[BHTT][ABO]Người chơi Class quỷ vương xuyên vào trong tiểu thuyết máu chó
Chương 1: Lá thư từ thế giới khác
《Bách Chiến Tinh Cầu》 là một tựa game thực tế ảo toàn diện, nơi gần như toàn bộ giác quan của người chơi đều được mô phỏng hoàn chỉnh. Thị giác, thính giác, xúc giác, thậm chí cả mùi vị đều chân thật đến mức khó phân biệt thật giả. Chỉ duy nhất cảm giác đau bị hệ thống mặc định khóa lại, trừ khi người chơi chủ động mở quyền hạn đó.
Cố Hi Ngữ, một trong những thiên kim tiểu thư của gia tộc tài phiệt đứng đầu đế đô, người nắm trong tay hơn bảy mươi phần trăm dòng tiền lưu thông của quốc gia, đã vô tình chú ý đến trò chơi này vì... tò mò.
Cô đăng ký tài khoản, nạp tiền, rồi tiếp tục nạp tiền.
Từ việc mua kỹ năng giới hạn, thuê đội chuyên nghiệp cày boss, đến sưu tập trang bị hiếm và vật phẩm limited, mỗi khoản chi đều đủ khiến người thường phải nghẹt thở. Nhưng đối với gia sản nhà họ Cố, tất cả chỉ như cát rơi xuống biển.
Hai năm sau.
Cố Hi Ngữ đạt cấp 999.
Cô sở hữu gần như toàn bộ ma thuật, kỹ năng, trang bị từ phổ thông đến tuyệt bản trong 《Bách Chiến Tinh Cầu》. Nhân vật cô tạo mang tên Andrea Eleanor, mái tóc vàng nhạt, đôi mắt vàng kim lạnh lẽo.
Class chính: Quỷ Vương.
Bảng thuộc tính của nhân vật gần như là một trò đùa đối với hệ thống cân bằng thông thường:
Thuộc tính Đế Vương, Thuộc tính Tinh Anh trong Tinh Anh, Thuộc tính Thấu Hiểu, Thuộc tính Nhà Tài Phiệt, Con Mắt Sắt... dày đặc đến mức ngay cả bảng trạng thái cũng phải cuộn xuống nhiều lần.
Trong số vô vàn kỹ năng bị động, có vài cái nổi bật nhất:
Con Mắt của Odin
Chỉ cần quan sát, Andrea có thể học được kỹ năng hoặc ma thuật của đối phương, tiêu hao mana tương ứng với cấp độ năng lực đó.
Trái Tim của Mana
Tăng 90% tốc độ hấp thụ mana, mở rộng gấp mười lần khu vực lưu trữ mana.
Kẻ Máu Lạnh
Có thể trực tiếp tước đoạt sinh mệnh của kẻ đang rơi vào trạng thái sợ hãi tột độ, khi ý chí chiến đấu đã hoàn toàn sụp đổ.
Sự Thông Tuệ của Thần Tri Thức
Tăng 90% tốc độ học tập, cho phép tìm kiếm tri thức trong Dòng Tri Thức của Cây Thế Giới hoặc trực tiếp truy vấn trong thức hải, đổi lại là lượng mana tương ứng với cấp độ tri thức.
Sự Bảo Vệ của Thế Giới Khác
Đối với kẻ yếu hơn: miễn 90% sát thương.
Nếu yếu hơn quá hai chữ số: miễn dịch hoàn toàn.
Đối với kẻ mạnh hơn: tăng 50% sát thương gây ra, tăng 60% hồi phục sinh lực và mana. Có thể cộng dồn với các hiệu ứng khác.
(Kỹ năng này chỉ xuất hiện sau khi Andrea tiến vào lục địa Endoran.)
Và đó còn chưa phải tất cả.
Nhờ việc gần như thu thập trọn bộ ma thuật của 《Bách Chiến Tinh Cầu》, Andrea Eleanor được cộng đồng người chơi gọi bằng một cái tên không chính thức: Quỷ Vương Đa Nghề.
Thông thường, một người chơi chỉ có thể sở hữu một class chính, một class phụ và ba class nghề nghiệp. Nhưng Cố Hi Ngữ đã mua lại 50% cổ phần của công ty Ethen, nhà phát hành trò chơi. Phần thưởng dành cho cổ đông lớn là quyền mở toàn bộ class phụ và class nghề nghiệp không giới hạn.
