Bap Benh
Seokjin nhíu mày nhìn chằm chằm vào tin nhắn mà Taehyung gửi đến.Taehyung: Này! Quản lý của tôi đã gửi cho em lịch trình của chúng ta rồi phải không? Hãy chắc chắn rằng em sẽ không bỏ lỡ bất kỳ lịch trình nào của tôi.Cậu cắn môi cố gắng nhắn lại sao cho tự nhiên nhất có thể, cậu nhìn từng chữ trên màn hình, hít một hơi thật sâu rồi khóa điện thoại lại.Đi về phía tấm gương lớn ở góc phòng kiểm tra quần áo đang mặc, cậu nở một nụ cười hài lòng với vẻ ngoài của mình.Xuống nhà, Seokjin lấy xe lái đến buổi chụp hình của bạn trai, cậu đã hứa với Jungkook hôm nay sẽ ghé qua phim trường của y. Đến nơi, cậu kiểm tra lại diện mạo một lần nữa rồi mới bước xuống.Vui vẻ ngân nga một điệu trong lúc đi vào trong, cậu rất thích nhìn Jungkook chụp ảnh đúng hơn là nhìn y say mê với công việc. Seokjin mỉm cười và khẽ cúi chào các nhân viên, mọi người ở đây ai cũng biết Seokjin là bạn trai của Jungkook.Không gọi y, Seokjin đứng trong góc lặng lẽ nhìn người đàn ông đang hút thuốc trước mắt, phải nói lúc Jungkook khi hút thuốc trông rất quyến rũ. Đôi mắt cậu va vào người mẫu đang tạo dáng, cậu cũng nhớ làm điều đó. Cậu nhớ việc mỉm cười và tạo dáng trước ống kính. Seokjin đã từng là một người mẫu.Thì quá khứ, đã từng. Đó chính là ước muốn của cậu, trở thành một người mẫu chuyên nghiệp, làm việc dưới ánh đèn flash của máy ảnh. Chỉ là cậu không thể tìm thấy can đảm để trở lại với nghề người mẫu, chưa kể việc có được công chúng chào đón hay không thì cậu đã vấp phải trở ngại của bản thân. Cậu sẽ không bao giờ quay lại ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc từ bỏ đam mê của mình."Đúng vậy! Làm tốt lắm!"Seokjin bị kéo trở về thực tại khi nghe thấy giọng nói phấn khích của bạn trai, y đang vỗ tay cho thấy buổi chụp hình đã kết thúc. Các nhân viên và người mẫu đi về phía y cúi đầu chào với thái độ kính trọng."Babe..." Jungkook nở nụ cười răng thỏ, hướng về phía người đẹp đang đợi y."Hello, babe." Seokjin nhìn bạn trai mình, "Anh đã làm rất tốt." Cậu khen ngợi.Theo thói quen, Jungkook hôn lên mu bàn tay Seokjin. Y sắp xếp lại các thiết bị của mình rồi cùng cậu ra ngoài. Seokjin đã nói sẽ đến đón y nên y không mang theo xe, hai người đã hẹn nhau đi ăn.Jungkook ngồi ở ghế lái, một tay nắm vô lăng tay còn lại để cho Seokjin tùy ý cầm nghịch phá. "Anh đã thấy em, Jin. Em nhớ việc làm người mẫu." Jungkook nói.Một nụ cười nhạt nhòa xuất hiện, cậu không muốn nói về điều đó, người mẫu luôn là chủ đề mà cậu muốn tránh, cậu sợ phải quay lại sợ phải đối mặt với sự thật rằng cậu đã từ bỏ."Có gì cản trở em sao? Em vẫn luôn nhận được rất nhiều lời đề nghị và trên hết em rất xinh đẹp."Seokjin im lặng một lúc trước khi thở dài khi nhìn chằm chằm vào bạn trai. "Anh biết lý do mà, Jungkook."Jungkook gõ nhẹ vào vô lăng, nhắm mắt lại trong một giây tự trách bản thân mình vì đã nhắc đến chuyện không vui."Yoongi thế nào rồi? Em ấy đã trở về từ Paris chưa?" Seokjin