Chương 19
Sau khi trở lại Nghệ phủ, Tần Yến phân phó quản sự cấp Kinh Dao một chén sữa trâu nóng, còn y thì đi đến viện của Tần Tư.
Mùa đông ở Lê Châu đặc biệt lạnh, bên trong Mai hoa uyển lại thật ấm áp, trong Noãn các đốt hai lò sưởi, mấy chậu thủy tiên nở thật rực rỡ, Tần Tư đang ngồi ở trên tháp, ôm một cái hạp đựng chỉ nút, thấy Tần Yến đến bận rộn từ trên nhuyễn tháp nhẹ nhàng bước đến bàn pha trà cho Tần Yến, Tần Yến cười: "Muội muội ngược lại là nhàn nhã, làm cái gì vậy?"
"Mấy ngày này vô sự, làm cho ca ca kiện áo choàng." Tần Tư lấy áo choàng còn chưa hoàn tất trên tháp đưa cho Tần Yến ướm thử, cười nói: "Còn thiếu cái nút thắt nữa, chốc nữa làm xong sẽ mang đến cho ca ca, vừa đúng năm mới."
Tần Yến sờ sờ chất vải nhíu mi nói: "Này không phải mang từ trong kinh đến sao? Ta không phải đã nói , giá trang (đồ cưới) này của nương chỉ để ngươi dùng mà thôi, hao phí cho ta làm cái gì."
"Đây sao gọi là hao phí?" Tần Tư vuốt lớp lông sóc trên áo choàng, cười nói: "Ta nghe ngoại tổ mẫu nói theo học ở Tô phủ cùng với ca ca còn có vài vị công tử phủ khác, người ta đều là cẩm y cẩm bào, ca ca mặc đơn giản quá thì không tốt, ta tay nghề không khéo, ca ca không cần ghét bỏ."
Tần Yến không có biện pháp, nở nụ cười: "Này gọi là không khéo? Mấy thứ này đều phải thêu thùa phức tạp đây, ngươi thêu chút hà bao hay khăn tay thì thôi, một kiện xiêm y như thế này rất phí tinh thần, về sau làm ít lại."
Tần Tư gật đầu đáp ứng , cười nói: "Dù sao cũng không có việc gì, ca ca bây giờ ở nhà vài ngày?"
"Qua mười lăm sẽ đi." Tần Yến lại hỏi Tần Tư vài câu lặt vặt, hai người đang nói chuyện bên ngoài nha hoàn tiến vào cúi nửa người, cười nói: "Lão phu nhân đang cùng phu nhân nói chuyện, mời thiếu gia cùng tiểu thư cũng ghé qua."
Nha hoàn nói xong mở rương mang xiêm y ra cho Tần Tư, cùng vào phòng hầu hạ Tần Tư đổi xiêm y, chỉnh trang đầu tóc. Vì cả ngày ở trong phủ nên Tần Tư cũng lười biếng vấn tóc ngày ngày, chỉ đơn giản búi phi nguyệt kế* (một kiểu búi tóc), cùng một cái thoa (trâm, kẹp cài tóc) phượng hoàng ngậm bảo ngọc, ngọc trai trắng từ thoa rũ xuống trên trán, lây động không ngừng càng thêm phần uyển chuyển. Nha hoàn khoác thêm cho Tần Tư kiện áo choàng lông hồ li đỏ thẫm, kết hợp cùng với khuôn mặt vốn tinh xảo của nàng càng thêm kiều diễm, Tần Yến nhìn Tần Tư mi mục như họa mà trong lòng âm thầm thở dài, muội muội của y mọi thứ đều tốt, thật sự là gả cho công tử nhà đồng tri quan lục phẩm cũng quá ủy khuất.
Tần Tư không biết tâm sự của Tần Yến, cười nói: "Ca ca nhìn chằm chằm ta nghĩ cái gì?"
"Không có, ngươi cũng không còn nhỏ, trang phục ngày thường không thể qua loa, ngươi không phải vừa nói vậy với ta sao." Tần Yến thay Tần Tư đem mũ trùm chỉnh lại, nhỏ giọng nói: "Đi thôi."
Hai huynh muội cùng đi về hướng gian phòng của lão phu nhân, trong phòng Liễu thị cùng với một ca nhi và một muội muội đang cùng Nghệ lão phu nhân nói chuyện, gặp hai người đến đây vội vàng tiếp đón bọn họ vào, bọn nha hoàn tiến đến nâng hai lò sưởi vào đặt dưới chân hai người, không bao lâu khí lạnh xung quanh đều bị xua tan, Nghệ lão phu nhân cười nói: "Đang cùng cữu mẫu ngươi nói qua chuyện năm mới phủ chúng ta đây, năm nay mùa màng tốt, thôn trang thu hoạch được không ít, cửa hàng cũng khai trương, có chút tiền thu vào, trọng yếu là hai người các ngươi cũng đến đây, ha ha...... năm nay dù sao phải làm thật náo nhiệt mới tốt."
