Bh Edit Vo Em La Gau Truc Nho Kien Tuy
Sau khi đỗ xe trong gara, Diệp Thanh Vũ dẫn chị sếp xinh đẹp đến siêu thị mua một vài đồ dùng cá nhân.Bàn chải đánh răng, cốc đánh răng, khăn mặt, đồ lót dùng một lần...Còn có cả trái cây mà Bùi Tiểu Gấu Trúc thích ăn.Nàng đã chuẩn bị tâm lý để chăm sóc bé gấu trúc nhỏ mấy ngày, nhưng không ngờ Bùi Tiểu Gấu Trúc lại nghiêm túc đến chăm sóc nàng.Bởi vì vừa về đến nhà, Bùi Tiểu Gấu Trúc liền nói:"Diệp Thanh Vũ, em đi tắm trước đi, sau đó để chị liếm liếm cho em."Diệp Thanh Vũ toàn thân chấn động 👁️👄👁️.Nàng dựa vào tường, bối rối vài giây mới phản ứng được rằng bé gấu trúc nhỏ này đang nói đến chuyện liếm vết thương cho nàng."..." Diệp Thanh Vũ đỏ ửng vành tai, lúng túng nói: "Bùi tổng, vết thương thông thường không cần xử lý kiểu đó đâu."Bùi Tiểu Gấu Trúc ngẩng cao cằm, tự hào nói: "Vết thương trước đây của chị đều tự liếm lành, bây giờ trên người một vết sẹo cũng không có.""Trước đây bị thương nhiều lắm sao?" Diệp Thanh Vũ chú ý đến điểm quan trọng.Bùi Tiểu Gấu Trúc quen thuộc đổi dép lông đi trong nhà, thong thả bước vào, trả lời với vẻ không mấy để tâm:"Động vật nhỏ đi ra ngoài, sao mà không bị thương được."Diệp Thanh Vũ thoáng trầm mặc.Nàng thu dọn đồ vừa mua xong rồi chuẩn bị đồ dùng cá nhân cho bé gấu nhỏ.Sau đó dẫn cô đến phòng ngủ và nhà tắm: "Nhà có hai phòng tắm, chị dùng phòng này đi, em ra ngoài dùng phòng kia. Bồn tắm có thể dùng ngay, em đã khử trùng rồi."Bùi Tiểu Gấu Trúc chớp mắt, ánh đào lấp lánh: "Diệp Thanh Vũ, em có tự tắm được không? Có cần chị giúp không?"Vừa nói, ánh mắt cô theo bản năng liếc xuống cổ áo của người đối diện.Nhìn thấy chiếc cổ thanh tú và xương quai xanh trắng nõn tinh tế, không hiểu sao đầu lưỡi cô lại ngứa ngáy, không kìm được mà liếm môi.Ánh mắt bé thú nhỏ thẳng thắn, không chút che giấu, lại thuần khiết đến kỳ lạ.Diệp Thanh Vũ hít thở không thông, tối nay nàng đã bị kích thích liên tục, có chút không chịu nổi.Nàng vội vàng nói một câu "Không cần đâu chị" rồi rời đi.Bùi Tiểu Gấu Trúc vô tội nhìn theo bóng lưng nàng rời đi trong hoảng loạn.Sau đó mới cúi đầu nhìn tay mình, trắng trẻo mềm mại.Diệp Thanh Vũ sợ cô tắm không sạch sao?Không khỏi cau mày.Lần tới, nhất định phải tìm cơ hội chứng minh sự lợi hại của gấu trúc nhỏ cho loài người thấy.Diệp Thanh Vũ tránh vết thương, nhanh chóng tắm rửa và sấy tóc.Nàng vừa thu dọn xong xuôi thì Bùi Tiểu Gấu Trúc mới lững thững bước ra khỏi phòng tắm.Hiển nhiên bé gấu trúc vừa mới ngâm mình thoải mái, làn da lộ ra dưới lớp đồ ngủ ửng hồng vì hơi nước, cả người thơm ngào ngạt.