Kết quả là... cô full gần hết.
Không dừng lại ở đó, công ty còn đặc biệt cấp cho cô một tòa Lâu Đài Quỷ Vương trong game. Bằng lượng tài nguyên khổng lồ, Andrea đã tạo ra một đội ngũ NPC trung thành tuyệt đối.
Người đầu tiên là quản gia Lucas Alesius.
Sau đó là cặp song sinh nhà Wislap.
Rồi mới đến những NPC khác.
Cho đến một ngày, công ty cập nhật chức năng mới.
Ngoài việc khám phá thế giới gốc, người chơi giờ đây có thể tiến vào các đa thế giới cốt truyện, nhập vai vào những thế giới tiểu thuyết, anime, hoặc kịch bản hoàn toàn khác biệt, lựa chọn con đường của riêng mình.
Có người hứng thú với vai chính, harem, hào quang nhân vật chính.
Có người lại thích làm phản diện, giết chóc không nương tay.
Cố Hi Ngữ đã trải nghiệm vài thế giới, và hôm nay, cô đang ngồi trên ngai vàng trong lâu đài của mình. Bên dưới là hàng ngũ thuộc hạ NPC, hai bên là Lucas và anh em nhà Wislap.
Đúng lúc cô đang tìm kiếm một cốt truyện mới, bầu không gian trước mặt bỗng gợn sóng.
Một con cú xuất hiện giữa không trung, trong mỏ ngậm một lá thư.
Andrea vươn tay ra, con cú đáp xuống cổ tay cô.
"Gì đây?" Cố Hi Ngữ nhướng mày. "Chức năng mới? Học theo Harry Potter sao?"
Cô nhận lấy lá thư. Con cú lập tức tan biến thành những hạt sáng.
Lá thư mở ra.
Gửi đến người được lựa chọn.
Ta, Thần Tri Thức, gửi đến ngươi lời cầu cứu.
Xin hãy đến Ti Tháp Đồ đại lục, sửa đổi cốt truyện, cứu lấy gia tộc Lucania.
Ánh sáng vàng chảy thẳng vào thức hải.
"Tiểu thuyết ngôn tình 《Công chúa và Công tước》?"
Một câu chuyện máu chó, nửa vời.
Ngay sau đó, bảng thông báo hiện lên.
Thần Tri Thức mời bạn tiến vào thế giới này. Bạn có đồng ý không?
"Yes / No"
"Thú vị."
Cố Hi Ngữ cười khẽ, nhấn Yes.
Bóng tối nuốt trọn tầm nhìn.
Khi mở mắt ra, Andrea vẫn đang ngồi trên ngai vàng.
"Lỗi hệ thống?"
"Bệ hạ?" Giọng Lucas vang lên, mang theo... lo lắng thật sự.
Andrea khựng lại.
NPC... có cảm xúc?
Nàng đứng dậy, dẫn toàn bộ thuộc hạ ra ngoài lâu đài.
Thế giới trước mắt đã thay đổi.
Xung quanh lâu đài vẫn như vậy, không mất một miếng gạch nào. Nhưng khi nhìn kĩ hơn, tôi phát hiện xung quanh có gì đó rất khác, có rất nhiều ngôi nhà đơn sơ và những sinh linh mang sừng hoặc đồng tử dã thú. Bầu không khí u ám, ánh mắt tham lam và sợ hãi đổ dồn về tòa lâu đài vừa xuất hiện.
Andrea lập tức ra lệnh:
"Dreya, mở kết giới lâu đài. Những người còn lại theo ta vào trong."
"Vâng, thưa mẫu thần."
Nàng trở lại ngai vàng.
Cố Hi Ngữ trở lại trong lâu đài, ngồi lên ngai vàng, suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra. Cố Hi Ngữ cố bật khung chat để liên lạc với những người bạn thì nó thông báo bị lỗi, sau đó cô thử dùng ma pháp liên lạc thì lại kết nối được với tất cả NPC, mặc dù bất ngờ nhưng vẫn nói. "Đừng gọi ta là mẫu thần nữa...từ giờ cứ gọi ta là Eleanor bệ hạ."
Hảo kì quái, theo cô nhớ khi nhân vật chính sắm vai vào thế giới cốt truyện thì các NPC chỉ có thể ở tại lâu đài, họ vốn dĩ không thể tham gia...
