Chương 30
Noãn các (buồng có lò sưởi) bên trong Chiêu Khôi đường, Tần Yến mặt không đổi sắc, cầm trong tay bái thiếp tinh tế nhìn một lần, Kinh Dao do dự nhẹ giọng hỏi: "Thái thái bên kia...... nói cái gì ?"
"Nói không đành lòng chúng ta ở bên ngoài, ngày mai muốn đến xem." Tần Yến tùy tay đem bái thiếp ném vào lò xông hương, lạnh lùng cười: "Hảo a, vừa lúc Tư nhi cũng không ở đây, ta sẽ tiếp nàng."
Kinh Dao trong lòng không yên tâm, kỳ thật ấn tượng của hắn đối với Mai phu nhân cũng không quá sâu, qua vài năm này hắn đều quên diện mạo của nàng là như thế nào, chỉ là kí ức năm nào Mai phu nhân hại Tần Tư hãy còn mới mẻ, Kinh Dao nghĩ nghĩ nói: "Dứt khoát đừng gặp nàng, ca ca không phải từng nghĩ không muốn cùng người bên kia lui tới sao? Kia sao lại làm cho mình không thoải mái, tùy tiện tìm cớ, đừng cho nàng đến đây."
Tần Yến lắc đầu: "Ngươi không biết người này, ta từ chối nàng lúc này, về sau nàng nhất định còn có một trăm lí do chờ ta, không bằng...... cho nàng chút giáo huấn, cũng khiến nàng yên phận."
Kinh Dao không hiểu, nhẹ giọng nói: "Ta chỉ sợ...... có chuyện gì, không thể khiến loại người này làm bẩn thanh danh ca ca, kỳ thi sắp tới, trong kinh nhóm cử nhân đều yêu quý trọng mặt mũi, nào có giống ca ca như vậy ......"
Tần Yến trong lòng hiện lên vô số ý niệm ác độc, vừa nghe lời này của Kinh Dao trong lòng liền tan chảy, ánh mắt ra hiệu người trong phòng đều đi ra ngoài, nắm tay Kinh Dao để hắn ngồi lên người y, Tần Yến nở nụ cười hạ nhẹ giọng nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không nháo bao nhiêu động tĩnh đâu, liền tính không vì ta, ta cũng phải nghĩ đến thanh danh của Tư nhi, ha ha...... chờ Tư nhi ra cửa, ngươi xem ta sẽ không tha ai......"
Kinh Dao nhấp hạ môi nhẹ giọng nói: "Ca ca từ lúc vào kinh thành đến giờ...... người thật thâm trầm nhiều, ngày thường ở bên cũng đều không cười."
Tần Yến than nhẹ, vươn người hôn nhẹ lên mặt Kinh Dao, thấp giọng nói: "Khiến ngươi lo lắng ...... không có việc gì, chuyện trước kia ngươi cũng biết, ta khi còn bé qua không suôn sẻ, nay hồi kinh thấy những người này...... ta không có cách nào cái gì cũng không làm, hiểu rõ sao? Ngươi hận đích mẫu ngươi không?"
Kinh Dao suy nghĩ nửa ngày không biết nên trả lời như thế nào, do dự nói: "Hẳn là...... hận đi? Kỳ thật ta càng hận phụ thân ta, ta nghe nương nói qua, nàng căn bản không muốn theo phụ thân, là phụ thân cứng rắn muốn chuộc thân cho nàng, cứng rắn đem nàng đến một nơi khác xứ...... trong phủ còn có đương gia thái thái khắp nơi quản chế khắt khe, nương sống không yên, cuối cùng...... tự nàng treo cổ ."
Tần Yến trong lòng rùng mình, gia sự của Kinh Dao trước kia cũng từng hỏi qua, lúc ấy Kinh Dao hàm hồ vài câu cho qua, không nói tỉ mỉ.
Kinh Dao nở nụ cười hạ: "Không có việc gì, chuyện đã bao năm, năm ấy phụ thân qua đời ta một chút khó chịu cũng không có, ta cảm giác...... nên là vậy, ông ấy thực có lỗi với nương ta, nương ta chết, ông ấy cũng nên chết."
Tần Yến bật cười: "Tâm sự của người ngược lại là đơn giản......" Nói là nói như vậy, Tần Yến vẫn là rất đau lòng, lúc ấy Kinh Dao mới bao lớn đâu, Tần Yến tại trên đầu hắn xoa xoa nói: "Đích mẫu đem người đuổi đi, ngươi không hận nàng sao?"
