắc mặt thay đổi, cười lạnh nói: "Có ý gì? Ta nghĩ việc này đã quá rõ ràng, bức cung, đảo chính, đoạt vị."Lúc này, Lý Hoàn lại bước vào, nói: "Thánh Thượng, thuốc đã nấu xong." Hắn vừa bước vào nhìn thấy Cố Phi, ngơ ngác nói: "Công chúa, Phò mã. Tương Vương? Sao ngài lại ở đây ?"Cố Phi nghe hắn hỏi, lạnh lùng hừ một cái, nói: "Lý Hoàn, Công chúa và Phò mã đều có thể ở đây, bổn vương vì sao không thể ở đây ?"Lý Hoàn đặt chén thuốc trong tay lên bàn, chỉ trích nói: "Tương Vương, Thánh Thượng đã có chỉ, tất cả phiên vương trưởng thành đều phải lập tức hồi đất phong. Ngài hiện tại xuất hiện ở đây, e rằng muốn kháng chỉ không tuân ?"Cố Phi bật cười đến mức tựa như muốn cười ra nước mắt, nói: "Ha ha ha ha, kháng chỉ không tuân? Bổn vương không phải kháng chỉ không tuân, bổn vương chính là muốn mưu phản. Không, không phải mưu phản, mà là đăng cơ, là bổn vương muốn Phụ hoàng danh chính ngôn thuận truyền ngôi cho bổn vương."Lý Hoàn nghe thấy hắn muốn bức cung soán vị, tức giận nói: "Ngài...."Cố Tư Mẫn lại ngắt lời hắn, nói: "Lý Hoàn, ngài đi hầu hạ Phụ hoàng đi."Lý Hoàn nghe thấy Công chúa phân phó, liền cúi đầu hành lễ, nói: "Dạ, Công chúa."Hành động vô cùng cung kính này của Lý Hoàn ngược lại chọc giận Cố Phi không nhẹ, khiến cho hắn lại một lần nữa nhận thấy sự đãi ngộ bất đồng giữa bản thân và Cố Tư Mẫn.Lý Hoàn đi đến bên cạnh Cố Thần Dật, nói: "Hoàng Thượng, thân thế quan trọng, trước uống thuốc đã."Cố Tư Mẫn liếc nhìn Lý Hoàn, Lý Hoàn gật đầu lại một cái, ý tứ rất rõ ràng. Cố Tư Mẫn đây là đang hỏi Lý Hoàn thuốc này có an toàn hay không. Lý Hoàn khẽ gật đầu, tất nhiên là đang trả lời nàng, thuốc này do tự tay hắn nấu, bảo đảm an toàn.Vinh Cẩn Du lại ngăn cản, nói: "Khoan đã." Vinh Cẩn Du bước đến cầm chén thuốc nhìn nhìn.Lý Hoàn sửng sốt, nghi vấn nói: "Phò mã, ngài đây là ?"Vinh Cẩn Du mỉm cười, nói: "Không có gì, ta có chút khát nước, chén thuốc này của Phụ hoàng, không bằng để nhi thần uống cho."Cố Phi có thể bức cung, Triệu Vương lại quản trù phòng, không thể không đề phòng.Vinh Cẩn Du nhíu mày, một ngụm uống hết chén thuốc, nói: "A, thật đắng."Cố Phi vẫn nhìn nàng, cười nói: "Hửm? Xem ra Phò mã thích không bệnh mà rên."Hừ, Vinh Cẩn Du, ngươi chính là kẻ mà Triệu Vương muốn trực tiếp làm thịt, nhìn bộ dàng ngươi như vậy, làm gì có bản lĩnh giết Lâm Ức Kiệt?Vinh Cẩn Du dáng vẻ như muốn nôn mửa, buông chén thuốc, nói: "Đúng vậy, người có bệnh luôn cho rằng chính mình không bệnh, cũng không uống thuốc. Ta đây cũng chỉ là không bệnh mà rên, có phải không Tương Vương ?"Cố Phi nổi giận, chỉ vào Vinh Cẩn Du, nói: "Ngươi, ngươi nói ai có bệnh ?"Vinh Cẩn Du ngược lại bình thản ngồi xuống, vẻ mặt khinh bỉ hắn, nói: "Ai trả lời chính là người đó."Cố Phi cũng không so đo với nàng, chỉ khinh bỉ nhìn các nàng, nói: "Hừ, một Công chúa tay trói gà không chặt, một tiểu bạch kiểm thân hư thể nhược, một lão thái giám thân thể không trọn vẹn đầy đủ, còn có một lão nhân mang bệnh trong người. Thế nào, các ngươi vẫn còn muốn liều chết chống cự sao ?"Vinh Cẩn Du nghe hắn nói xong liền ôm bụng, nói: "Ai u, bụng ta đau quá. Cố Phi, ngươi là tên súc sinh phát rồ." Trong thuốc này quả nhiên có độc, chẳng lẽ Cố Phi để cho Triệu Vương hạ độc?Cố Tư Mẫn thấy Vinh Cẩn Du đau bụng, nhất thời sốt ruột, đỡ Vinh Cẩn Du, nói: "Cố Phi, ngươi thật ngoan độc, ngài ấy là Phụ hoàng của ngươi, vì ngôi vị hoàng đế này, ngươi cũng không tiếc hạ độc thủ như vậy."Cố Phi, nếu ngươi thật sự không niệm thân tình như thế, vậy đừng trách ta trở mặt vô tình.Lúc này Cố Tư Mẫn, quanh thân lại phát ra khí tràng cường đại, đây là khí tràng tràn ngập cường đại sát khí.Cố Phi liếc mắt nhìn Vinh Cẩn Du một cái, nói: "Hừ, Cố Tư Mẫn, ta cứ làm như vậy đấy, thế nào? Hiện tại Phò mã ngươi đã sắp chết, ngươi đau lòng ?"Cố Tư Mẫn, ngươi chung quy là một nữ nhân, không ngờ ngươi lại nảy sinh tình cảm với Vinh Cẩn Du. Trước đây ta còn thật sự cho rằng ngươi đa mưu túc trí, muốn lợi dụng Vinh Vương phủ.Vinh Cẩn Du lại đột nhiên xoa xoa ngực, chỉ vào Cố Phi và Lý Hoàn, nói: "Lý công công, hắn vừa rồi mới cười ngài là một lão thái giám thân thể không trọng vẹn đầy đủ."Vinh Cẩn Du vừa thốt ra lời này, tất cả mọi người đều sửng sốt, Cố Tư Mẫn trên trán lại nổi gân xanh, rất rõ ràng, Vinh Cẩn Du căn bản không có việc gì, chỉ là giả vờ. Nàng ấy nghĩ rằng Cố Phi hiện tại bức cung, nhất định sẽ dẫn theo nhân mã đến, vài hộ vệ Công chúa phủ sao có thể địch lại? Hiện tại, có thể câu kéo thời gian được bao nhiêu hay bấy nhiêu.Lý Hoàn kinh ngạc, nói: "Phò mã, ngài..."Vinh Cẩn Du gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười, nói: "Không có việc gì, ta chỉ là nghe xong lời hắn nói, cười đến đau bụng, hắn nói ta là một tiểu bạch kiểm thân hư thể nhược, còn nói ngài là một lão thái giám thân thể không trọn vẹn đầy đủ ~."Vinh Cẩn Du vẻ mặt vô lại cười, khi nói chuyện còn không quên kéo dài âm cuối, run lên hai cái.Cố Phi khinh thường , hỏi: "Như thế nào, lời này của bổn vương có gì sai sao ?"Vinh Cẩn Du đứng dậy, phủi phủi y phục, nói: "Ngươi thật bi ai, chén dược này đều đã bị ta uống, ngươi rất thất vọng có phải không ?"Cố Phi lại cười, nói: "Đùa à, trong thuốc này không có độc, bổn vương vì sao phải thất vọng ?"Vinh Cẩn Du cũng cười nói: "Ai nói trong thuốc này không có độc ?" Nàng lại nói tiếp: "Đây là vu cốt tán, kỳ độc Miêu Cương, cần kết hợp với bạch sâm, bách hợp mới có khả năng khiến cho độc phát. Trong thuốc của Phụ hoàng có bạch sâm, mà trong trà đã có bách hợp. Trừ phi ba cái hợp lại, bằng không ngân châm cũng trắc không ra độc tính. Cố Phi, ta nói có đúng hay không ?"Ta lệnh Hoài An đích thân giao kỳ độc này cho Triệu Vương hạ dược, Vinh Cẩn Du làm sao biết được? Cố Phi thoáng cả kinh, sau một lát lại ra vẻ trấn tĩnh, nói: "Ngươi, ngươi làm sao biết được ?"Vinh Cẩn Du giả vờ lừa hắn, nói: "Là Triệu Vương nói cho ta biết , ngươi bị hắn đùa bỡn, hắn thật ra rất trung thành với Phụ hoàng. Chuyện hôm nay ngươi muốn bức cung tạo phản, cũng là hắn nói cho chúng ta biết. Nói cách khác, vì sao thuốc này không hạ vào trong đồ ăn mà lại cố tình hạ vào trong chén thuốc của Phụ hoàng ?"Hừ, ngươi cùng Triệu Vương cấu kết, còn không phải muốn lừa gạt ta, Triệu Vương không có đem dược hạ vào trong đồ ăn, rõ ràng chính là muốn chừa đường lui lại cho bản thân. Mặc kệ chuyện ngươi bức cung có thành công hay không, mặc kệ ngươi có thể giết hắn hay không, hắn đều không cho ngươi có cơ hội gán tội danh vào hắn.Cố Phi vô cùng hoài nghi nhìn Vinh Cẩn Du, nói: "Vinh Cẩn Du, ngươi đừng có mà lừa gạt ta. Chúng ta đã sắp bao vây toàn bộ hoàng thành, hiện tại khắp nơi đều có nhân mã của ta. Cố Tư Mẫn, chút nhân mã ít ỏi của ngươi, nói không chừng đã không còn được bao nhiêu."Ha ~, các ngươi hiện tại chính là hấp hối giãy giụa, còn không bằng bớt làm mấy chuyện chống cự vô vị.Lúc này bên ngoài Càn Nguyên Điện cũng đang xảy ra xung đột vũ trang.Ngay khi nhóm người Cố Tư Mẫn vừa mới vào hoàng cung, cửa cung đã đóng chặt. Cố Phi đây là muốn bắt ba ba trong rọ, huyết tẩy hoàng cung, quét sạch toàn bộ những kẻ gây trở ngại cho mình. Ngay trước khi nhóm ngươi Cố Tư Mẫn vọt vào Khôn Chính Điện, Lãnh Hạo Dã và hộ vệ phủ Công chúa theo ở phía sau mới vừa đi tới Càn Nguyên Điện, xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều nhân mã lao tới, vây bọn họ ở giữa, chuẩn bị tiêu diệt toàn bộ người của Trường Nhạc Công chúa phủ.Lúc ấy đối mặt với tình thế ác liệt, Lãnh Hạo Dạ trấn định lớn tiếng hô: "Ngũ hoàng tử Cố Phi, nay muốn bức cung, ý đồ đảo chính. Phủ Công chúa chúng ta, thề sống chết ủng hộ đương kim Thánh Thượng."Đồng thời, Trần Đông bên cạnh cũng rút đao hét lớn: "Sát ~!"Nói xong, Lãnh Hạo Dạ và Trần Đông liền xông lên phía trước, rút đao nhằm về phía đám người phản nghịch mà chém giết, bọn họ phụng mệnh Công chúa bình định nơi đây. Cố Tư Mẫn sớm  đã dự đoán được, Cố Phi lưu kinh đã sớm có chuẩn bị, nhân mã có thể giấu ở phụ cận kinh thành cũng không nhiều lắm. Nhưng nếu âm thầm hành động tiến cung đoạt hoàng thành, muốn bí mật bức cung, vậy nhân mã của hắn sẽ tiến cung tất cả. Tính toán cũng khoảng mấy ngàn nhân mã, thế nhưng nhân mã của Cố Tư Mẫn tuy rằng tinh anh, cũng chỉ mấy trăm nhân mã mà thôi. Cho nên Cố Tư Mẫn đã sớm gửi thư, kêu Đan Chiêu Dũng đến trợ giúp.Ban đêm, Đan Chiêu Dũng nhận được tín hiệu, cũng huy động binh tướng, xông thẳng đến hoàng cung. Chờ đến khi hắn điều binh