Các NPC Toàn bộ đều quỳ xuống, giọng đều đều: "Tuân lệnh, thưa Eleanor bệ hạ."
Andrea mở bản hệ thống lên, thấy mọi thứ đều bình thường trừ việc bản thân không thể liên hệ với bên nhà phát hành...là bug sao?
Vậy khám phá nơi này trước, nếu cả tòa lâu đài và các NPC đều đi theo mình vậy thì khỏe. Cô chống tay lên ngai vàng, ánh mắt lười biến nhìn Lucas - vừa là quản gia vừa là tổng quản lí các NPC khác:
"Lucas, sai người đi tuần tra khu vực này đi. Còn lại đợi lệnh."
"Vâng, thần đã hiểu."
Sau khu bóng hình Lucas biến mắt ở cánh cửa lớn hành lang, Andrea nghĩ rằng bản thân vẫn ở trong game nên không mấy lo lắng, mà là mở ra bản trạng thái. Sau đó đập vào mắt cô là một kỹ năng bị động mới:
"Sự Bảo Vệ của Thế Giới Khác " Đối với kẻ yếu hơn: miễn 90% sát thương. Nếu yếu hơn quá hai chữ số: miễn dịch hoàn toàn. Đối với kẻ mạnh hơn: tăng 50% sát thương gây ra, tăng 60% hồi phục sinh lực và mana. Có thể cộng dồn với các hiệu ứng khác.
Cô khẽ nhướng mày, cái này kỹ năng bị động là từ khi nào xuất hiện? Trước kia chưa từng xuất hiện. Mà đúng lúc này mặt đất bỗng nhiên khẽ run, bên ngoài kết giới lâu đời bỗng nhiên chấn động, kèm theo đó là một luồng khí tức xa lạ...điều này chứng minh có kẻ đang tấn công kết giới.
Andrea cũng không rõ tại sao bảng hệ thống không hiện lên kẻ tấn công mà bản thân lại bằng một cách khó lí giải mà cảm nhận được sự hiện diện của kẻ địch. Trong lúc Andrea còn đang suy nghĩ, bên dưới các thuộc hạ mặt đều đen lại, tay cuộn lại thành quyền, mà Rupert tắc không đợi Andrea ra lệnh liền nói: "Bệ hạ, xin cho phép ta ra ngoài xử lý cái kia con bọ."
Theo thiết lập Rubert đáng ra nên vẻ mặt bình tĩnh và máy móc, nhưng bây giờ bầy ra trước mặt cô là một NPC đang có biểu tình...nén giận? Lúc này Andrea đã nhận ra có điều không đúng, từ việc bản thân cùng các thuộc hạ cùng nhau dịch chuyển vào thế giới này, không thể liên hệ với nhà phát hành, đến các biểu cảm và hội thoại không được thiết lập không nên có ở một NPC...chẳng lẽ là thật sự xuyên không? Giống như cái kia Nazarick?
Rupert và các thuộc hạ khác thấy Andrea không trả lời, liền ngẩng đầu lên thấy mày của cô đã nhíu lại, ánh mắt lại sâu thẩm như đang suy nghĩ gì đó.
"Bệ hạ?" Rupert thử hỏi lại lần nữa. Andrea nhanh chóng lấy lại tinh thần, cố gắng kìm chế bản thân tạm không suy nghĩ quá nhiều mà nhìn về phía dưới các bộ hạ liền cảm thấy an tâm rất nhiều
"Cùng ta ra ngoài xem thử vị khách không mời này nào." Nói rồi thân ảnh của cô chợt lóe, chỉ để lại những ánh sáng vàng, các thuộc hạ khác cũng nhanh chóng theo sau.
Bên ngoài kết giới, trên bầu trời xám đục, một kẻ trùm mũ đen đang lơ lửng giữa tầng không, hai tay giơ cao, điều khiển một vùng sương đỏ sẫm quấn lấy kết giới như máu sống.
Hắn cau mày.
"Kì lạ... từ đâu ra cả một tòa thành?"
Ánh mắt hắn xuyên qua lớp sương, thấp thoáng thấy bên trong là một quần thể kiến trúc nguy nga, tháp nhọn vươn cao, trung tâm là một tòa lâu đài cổ xưa mang khí tức vượt xa phàm tục.
"Tàn tích trồi lên sao?"