Kinh Dao lắc lắc: "Cũng hận, bất quá việc nàng đuổi ta cũng không ngoài ý muốn, lúc nương ta vừa mới mất, ta đem một bình hoa cao bằng một người đập nát, lúc ấy ta còn nhỏ, tốn không ít khí lực."
Tần Yến nghi hoặc: "Đập nát bình hoa?"
Kinh Dao gật gật đầu:"Sau đó dùng gạch đem những mãnh sứ đập thành cát, cũng phí không thiếu công phu......"
Tần Yến càng nghe càng không rõ, im lặng nói: "Này là bình hoa đích mẫu ngươi yêu thích? Đánh vỡ là được, tại sao phải làm cho nát?"
Kinh Dao nở nụ cười hạ nói tiếp:"Không phải, kia bình hoa vốn là của nương ta, ta đem những bột sứ kia phân thành nhiều bao nhỏ, được...... khoảng mấy trăm bao? Ta quên rồi, lúc ấy việc chính của ta chính là nghĩ mọi biện pháp cho những mảnh sứ này vào phần cơm của đích mẫu, quý phủ của ta không thể so với nơi này, được vài hạ nhân, đắc thủ thật dễ dàng, non nửa năm đi, đại nương liền không một bữa cơm nào yên ổn."
Tần Yến là nghe Kinh Dao nói như vậy liền cảm giác cổ họng sinh đau, bật cười: "Ngươi...... ngược lại thật dứt khoát."
Kinh Dao nhớ tới chuyện của mình khi còn bé cũng thấy buồn cười, nói: "Phụ thân mất, đại nương đương nhiên không vừa mắt ta , liền đem ta đuổi đi...... hiện tại ngẫm lại nhiều khi cảm tạ nàng, không thì sao có thể có mệnh được thiếu gia thu."
Tần Yến buông mi nhìn Kinh Dao trong lòng dễ chịu, cười nói: "Là ta mệnh tốt, không thì sao có thể nhặt bảo bối như ngươi......" Tần Yến biết Kinh Dao nói lời này để hống y vui vẻ, tâm tình tốt lên rất nhiều, khẽ cười nói: "Ngươi nếu là trong lòng còn hận nàng...... ta nhờ người tìm xem."
Kinh Dao lắc đầu thở dài: "Không cần, kỳ thật nàng ta sống cũng không dễ dàng, phụ thân ta một lòng một dạ đặt ở nương ta, vẫn không để ý tới nàng, kỳ thật nói đến cùng...... vẫn là lỗi phụ thâm ta, nếu là không thể nào đối tốt với đích mẫu, cũng đừng đem nàng cưới về, vừa thành thân với nàng, vì sao còn lại đụng đến nương ta đây, nương ta lại không thích ông ấy....."
Tần Yến cười khẽ, ai cũng đều minh bạch đạo lý này, nhưng làm được thì có bao người? Mặc kệ người khác, chính mình có thể trọn đời trọn kiếp với một người là được.
Không bao lâu bên ngoài Phúc quản gia lễ vật từ Vưu phủ tiến vào, cười nói: "Không có gì khác, này là một hạp tổ yến, còn có một hạp đông trùng hạ thảo tốt, so thị trường tinh chất hơn rất nhiều."
Hai tiểu nha đầu phía sau Phúc quản gia đem hạp cung kính dâng lên, Tần Yến nhìn nhìn nói: "Tổ yến đưa đến ngự phòng đi, Tư nhi ngày thường liền dùng, đông trùng hạ thảo này...... Chọn năm loại cây thuốc tốt để đôn canh, cách mỗi ngày cấp Kinh Dao một chén."
Phúc quản gia đáp ứng lui ra, Tần Yến quay đầu đối Kinh Dao nói: "Trước kia mẫu thân cũng nấu canh cho ta uống, nói là không tệ......"
Tần Yến liếc nhìn bên ngoài, không thấy ai liền đem Kinh Dao ôm vào trong lòng, trên người hắn xoa xoa vài cái, khẽ cười nói: "Ngày thường ăn nhiều một chút, cũng sẽ lớn nhanh......"
Kinh Dao nghe vậy đỏ mặt, Tần Yến dứt khoát đem người ôm lên tháp hảo hảo thân mật một phen.
Hôm sau Mai phu nhân quả nhiên đến đây, Mai phu nhân còn có chút tâm nhãn, biết chỉ chính mình đi thì Tần Yế sẽ không cho mặt mũi, đặc biệt thỉnh các thái thái trong nhà, và Tần Nhã cùng đến Tần phủ.
