ZingTruyen.Store

Bhtt Anncheer Vet Dau Dinh Menh

Cheer ngồi lặng yên, đầu óc quay cuồng với những lời của  Sperbund. Cô cảm thấy như tất cả các mảnh ghép của bức tranh quá khứ đang bắt đầu ghép lại, nhưng mỗi mảnh lại hé lộ thêm một tầng lớp phức tạp hơn. Cô không thể tin rằng Ann – người bạn hiện tại của cô – chính là Bungha của kiếp trước. Và hơn thế nữa, cuộc đời của họ lại được khắc họa trong cuốn sách Ruk Lam Sen mà ông cố Yo đã viết.

Những câu hỏi chồng chất trong tâm trí Cheer. Tại sao cô lại là người nhớ tất cả, trong khi Ann thì không? Và nếu Ann không nhớ gì, liệu có thể bắt đầu lại một mối quan hệ từ đầu với cô ấy, khi Ann giờ đây là một con người hoàn toàn khác?

Cheer ngẩng lên nhìn  Sperbund, giọng cô run run nhưng kiên quyết:

-Cô Sperbund, con cảm thấy như mình phải làm điều gì đó để Ann nhớ lại. Cô ấy từng là người quan trọng nhất với con trong kiếp trước. Nhưng nếu Ann không nhớ gì, thì làm sao con có thể bắt đầu lại?

Sperbund nhìn cô với ánh mắt trầm ngâm.

-Cheer, sự thật là không phải ai cũng có thể mang ký ức từ kiếp trước theo mình khi tái sinh. Việc Ann không nhớ có thể là một cơ chế bảo vệ, hoặc là một phần của lý do con và Ann được định mệnh đưa trở lại bên nhau. Điều quan trọng là cách con chọn tiến tới. Dù Ann không nhớ, con vẫn có thể tạo dựng một mối quan hệ mới, bắt đầu từ bây giờ, với chính con người của cô ấy ở hiện tại.

Cheer im lặng suy nghĩ. Mọi thứ bà Sperbund nói đều có lý. Ann của hiện tại không phải hoàn toàn là Bungha của kiếp trước, nhưng cảm giác thân quen giữa họ là điều không thể phủ nhận. Có lẽ việc tạo dựng lại mối liên kết với Ann không cần dựa trên quá khứ mà phải bắt đầu từ những khoảnh khắc của hiện tại.

Ngày hôm sau, Cheer quyết định gặp Ann. Cô biết rằng mình không thể lãng phí thêm thời gian trong sự mơ hồ và lo lắng. Cô muốn dành thời gian với Ann, hiểu Ann hơn ở hiện tại và dần dần, nếu có thể, đưa những ký ức cũ trở lại một cách tự nhiên.

Ann đang ở trong phòng tranh của gia đình mình, nơi cô thường lui tới để tìm cảm hứng. Khi Cheer bước vào, Ann quay lại với nụ cười rạng rỡ.

-Cheer! Em đến đúng lúc lắm. Chị vừa hoàn thành bức tranh này, muốn nghe ý kiến của em.

Cheer nhìn lên bức tranh, và ngay lập tức, một cảm giác quen thuộc tràn ngập trong cô. Đó là hình ảnh hai cô gái đứng cạnh nhau bên một bãi biển lấp lánh ánh trăng. Dù nét vẽ không hoàn toàn rõ ràng, Cheer có thể nhận ra hình bóng của chính mình và Ann kiếp trước trong đó.

-Bức tranh này... tại sao chị lại vẽ nó? – Cheer hỏi, cố giữ giọng mình bình tĩnh.

Ann nhún vai, ánh mắt xa xăm.

-Chị không biết nữa. Có gì đó thôi thúc chị vẽ cảnh này, như thể mình đã nhìn thấy nó ở đâu đó trước đây. Em nghĩ sao?

Cheer hít một hơi thật sâu. Đây có thể là dấu hiệu đầu tiên của ký ức từ kiếp trước trỗi dậy trong Ann. Nhưng cô biết mình không thể nói rõ sự thật ngay lập tức. Thay vào đó, cô quyết định tiếp cận chậm rãi.

-Em nghĩ... nó thật sự rất đẹp. Có cảm giác như hai người trong tranh có một mối liên kết đặc biệt, bạn nghĩ sao? – Cheer hỏi, cố gắng hướng Ann đến việc suy nghĩ sâu hơn về bức tranh.

Ann gật đầu, đôi mắt cô dường như chìm vào một thế giới riêng.

-Đúng vậy. Có điều gì đó rất đặc biệt. Mình không chắc tại sao, nhưng mình cảm thấy người phụ nữ tóc ngắn... là một phần của mình.

Cheer mỉm cười nhẹ, cảm thấy hy vọng dâng lên trong lòng. Cô biết đây chỉ là bước đầu, nhưng cũng là một khởi đầu đầy ý nghĩa.

-Ann, em nghĩ bức tranh này có thể là một phần của chị. Có lẽ, chúng ta nên cùng nhau khám phá nó, từng chút một.

Ann quay lại nhìn Cheer, đôi mắt sáng lên.

-Em sẽ giúp chị chứ?

Cheer gật đầu chắc chắn.

-Tất nhiên rồi.

Và từ khoảnh khắc đó, Cheer quyết định sẽ làm mọi thứ để không chỉ giúp Ann nhớ lại quá khứ mà còn xây dựng một tương lai mới, nơi mà cả hai có thể tạo nên những ký ức mới – mạnh mẽ hơn, gắn bó hơn. Cô biết rằng hành trình này sẽ không dễ dàng, nhưng với sự quyết tâm và tình cảm sâu sắc mà cô dành cho Ann, Cheer tin rằng họ sẽ tìm thấy câu trả lời mà cả hai đều đang kiếm tìm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store