ZingTruyen.Store

Báo ân - Mạn Mạn Hà Kỳ Đa

Chương 13

pynthedreamer

Tần Yến ngẩn người, gật gật đầu: "Ta đi xem một chút."

Kinh Dao trong lòng rùng mình, ngẩng đầu nhìn Tần Yến, Tần Yến thấy hắn như vậy trong lòng buồn cười, nhẹ giọng nói: "Yên tâm, bọn họ còn có thể đem chúng ta bắt trở về sao?"

Tần Yến đi theo nha đầu phía trước, trong chính sảnh Nghệ lão phu nhân đang ngồi trên tháp quý phi xem sổ sách, thấy Tần Yến đến vội vàng tiếp người ngồi bên cạnh nàng, Nghệ lão phu nhân nhẹ nhàng vuốt ve tay Tần Yến trước hỏi y tối qua ngủ có ngon không, đồ ăn có quen miệng hay không, Tần Yến đều gật đầu đáp rất tốt, Nghệ lão phu nhân cười cười: "Nếu không hợp thì đừng có giấu, nói với ta, nay tuy không thể so với trước kia nhưng cũng không thể ủy khuất các ngươi, đúng rồi, vừa rồi quản gia thông báo có vài người từ quý phủ của ngươi đến, nói là muốn gặp ngươi......"

Nghệ lão phu nhân lấy khăn che trán, nhẹ giọng nói: "Ta thấy các ngươi vừa rời phủ không lâu, vài quản gia đến lần này trông rất lạ, ta cản lại trước, ngươi muốn gặp sao?

"Đương nhiên." Tần Yến cười nhẹ: "Nay tôn nhi còn sợ cái gì?"

Nghệ lão phu nhân nhìn thần sắc bình tĩnh của Tần Yến thì trong lòng an tâm không thôi, thầm nghĩ trong người Tần Yến đến cùng cũng có dòng máu nhà mình, chừng ấy ngạo khí vẫn phải có, Nghệ lão phu nhân cười: "Để cho bọn họ vào đi."

Không bao lâu vài người mặc trang phục gia nô (đầy tớ) để cho một nam nhân tiến vào, vừa vào cửa liền dập đầu, trước vấn an Nghệ lão phu nhân, miệng nói "Lão phu nhân", rồi sau đó vấn an Tần Yến, Tần Yến vừa thấy người tới trong lòng kinh ngạc: "Cát Tường?"

Người đang quỳ gối vội vàng đáp lại, cúi đầu nói: "Thiếu gia hảo trí nhớ, còn nhớ rõ tên của tiểu nhân."

Cát Tường, chính là đại nhi tử của Phúc quản gia, bởi vì từ nhỏ có tật ở chân nên không vào Tần phủ hầu hạ, chỉ ở thôn trang hỗ trợ, Tần Yến vội cho người đứng dậy, Nghệ lão phu nhân vừa nghe nói là nhi tử của Phúc quản gia, cười nói: "Là ta hồ đồ, ta nói chứ, như thế nào không thèm xưng với ta là thân gia (thông gia) phu nhân mà lại được gọi lão phu nhân, ha ha...... nguyên lai là người của phủ ta, lúc đa ngươi theo vào trong kinh thành còn chưa có ngươi đâu, như thế nào lại đây?"

Cát Tường nở nụ cười rồi nói: "Đa (cha) vốn định tự mình đến, chỉ là thôn trang việc quá nhiều, thật sự thoát thân không được, phu nhân...... hay thường xuyên phái người đến, đa dù sao cũng phải ứng phó, cho nên để cho tiểu nhân đến đây."

"Chính là trong nhà có chuyện gì?" đoàn người Tần Yến cũng là vừa đến Lê Châu, tuy nói trên đường có chút trì hoãn, tính ra thì y vừa mới đi bảy tám ngày thì người này đã đuổi theo, Phúc quản gia có thể có chuyện gì mà gấp như vậy?