Tần Nhã căn bản không muốn để ý tới Mai phu nhân, nhưng không chịu nổi nàng trước mặt cha mẹ chồng của mình cầu tình, hảo một phen đạo lý lớn, Tần Nhã từ chối không được, đành phải đến đây.
Tần Yến lười tiếp đón, cũng chưa từng hoan nghênh, chỉ cho bọn nha đầu quản sự tiếp vào, Mai phu nhân dọc theo đường đi không nhịn được nhìn chung quanh, trong lòng âm thầm đánh giá vườn tược này tu sửa mất bao nhiêu bạc, thẳng đến khi xuyên qua nội nghi môn vào Chiêu Khôi đường, nhìn nội thất trong phòng lòng càng từng đợt hâm mộ ghen tị, trong chính sảnh Tần Yến đứng dậy thản nhiên nói: "Cô cô, thái thái, nhị thái thái, tam thái thái."
Tần Nhã miễn cưỡng cùng Tần Yến nở nụ cười, Tần nhị thái thái Tần tam thái thái hàn huyên vài câu, Tần gia chi thứ hai chi thứ ba hai vị lão gia không bàn thế sự, một đời dựa vào đại phòng chống đỡ, hai thái thái luôn luôn không dám lắm miệng chuyện của đại phòng, cùng Tần Yến cũng không có gì tình cảm, bất quá nói vài câu lời khách sáo liền không lên tiếng, Mai phu nhân lại thật tròn vai, mắt ửng đỏ, thấp giọng nức nở nói: "Hảo hài tử, làm khổ ngươi ."
Tần Yến thầm nghĩ may mắn đã sớm đem Kinh Dao phái đi vào nhà ấm trồng hoa, tuổi nhỏ đáng thương, không được để hắn sợ, Tần Yến đương làm như không phát hiện thái độ Mai phu nhân, chính mình ngồi xuống nói: "Thượng trà."
Trong phòng bọn nha đầu thượng trả liền thối lui ra phía ngoài chờ, không ai để ý đến Mai phu nhân, Mai phu nhân lại không có ý tứ, Tần nhị thái thái khuyên giải an ủi nói: "Tẩu tử đừng như vậy, Yến nhi thấy trong lòng cũng khó tiếp thu."
Tần Yến trong lòng gật gật đầu, quả thật khó chịu.
Mai phu nhân xoa xoa nước mắt ngồi xuống, tiếp nhận chén trà nha đầu đưa lên nhấp một ngụm, quay đầu nhìn Tần Yến ôn nhu nhỏ nhẹ nói: "Lúc nào trở về? Như thế nào không cùng người trong phủ nói qua?"
Tần Yến nhìn về phía Tần Nhã: "Cô cô không cùng trong phủ nói qua sao?"
Tần Nhã hôm nay vốn là không muốn đến, vừa nghe lời này càng lười che lấp giùm Mai phu nhân, quay đầu nói thẳng: "Hai mươi ngày ấy đến kinh, tẩu tử, ta với ngươi nói qua nha."
Mai phu nhân mặt đỏ lên, có chút ngượng ngùng, nở nụ cười nói: "Ta lại quên...... Yến nhi, ngươi đứa nhỏ này, như thế nào trở lại không trở về phủ lại đến nơi này đâu, lại sắp qua năm mới, ngươi cùng Tư nhi ở bên ngoài...... chuẩn bị cái gì đây? Đúng rồi, Tư nhi đâu?"
"Hôm qua đi Vưu tướng quân quý phủ, Tư nhi cùng các cô nương quý phủ họ hợp ý, lưu lại ròi." Tần Yến thưởng trà: "Tư nhi không nhỏ, dù sao cũng phải có trưởng bối mang nàng ra ngoài đi lại, hạnh được Vưu lão phu nhân yêu quý, ngược lại là tiện rất nhiều."
Mai phu nhân trên mặt càng sượng hơn, nói lý lẽ mang Tần Tư đi ra ngoài qua lại chính là nghĩa vụ của mình, hiện tại lại để ngoại nhân giúp, Tần Nhã tựa tiếu phi tiếu liếc nhìn Mai phu nhân, châm chọc: "Đại tẩu thật thanh nhàn ."