---- Là mùi hương thanh mát thường ngày trên người Diệp Thanh Vũ."Bùi tổng, lại đây em sấy tóc cho."Diệp Thanh Vũ cầm máy sấy đã cắm điện, chỉ vào chiếc ghế trước mặt.Bùi Tiểu Gấu Trúc do dự: "Em không đau tay sao? Để chị tự làm được mà."Diệp Thanh Vũ cúi nhìn vết thương trên tay, vốn chẳng cần xử lý cũng sẽ tự lành.Nàng hoàn toàn có thể nói thẳng rằng khả năng hồi phục của mình rất mạnh, không cần lo lắng gì.Nhưng ngập ngừng vài giây, nàng chỉ nói: "Không sao mà."Trong lòng hơi ngượng ngùng.Hành thiện suốt hơn hai mươi năm, không ngờ lại bắt đầu lừa dối một bé gấu nhỏ.Thấy nàng kiên quyết, Bùi Tiểu Gấu Trúc cuối cùng cũng ngồi xuống ghế, tận hưởng dịch vụ chu đáo.Những ngón tay mềm mại luồn qua mái tóc cô, làn gió ấm áp mang theo hơi ẩm.Bùi Nhung khép mắt, tựa đầu thư giãn, hoàn toàn tin tưởng và thả lỏng trước bé người của mình, không chú ý đến cổ áo đồ ngủ hé lộ ra bao nhiêu phong cảnh.Ban đầu Diệp Thanh Vũ chỉ chuyên tâm sấy tóc cho chị sếp xinh đẹp.Nhưng khi cúi xuống, ánh mắt nàng vô tình thoáng thấy đường cong trắng nõn đầy đặn thi thoảng thấp thoáng, kèm theo hai điểm đỏ ửng nhè nhẹ rung động.Quá mức thu hút, nàng nhất thời không phản ứng kịp, tò mò nhìn thêm một chút."!"Giây tiếp theo, cánh tay nàng đột nhiên mất lực, trong lúc nuốt nước bọt còn không cẩn thận bị sặc.Diệp Thanh Vũ vội tắt máy sấy, đặt sang một bên.Nàng cúi người, che miệng ho khan dữ dội, đôi tai đỏ như nhỏ máu.Bùi Tiểu Gấu Trúc ngơ ngác mở mắt.Cô thấy Diệp Thanh Vũ như bị máy sấy tấn công, dáng vẻ đáng thương.Lập tức đứng dậy, vỗ lưng giúp nàng thuận khí: "Em không sao chứ?"Diệp Thanh Vũ lắc đầu, cố ý xoay người né tránh sự chăm sóc của cô: "Bị, bị sặc nước bọt thôi, em đi uống cốc nước đây.""Bùi tổng, hay là chị tự sấy nốt tóc đi, kẻo lại cảm lạnh."Bùi Tiểu Gấu Trúc hơi lo lắng nhìn theo bóng lưng nàng, còn nghe thấy tiếng ho khẽ từ trong bếp.Diệp Thanh Vũ đúng là vuốt phải bị thương nên làm gì cũng bất tiện, ngay cả sấy tóc cho cô cũng thành ra yếu ớt như vậy.
Chậc, trông đáng thương chưa kìa.
Đúng là quá dính Bùi Tiểu Gấu Trúc.
Bùi Tiểu Gấu Trúc cảm thấy vui thích, nghĩ nên thưởng cho bé người ngoan ngoãn của mình chút gì đó.
Khi đang vắt óc nghĩ cách, cô chợt nhớ lại tối qua ở cửa hàng phụ kiện, Diệp Thanh Vũ từng nói muốn mua móc khóa lông thú...Nín thở đợi mười mấy giây, nhưng mãi không thấy chị sếp lông nhung nói ra mấy câu như là "Tay em đã khỏi, nhưng chị vẫn sẽ ở lại vài ngày nữa".Ánh mắt Diệp Thanh Vũ thoáng trầm xuống, nàng xoay người bước ra cửa."Đồ ăn sáng đã làm xong rồi, chị rửa mặt trước đi----"Lời nói bỗng nhiên ngưng bặt.Nàng cảm giác eo mình nặng trĩu, dường như bị một con thú nhỏ bám lên.Quay đầu lại, nàng nhìn thấy gấu trúc nhỏ đang ôm lấy lưng áo ngủ của mình, cái đầu xù tròn trịa đáng yêu ló ra, cái đuôi to phía sau vẫy vẫy kiêu ngạo.Mỗi bước đi của Diệp Thanh Vũ, cả người cô cứ lắc lư như một món phụ kiện lông mềm gắn trên lưng quần.Nhìn thấy ánh mắt của nàng, Bùi Tiểu Gấu Trúc nghiêng đầu đầy kiêu ngạo, nói:"Tặng em móc khóa gấu trúc nhỏ nè, từ nay đi làm và tan tầm nhớ đeo lên nghen!"°° vote đi bé °°
Việc nặng lương cao, sáng vác trái dưa hấu đi làm, chiều vác về 🤗🤗🤗.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store