Cát Tường gật đầu nói: "Sau khi đa tiếp nhận thôn trang thì đem thu hoạch năm nay của thôn trang cho vào kho, vốn muốn tích trữ chờ sang thời kì giáp hạt* năm sau bán sẽ được giá tốt hơn, chỉ là...... phu nhân thường phái người đến, hôm nay muốn năm mươi thạch mễ (gạo), ngày sau lại muốn một trăm thạch bột gạo, tuy cũng không nhiều...... nhưng không chịu được phu nhân muốn đến là đến, cha tức giận, cùng vài quản gia trong thôn trang thương lượng trực tiếp đem tất cả thu hoạch của bảy thôn trang đi bán, tổng cộng đổi được một vạn lẻ bốn trăm lượng bạc này, để tiểu nhân vội vàng đưa tới ."

*thời kì giáp hạt: thời kì giáp vụ, trái cây hạt lúa còn xanh, chưa chín vàng

*thạch: 120 cân = 1 thạch

Cát Tường từ trong ngực lấy ra một túi vải được may cẩn thận, mở ra từng lớp đem một xấp ngân phiếu đưa cho Tần Yến, Tần Yến cười: "Đa ngươi vất vả, như thế lại giải quyết được việc khẩn cấp của ta, một trăm lượng này ngươi mang về cho đa ngươi, đề phòng bất cứ tình huống nào."

Cát Tường nào dám thu, chối từ vài câu mới sợ hãi mà cầm lấy, Tần Yến hơi hơi nhíu mi: "Mai thị lúc nào đến cũng đòi này nọ?"

Nói đến Mai phu nhân trên gương mặt thật thà chất phát của Cát Tường mang theo vài phần chán ghét, gật đầu nói: "Không phải tiểu nhân nghị luận sau lưng chủ tử, phu nhân cũng quá không tốt, rõ ràng đã nói sau này thôn trang này sẽ để thiếu gia xử lý, cả nhà đều hiểu chuyện, phu nhân lại không biết điều, tiểu nhân hỏi qua nhóm quản gia của thôn trang, trước kia phu nhân không có như vậy, hiện tại biết thôn trang đứng dưới danh nghĩa của thiếu gia càng muốn đến đòi này đòi nọ...... Tính ra cũng không tính nhiều, đa từ chối cũng không tốt, dứt khoát bán hết cho xong việc, về sau phu nhân cũng không cần nhớ thương này nọ ."

Nghệ lão phu nhân trào phúng cười không nói chuyện, Tần Yến thản nhiên nói: "Đa ngươi làm tốt lắm, trở về nói với hắn, về sau nếu lại có loại sự tình này, liền nói ta phân phó, một thạch lương thực cũng không cho, ta từ trước giờ đã keo kiệt, nghĩ Mai thị có thể hiệu được."

Cát Tường cười cười đáp ứng, lại nói: "Đa còn nhắc tiểu nhân hỏi thiếu gia một chuyện, thiếu gia còn thiếu cái gì, lần tới tiểu tư sẽ từ trong kinh thành mang đầy đủ đến."

Tần Yến lắc đầu: "Nơi này của ngoại tổ mẫu tất cả đều có, ta không có thiếu gì, trong phủ có tốt không?"

Vừa nghe đến đây Cát Tường có chút này tinh thần, hắn muốn làm ra dáng vẻ lo lắng, thế nhưng là một người thành thật, nên không giấu được hỉ ý trong lòng, mỉm cười thấp giọng nói: "Hồi thiếu gia, không được tốt."

Nghệ lão phu nhân cười: "Như thế nào không tốt?"

Cát Tường cúi đầu nói: "Những lời này cũng là nghe bọn hạ nhân trong phủ nói...... Thiếu gia cũng biết, cô nãi nãi không có thích nhị tiểu thư, sau khi thiếu gia cùng tiểu thư đi thì cô nãi nãi cũng hồi Chương phủ, lần đó rời đi cũng không trở lại, vài ngày sau lão gia liền cùng Chương phủ định ra hôn sự rồi, cô nãi nãi cũng không phái người tới chào hỏi cái gì, phu nhân trong lòng liền không thoải mái, sau Chương gia đến đưa lễ vật thì là cô nãi nãi sai đại thiếu gia của quý phủ đến, lễ vật chỉ có vài thứ bình thường...... nghe nói không có gì đáng giá, Chương đại thiếu gia nói quý phủ của bọn họ mời vừa đứng vững ở kinh thành, không dám làm lớn, mong lão gia cùng phu nhân thông cảm, lão gia và phu nhân trước mặt đương nhiên không thể nói cái gì, lễ cũng nhận, nhưng nghe nói...... sau khi phu nhân về viện của mình thì đánh người này mắng người kia, một ngày không dùng cơm."

