ZingTruyen.Store

Bh On Going Xuyen Thanh A Can Ba Bi Nam Nhan Cach Cua Anh Hau Day Dua

Những kẻ đến đây đấu giá đều là hạng không thiếu tiền, vừa nghe thấy hai chữ "thích" thì lập tức nổi hứng hóng chuyện, lũ lượt đứng dậy, nhìn về phía tấm rèm lụa thêu hoa chim cá côn trùng ở bên kia.

"Năm triệu mà đòi đuổi chúng ta, thời buổi này Alpha xinh đẹp không còn nhiều đâu, lại còn cưỡi ngựa rất giỏi, chơi đùa chắc chắn rất đã."

Trường đua ngựa nắng vàng rực rỡ, Tư Cảnh Ngọc cưỡi một con tuấn mã trắng phi nước đại trên đường đua.

Gió nhẹ hiu hiu, thổi tung mái tóc đen dài của Alpha, để lộ vầng trán tinh tế trắng nõn, vài lọn tóc mai bay phất phơ tùy ý càng tăng thêm mấy phần vẻ tản mạn lạnh lùng bạc bẽo.

"Chúng ta quen hưởng thụ Alpha chủ động phục vụ rồi, chỉ muốn thử kiểu cấm dục lại như ngựa hoang này, cái vị thuần hóa ngựa hoang chắc chắn rất tuyệt." Omega ra giá lúc đầu không chịu yếu thế, cho biết mình đã tăng giá lên sáu triệu.

"Cô Phương ra giá sáu triệu đúng là hào phóng, chúng ta xin bái phục, về tay cô rồi, về tay cô rồi. Ước chừng nhiều tiền như vậy, số mười bảy sẽ không từ chối đâu."

"Đó là vị hôn thê của tôi, các vị xin hãy nương tay." Liễu Ly Nhã cười nhàn, tỏ ý mình sẽ tiếp tục ra giá đến tám triệu.

Vệ sĩ áo đen rót thêm trà nóng cho Liễu tổng, phát hiện người con gái dường như có vẻ thiếu hứng thú nhìn về phía trường đua ngựa, ánh sáng trắng trong rọi lên làn da trắng nõn không tì vết của nàng, vừa nồng diễm lại thanh nhã.

"Liễu tổng, lát nữa ngài còn hẹn bạn bè bàn chuyện làm ăn, có phải nên..." Vệ sĩ hạ giọng nhắc nhở, sợ mình quên mất lời dặn chăm sóc Liễu Phạm không tốt của trợ lý Chu.

"Hóa ra kẻ tôi để mắt lại là hoa đã có chủ." Giọng nói mềm mại của Liễu tổng mang theo một tia vui mừng thoắt ẩn thoắt hiện, nàng lười biếng dựa vào ghế, đốt ngón tay trắng lạnh như ngọc khẽ gõ lên mặt bàn.

Điểm này, người kia trước đó không nói, Liễu tổng khẽ nheo mắt, luôn cảm thấy sự việc có chút gì đó không đúng lắm.

Vệ sĩ áo đen đứng bên cạnh Liễu tổng lúc này mới phản ứng lại, hóa ra đó chẳng phải là cô hai Tư, Tư Cảnh Ngọc sao.

Cô hai Tư trước kia đính hôn với cô hai nhà họ Liễu bọn họ, sau lại đổi hôn ước, đính ước với cô cả nhà họ Liễu là Liễu Ly Nhã.

Nghe nói bây giờ nhà họ Tư và nhà họ Liễu đều đang gấp gáp tìm cô hai Tư về đính hôn.

Thế này mấy người đều chạm mặt nhau, chỉ có thể nói một câu oan gia ngõ hẹp, giới nhà giàu thật loạn.

Vệ sĩ cẩn thận liếc nhìn Liễu tổng, thầm nghĩ cô hai nhà họ dù đang bệnh nhưng trước nay luôn là người đoan trang nhã nhặn, không gây chuyện khắp nơi, chắc không đến nỗi gây ra rắc rối gì.

Hơn nữa trợ lý Chu bảo hắn cái gì không nên nói thì đừng nói, chuyện không dám hỏi cũng đừng hỏi.

Bệnh của cô chủ nhà họ, tuyệt đối không thể để người ngoài biết.

Cho nên, hắn vẫn nên khuyên vài câu, em gái lại dây dưa với Alpha của chị gái, thế nào cũng không phải chuyện tốt đẹp.

"Cô chủ, Liễu tổng, ngài xem hỗn loạn thế này, giá tiền đưa ra ngày càng cao, không ra thể thống gì."

Ánh mắt người con gái lưu chuyển, đôi chân thon dài lười biếng bắt chéo, "Đúng là không ra thể thống gì, ra giá không sảng khoái chút nào."

