ZingTruyen.Store

Bh Dn Hp Hogwarts Thien Tai Ma Duoc


Đương các nàng bước nhanh đi

xuống nghiêng mặt cỏ, hướng nơi sân đối diện một chỗ bình thản mặt cỏ đi đến khi, hai mươi đem phi thiên cái chổi chỉnh chỉnh tề tề mà bài đặt ở trên mặt đất.

Siri thật cẩn thận nhìn quét mỗi một phen sau, thở dài, "Này thật sự không có vấn đề sao?" Nàng ngẩng đầu hỏi, "Ta như thế nào cảm thấy nhà ta lấy tới nhóm lửa đều so chúng nó hảo?"

"Nhà ngươi nhóm lửa là dùng cái chổi?" Pansy hỏi lại.

"Đúng vậy, nhưng đều là chổi bình thường. Ta và gia tinh trong nhà đều sử dụng chổi không vấn đề gì xảy ra, đến phiên mẹ nuôi ta dùng đều là có chuyện, nó thường là bốc cháy. Thật là không hiểu nổi." Siri thầm than.

Giáo sư Hooch từ xa đi lại gần, bà có đôi mắt màu vàng giống như chim ưng, mái tóc màu trắng hoặc bạc, ngắn như tóc con trai.


Hai cái học viện học sinh thực tự giác mà trạm thành hai bài, hung tợn nhìn chằm chằm đối phương, không biết người còn tưởng rằng bọn họ tính toán tiến hành quyết đấu.

"Hảo, các ngươi đại gia còn chờ cái gì." Bọn họ giáo sư, một cái có một đầu ngắn ngủn hôi phát, hai chỉ giống diều hâu liếc mắt một cái màu vàng đôi mắt Hooch phu nhân thần sắc vội vàng đã đi tới, lạnh giọng nói: "Mỗi người đều đứng ở một phen phi thiên cái chổi bên cạnh. Mau, nắm chặt thời gian."

Bọn học sinh ngoan ngoãn làm theo.

"Vươn tay phải, đặt ở cái chổi đem phía trên," Hooch phu nhân ở phía trước hô, "Sau đó nói, ' lên! '"

"Lên!" Mỗi người đều hô.

Siri tâm tính bỗng chuyển biến mệt mỏi, chỉ giơ tay ở phía trên, trong đầu suy nghĩ trăm cách đem cây chổi này đi mổ xẻ nghiên cứu. Cây chổi dường như có linh tính, sợ hãi đến mức bay thẳng vào lòng bàn tay Siri. Cảm nhận được, lòng bàn tay nhẹ đau, liền tỉnh mộng. Bất giác, có một chút tiếc nuối, miệng lầm bầm không rõ cái gì, chỉ biết cây chổi tự dưng run lên sợ hãi.

Bị Pansy cùng Draco phát giác, Pansy hỏi, "Ngươi làm sao được?"

Siri nhún vai, "Ta không biết a!" vẻ mặt vô tội.

Bị vài người nghe được, họ nghĩ như thế nào Siri cũng không phải con sâu trong bụng của họ.

Chờ sở hữu học sinh cái chổi đều lên sau, Hooch phu nhân hướng bọn họ làm mẫu như thế nào cưỡi lên cái chổi mà không từ đầu thượng trượt xuống dưới. Nàng ở trong đội ngũ đi tới đi lui, cho bọn hắn sửa đúng tay nắm pháp.

"Hảo, ta một thổi huýt sáo, các ngươi liền hai chân vừa giẫm, rời đi mặt đất, phải dùng lực đặng." Hooch phu nhân nói, "Đem cái chổi cầm chắc, bay lên mấy thước Anh, sau đó thân thể hơi khom, vuông góc trở xuống mặt đất. Nghe ta huýt sáo, tam, nhị..."

Nhưng mà, Neville quá khẩn trương, sợ bị lưu tại trên mặt đất, vì thế hắn không đợi cái còi đụng tới Hooch phu nhân môi, liền dùng sức vừa giẫm, bay đi lên.

"Trở về, hài tử!" Hooch phu nhân hô, chính là Neville lập tức đi lên trên, tựa như nút bình từ cái chai phun ra tới giống nhau, mười hai thước Anh, hai mươi thước Anh.

Siri thấy hắn hoảng sợ, trắng bệch mặt nhìn phía dưới bay nhanh đi xa mặt đất, thấy hắn giương miệng rộng thở dốc, từ cái chổi đem một bên trượt xuống dưới. Liền Siri cũng không chờ nổi nữa, mà bay lên trên cao, vừa lúc đỡ được hắn lên trên cán chổi của mình.

Thể lực của Siri cũng không cao, nhưng cũng không phải dùng một tay đỡ lấy người, Siri bay chậm dần hạ xuống bên dưới mặt đất. Liền giáo sư Hooch chạy ra xem xét Neville một phen, lại nhìn sang Siri khen gợi, "Tốt lắm trò Potter, nhà Slytherin nhận được mười điểm." Nhìn Neville trên người cũng không có vết thương nào.

Nhưng bà lại nói, "Hảo, hài tử, không có việc gì, ngươi đứng lên đi."