Ý nghĩ còn chưa kịp khép lại, không gian quanh hắn bỗng đông cứng.
Từ hư không, những sợi xích vàng rực mang theo phù văn phán quyết hiện ra, quấn chặt lấy tay chân, cổ họng và lồng ngực hắn.
"A! Cái quái—!"
Hắn giãy giụa điên cuồng, nhưng sương đỏ vừa bị cắt đứt liên kết liền tan như khói. Ma lực trong cơ thể hoàn toàn bị phong bế.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên phía sau.
"Giãy giụa vô ích thôi, đồ giòi bọ."
Sau lưng hắn, một người phụ nữ xuất hiện.
Mái tóc đen dài mượt buông xuống như bóng đêm tràn qua vai, phản chiếu ánh lạnh trên bộ giáp trắng bạc khắc đầy phù văn phán quyết cổ đại. Găng tay giáp khép chặt, trên vai khoác áo choàng trắng phất nhẹ trong gió.
Khuôn mặt được che bởi một chiếc mặt nạ, chỉ để lộ đường cằm sắc lạnh.
Khoảnh khắc cô xuất hiện, nỗi sợ hãi nguyên thủy bóp nghẹt trái tim kẻ trùm mũ.
Bởi phía sau người phụ nữ ấy, từng bóng người lần lượt hiện ra từ không gian vặn xoắn.
Và ở vị trí trung tâm, được tất cả bao quanh, là một thiếu nữ với khí tức trầm lặng như vực sâu.
Andrea.
"Làm tốt lắm, Avenus."
Andrea khẽ gật đầu, rồi ánh mắt lạnh nhạt dời sang kẻ đang bị xích trói, giọng nói không cao nhưng ép thẳng vào linh hồn.
"Còn ngươi."
"Ngươi là ai? Đến đây với mục đích gì?"
"T-Ta là huyết tộc!"
Tên kia run rẩy, vẫn cố gào lên trong tuyệt vọng.
"Các ngươi tốt nhất nên thả ta ra! Khi Will đại nhân trở lại, hắn sẽ giết sạch các ngươi!"
Một lời đe dọa thô thiển trong hoàn cảnh tuyệt vọng.
"Khí tức loãn thế này mà dám xưng huyết tộc?"
Một tiếng cười khẽ vang lên.
Bacus bước ra.
Bộ vest đen chỉnh tề, bên ngoài khoác áo choàng đen, trước ngực treo một thánh giá bạc. Khi hắn ngẩng đầu, đôi mắt bạc lạnh lẽo lộ ra, cùng với răng nanh sắc bén không hề che giấu.
"Đến cấp thấp nhất cũng không xứng."
Tên huyết tộc vừa định mắng chửi thì một tia khí tức từ Bacus tràn ra.
Chỉ một tia.
Nhưng đủ để khiến hắn đông cứng.
Huyết mạch... cấp cao.
Không, không chỉ cấp cao.
Đời thứ ba... hoặc hơn.
"Đ-Đại nhân...!"
Hắn ngẩng đầu, giọng run như sắp vỡ.
"Chúng ta đều là huyết tộc... ngài không thể—"
Bốp.
Một cái tát đơn giản.
Đầu hắn bay thẳng ra khỏi cổ, máu văng tung tóe trong không trung.
"A?"
Bacus hơi nghiêng đầu.
"Yếu vậy sao?"
Andrea khẽ thở ra một hơi.
Đây là lần đầu cô tận mắt chứng kiến cảnh tượng huyết tinh như thế, nhưng trong lòng lại không dấy lên chút bài xích nào.
Có lẽ... vì thiết lập nhân vật.
"Dreya."
Andrea lên tiếng.
"Hồi sinh hắn. Ta còn chưa hỏi xong."
Dreya bước lên, khi lướt qua Bacus còn cố ý va mạnh vào vai hắn.
"Này! Kiếm chuyện à?" Bacus nhăn mặt.
Đáp lại hắn là một ánh nhìn cảnh cáo lạnh lẽo.
"Đủ rồi."
Rupert cất giọng châm biếm.
"Bệ hạ còn chưa ra lệnh, ngươi đã giết người. Lần sau kiểm soát lực lượng cho tốt."
Bacus im lặng, lùi về sau.
Dreya giơ tay.