đuổi tới, cửa thành đã đóng chặt, hắn ở dưới thành hét lớn: "Thần, Đan Chiêu Dũng tiến đến bình định, tướng thủ thành ở đâu, mau mở cửa thành, nghênh đón ta vào."Thế nhưng hắn gọi vài tiếng, đều không có ai đáp lại, ngay khi Đan Chiêu Dũng đang chuẩn bị hạ lệnh công thành, cửa thành bên trong liền truyền đến tiếng chém giết. Đó chính là Tập Nghị lĩnh mệnh dẫn theo vài tên thị vệ mai phục tại cửa thành, chờ Đan Chiêu Dũng đến lại mở cửa thành cho bọn họ vào.Dựa theo Cố Phi tính kế, đại đa số phản quân đều ở trước Càn Nguyên Điện vây công nhân mã Cố Tư Mẫn, binh lực lưu lại thủ cửa thành cực ít. Hắn vốn cho rằng dùng kế dụ Cố Tư Mẫn đến, tưởng nàng nhất định sẽ không kịp kêu viện binh, có thể dẫn theo cũng chỉ có thị vệ phủ Công chúa. Chờ nàng vào hoàng thành, lại chặt đứt đường lui của nàng, dẹp sạch binh mã phủ Công chúa.Lần này là bí mật hành động, chỉ cần binh lính thủ cửa thành có thể bảo vệ được ba canh giờ, chờ chính mình giết đám người Cố Tư Mẫn, đoạt ngọc tỷ. Cho dù binh sĩ đổi gác có phát hiện kêu viện binh đến, khi đó cũng đã trần ai lạc định, thời gian đã muộn. Ngày thứ hai, chính mình liền đem tất cả mọi chuyện đổi trắng thay đen, giá họa cho Cố Tư Mẫn bọn họ, thuận lý thành chương lấy danh nghĩa bình định mà kế thừa đại thống. Tội mưu phản cứ đổ lên đầu Trường Nhạc, hơn nữa còn có thể liên đới tội cho Vinh Vương phủ và quan viên thân cận có liên quan với Trường Nhạc, ba vị Vương gia liền có thể trừ bỏ hai vị.Thế nhưng hắn cố tình đánh giá cao chỉ số thông minh chính mình, xem nhẹ sự giảo hoạt của Cố Tư Mẫn. Tập Nghị dẫn người liều chết chém giết mở ra cửa thành, đón Đan Chiêu Dũng tiến cung. Đan Chiêu Dũng dẫn theo tướng sĩ Ngự Lâm Quân vọt đến trước Càn Nguyên Điện chém giết.Một hồi ác chiến, xác chất thành núi, máu chảy thành sông, máu tươi nhiễm đỏ chiến bào, nhiễm đỏ cả thềm đá bạch ngọc trước Càn Nguyên Điện.Lúc này, ở bên trong Khôn Chính Điện, Cố Phi hung hăng trừng mắt, nói: "Hừ, nếu ngươi đã không biết tốt xấu, vậy đừng trách ta thủ đoạn độc ác vô tình."Phụ hoàng ơi phụ hoàng, người đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt, muốn trách thì trách chính người nặng bên này nhẹ bên kia.Không đợi mọi người lên tiếng, Cố Phi tức giận, quát: "Người đâu, ngoại trừ Cố Tư Mẫn, tất cả đều giết sạch cho ta, không chừa một ai. Cố Tư Mẫn, hôm nay không phải ngươi tử thì chính là ta vong. Ngươi cứ chờ xem ta sẽ tra tấn ngươi như thế nào."Cho dù muốn ngươi chết, ta cũng không muốn để cho ngươi chết thống khoái như vậy.Cố Phi vừa dứt lời, Hoài An liền dẫn theo mấy chục thủ hạ võ nghệ cao cường vọt vào, người người đều cầm đao nhọn trong tay, lạnh lùng nhìn chằm chằm nhóm người Cố Tư Mẫn.---------------Hết chương 87--------------- 
 Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store