Because Of You
Linh tay cầm ly nước, run bần bận khi nghe thấy anh nói, từng từ từng câu rõ một một. Cô bực mình, tiến tới đặt ly nước xuống bàn giận dữ."Rõ rồi nhé." Linh khéo cậu đứng dậy, "Rõ ràng linh cảm của tôi không sai. Cậu luôn miệng nói rằng giữa hai người không có gì.""Cô nghe tôi nói đã" Chinh chuyển sang cô, khuôn mặt đang tức giận tím tái. "Những gì cô vừa nghe chỉ là một phần nhỏ của câu chuyện . . .""Phần nhỏ?" Linh khoanh tay, bật cười. "Mới một phần nhỏ mà tôi đã thấy anh ta nói yêu cậu đến phát điên, vậy phần lớn thì sẽ là cái gì?"Linh tiến về phía ghế của mình, xách túi lên. Cảm giác mình giống một trò đùa, vừa bực mình vừa tủi thân. "Cậu chính là người phá hỏng mọi thứ. Cậu dụ dỗ Dũng, nếu không có cậu, chúng tôi đã khác."Chinh thở dài, một bên là anh, một bên là cô. Cậu chẳng làm gì sai mà giờ lại như đang đi lạc giữa hai hàng đạn. Chinh nắm chặt tay, nếu không phải Linh là phụ nữ, cậu đã táng cho cô một cái vào miệng."Cô đủ rồi đấy." Dũng nắm chặt cổ tay khi thấy Linh định bỏ đi. "Lỗi chẳng do tôi, chẳng tại cậu ấy. Mà là ở cô."Tiếng xì xào bắt đầu nổi lên, vài người tiến lại gần nhìn ba người đang đôi co. Chỉ có Chinh là thấy ái ngại khi vài cái điện thoại bắt đầu được giơ lên quay phim chụp hình."Lỗi là ở tôi? Anh thì lúc nào cũng nói tốt cho cậu ta, còn tôi thì sao? Đã một lần anh nghĩ cho tôi chưa?""Tôi và cô đâu có quan hệ gì. Tôi cũng nhắc cô lần cuối. Hãy tìm người khác đi, tìm một người để cô được đóng vai chính huy hoàng chứ không phải mờ nhạt trong cái vai phụ ở đây."Linh kiên quyết rút tay rồi tát mạnh một cái lên má anh. Chẳng nói thêm lời nào, cô quay lưng bỏ đi. Mọi người trong quán sững sờ im lặng, đa phần đều thấy bất ngờ, có vài người nhắc khéo bạn mình quay lại chỗ ngồi. Dũng bóp trán, thở dài."Cậu có quá đang với cô ấy quá không?""Quá đáng? Vậy hai người có đang quá đáng với tôi không?"***Miệng thở hồng hộc, căn phòng đang bật điều hoà nhưng lưng cậu cũng ướt nhẹp. Chinh ngồi dậy lại bị anh kéo nằm xuống.- Cậu đi đâu?Chinh kháng cự nhưng vòng tay anh như kìm thép giữ chặt. Sau "trận đấu súng", thật tình cậu cũng chẳng còn chút sức nào để gỡ tay anh ra. Thầy Park đã có lần nói Chinh luôn luôn là người trội nhất trong đội về thể lực lẫn sức bền. Vậy mà chưa khi nào cậu thắng anh trong trò vật tay. - Sao không nói gì? Hay giận tôi vì tôi thao cậu đau quá?Chinh thấy mình thật chẳng còn chút liêm sỉ. Mục đích hôm nay tới gặp Dũng, một là để rõ ràng về mối quan hệ của cả hai, rằng cậu không muốn tiếp tục nữa. Hai là cậu muốn tác thành cho anh và Linh. Nhưng rốt cuộc chẳng việc gì thành công, thậm chí cậu lại còn lên giường ngủ với anh. "Cậu nghĩ lại xem". Anh vẫn ôm cậu chặt, giữa hai cơ thể chẳng có một khe hở, "tất cả những việc cậu vừa làm có nực cười không?""Có gì mà nực cười? Tớ làm mọi chuyện cũng muốn tốt cho cả hai.""Tốt ở điểm nào? Hay cậu muốn mơi tôi? Cố tình bắt tôi ăn chay để khi nào gặp lại cậu thì ăn thịt đã miệng hơn?"Chinh chỉ muốn nhét cái giẻ vào miệng của anh."Cái đầu cậu có những gì bên trong mà khi nào cũng ăn nói như vậy?" Chinh gồng người, đẩy anh ra một chút. "Cậu có cần thiết phải làm cô ấy bẽ mặt như thế không?""Cần thiết." Dũng nói nghiêm nghị. "Để cho cậu biết mà đừng khi nào hy vọng giới thiệu bạn gái cho tôi."Chinh tự hỏi tại sao anh có thể bẻ cậu thành cong mà cậu lại không thể nắn anh thẳng lại được."Nhưng cậu hãy nghĩ đến chuyện đó một lần không được sao?"Dũng nghe cậu nói câu này hoài mà không thoải mái. Có chút bực mình, anh lúc này chỉ muốn lật cậu sấp xuống mà thao cho đến liệt người. Mấy chuyện này không phải trắng đen rõ ràng rồi sao mà cậu vẫn cố chấp được."Có những thứ sẽ mãi mãi là như vậy, không thể nào thay đổi được. Giống như cậu bắt chó sói ăn cỏ vậy. Được một hai bữa, nó cũng tìm thỏ mà làm thịt thôi."Tất nhiên chuyện này không thể so sánh với câu chuyện chó sói và thỏ được. Người khác mà động vật khác, con người luôn luôn có lý trí."Vậy tôi nói cậu đi yêu một cô gái khác." Anh nhéo má Chinh. "Cậu có làm được không?""Có gì mà không được?" "Vậy cậu yêu đi, để xem được mấy hôm rồi lại chạy về đây đưa mông cho tôi thao."Lần này, mấy lời lẽ bỉ ổi của Dũng cậu nghe không lọt tai. Tức mình, Chinh đấm anh một cái vào bụng rồi chui vào phòng tắm. Chinh thấy bất lực. Phải, vì anh nói không sai chút nào.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store