Mai phu nhân trong lòng có chút sốt ruột, nàng đến đây nắm chắc phần thắng là định nhờ vào Tư nhi áp chế, nàng nghe được, Tần Tư cũng chưa ưng thuận nhà nào, kia lui tới xã giao còn không phải dựa vào chính nàng sao? Nay Tần Yến lại thỉnh động người đắc lực, vừa nghĩ đến Vưu lão phu nhân Mai phu nhân trong lòng vẫn là có chút khiếp sợ , do dự cười nói: "Vưu lão phu nhân ngược lại là hảo...... chỉ là cũng không thể cái gì cũng phiền lão phu nhân, về sau Tư nha đầu xuất môn, nhà mẹ đẻ cũng không thể nào không ai ra mặt? Muốn hay không thì các ngươi vẫn là hài tử đây, chính là suy nghĩ không chu toàn."
Tần Yến nhướn mày cười lạnh: "Không ai? Thái thái tưởng ta chết sao?"
"Ai Yến nhi, ta chính là chỉ nói vậy thôi ha ha......" Mai phu nhân có điểm ngồi không yên, Tần Yến cứng mềm không ăn, mặc kệ chính mình nói như thế nào nề hà y một chút cũng không động tâm, Mai phu nhân vo vo tấm khăn lại cười nói: "Ngươi chính là rất dễ nghĩ nhiều, đều là cốt nhục với nhau, như thế nào lại thành đến một bước này đây? Ai...... ngược lại là ta nói, cha nào con nấy, phụ thân ngươi ở phủ cũng nhớ các ngươi, chỉ là rất bận không thoát thân được, lại mạnh miệng, không chịu mở lời, Yến nhi...... nghe ta một câu, chuyển về đi thôi, bên ngoài mọi người nhìn cũng tốt, lại nói...... ngươi cùng Tư nhi nay đều là thời điểm cần người nhà, đừng vì trí khí của mình, chậm trễ chuyện lớn thì chính mình lại là người chịu thiệt, có phải hay không?"
Tần Yến buông chén trà liếc nhìn Mai phu nhân, nở nụ cười không nói chuyện, đem Mai phu nhân đặt ở một bên, Mai phu nhân nhìn nhìn Tần Nhã, Tần Nhã vẫn bình thản, nhìn kĩ chung trà trên tay không để ý tới người bên ngoài, Mai phu nhân lại cấp Tần nhị thái thái nháy mắt, Tần nhị thái thái tả nhìn trái nhìn phải thật xấu hổ, cũng không nói chuyện.
Tần Yến sau một lúc lâu mới nói: "Thái thái lần này đến vì cái gì, nói thẳng đi, không cần vòng vo này nọ."
Mai phu nhân miễn cưỡng cười cười: "Còn có thể vì cái gì, bất quá là khuyên nhủ ngươi, đừng để tâm vào chuyện vụn vặt, chuyển về phủ đi."
Tần Yến gật đầu: "Này ta biết, còn có chuyện khác không?"
Mai phu nhân sửng sốt, y biết? Này phải đáp lời thế nào? Đây là hồi kinh vẫn không về phủ? Mai phu nhân nhất thời cũng không biết sao, kiên trì: "Ta liền biết ngươi minh bạch , nếu như vậy...... Lúc nào chuyển về phủ đâu?"
Tần Yến cười khẽ: "Ta khi nào nói trở về ?"
Mai phu nhân bị đau ngực, gượng cười nói: "Ngươi...... còn chưa chuyển ý sao? Thật sự là......"
"Thái thái không có việc sự ?" Tần Yến nhìn nhìn lại nói: "Nếu không có gì ta cũng không giữ lâu, trong phủ hết thảy chưa thu thập tốt, vẫn chưa có đầu bếp dành cho khẩu vị nữ nhân, thứ không thể chiêu đãi."
Tần Yến này là muốn tiễn khách, Mai phu nhân nóng nảy, nàng đã tốn công đến đây một chuyến thì không thể về tay không, lần tới không biết khi nào mới có thể đến...... Mai phu nhân cắn răng một cái thở dài: "Ai...... kỳ thật còn có một việc muốn cùng ngươi nói."
Tần Yến cười, quả nhiên đến đây.
Mai phu nhân vuốt búi tóc thấp giọng nói: "Ngươi cũng biết...... nay nhị muội muội ngươi sắp gả đi, lại đến cuối năm, cái gì cũng đều dùng bạc, nguyên bản...... là có thể duy trì, thế nhưng...... nói thật với ngươi đi, từ lúc đem mấy thôn trang kia giao cho ngươi, trong phủ cũng rất gian nan, Yến nhi, tốt xấu gì cũng là nhà của ngươi, chính ngươi ở cao môn đại viện, nô tì không ít, lại để phụ thân ngươi, muội muội ngươi chịu ủy khuất...... không thích hợp đi?"