Ma lực tím sẫm tụ lại, vòng tròn ma pháp hồi sinh hiện ra dưới thi thể không đầu. Với một sinh mệnh cấp thấp, việc này gần như không tiêu tốn gì.
Năng lượng tím bao bọc lấy xác chết.
Vài nhịp thở sau, cơ thể kia khôi phục nguyên vẹn.
Tên huyết tộc bật dậy, thở dốc điên cuồng, ánh mắt sợ hãi quét qua từng người... rồi dừng lại ở Andrea.
Đôi mắt đỏ nhạt của hắn run lên.
"Được rồi."
Andrea không vòng vo.
"Nói cho ta biết toàn bộ tình cảnh hiện tại của lục địa này. Lịch sử. Thế cục. Không sót thứ gì."
Trước áp lực đó, hắn không dám giấu giếm.
Hóa ra lục địa này tên là Tư Tháp Đồ đại lục, hàng vạn năm trước nơi này do các vị thần thống trị, trong đó có 4 vị chủ thần lần lượt là Quang Minh nữ thần, Sinh Mệnh cùng đại địa nữ thần, Thủy Thần và Hắc ám thần. Phía dưới còn có các vị thần khác như Phong Thần, Thú Thần, Người khổng lồ thần, Thần chiến tranh và nhiều vị thần khác.
Bốn vị chủ thần cùng nhau tạo ra các sinh linh trên đại lục, đầu tiên là Quang Minh nữ thần tạo ra con người, sau đó lại tạo ra Thần Vũ Tộc - thoạt nhìn giống con người nhưng lại có thể điều động quang minh chi lực cùng với sở hữu đôi cánh trắng phía sau lưng.
Tiếp theo là Sinh Mệnh cùng đại địa nữ thần tạo ra Tinh Linh tộc - một chủng tộc xinh đẹp với đôi tai dài cùng khả năng điều động thiên nhiên chi lực và tuổi thọ dài lâu, sau đó bà lại tạo ra long tộc với hình thể to lớn cùng sức mạnh vượt trội.
Thủy Thần thì tạo ra Thủy tộc - những sinh vật với thân trên là người còn thân dưới là cá, họ có thể điều động thủy nguyên tố cùng với giọng hát có thể mê hoặc sinh linh khác.
Hắc Ám thần thì tạo ra Huyết tộc với sự bất tử cùng sự thèm khát đối với máu tươi và ma tộc, bà đem huyết tộc đặt ở huyết vực do các thủy tổ huyết tộc tạo ra, ma tộc thì đặt ở địa vựa Linh Châu. Bà còn cấm thủy tổ huyết tộc rời đi huyết vực.
Nhưng cùng thời kì, còn có ma vật và ác thần cùng tồn tại, đe dọa đến nhiều sinh mệnh khác. Câu chuyện sẽ chẳng có gì thay đổi khi các vị thần vẫn còn ở, vì họ sẽ bảo vệ cho các con dân của mình, nhưng 1000 trước, các vị thần rời bỏ Ti Tháp Đồ đại lục, trước khi rời đi Hắc Ám thần dùng thần lực tạo ra Hắc Ám vực thẩm và đem đại đa số ác thần nhốt vào trong.
Quang Minh nữ thần thì dùng quang minh chi lực tiêu diệt đa số các ma vật có sức mạnh đủ để hủy thiên diệt địa, còn đem quang minh chi lực rót vào trong một dòng suối, biến nó thành thánh hà, với khả năng cho người uống tăng sinh mệnh và hồi phục tinh thần lực cũng như chữa lành các vết thương, nhưng đó là 500 năm trước, thánh hà bây giờ đã bị phá hủy bởi một vị ác thần vừa thức tỉnh không lâu.
Khi xưa lúc Hắc Ám thần cùng các vị thần khác đi truy lùng đại đa số ác thần và đem họ phong ấn hoặc tiêu diệt, thì trong đó đã có 5 tên trốn thoát được bằng cách tách cơ thể và thần hồn ra, linh hồn của chúng du tẩu và trốn vào các góc của đại lục. Sau khi các vị thần rời đi, thế giới như chấn động, trời sập đất nứt, gió bão, thậm chí đến tận bây giờ cả đại lục còn chưa hoàn toàn yên ổn, bầu trời nắng mưa thất thường, khiến cho nhân loại khó sống.
