ZingTruyen.Store

[BHTT - ABO - Al HỖ TRỢ] Xuyên Thành Kẻ Tồi A Cưng Chiều Vợ Không Đoái Hoài

Chương 24

vir_cheung

Hứa Phương Khinh ngồi ở ghế phụ, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, những cảnh vật nhanh chóng lùi lại phía sau khiến cô nhớ về những kỷ niệm với Tân Tĩnh, chỉ cảm thấy như đã trải qua một kiếp người.

Những tiếng cười vui vẻ khi ở bên Tân Tĩnh, cùng với những ngày tháng đau khổ sau khi chia tay, chỉ mới trôi qua hơn ba tháng.

Nhưng giờ nghĩ lại, cảm giác như đã trôi qua nửa đời người.

Lâu đến mức trái tim cô không còn cảm thấy khó chịu vì sự xuất hiện của Tân Tĩnh hay những lời nói của cô ấy nữa.

Thật tốt.

Con người luôn phải nhìn về phía trước, đắm chìm trong quá khứ chẳng có lợi cho ai.

"Đêm qua khi chị đến đón em, có gặp Tân Tĩnh không?Chị đã nói với cô ấy chuyện chúng ta kết hôn chưa?"

Hứa Phương Khinh không hiểu sao Tân Tĩnh lại biết chuyện cô và Ninh Linh Châu kết hôn.

Cô suy nghĩ mãi chỉ có thể đoán rằng hai người họ đã gặp nhau đêm qua, và đã nói về những điều mà cô không biết.

Ninh Linh Châu đang lái xe, nghe cô hỏi như vậy, bỗng nhiên cảm thấy hơi căng thẳng.

Cô cũng không có ý định lừa dối Hứa Phương Khinh, gật đầu thừa nhận: "Đêm qua khi tôi đến đón em, nghe cô ấy nói là bạn gái của em, tôi không thể chịu được, nên đã nói với cô ấy chuyện em và tôi kết hôn."

Hứa Phương Khinh biết rằng Alpha có tính chiếm hữu rất mạnh với omega của mình, tuyệt đối không thể chịu đựng được việc người khác gọi vợ mình là bạn gái.

"Ô."

Hứa Phương Khinh cũng không quá để tâm, nếu Tân Tĩnh biết thì cũng tốt, giúp cô ấy từ bỏ hy vọng cũng hay.

Dù sao thì họ cũng không còn khả năng nữa, gặp nhau chỉ làm phiền nhau thêm thôi.

Ninh Linh Châu thấy cô không có biểu cảm gì, không đoán được cô đang nghĩ gì, ánh mắt cứ lén nhìn về phía cô.

Hứa Phương Khinh nhìn thẳng về phía trước, nhắc nhở: "Nhìn đường."

Khi chờ đèn xanh, Ninh Linh Châu không ngừng nhìn Hứa Phương Khinh, vẻ mặt như có điều gì không yên.

"Em có điều gì muốn nói?" Hứa Phương Khinh chủ động hỏi.

"Thực ra tôi nghĩ rằng," đèn đỏ chuyển thành đèn xanh, Ninh Linh Châu khởi động xe, nhìn thẳng về phía trước, "chúng ta không cần phải giấu chuyện kết hôn. Bạn bè của tôi đều biết em là vợ tôi."

Mặc dù Ninh Linh Châu không nói thẳng ra, nhưng Hứa Phương Khinh nghe ra ý nghĩa trong lời cô.

Bạn bè của cô ấy không biết Ninh Linh Châu là vợ của cô.

"Chuyện này, vẫn để sau khi tôi tốt nghiệp hãy nói với họ đi, trong trường có nhiều người, tránh gây ra những hiểu lầm không cần thiết."

"Được, nghe theo em."

Điện thoại của Ninh Linh Châu bỗng rung lên, cô cầm lên nhìn thấy số gọi đến là Tống Kỳ, nhất thời không nhớ ra là ai, liền tắt máy.