Tần Nhã thật sự nghe không nổi nữa, lời này của Mai phu nhân giống như mấy thôn trang kia bình thường có thể sinh ra vàng bạc, Tần Yến này vài năm đều dựa vào thôn trang kia để mua sắm chuẩn bị gia nghiệp, Tần phủ không có mấy thôn trang kia liền đói?
Tần Nhã muốn quở trách Mai phu nhân lại kiêng kị công công bà bà (ba mẹ chồng) của mình, đứng dậy nói: "Trong nhà còn nhiều việc chờ ta đây, ta không thể lâu ngồi, Yến nhi, khi Tư nhi trở lại cùng nàng nói một tiếng, rỗi rãi ta lại đến thăm nàng, được rồi, ta đi trước."
Tần Nhã tự biết Tần Yến có lo liệu, đỡ nha đầu liền đi , Mai phu nhân lạnh mặt, trong lòng mắng to Tần Nhã, mạnh mẽ tiếp tục nói: "Trong phủ thật sự gian nan, ta thế nào cũng không lo, nhưng...... phụ thân ngươi sao có thể chịu được, đúng không?"
Mai phu nhân chụp tội danh "bất hiếu" cho y, Tần Yến bất động thanh sắc, cười nói: "Ta hiểu được, thái thái là muốn tiền đồ từ thông trang đi, đúng vậy không?"
Mai phu nhân cười cười: "Vốn là một nhà ......"
"Đừng nói lời này." Tần Yến cười nhẹ: "Đây là mẫu thân ta để lại cho ta, quan hệ cùng Tần phủ ngược lại là không lớn."
Mai phu nhân suýt nữa bị tức đến ngất, Tần Yến nhìn nhìn nàng, lại liếc Tần nhị thái thái Tần tam thái thái, chậm rãi nói: "Trong nhà gian nan, ta cũng không thể không nhìn, vừa lúc thu nhập mấy năm nay từ thôn trang còn chưa đưa đến...... Cát Tường! mang theo thái thái qua thôn trang, truyền lời ta với người ở đó, đều đưa qua bên phủ đi!"
Mai phu nhân nghe vậy đại hỉ, Tần Yến vài năm này không thiếu bạc, thu nhập mấy năm cuối này cũng có khoảng hai vạn lượng, Mai phu nhân đứng dậy hoài cảm nói: "Vẫn là ngươi hiểu chuyện, biết thông cảm trong nhà gian nan, được rồi, ngươi nếu không tiện ta liền đi về trước ."
Tần Yến không nói chuyện, chỉ để cho nha đầu đem người dẫn ra ngoài, chính mình xoay người đi nhà ấm trồng hoa.
Trong nhà ấm trồng hoa Kinh Dao đang chăm sóc một gốc hoa anh thảo, Tần Yến không mang theo người, nhẹ nhàng đi vào từ phía sau đem người ôm lấy , Kinh Dao hoảng sợ, xoay người cẩn thận nhìn thần sắc Tần Yến, thấy hắn chưa từng tức giận mới buông tâm, nhỏ giọng nói: "Đi rồi? Đều...... nói cái gì ?"
Tần Yến đem lời nói vừa rồi đều kể với hắn , Kinh Dao nhất thời trừng lớn mắt, vội la lên: "Ca ca như thế nào đáp ứng? Kia là của mẫu thân......"
"Đừng nóng vội......" Tần Yến nở nụ cười: "Tưởng ta là kẻ ngốc sao? Ngươi nhìn đi...... Chỉ lúc này đây, ta sẽ khiến nàng không bao giờ dám vọng tưởng động tay chân với bên này."
Kinh Dao còn sốt ruột , kỳ thật thời điểm này tiền đồ từ thôn trang thu về Kinh Dao đã sớm không đặt trong mắt, kia còn không bằng một khoản của Mười dặm hồng trang trong một tháng đâu, thế nhưng nếu cấp Mai phu nhân kia hắn như thế nào cũng lo ngại, Tần Yến nhìn bộ dáng Kinh Dao thay y sốt ruột trong lòng dễ chịu, nở nụ cười thấp giọng thì thầm nói: "Theo ta về phòng, đi lên tháp ta tỉ mỉ nói cho ngươi nghe......"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store