Because I Miss You Yulseo
Trời đã về chiều. Yuri thu dọn tài liệu trên bàn, hôm nay Yuri sẽ về sớm hơn mọi ngày vì lời hứa với Seohyun sáng nay. Chuẩn bị về thì điện thoại nội bộ vang lên, đầu dây bên kia là thư kí của Yuri: "Giám Đốc, có một người họ Ock muốn nói chuyện với cô bảo có việc quan trọng"Yuri hơi lưỡng lự rồi cũng ngồi xuống bàn làm việc: "Nối máy cho tôi"-"Giám đốc Kwon"-"Là tôi đây. Xin hỏi anh là ai?"-"Tôi chỉ là một nhân vật tầm thường, có nói chắc giám đốc cũng không biết. Tôi gọi là muốn báo với cô một tin"Yuri nhíu mày, linh tính mách bảo đây là điều chẳng lành: "tin gì anh mau nói đi"Một điệu cười nhạt phát ra từ đầu dây bên kia: "Cũng không có gì quan trọng, tôi chỉ muốn báo với cô là vợ cô hiện giờ đang ở chỗ tôi, không hổ danh là vợ của giám đốc Kwon, rất xinh đẹp"_Vừa nói hắn vừa nắm tóc Seohyun giật mạnh ra phía sau khiến cô kêu lên vì đau đớnYuri ngay lập tức nhận ra giọng Seohyun, Yuri nắm chặt tay, giọng nói lạnh đi:-"Khốn khiếp! anh là ai?"-"Nếu muốn biết tao là ai, hãy đến khu nhà hoang ở ngoại ô . Khôn hồn thì đừng có dẫn theo cảnh sát, nếu không đến đây sẽ chỉ còn xác vợ mày thôi đấy!"Nói xong hắn liền tắt máyCơn tức giận và sự bất an đồng thời trào dâng trong lòng Yuri, Yuri cầm chìa khoá xe rồi chạy ra khỏi phòng làm việc.Đến nơi , trời nhá nhem tối, khu nhà cũ nát nằm trong ngõ hẹp, xung quanh chỉ toàn cây cỏ dại, thứ duy nhất chiếu sáng là cái bóng đèn dây tóc nhỏ ở góc phòng. Seohyun bị trói chặt hai chân hai tay, ngồi dưới đất vừa sợ hãi vừa mệt mỏi dựa lưng vào tường. Chợt có người đẩy cửa bước vào.-"Yuri!"_Seohyun gọi lớnNhìn thấy cô, Yuri định chạy đến thì một gã trung niên bước ra nắm cổ áo Seohyun, chĩa súng vào đầu cô: "Đứng yên đấy không tao bắn chết nó!"Seohyun sợ hãi nhắm chặt mắt.Yuri nhìn gã trung niên trước mặt hình như đã từng gặp ở đâu nhưng nhất thời không nhận ra.-"Anh muốn gì?"_ Yuri căng thẳng nhưng vẫn giữ giọng bình tĩnh-"Tao chẳng muốn gì cả, tao chỉ đơn giản muốn mày nếm trải mùi vị mất đi người thân"_Hắn nghiến răng-"Tôi và anh quen nhau?"_Yuri nheo mắt-"Không quen! Nhưng chính vì Kwon thị của mày mà công ty của tao mới phá sản!! Vì Kwon Thị ngày càng lớn mạnh, công ty của tao không đấu lại nổi nên đã mất hết khách hàng, vợ tao cũng vì thế mà bỏ đi, chính mày đã hại tao tan cửa nát nhà, hôm nay tao đến đây liều chết với mày!!"_Gã đàn ông kia điên dại gào lênĐứng trước kẻ mất hết lý trí, Yuri càng thêm lo lắng. Trên đường đến đây Yuri có gọi cảnh sát nhưng bảo họ đứng ở ngoài chờ. Đây là việc liên quan đến tính mạng của Seohyun , không thể tuỳ tiện hành động.-"Khoan đã, cứ coi như chuyện này là do tôi, vậy anh muốn làm gì tôi cũng được nhưng xin hãy thả cô ấy ra"_Yuri vừa nói vừa thật tự nhiên tiến lên phía trước-"Đứng im đấy!"_Gã đàn ông kia gầm lên, hướng súng về phía Yuri.-"Không được!"_ Seohyun hoảng sợ hét lên ngăn cản nhưng Yuri vẫn kiên quyết bước đến:"Thả vợ tôi ra, anh có thể tuỳ ý xử lí tôi"-"Yuri, không cần!"_Seohyun bỗng oà lên khóc nức nở rồi ra sức lắc đầu:"Đừng tới đây!"_Cô hét lên cầu xin Yuri-"Được, cái này là do mày chọn..."_Gã kia định bóp cò thì Seohyun quay sang cắn mạnh vào tay hắn.-"Aaa!!."_Hắn đau đớn la lên, hất Seohyun ngã xuống đất. Ánh mắt loé lên sự hung dữ, gã chĩa súng về phía cô:-"Mày muốn chết trước đúng không? Vậy tao cho mày toại nguyện!!"Nhân lúc này Yuri lao tới định cướp súng từ gã đàn ông kia.-"Đoàngg~"_ Yuri đẩy hắn sang một bên nhưng không kịp, tiếng súng chói tai vẫn vang lên. Nghe thấy tiếng súng, cảnh sát mặc thường phục nấp ở ngoài liền đạp cửa xông vào, khống chế gã điên kia.Yuri quay lại nhìn Seohyun thì cô đã nằm trên vũng máu"Không!!"_Yuri gào lên một tiếng thảm thiết, chạy tới gắt gao ôm lấy cô.-"Seohyun, tôi đây rồi, đừng có ngủ"_Yuri lay nhẹSeohyun chỉ kịp nghe Yuri gọi tên mình rồi dần dần lịm đi.Bờ vai của Yuri bắt đầu run lên:-"Không, không, Joo Hyun, đừng ngủ, mở mắt ra nhìn Yul, đừng ngủ mà.."Nói mãi nhưng vẫn không có lời đáp lại, Yuri ôm chặt Seohyun để cô tựa vào lồng ngực mình, giọng nói rất chậm, mắt đã không còn trọng tâm:"Joo Hyun, mau tỉnh lại, em phải sống thật tốt chứ, em còn chưa làm mẹ, em còn chưa đi hết Bali, tỉnh dậy rồi chúng ta cùng đi có được không?..."Cảm giác bất lực này làm Yuri rất khó chịu, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt, bây giờ Yuri chỉ cần cô tỉnh lại thôi. Yuri siết chặt vòng tay, bờ môi run rẩy: "Joo Hyun, làm ơn mở mắt ra, Yul xin em, mau tỉnh lại.. " Giờ phút này Yuri đã nhận ra, người quan trọng nhất trong tim mình chính là cô – Seo Joo Hyun.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store