Bà xoay qua người đối lớp học mặt khác đồng học nói, "Ta đưa đứa nhỏ này đi bệnh viện, các ngươi ai đều không được nhúc nhích! Đem phi thiên cái chổi thả lại chỗ cũ, nói cách khác, không đợi các ngươi tới kịp nói một câu ' Quidditch ', đã bị đuổi ra Hogwarts đại môn. Đi thôi, thân ái."

"Giáo sư, hay là để em đưa cậu ấy đi đi! Dù sao, chân của cậu ta vẫn có thể đi nha, giờ mà giáo sư đi. Đám thú dữ sẽ đánh nhau mất!" Siri hoàn toàn không một chút nào, coi hai nhà là nguời, liền một câu khiến hai nhà đưa Siri vào danh sách kẻ thù.

Neville trên mặt treo từng điều nước mắt, nhìn Siri "cảm ơn!"

"Hảo!" giáo sư Hooch nhìn lại hai nhà, suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy ổn, liền "Vậy nhờ trò đưa trò Neville đến bệnh xá!"

Siri gật đầu, không quên nhặt lên quả cầu trên mặt cỏ, mà Siri nhìn thấy nó từ trong túi cu cậu rơi xuống. Chỉ vì, có giáo sư tại Draco muốn đi cắn người cũng không có cơ hội nào.

"Đây là của ngươi đi!" Siri đưa qua.

"Đúng vậy, cảm ơn!" Neville nhỏ giọng nói.

Siri hơi nhíu lại mi, "Ngươi là con trai đi, nhút nhát còn hơn cả con gái như vậy có cảm thấy mất mặt không? Nếu không muốn bị người đem ra làm trò đùa, ngươi nên thay đổi đi." Nói là nói thế, nhưng muốn thay đổi tính cách của một người, liền là rất khó khăn.

"Ta cũng muốn như vậy, nhưng...ta nghĩ cái nón là sai rồi, ta không nên vào nhà Gryffindor, mà nên vào Hufflepuff mới đúng." Neville cúi đầu.

"Ngươi ngốc a, dù cho ta không biết vì lý do gì mà ngươi bị nón phân loại đưa vào nhà Gryffindor, nhưng nó đã xảy ra rồi đấy hay sao? Nếu như ngươi nói ngươi không hợp Gryffindor, vậy cố gắng thích ứng đi. Ta nghĩ, viện trưởng Snape cũng đang muốn đuổi ta đi đây." Siri cười khổ.

Neville hơi kinh ngạc, nhưng thấy Siri cũng không có ý muốn nói tiếp liền im lặng đi theo. Ném Neville lại trong bện thất, Siri cũng không muốn quay trở lại lớp học, mà là đi trở về nhà.

Đến khi gặp lại Pansy là buổi chiều, nghe được chuyện sau khi mình rời đi. Liền không than một câu, "Đúng là những con bò," thật là mệt mỏi, Siri cũng mặc kệ chỉ cần không nháo đến mình là được rồi.

"Ô hô, Siri ngươi không nên đi an ủi anh trai ngươi sao? Có khi giờ hắn đã bị đuổi ra khỏi trường rồi cũng nên." Draco cao ngạo.

"Mafoy, ngươi rảnh lắm đúng không? Rảnh như vậy, tối nay ta không ngại làm phiền ngươi xử lý nguyên liệu rồi," Siri cười, mỉm cười này làm người ở gần tránh né.

Mà Mafoy cũng bất giác nhớ ra chuyện gì, liền vội vàng nhanh chân rời đi. Siri cười lạnh, "Nói cái gì đâu, Harry mà bị đuổi ra khỏi trường học, ta sẽ đi bằng đầu."

Pansy lúc này, nghe cũng cảm thấy có lý liền cũng không muốn đổ dầu vào lửa, liền ngoan ngoãn ngồi yên ắng. Làm Siri không hiểu ra sao cả.

...

Đến năm giờ chiều, Siri cùng Draco đã đến phòng ma dược khóa, tiếng gõ cửa vừa vang lên liền bên trong không phát ra bất cứ tiếng gì, chỉ thấy cánh cửa mở ra. Siri đẩy cửa đi vào bên trong.

"Potter, ngươi đi qua xem vạt cho ta! Còn mi, Draco đi xử lý nguyên liệu đi, làm cho cẩn thận!" vừa tiến vào, giọng lạnh băng của giáo sư Snape vang lên.

Draco bất mãn, nhưng chỉ có thể cam chịu đi xử lý đám ốc sên.

Siri cũng không có trông chừng cái vạc nào, mà đi đến xử ra vật liệu tự mình xử lý, lại tự mình luyện chế.

"Potter, trò đang làm gi?" Snape cúi đầu xuống nhìn.

Siri không ngẩng đầu lên, vẫn tiếp tục xử lý này đó "Con có đơn hàng, một gia đình có đứa con nhỏ bị người sói làm bị thương, hỏi xin con có thứ thuốc gì có thể giúp cho con của họ không? Họ là người thường, nhưng con trai của họ là một phù thủy hết năm nay là có thể đến Hogwarts học rồi. Nếu là không có, thằng bé cũng chỉ có thể ở tại nhà mà thôi!"

"Ha, ngươi cho rằng mình thông minh lắm sao? Cả, giáo sư Snape còn ..." Draco muốn trêu chọc, lại bắt gặp đôi mắt của giáo sư Snape liền ngoan ngoãn ngồi xuống, không dám động.

TG: Animagus chưa xuất hiện...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store