ZingTruyen.Store

Bh Dn Conan Loi Nguyen Tu Than P4

Yuki không thể lơ là để bảo vệ cô nàng vừa mới gặp này được vì trên sàn chung cư xuất hiện những vết máu lạ, "Vẫn còn mới" Nàng đưa tay sờ thử, ánh mắt ngày càng cảnh giác, đoán được tên sát nhân chắc hẳn đang ở gần đây nhưng cũng không thể bỏ mặc Ran ở lại để đi tìm 2 vị FBI kia.

Động tĩnh của hai người họ chắc cũng đã bị tên sát nhân phát hiện, "Suỵt" Ra dấu hiệu để Ran im lặng, hối hận vì không đem theo súng nhưng họ vẫn phải bước lên tầng trên để tìm Shinichi, Ran phát hiện nàng đang rất căng thẳng nên bắt đầu hiểu mọi chuyển đang ở chiều hướng xấu.

Đột nhiên họ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập trên cầu thang, 1 người đàn ông, tóc dài và màu bạc, cầm súng phát hiện ra 2 người họ, Yuki vội vàng che chắn trước mặt Ran, "Mau chạy đi, đó là tên sát nhân hàng loạt đó!" Shinichi mặt hoảng hốt hét, cậu ta đã vô tình phát hiện tên sát nhân ở đây.

"Giờ thì biết ta là ai rồi đó cô bé, thật ra ta đã trốn trong này từ lâu lắm rồi cho đến khi thằng nhóc này vô tình tìm thấy ta, nếu có muốn đổ tội cho ai thì cứ đổ tội cho chúa trời vì đã đưa 3 đứa bây đến đây cho ta xử lý" Tên sát nhân cười nham hiểm, hắn dựa vào lan can cầu thang đã cũ kỹ đến lắp nòng giảm thanh, nguy hiểm đã cận kề thì não nàng cũng không biết nên làm gì.

Lan can đã mục của cầu thang cũ kỹ nên nàng phát hiện tên sát nhân có lẽ sắp ngã xuống nếu hắn cứ tiếp tục dựa vào đó, trước khi hắn kịp lắp xong nòng súng để xử lý 2 người họ thì như dự đoán lan can đã bị hư, Yuki còn chưa phản ứng đã thấy 1 bóng người phụt qua, Ran lao tới để giữ lấy tên sát nhân, "Ông đừng có cử động mạnh, đưa tay đây!"

"Trời ạ" Không biết vì sao lúc đó nàng cũng bị Ran cuốn theo, 1 tay níu lấy Ran tay còn lại nắm vào tên sát nhân để cứu hắn, "Đừng có buông tay, mau nắm lấy đi!" Yuki dùng sức nhấc người lên, tên sát nhân rất kinh ngạc nhưng nàng đâu thèm để ý mấy chuyện đó, "Ran!" Thêm vào đó Shinichi cũng chạy xuống giúp đỡ, tên sát nhân được kéo lên, tay nắm vào lan can rồi đu người nhảy lên an toàn.

"Tại sao, tại sao lại muốn cứu ta làm gì, ta hỏi tại sao!" Tên sát nhân nói, biết trước nếu như cứu hắn thì sẽ rơi vào tình thế này lần nữa nhưng nàng cứu người theo bản năng chứ không kịp suy nghĩ, "Có cần thiết phải có lý do hay không, thật sự tôi không biết vì sao ông lại giết người rồi bỏ trốn nhưng ông phải biết việc giúp 1 ai đó là 1 việc cần thiết trong cuộc sống mà, không phải hay sao" Shinichi đáp lời, cậu ta và nàng che chắn cho Ran ở phía sau, Yuki phát hiện từ lúc chạm vào người cô thì Ran đã bị sốt rồi, sau đó thì ngất xỉu nên được nàng đỡ lấy.

"Sao vậy Ran, cậu là người lúc nãy đúng không, cảm ơn cậu đã bảo vệ Ran" Nàng từ từ đỡ Ran trao lại cho Shinichi, "Đưa cậu ấy đến bệnh viện đi" Yuki nói, Shinichi gật đầu bế cô lên muốn rời đi, tên sát nhân lại vươn súng nhưng lần này nàng đã ngăn hắn chỉ bằng lời nói

"Tôi khuyên ông nên dừng lại đi, ông nên nhớ ông đang bị thương, không có nòng giảm thanh, một khi ông bóp còi thì cảnh sát cũng sẽ ập tới, lúc đó ông có chạy trốn được không thì tôi không biết" Ra tín hiệu để Shinichi rời đi, thấy cậu ta gật đầu cảm ơn nên nàng cũng yên tâm ở lại làm mồi nhử