"Liễu tổng," Vệ sĩ áo đen không nghe rõ lời Liễu tổng lắm, chỉ tiếp tục khuyên giải, "Nếu cô ấy là hoa đã có chủ, vậy thì..."

"Vậy thì càng thú vị."

Vệ sĩ áo đen ngẩng đầu, hai mắt trợn trừng: "???"

Hắn quả thực không dám tin vào tai mình, chỗ nào thú vị chứ.

Toàn là mấy sở thích quái đản của nhà giàu, hoa nhà không thơm bằng hoa dại sao?

Kết quả, khoảnh khắc tiếp theo hắn gần như không còn sức để kinh ngạc nữa.

"Tôi ra giá một trăm triệu." Liễu tổng cầm lấy chiếc khăn ấm lau tay bên cạnh, lơ đãng lau những ngón tay thon dài trắng nõn.

Giọng Omega trong trẻo, tựa như nước suối róc rách, như tiếng ngọc đá chạm nhau, lại khiến phòng VIP ồn ào náo động tức khắc yên tĩnh lại.

Tất cả mọi người đều tưởng mình nghe nhầm, câu lạc bộ đua ngựa này không thiếu phú hào, ngày thường không ít các loại giao dịch, nhưng người tùy tiện bỏ ra một trăm triệu thì lại cực kỳ hiếm thấy.

Sau sự tĩnh lặng như chết, một cô chiêu nhà giàu lên tiếng cười nói:

"Một trăm triệu, cô không bị bệnh đấy chứ?"

"Cô có tiền không có chỗ tiêu à?"

"Cô thật sự có một trăm triệu không? Đừng có là séc khống nhé."

Bỏ tiền ra chơi Alpha không có gì, nhưng bỏ ra nhiều như vậy thì chắc chắn có vấn đề, chẳng phải là kẻ ngu lắm tiền sao.

Vệ sĩ áo đen lau mồ hôi lạnh trên trán, thầm nghĩ quả thật không nói sai, cô chủ nhà hắn đúng là hơi bệnh.

Bên kia, Liễu Ly Nhã vốn tưởng năm triệu là có thể trấn áp được đám người này, không ngờ nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, kẻ ngốc nào lại bỏ ra một trăm triệu để mua Alpha chứ.

Đây là màn kịch vung tiền vì hồng nhan gì vậy.

Liễu Ly Nhã tuy không thiếu tiền, nhưng lập tức bỏ ra cả trăm triệu thì vẫn rất khó khăn.

Chủ yếu là chuyện này liên quan đến Tư Cảnh Ngọc, nàng ta muốn mặc kệ cũng không có cách nào.

Đó là Alpha có độ xứng đôi với nàng ta tới 92% đấy, bọn họ kết hợp với nhau là chuyện thiên kinh địa nghĩa, hơn nữa tỷ lệ sinh ra đứa con có cấp bậc pheromone là S cực cao.

Có con cấp S, sau này gia sản nhà họ Liễu, công ty muốn kế thừa chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay sao.

"Một trăm triệu, nhiều lắm sao?" Người con gái lười biếng chớp mắt, xoa xoa đầu mày, "Phản ứng của bọn họ sao lớn thế."

"Không nhiều, đó chỉ là tiền tiêu vặt của ngài thôi." Vệ sĩ cúi người thấp giọng trả lời, thầm nghĩ tuy không nhiều nhưng ngài đây là đang giành Alpha với chị gái mình, bị phát hiện thì biết làm sao, làm sao ăn nói với nhà họ Liễu.

Cho dù cô chủ nhà họ làm theo ý mình, nhưng chung quy cũng là chuyện phiền phức.

"Cậu cho người đi mở một tài khoản mới ngay bây giờ, gửi một trăm triệu này vào," Liễu tổng nhìn ánh nắng rực rỡ trên trường đua ngựa, "Lát nữa đưa cho cô ấy."

"Liễu tổng, ngài thật sự muốn đưa cho cô ấy à." Vệ sĩ đổ mồ hôi đầy đầu, tuy đây chỉ là tiền lẻ, nhưng lấy tiền bao nuôi Alpha của chị gái mình là sự khiêu khích công khai đó.

"Ừm, đưa tiền chắc có thể khiến cô ấy vui vẻ nhỉ," Liễu tổng nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, lại lẩm bẩm nói, "Dù có lẽ vẫn chưa đủ lắm."

Trường đua ngựa, Tư Cảnh Ngọc vừa về nhì, nhận được ba mươi ngàn tiền thưởng, dứt khoát xuống ngựa, trán rịn một lớp mồ hôi mỏng, cô lười biếng nhác, xinh đẹp một cách tùy tiện lại suy sụp lạnh lùng.

Lúc này, cô còn chưa biết mình đã bị Liễu tổng dùng cái giá trên trời "một trăm triệu tệ" mua về.

