Ben Nhau Den Cuoi Doi Detective Conan Fanfiction
Hi các cậu, lâu lắm mới gặp, truyện của tớ sắp mọc nấm mốc tới nơi rồi.Và, tình hình là, do chap này cách chap trước một khoảng thời gian khá lâu (do Iris lười nhây) nên có chi tiết nào các cậu bỡ ngỡ không hiểu thì cứ bình luận, tớ sẽ lội lại những chap trước để chỉ cho cậu lí do, không phải lo :DAnd now, enjoy my story!!! :3
***
***
Cô đã kịp, cậu cũng tới nơi.Vội lao ra khỏi cáng, Hotaru dùng hết sức còn lại dùng tay phải đẩy thật mạnh vào chân trái Shiho, làm cô mất đà ngã ngửa. Đúng lúc đó, Shinichi vươn người ra khỏi cáng, dùng bàn tay gãy hai ngón hất văng khẩu súng.Hotaru ngã lộn cổ xuống sàn, Shinichi vì vươn quá đà cũng trượt rơi xuống, cả hai nằm sấp, hoàn toàn kiệt sức, kiệt sức thực sự.Shiho ngã ngửa, trên mặt không dấu nổi vẻ sửng sốt. Khẩu súng bay ra khỏi lan can, rơi tự do.Tất cả mọi người cũng đờ vì người bất ngờ, không khí đóng băng trong một khắc.Không gian tĩnh mịch nặng nề vang tiếng tự nói tự giễu của Shiho:- Haha... Làm gì vậy... Tôi còn gì nữa đâu... để mà sống...Tiếng cô khản đục, nước mắt thấm ướt mái tóc.Shinichi thở gấp gáp khó nhọc, cất tiếng mà cả người cứ không ngừng run rẩy:- Đừng chết... vì người yêu quý... Làm ơn... hãy sống... vì họ...Lời vừa dứt, Shinichi xuôi tay, bất tỉnh, đôi mày vẫn còn chau đầy lo lắng và đau đớn.Shiho im lặng, môi mím chặt.Mọi người sực tỉnh, đội y tế vội vàng đưa Shinichi và Hotaru lên cáng. Nhưng Hotaru cố rướn cổ về phía Shiho, gắng nói sao cho cô nghe thấy:- "Sống"... Đó chắc chắn... là lời mẹ cậu... dành cho cậu... trước lúc ra đi... Vì vậy làm ơn...Nói đến đây, Hotaru ngất lịm đi, đội y tế vội vã đưa cô lên cáng ngay.Lúc này, Shiho bật ra những tiếng thổn thức. Cô không thể mạnh mẽ hơn được nữa. Lời của Hotaru đã chạm đúng đến nơi yếu đuối nhất của trái tim cô.Còn Atsushi, hắn chứng kiến cảnh Hotaru và Shinichi cứu con gái mình, thì bao nhiêu hận thù chợt tan biến như sương mù dưới ánh dương. Thật kì lạ, nhưng cũng thật nhẹ lòng. Giờ đây, nơi con ngươi kia, sóng dịu dàng và bình lặng đến lạ thường. Hắn mỉm cười đầy nuối tiếc, nhìn con gái - liệu có phải lần cuối - hai tay nặng còng, rồi cánh cửa máy bay trực thăng đóng lại sau lưng hắn.Mưa.Mưa tuyết, giăng khắp bốn phương trời, lạnh lẽo.Trời buốt, lòng cũng buốt.Nhưng, dường như, phía chân trời đục ngầu kia đang hửng sáng...▲▼▲
Đọc xong cái chap dài thế này, các cậu cảm nghĩ thế nào, có chán hay có suy nghĩ gì không, bình luận để tớ biết và sửa nha :3Đầu năm, quà Tết sẽ nhiều hơn mọi khi nhaaa. Từ giờ Iris sẽ tặng tổng hợp ảnh, tất nhiên sẽ liên quan đến Detctive Conan :DBạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store