700 năm trước Huyết tộc quyết định trở thành chủ nhân mới của đại lục, họ rời đi huyết vực và bắt đầu xâm lược Ti Tháp Đồ đại lục, với sức mạnh vượt trội cùng khả năng hồi phục cao, các nhị đại huyết tộc dẫn theo hàng nghìn huyết tộc cấp trung và thấp xâm lược thành công đại lục, biến nhân tộc yếu nhất thành huyết nô cung cấp máu cho họ, mặc dù là thành công xâm lược, nhưng vẫn luôn có các chủng tộc khác có đủ năng lực chống lại họ như Tinh linh tộc, Lang tộc ,Ma tộc và một đế quốc loài người - Aurosos vẫn luôn cố chống lại huyết tộc.
Ma tộc vốn muốn sống yên bình, họ nghe theo thần lệnh của Hắc Ám thần mà ở yên trong địa vực Linh Châu, nhưng 500 năm trước các ác thần thức tỉnh từ trạng thái ngủ say, mặc dù chỉ còn là hồn thể và bị suy yếu, nhưng họ vẫn đủ sức hô mưa gọi gió.
Một nhóm huyết tộc gồm các gia tộc như Gangrel, Sabes và Cavendier đã nguyện ý thần phục dưới trướng một vị ác thần, sau đó bắt đầu ở lỳ không buôn ti tháp đồ đại lục, nhóm huyết tộc còn lại như Elvia, Nightale và Baron lại trở về huyết vực sau 200 năm xâm chiếm, đơn giản là nhóm còn lại sợ hãi các vị thần sẽ quay trở lại và trừng phạt họ.
Tuy phân nửa huyết tộc đã lui về, nhưng Tinh Linh tộc, Lang tộc, Ma tộc và Aurosos đấu tranh cũng không hề dễ dàng, khác với nhân tộc, họ mang khả năng điều khiển nguyên tố cùng sức mạnh siêu phàm trời sinh, nhưng đối đầu vẫn là khó khăn, đặc biệt là vì vấn đề sinh sản.
Bọn họ tuy mạnh nhưng muốn so với khả năng sinh sản của nhân loại là còn kém khá xa. Tinh Linh tộc có cây sinh mệnh có thể tạo ra các trái cây sinh mệnh, đơn giản mà nói là họ chỉ cần kết đôi rồi dùng huyết của hai người để thụ ra đời sau, đương nhiên là vẫn không dễ dàng, đặc biệt là còn phải phân ra chia sẻ cho lang tộc cùng ma tộc.
Còn đế quốc loài người, cấp bậc cao nhất như kiếm thánh chỉ ở số ít, nhưng cùng lắm là chỉ chống trả được với đời thứ 4 huyết tộc, vì vậy trong các trận chiến họ thiệt hại nhiều nhất. Khi hắn nói xong, Andrea im lặng một lúc.
"Vậy Thần Vũ tộc, Long tộc và Thủy tộc thì sao?"
"B-Bọn ta không biết..."
Hắn lắp bắp.
"Sau khi các vị thần rời đi, lãnh địa của họ bị bao phủ bởi sương mù không thể vượt qua. Còn Thủy Tộc thì vốn không có ưu thế khi chiến đấu trên cạn, bọn ta cũng không thể chui xuống biển để hút máu họ a....huống hồ dưới nước là sân nhà của họ, nên cơ hồ Thủy Tộc đơn giản là đứng ngoài cuộc chiến."
Ra là vậy...nhưng Andrea lúc này lập tức cảm thấy phiền toái cùng nghi hoặc, nếu các vị thần đã rời đi vậy thì ai đã triệu hồi cô đến? Đúng rồi! Lá thư! Lá thư đó được viết bằng ma lực rồi dung hợp vào với cô, Andrea đặt ngón tay lên trán sau đó một luồn sáng hiện lên.
Khi Ánh sáng trong tay Andrea dần ổn định, hội tụ thành một cuộn thư cổ xưa.
Không phải giấy, cũng không phải da thú, mà là một kết tinh của ma lực và ý chí, mặt ngoài phủ kín những đường vân như mạch máu đã khô cạn theo thời gian.
Khi cô mở ra, không có mực viết.
Những dòng chữ tự hiện lên, từng nét từng nét như được khắc thẳng vào không gian trước mắt.
Nhưng lúc này nội dung bức thư lại thay đổi.
**[
Kính gửi vị khách đến từ ngoại giới.