Thật ra trường đua ngựa này chơi trò anh tình tôi nguyện, bên này ra giá đấu giá trước, bên kia Alpha bị đấu giá có đồng ý "cùng qua đêm xuân" hay không vẫn là ẩn số.

Được người phục vụ dẫn đến phòng VIP, Tư Cảnh Ngọc vẫn đang suy nghĩ làm sao để tác hợp cho Triệu Ngưng Tịch và Liễu Phạm thì đối mặt ngay với Triệu Ngưng Tịch có vẻ ngoài nho nhã dịu dàng.

Alpha nhíu mày nhìn về phía Tư Cảnh Ngọc, mở miệng nói: "Nhà cô phá sản, cô cũng không đến nỗi phải lưu lạc tới mức đi đua ngựa chứ."

Cô ta biết những quy tắc ngầm, những giao dịch ẩn khuất quanh co ở đây.

Tư Cảnh Ngọc nhún vai, hàng mi dài rũ xuống bóng râm đều đặn, Triệu Ngưng Tịch là nhân vật chính của cuốn sách này thì đương nhiên không thiếu tiền, cô là pháo thí A cặn bã, túi sắp còn sạch hơn mặt rồi.

"Cô gần đây có liên lạc với Liễu Phạm không?"

"Liên quan gì đến cô," Triệu Ngưng Tịch cùng Tư Cảnh Ngọc sánh vai lên lầu, vẻ mặt hồ nghi, "Tôi gần đây rất bận."

Ngày thường, Tư Cảnh Ngọc đối với tình cảm của người khác đều hoàn toàn làm lơ, nhưng gần đây Liễu Phạm ngày càng quá đáng, "quấy rối" mình thật sự quá mức.

Cô không thể không dùng một số thủ đoạn.

"Cô có biết theo đuổi Omega không, ví dụ như nếu nàng ấy thích chó, cô nên dắt chó đến lượn lờ bên cạnh nàng ấy nhiều hơn, tạo sự hiện diện."

"Cái gì?" Triệu Ngưng Tịch không dám tin vào tai mình, "Tư Cảnh Ngọc, cô không sốt đấy chứ, nói năng linh tinh gì vậy, với lại tôi không cần cô chỉ bảo."

"Tôi bảo cô đi quấn lấy Liễu Phạm, các cô không phải là một đôi trời sinh sao."

Nghe vậy, mặt Triệu Ngưng Tịch đầy khó hiểu, Tư Cảnh Ngọc trước kia là một kẻ cặn bã, bây giờ lại lãnh cảm, sao còn mặt dày dạy mình cách theo đuổi Omega.

"Tư Cảnh Ngọc, cô rốt cuộc muốn làm gì? Tôi và Liễu Phạm quen nhau từ nhỏ, quan hệ rất tốt, tôi rất hiểu nàng ấy."

Tư Cảnh Ngọc lắc đầu, Triệu Ngưng Tịch hiểu cái quỷ.

Quen từ nhỏ... Cô đột nhiên nghĩ đến Liễu Phạm lớn lên mới được đưa về nhà họ Liễu, lúc không ở nhà họ Liễu, Liễu Phạm đã sống cuộc sống như thế nào?

"Liễu Phạm không phải mười tám tuổi mới được tìm về nhà họ Liễu sao?"

Nghe câu này, tâm trạng Triệu Ngưng Tịch sa sút hẳn, “Tôi chỉ biết Liễu Phạm từng sống ở bên ngoài rất lâu, sống thế nào, nàng ấy chưa từng nói.”

Nhưng một đứa trẻ ở bên ngoài thì có thể có cuộc sống tốt đẹp gì chứ?

"Vậy thật ra các cô cũng không thân lắm nhỉ?" Tư Cảnh Ngọc dùng giọng điệu vô cùng lo lắng hỏi Triệu Ngưng Tịch, "Lần trước cô nói muốn tặng hoa cho Liễu Phạm đã tặng chưa?"

Vừa nhắc đến chuyện tặng hoa, Triệu Ngưng Tịch liền tức giận. Cô ta chạy đi tìm Liễu Phạm, kết quả mười mấy ngày liên tiếp không hề gặp được người, ngược lại nghe nói Tư Cảnh Ngọc luôn ở cùng Liễu Phạm.

"Tư Cảnh Ngọc, tôi nhấn mạnh lại lần nữa, chuyện của tôi và Liễu Phạm không liên quan đến cô. Chuyện của Alpha cấp S chúng tôi, cô bớt hỏi thăm đi."

Tư Cảnh Ngọc lắc đầu, thở dài nhìn Triệu Ngưng Tịch, bộ dạng hận sắt không thành thép.