Liễu thị gật đầu cười nói: "Nên vậy, nghe lão gia nói vài ngày nữa quản sự từ các thôn trang sẽ đến, lão gia đã sớm phân phó, năm nay thịt, da và lông nhiều hơn mấy năm trước, con đã kêu người để cho Tư nhi một bộ da bạch hồ (chồn trắng), lúc ấy dùng để làm tay áo, cái này phôi với xiêm y là tuyệt hảo."
Tần Tư vội vàng tạ Liễu thị, nói đến chuyện thôn trang gì đó Nghệ lão phu nhân bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, chậm rãi nói: "Năm nay...... còn chưa đưa lễ cho quý phủ của các ngươi a."
Liễu thị vừa rồi đã cùng Nghệ lão phu nhân nói về việc này, thấy sắc mặt Nghệ lão phu nhân không được tốt nên đứng dậy mang theo ca nhi cùng muội muội trở về phòng , Tần Yến buông chén trà hỏi: "Năm rồi Tần phủ có hướng bên này đưa lễ?"
Nghệ lão thái thái trong mắt mạt qua một tia trào phúng, thản nhiên nói: "Đương nhiên là đưa, chỉ là hàng năm đều chờ cho cữu cữu ngươi lễ qua thì mới đưa đáp lễ lại, a......"
"Nếu là như vậy thì năm nay cũng không cần phải đưa đến." Tần Yến mở lò sưởi bạch ngọc trên tay, không nhanh không chậm thả thêm than vào, buông mi nhẹ giọng nói: "Nay tôn nhi cùng muội muội sống nhờ bên ngoại tổ gia, tất cả chi phí ăn mặc đều của ngoại tổ mẫu, nghĩ đến phụ thân không mặt mũi còn thu lễ của ngoại tổ mẫu, lại nói sinh kế còn khó khăn, cũng không phải nhiều bạc."
Nghệ lão phu nhân nghe lời này không nhịn được nở nụ cười, cúi người đấm một cái nhẹ trên người Tần Yến, cười nói: "Ngươi độc miệng, nói ra lời này...... mà thôi, năm rồi hướng trong kinh tặng lễ vật...... ta hướng Mai gia đưa lễ là để bọn họ đừng nghĩ ngoại tổ gia của ngươi cái gì cũng đều không có, khiến ngươi cùng Tư nhi ở trong phủ không thể ngẩng cao đầu, nay các ngươi cũng đã ra đi, làm này nọ cho ai xem? Không cần."
Tần Yến cười: "Ngoại tổ mẫu lời này nói hơi sai, tôn chi không nhận được lễ vật năm mới nào từ Mai gia."
Nghệ lão phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Nửa đường may mắn giàu lên một chút, lại không nghĩ đến nhà họ lại không có cấp bậc lễ nghĩa."
Tần Tư nghe ngoại tổ mẫu cùng ca ca nói tuy không cao hứng nhưng vẫn cố cười ngây ngô nói: "Này càng tốt, để dành bạc ngày tết mua nhiều trái cây một chút cũng tốt a."
Nghệ lão phu nhân vừa nghe vừa nở nụ cười, lôi kéo tay Tần Tư thủ thỉ một chút, hỏi nàng mấy ngày nay trong phòng làm cái gì, vân vân, Tần Yến thừa dịp này nhanh đi về viện của mình một chuyến, nửa ngày không gặp, y muốn đi nhìn Kinh Dao, vừa mới trở về bảo hắn liền dùng sữa trâu pha với chút châu phấn (phấn ngọc trai), cũng không biết là hắn có dùng hay không nữa.
Trong Noãn các Kinh Dao chăn bông dày trong tủ lấy ra, đốt tiểu huân lô** cho hồng một chút, chăn này đã lâu không có dùng, không khỏi bị lạnh, trời cứ âm u nên không thể phơi nắng, Kinh Dao cẩn thận làm ấm chăn, chăn xõa tung khắp nơi, Tần Yến tiến vào thì thấy một màn này, cười nói: "Phí sức làm cái gì? Buổi tối trước khi ngủ đốt huân lung*** trong chốc lát không phải là được sao?"