Ta, Thần Tri Thức, cùng các vị thần còn giữ được chút tỉnh táo cuối cùng, gửi đến ngươi lời chào sâu sắc nhất.
Chúng ta biết rõ, việc làm này là vô lễ, thậm chí là đê tiện.
Nhưng ở thời khắc này, chúng ta đã không còn con đường nào khác để lựa chọn.
Như ngươi đã thấy, câu chuyện về 《Công chúa và Công tước》 là có thật.
Không phải truyền thuyết, không phải ngụ ngôn, mà là một mảnh tương lai mà chúng ta từng quan sát được thông qua dòng chảy định mệnh.
Nhưng đó không phải toàn bộ sự thật.
Song hành cùng câu chuyện ấy, là sự phát triển vượt ngoài kiểm soát của ma vật và huyết tộc.
Là sự thức tỉnh của những tồn tại mà ngay cả thần linh cũng không còn đủ tư cách gọi tên bằng hai chữ "đồng loại".
Chúng ta đã phạm sai lầm.
Chúng ta không ngờ rằng, sẽ có những kẻ cam tâm tình nguyện xé nát thần hồn của chính mình, vứt bỏ thân xác thần linh, chỉ để lén lút quay trở lại Ti Tháp Đồ đại lục dưới hình thái ác thần suy tàn.
Nhưng đó vẫn chưa phải sự thật tàn khốc nhất.
Có một điều mà chúng ta, những vị thần được sinh ra trên hành tinh này, buộc phải thú nhận.
Chúng ta... đang dần mất đi lý trí của mình.
Không phải trong một ngày, không phải trong một thế kỷ, mà là từng chút một, như nước thấm vào đá, như sương mù xâm thực linh hồn.
Ác niệm sinh ra từ quyền năng, từ sự bất tử, từ việc tồn tại quá lâu trong vai trò kẻ cai trị. Dù chúng ta bình thường cũng có những cuộc "cọ xát" giữa thần linh, nhưng lần này khác.
Chúng ta gọi hiện tượng ấy là "Điên Cuồng."
Ban đầu, nó chỉ là những cơn dao động cảm xúc.
Sau đó là sự méo mó trong phán đoán.
Cuối cùng, là sự biến chất của cả tư duy và hình thái tồn tại.
Ta và Sinh Mệnh Nữ Thần đã tìm ra Tinh Hồn.
Một thực thể không phải thần, không phải sinh linh, mà là linh hồn đại diện cho cả một hành tinh.
Và từ Tinh Hồn, chúng ta biết được một sự thật khiến ngay cả thần linh cũng run rẩy.
Trước chúng ta... đã từng có những vị thần khác.
Họ chính là những gì mà các chủng tộc hiện nay gọi bằng cái tên "Ác Thần".
Ban đầu, họ cũng giống như chúng ta bây giờ.
Những kẻ bảo hộ, những đấng sáng tạo, những tồn tại từng yêu thương con dân của mình.
Nhưng thời gian là thứ không có lòng thương xót.
Theo dòng năm tháng kéo dài vượt quá giới hạn của một thế giới, họ dần đánh mất bản ngã.
Thân thể biến dạng, tư duy tan rã, có kẻ hóa thành quái vật khổng lồ, có kẻ chỉ còn là một khối thịt nhầy nhụa với vô số con mắt, nhìn chằm chằm vào vũ trụ trong cơn đói khát vô tận.
Hai nghìn năm.
Sau hai nghìn năm tìm kiếm trong tuyệt vọng, chúng ta cuối cùng cũng tìm ra một cách duy nhất để thay đổi kết cục ấy.
Đó là... rời đi.
Đúng vậy.
Chúng ta buộc phải bỏ lại con dân của mình.
Bỏ lại tín đồ của mình.
Bỏ lại thế giới đã sinh ra chúng ta.
Chúng ta chu du ngoài vũ trụ rộng lớn, bắt đầu tìm kiếm thứ được ghi chép trong quy tắc tối cao của tồn tại, một khái niệm chưa từng được gọi tên trọn vẹn.
"--------"
Một tạo vật hình thành từ chính quy luật của vũ trụ.
Nếu tìm được nó, chúng ta mới có thể vượt qua giới hạn của thần, trở thành ngoại thần, và bước ra khỏi vòng lặp điên cuồng đang nuốt chửng mọi nền văn minh thần linh.