Tống Kỳ không bỏ cuộc, gọi thêm hai lần, bị Ninh Linh Châu từ chối hai lần, khi gọi đến lần nữa, Hứa Phương Khinh nói: "Chịnên nghe máy đi, có thể có việc gấp đấy."

Ninh Linh Châu nghe điện thoại, bật chế độ loa ngoài: "Alo?"

Bên kia truyền đến giọng nói hơi phàn nàn của Tống Kỳ: "Ninh nhị tiểu thư đúng là bận rộn, gọi mấy lần mà không nghe máy."

Hứa Phương Khinh nghe thấy giọng nói này, cảm thấy có chút quen thuộc nhưng nhất thời không nhớ đã nghe ở đâu, vô thức cảm thấy khó chịu.

Ninh Linh Châu nhíu mày, giọng điệu lạnh nhạt, không kiên nhẫn nói: "Có việc thì nói đi."

"Nhìn bạn kìa, nóng vội quá," Tống Kỳ bên kia cười nói, "không phải hạn một tháng sắp đến rồi sao? Bạn đã chán Hứa Phương Khinh chưa?

Chúng tôi đều đang chờ bạn chơi xong rồi, để chúng tôi cũng nếm thử hương vị của omega đỉnh cấp nhé."

Hứa Phương Khinh nghe thấy những lời đó, ánh mắt đột nhiên nhìn về phía điện thoại, cảm thấy một cơn lạnh sống lưng.

Cô nhớ ra, Tống Kỳ chính là alpha đã đề nghị Ninh Linh Châu tặng cô cho cô ấy chơi đùa tại bữa tiệc hôm đó. Cô lập tức cảm thấy ghê tởm, hai tay vội vã mở cửa sổ để hít thở không khí.

Gió ấm tràn vào, thổi bay mái tóc Hứa Phương Khinh, không khí tràn ngập hương thơm của dầu gội đầu cô.

Ninh Linh Châu không biết Tống Kỳ chính là người đó, khi cô nhận ra và định tắt điện thoại thì Tống Kỳ đã nói ra những lời khiến người khác ghê tởm.

Nếu lúc này tắt điện thoại, sẽ giống như nuốt phải ruồi, cảm giác khó chịu sẽ kéo dài mãi.

Cô phải thể hiện rõ ràng trước mặt Hứa Phương Khinh.

Không chỉ để Hứa Phương Khinh yên tâm, mà còn để nói rõ với Tống Kỳ và những người khác.

"Tống Kỳ, nghe đây," giọng Ninh Linh Châu lạnh như băng, "Hứa Phương Khinh là vợ hợp pháp của tôi, chúng tôi đã đăng ký kết hôn. Dù tôi đã nói gì trước đây, từ giờ trở đi, ai dám có ý định với cô ấy, đừng trách tôi không khách sáo."

"Ôi, tôi không nghe nhầm chứ?"

Tống Kỳ như thể nghe thấy một trò cười: "Ninh nhị tiểu thư, sao đột nhiên bạn lại bảo vệ Hứa Phương Khinh như vậy? Chẳng lẽ... bạn thực sự yêu cô ấy?"

"Đúng," Ninh Linh Châu không nhìn về phía Hứa Phương Khinh, không chút do dự đáp, "Tôi yêu Hứa Phương Khinh. Vì vậy, ai dám làm tổn thương cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ."

Ninh Linh Châu nói xong liền tắt điện thoại, không muốn nghe thêm một câu nào từ Tống Kỳ nữa, cô lập tức đưa Tống Kỳ vào danh sách đen.

Xe đến dưới tòa nhà công ty của Hứa Phương Khinh.

Ninh Linh Châu nhìn cô, có chút áy náy: "Những lời Tống Kỳ nói, em đừng để tâm, tôi sẽ không để ai động vào em."

Hứa Phương Khinh không đáp lại, mở cửa xuống xe, bước đi vội vàng.

Ninh Linh Châu thở dài, nhóm bạn bè này, càng sớm cắt đứt càng tốt.

Cô lục tìm trong danh bạ điện thoại, đưa tất cả những người không có ấn tượng vào danh sách đen.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store