"Cảnh sát đang bao vây trên con đường này, muốn thoát thì đi theo tôi" Nàng thông dong xuống cầu thang trước cặp mắt khó tin của tên sát nhân, "Một thám tử như ngươi mà muốn giúp ta sao, đừng có đùa" Nòng súng lại chỉa lên, "Biết tôi là thám tử luôn à, nhưng tôi sẽ không rút lời đâu, nếu muốn thì cứ chỉa súng vào tôi cho đến khi chúng ta lên xe"

Tên sát nhân có đi theo nàng hay không nàng cũng không quan tâm nữa, xe đậu cũng gần đây nên nàng lên xe xong cũng thấy tên sát nhân ngồi ở ghế phụ lái, súng chỉa vào đầu nàng, "Rồi rồi, trước tiên là đi băng bó cho ông cái đã, tôi sẽ chở ông đến nhà cũ của tôi, ở đó có 1 tầng hầm, tôi sẽ sơ cứu ở đó" Yuki nhấn ga chạy bình thường như không hề quan tâm tên sát nhân có thể nổ súng bất kỳ lúc nào

"Tại sao?" Hắn hỏi nàng, "Không biết nữa, ngẫu hứng thôi, tôi làm thám tử cũng không phải vì chính nghĩa hay gì hết mà chỉ muốn cuộc sống bớt tẻ nhạt thôi, với cả tôi cũng muốn coi sau khi 1 tên sát nhân sống dậy lương tâm sẽ như thế nào đó" Nghiêng đầu nàng cười đáp, "Giúp 1 tên sát nhân, ngươi cũng liều thật đó" Hắn buông xuống thả lòng người, tay kia đang ôm miệng vết thương do bị súng bắn.

Nhà cũ nằm ở ngoại ô New York, đưa sát nhân vào tầng hầm nàng lấy đồ sơ cứu cùng đồ nghề để khâu vết thương. Nói là tầng hầm nhưng ở đây cũng có sofa để nằm, "Ráng chịu đau đi, ở đây không có sẵn thuốc mê đâu, tôi chỉ có thể tiêm 1 chút thuốc tê thôi", "Ngươi muốn làm gì thì cứ làm" Hắn thở hổn hển, lấy tay che mặt, nàng cười nhạt tiến hành làm việc.

Ngạc nhiên là 1 tên đàn ông lại có vùng bụng thon gọn và đẹp đẽ như phụ nữ, cuộc tiểu phẩu diễn ra thuận lợi hơn nàng nghĩ mặc dù tên sát nhân đã mất khá nhiều máu, may mắn là chưa tổn hại nội tạng nên Yuki có thể gắp đạn ra dễ dàng và tiến hành khâu nhanh chóng, tay nghề khâu thì vẫn còn nghiệp dư lắm nên thành ra vết khâu trong rất xấu và có hình dáng lạ.

"Tranh thủ tối nay ông hãy chạy đi, vì sáng mai nếu còn ở đây tôi sẽ bắt ông giao cho cảnh sát" Băng bó xong thấy tên sát nhân đang nhìn nên nàng nói, "Ngươi sẽ phải hối hận thôi, vì đã cứu ta"

"Chắc vậy nhưng cứ coi như hôm nay có vị thần linh nào đó làm tôi cảm động nên đã cứu ông, từ giờ hãy sống cuộc đời lương thiện đi" Yuki cười nhạt nhìn hắn, tay vớ chìa khoá xe chuẩn bị rời đi, "Chờ đã, ngươi không muốn biết ta là ai hay sao, ngươi chắc đã phát hiện rồi mà, cơ thể ta khác với khuôn mặt"

"À, chuyện ông là nữ đó hả, tôi không có hứng thú muốn biết và cũng không nói cho cảnh sát đâu, nên cứ dùng thân phận khác của ông mà hoàn lương đi, đừng để tôi gặp ông trong thân phận khác trong tư thế đối địch nữa, lần tới sẽ không khoan nhượng như vậy đâu, tạm biệt" Vừa đi vừa vẫy tay nàng nói, chuyện sau ngày hôm đó báo chí và truyền thông đưa tin cảnh sát đã bắt được tên sát nhân và tên đó đã tự tử, chỉ có nàng biết tên sát nhân đó đã thoát đi lớp mặt nạ của mình và sống dưới thân phận khác.

Sau vụ án này Yuki được FBI đặc cách mời gia nhập và được huấn luyện trong 1 năm để làm nhiệm vụ mật, nàng không được phép để lộ thân phận với bất kỳ ai và được gửi sang Nhật để làm nhiệm vụ như hiện tại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store