Chúng ta không muốn bỏ rơi quê hương.
Nhưng chúng ta không biết...
Khi quay trở lại, Ti Tháp Đồ đại lục liệu còn tồn tại hay không.
Hay chính chúng ta, liệu còn giữ được bản thân để trở về hay không.
Vì vậy, chúng ta đã lập ra một kế hoạch.
Một kế hoạch hèn hạ.
Chúng ta quyết định lừa đến đây một tồn tại từ ngoại giới.
Một kẻ không sinh ra từ quy tắc của hành tinh này.
Một tồn tại sẽ không bị "Điên Cuồng" xâm thực.
Và rồi... chúng ta tìm thấy ngươi.
Một bán thần.
Một tồn tại có đủ sức mạnh để, nếu cần, đánh với chúng ta một trận sinh tử.
Lá thư này được sắp đặt để xuất hiện đúng thời cơ, đúng địa điểm, và đúng người.
Để đền bù cho hành động ích kỷ này, chúng ta đã chuẩn bị cho ngươi một món quà.
Tri thức về pháp tắc của thế giới này.
Một bộ phận nhỏ pháp tắc vũ trụ.
Và cả ——
]**
Dòng chữ dừng lại đột ngột.
Không phải kết thúc.
Mà là bị xé bỏ.
Như thể người viết chưa kịp hoàn thành câu cuối cùng thì đã gặp phải thứ gì đó, hoặc bị buộc phải ngừng lại.
Ánh sáng trên cuộn thư mờ dần, rồi tan biến hoàn toàn.
Andrea đứng yên.
Gió trên không thành lặng như chết.
Trong khoảnh khắc đó, trong đầu cô không có tiếng gào thét, không có cơn phẫn nộ bộc phát.
Chỉ có một cơn sóng ngầm lạnh lẽo cuộn lên từ tận đáy ý thức.
Vậy là... vậy là thế này sao?
Không chỉ bị kéo tới một thế giới sắp sụp đổ.
Không chỉ bị ném cho một đống trách nhiệm mơ hồ mang danh "cứu thế".
Mà còn là lao động miễn phí, không có hợp đồng, không có đảm bảo, không có lựa chọn từ chối.
Tri thức về pháp tắc?
Ừ, nghe rất hay.
Rất "thần linh".
Nhưng đó vừa là lời xin lỗi, vừa là còng xích.
Một khi đã hiểu quy tắc, một khi đã chạm tay vào cấu trúc của thế giới này, thì còn có thể giả vờ như không liên quan sao?
Andrea khẽ cười nhạt trong lòng.
Vậy còn cô thì sao?
Cô đã bỏ lại cuộc sống lười biếng được anh trai nuông chiều.
Bỏ lại những ngày tiêu tiền, chơi game, không cần nghĩ đến ngày mai.
Để rồi đứng ở đây, giữa một thế giới đổ nát, gánh trên vai tương lai của cả một lục địa.
Bọn họ dựa vào cái gì để tin rằng cô sẽ cứu nơi này?
Dựa vào đạo đức?
Dựa vào lòng trắc ẩn?
Hay chỉ vì cô đủ mạnh nên bị ép phải bảo hộ kẻ khác?
Sắc mặt Andrea tối sầm lại, lạnh đến mức không khí xung quanh như hạ thấp vài độ.
Các thuộc hạ đứng phía sau không ai dám lên tiếng.
Họ cảm nhận được rõ ràng, tâm trạng của nữ vương đang ở ranh giới nguy hiểm.
Cuối cùng, Andrea quay đầu.
Ánh mắt cô rơi xuống tên huyết tộc vẫn đang bị trói chặt bởi xiềng xích ma thuật, run rẩy như con mồi chờ chết.
"Giết hắn."
Giọng nói bình tĩnh đến đáng sợ.
"Ta trở về nghỉ ngơi."
"Không có việc gì quan trọng, đừng làm phiền."
Một mệnh lệnh ngắn gọn.
Không ai hỏi thêm.
"Vâng."
Xiềng xích siết chặt.
Và trong khoảnh khắc máu bắn ra, Ti Tháp Đồ đại lục, dưới bầu trời không ổn định của nó, chính thức bước vào một kỷ nguyên mới. Với sự xuất hiện sắp tới của "Vương triều hoàng kim".
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store