Triệu Ngưng Tịch vừa nhìn thấy ánh mắt này thì càng thêm tức không chịu nổi, kết quả điện thoại đột nhiên reo lên, trong điện thoại truyền đến một giọng nói ngọt ngào đáng yêu hoạt bát.

"Chị Ngưng Tịch, khi nào chị lại đến chơi với Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi nhớ chị lắm, muốn cùng chị đi cắm trại."

Triệu Ngưng Tịch lộ vẻ lúng túng, che miệng nói nhỏ: "Để mấy hôm nữa đi, bên này tôi đang bận."

Trong nguyên tác, Alpha nhân vật chính Triệu Ngưng Tịch hình như cũng rất được yêu thích. Tư Cảnh Ngọc không chút để tâm đi về phía trước, cánh cửa tầng ba mở ra, Omega đi tới mặt lộ vẻ tức giận, vẻ mặt khó chịu nói:

"Cảnh Ngọc, em quên giữa chị và em vẫn còn hôn ước sao, vậy mà còn dám đến đây lêu lổng."

Đau đầu, vô cùng đau đầu.

Tư Cảnh Ngọc nhìn Liễu Ly Nhã đang nổi giận đùng đùng trước mặt, trong lòng thở dài, một Liễu Phạm cô còn giải quyết không xong, lại thêm một Liễu Ly Nhã.

"Chị nên biết rõ, tôi bị lãnh cảm, sẽ không thích bất kỳ ai, cũng sẽ không phát sinh bất kỳ quan hệ nào với bất kỳ ai."

"Thật sao?" Liễu Ly Nhã nửa tin nửa ngờ nhìn Tư Cảnh Ngọc, quả thực Tư Cảnh Ngọc bây giờ thay đổi rất nhiều, trông cấm dục bạc tình cứ như đi tu vậy, "Em thật sự không có bất kỳ quan hệ nào với người khác? Vậy sao có người chịu chi một trăm triệu vì em?"

"Đúng vậy," Giọng Tư Cảnh Ngọc không nghe ra cảm xúc, "Cho nên, hôn ước của tôi và chị cũng nhất định sẽ hủy bỏ..."

Liễu Ly Nhã không quan tâm Tư Cảnh Ngọc nói gì, cười duyên dáng định tiến đến khoác tay Tư Cảnh Ngọc, "Cảnh Ngọc, chúng ta chắc chắn sẽ kết hôn, độ xứng đôi có một không hai, chúng ta là trời sinh một cặp."

Cách tấm rèm, có thể lờ mờ nhìn thấy bóng dáng Liễu Ly Nhã và Tư Cảnh Ngọc, vệ sĩ áo đen vô cùng cẩn thận quan sát Liễu tổng, chỉ sợ vị tiểu tổ tông này không cẩn thận lại chạy ra ngoài làm lớn chuyện.

"Liễu tổng, Alpha có đầy, không có gì đáng tranh giành." Nhất là lại còn là của chị gái ngài.

"Alpha quả thực có đầy."

"Hơn nữa cô hai Tư chẳng có gì đặc biệt, cũng chỉ xinh đẹp hơn chút," Lại còn tỏ vẻ không thèm để ý đến ngài, vệ sĩ nén lại lời trong lòng không nói ra, "Chẳng có gì tốt cả, ngài nghĩ thế này đi, cóc ba chân khó tìm, chứ Alpha hai chân thì đầy rẫy."

Mi mắt Liễu tổng cụp xuống, đôi tay như ngọc mân mê chén trà, "Nhưng tôi cứ thích giành đó."

Vệ sĩ còn chưa kịp phản ứng Liễu tổng nói gì, chỉ thấy đôi môi đỏ của người con gái khẽ nhếch lên, lao ra như gió lốc, xông vào lòng Tư Cảnh Ngọc, hương hoa hải đường từng cơn khiến người ta say mê không dứt.

"Sao giờ em mới về, tôi và bảo bảo đã đợi em rất lâu rồi."

Giọng nói mềm mại nũng nịu của người con gái vang vọng bên tai Tư Cảnh Ngọc, Tư Cảnh Ngọc ôm lấy Omega theo phản xạ, chỉ thấy một đôi mắt long lanh mờ mịt nhuốm màu hồng ủy khuất, sau đó lại vùi vào lòng mình.

"Bảo bảo?" Tư Cảnh Ngọc lặp lại lời của Liễu tổng theo phản xạ, trong mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc.

"Đúng vậy, bảo bảo của em và tôi," Liễu tổng nép vào hõm cổ Tư Cảnh Ngọc, giọng đầy oán trách kéo tay Tư Cảnh Ngọc đặt lên bụng dưới của mình, "Ở ngay đây, vừa tròn ba tháng."

"Bảo bảo?" Liễu Ly Nhã kinh hãi, trực tiếp chất vấn, "Cảnh Ngọc, em có con với người khác rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store