hỏi cố gắng thay đổi chủ đề, cậu không muốn làm hỏng buổi hẹn hò của họ vì sau hôm nay cả hai sẽ bận rộn hơn. Lịch trình của Taehyung dày đặc, Jungkook cũng vậy, y cần phải đến Jeju để làm phim tài liệu."Yoongi về rồi" Jungkook nhún vai, "Mọi việc đều ổn, bae." Y nói.Seokjin chậm rãi gật đầu và mỉm cười với điều đó. Min Yoongi cũng là một người mẫu, là bạn thân của cả hai. Cậu ấy rất thân với Seokjin sau lần cậu được bổ nhiệm làm chuyên viên trang điểm cho Yoongi.Jungkook dừng xe trước một nhà hàng sang trọng. Seokjin hơi bĩu môi vì nơi này khiến cậu cảm thấy không thoải mái, nó quá trang trọng theo ý thích của cậu. Seokjin không biết rằng họ sẽ đến đây.Cậu vốn dĩ muốn cùng bạn trai mình làm nhiều chuyện hơn là việc dùng bữa tại một nơi cao cấp như vậy. Xem một bộ phim, đi bộ trong công viên và mua sắm một số quần áo là tất cả những điều cậu đã lên kế hoạch cho một ngày hẹn hò. Seokjin chỉ muốn trải qua hết ngày hôm nay cùng bạn trai vì cậu hiểu do tính chất công việc nên không thể gặp mặt nhau một thời gian, cũng không thể nhắn tin liên tục."Yoongi rất thích nơi này." Jungkook nói rồi buông nụ cười thỏ con. Seokjin thậm chí còn cười lớn hơn khi nhắc đến tên người bạn đáng yêu của họ."Thật sao? Anh đã ăn ở đây với Yoongi?""Ừ...yeah." Jungkook nói.Seokjin gật đầu, phụng phịu một chút vì cậu cũng muốn đi cùng, đã một tháng kể từ lần cuối cậu nhìn thấy Yoongi."Em sao vậy?" Jungkook lo lắng hỏi.Người nhỏ hơn nhăn mũi rồi cười xòa "Không có gì. Em chỉ nhớ Yoongi."Khóe miệng của Jungkook cong thành một đường nhỏ, y gật đầu hiểu được sự thay đổi biểu cảm đột ngột của Seokjin."Em đang làm việc với Taehyung, phải không?" Jungkook hỏi, mắt y dán vào thực đơn.Seokjin mím môi thành một đường thẳng, liếc sang người phục vụ trước khi nhìn lại bạn trai mình. "Vâng. Em có một hợp đồng khá dài .. với anh ta." Ký ức về chuyện đã xảy ra trong phòng thay đồ phút chốc thoáng qua tâm trí cậu, nụ hôn đó, những cái chạm đó vẫn còn chưa phai. Nhắm mắt, lắc đầu xua đi mấy hình ảnh kia, cậu biết rõ rằng những gì đang nghĩ là hết sức sai lầm, đặc biệt là khi đứng trước bạn trai mình."Thế còn e-" Jungkook chưa nói hết câu thì điện thoại của y đột nhiên reo lên, vừa định trả lời nhưng cuộc gọi đã kết thúc. Sau đó tin nhắn liên tục được gửi đến.Seokjin nhíu mày khó chịu bởi âm báo dồn dập từ điện thoại Jungkook. "Ai vậy?" Seokjin hỏi.Jungkook trông cực kỳ lo lắng trong khi gõ một cái gì đó trên điện thoại của mình trước khi liếc nhìn bạn trai. "Yoongi ..."Seokjin gật đầu tỏ ý đã hiểu, lý do mà Yoongi gọi đến như thế vì cậu bạn đẹp trai của cậu luôn gặp vấn đề với việc ăn uống suốt mấy năm qua."Đi đi, Jungkook. Yoongi cần anh giúp."Người lớn hơn quả thật muốn chạy đến chỗ Yoongi nhưng y cảm thấy tội lỗi vì như thế đồng nghĩa với việc sẽ phá hủy buổi hẹn hò với Seokjin."Em hiểu mà babe. Anh có thể đi." Seokjin cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store