Kinh Dao thấy Tần Yến đến thì nở nụ cười: "Bên trong huân lung là dùng than thứ đẳng, vẫn là có mùi khói, hong một chút thì trong chăn sẽ có mùi, thiếu gia buổi tối càng ngủ không được, trong huân lô này thì dùng than thượng đẳng, có thêm một ít trần bì, một chút mùi cũng đều không có ."
Tần Yến trong lòng ấm áp, xoa xoa đỉnh đầu Kinh Dao, làm khó hắn phí tâm vì y như vậy, Tần Yến nhìn nhìn giường chăn này nọ, nhẹ giọng cười nói: "Buổi tối cũng theo ta ngủ? Hiện tại trời lạnh, sàn nhà cho dù có trải thảm cũng không đủ ấm áp."
Kinh Dao có chút ngượng ngùng, sờ sờ đầu không nói chuyện, nếu bắt hắn nói chính mình đương nhiên là muốn ngủ cùng với Tần Yến, nhưng lời này nếu nói ra...... như thế nào có thể nói ra khỏi miệng?!
Tần Yến trêu hắn trêu đến vui vẻ, cười nói: "Ngủ giường quen liền không muốn ngủ trên nền sao? Ân?"
Kinh Dao nghiêng đi khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng không nói lời nào, Tần Yến đang muốn tiếp tục trêu ghẹo hai câu thì nghe nhóm tiểu nha đầu bên ngoài líu ríu nói tuyết rơi, Tần Yến từ Noãn các đi ra xem, bên ngoài quả nhiên tuyết bay lả tả như lông ngỗng, này là đợt tuyết rơi đầu tiên của mùa đông, Kinh Dao cũng chạy đi ra, hai người cùng đứng trước cửa thưởng tuyết.
Bên ngoài Mai hoa uyển, Hoành Kỳ Như đang theo nha hoàn Nghệ lão phu nhân cấp cho hắn hướng đến Tùng Đào uyển, tiểu nha hoàn nhìn hoa tuyết rơi vỗ tay cười nói: "Đợt tuyết đầu tiên của năm, Hòanh thiếu gia, phía trước là Mai hoa uyển, bên trong hoa mai nở thật đẹp, chỉ là hiện giờ biểu tiểu thư đang ngụ tại đó, không tiện dẫn ngài đi xem, chút nữa nô tỳ đi nhờ những tỷ tỷ bên kia chiết giúp mấy nhánh mai tốt để cho ngài cắm ở trong phòng, có thể để được khoảng vài ngày đây."
Hoành Kỳ Như gật đầu cười: "Hảo, biểu tiểu thư này chính là muội muội của Tần Yến đi, nếu là như vậy thì chúng ta đi đường vòng thôi, miễn cho mạo phạm tiểu thư."
"Không có việc gì." Tiểu nha đầu cười: "Tiểu thư không đi bên này, bên ngoài nơi này cũng có mấy cây mai, cùng với cảnh tuyết rơi rất đẹp."
Hoành Kỳ Như theo tiểu nha hoàn đi về phía đông Tùng đào uyển vừa đi vừa ngắm hoa mai, bỗng nhiên nghe thấy một trận huyên náo, Hoành Kỳ Như nhìn lại, chính thấy một đám nha hoàn bà tử vây quanh một người từ mai hoa viên hướng đến đây, đoàn người kia tựa hồ cũng đang ngắm tuyết, một nha hoàn cười mỉm, khập khiễng hái được một cành hoa mai đỏ, cười đưa cho người nọ, người nọ dáng người yểu điệu, cười tiếp nhận cuối đầu thưởng thức hương thơm của hoa mai, Hoành Kỳ Như cách khá xa, thấy không rõ diện mạo của nàng, nhất thời để ý, bỗng nhiên nghĩ đến người này sợ là muội muội của Tần Yến, vội vàng quay đầu nói: "Đi nhanh đi."
Kia tiểu nha đầu chỉ lo ngắm hoa mai nên không lưu ý, gật gật đầu mang theo Hoành Kỳ Như đi về phía trước, Hoành Kỳ Như nghĩ đến cảnh vừa rồi thì trong lòng dao động, nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, chính là thấy Tần Tư nâng tay đem mũ trùm cởi xuống, nhất thời khuôn mặt tuyệt diễm lộ ra, làm cho vô số hoa xuân, cảnh tuyết đều mất đi vẻ đẹp của nó.
"Hoành thiếu gia?" Tiểu nha đầu hái được đóa hoa mai cài ở trên đầu, cười hì hì , "Đi a." Hoành Kỳ Như gật gật đầu, theo tiểu nha tấn vào Tùng đào uyển.
*búi tóc phi nguyệt kế: mình nghĩ là kiểu thứ hai hàng đầu tiên
*huân lô
*huân lung
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store