Nghệ lão phu nhân nghe vậy cười lạnh: "Hài tử Tần Nhã kia ta đã gặp qua, giỏi giang cẩn trọng, trong nhà ngoài nhà chưa từng xử lý không tốt, có thể khiến nàng thất lễ...... Ha ha, xem ra hôn sự này của nhà Tần Nhã không thoải mái a."

Tần Yến than nhẹ: "Cô thích Tần Tư, nàng đau lòng Tần Tư mấy năm nay, cũng là vì tình cảm đối với mẫu thân năm đó, còn có mong muốn về sau cùng với nhân tức (con dâu) hòa thuận, cô cô trước kia nói với ta, phủ người khác bà tức (mẹ chồng – nàng dâu) kiện cáo nhiều, phủ mình ngày sau sẽ không có việc này, mấy năm nay đều tính tốt, bây giờ đột nhiên đổi thành Tần Trân nên trong lòng nàng tất nhiên không thoải mái, cô cô không nể mặt mũi Mai thị như vật...... Không biết Chương gia có thể làm khó cô cô hay không."

Nghệ lão phu nhân lắc đầu: "Sẽ không, Tần Nhã nếu đã để cho đại nhi tử của mình đi đưa lễ, những việc này đều nằm trong tính toán của nàng, lại nói...... trưởng bối Chương gia có thể nhúng tay chọn người định thân, còn mấy việc nhỏ khác cũng không nói rõ ràng, bọn họ cũng không hơi sức để lo liệu a, xem đi, lễ vật định thân mà cô cô ngươi còn dám tùy ý làm bừa, về sau Tần Trân qua cửa không biết chịu được không."

"Không chỉ có việc này." Cát Tường ngẩng đầu đưa mắt nhìn Tần Yến tiếp tục nói: "Biểu thiếu gia vài ngày trước đó bận bịu xử lý vài việc của Chương phủ nên không biết chuyện, hắn trở lại kinh thành cũng mới được biết hôn sự định ra là nhị tiểu thư, lúc này liền không chịu, náo nhiệt muốn từ hôn, lão thái gia Chương phủ làm sao mà đáp ứng? Cuối cùng biểu thiếu gia chịu nhịn một chút mới không náo loạn, nhưng chuyện này làm cho mọi người trong thành đều biết, phu nhân ngày ấy mang theo nhị tiểu thư đi Vĩnh Bình hầu phủ ngắm hoa...... Gặp Vưu lão phu nhân, Vưu lão phu nhân thấy phu nhân liền luôn miệng hỏi chuyện biểu thiếu gia có làm tổn thương nàng không, này......"

Nghệ lão phu nhân nhịn không được mà bật cười: "Lão tỷ muội này của ta chỉ được cái miệng độc, Mai thị đáp cái gì ?"

Cát Tường cười: "Phu nhân có thể nói được gì? Nói cái gì cũng không thích hợp, đứng nghiêm mặt, lặng người để Vưu lão phu nhân châm chọc khiêu khích một hồi, Vĩnh Bình hầu phu nhân chính là chất nữ (cháu gái) của Vưu lão phụ nhân (cụ già), ngày trước cùng nguyên phu nhân qua lại tốt, cũng cùng góp vui...... Nghe nói ngày ấy nhị tiểu thư xấu hổ, một mặt đỏ bừng trở về, khóc náo loạn một trận, nay...... thanh danh quý phủ ở kinh thành cũng không có tốt lắm."

Tần Yến cười nhẹ, hiện tại y cùng Tần Tư trốn khỏi đó thật tốt, Tần phủ nháo thành thế nào cũng không quan hệ với chính mình.

Nghệ lão phu nhân nghe những lời này trong lòng có chút thoải mái, nhìn Cát Tường hai mắt càng thêm hiền hoà: "Làm khó ngươi, chạy xa như vậy còn phải nói một hồi, mau đi xuống nghỉ ngơi một chút đi, ngươi từ nhỏ đã không ở quê nhà, hảo hảo ở hai ngày rồi về, Hạ Lâm! cho Cát Tường một hồng bao."

Cát Tường vội vàng dập đầu tạ ơn, đứng dậy khập khiễng lui xuống cùng quản gia .

"Nước cờ Vưu tướng quân này ngươi đi đúng rồi." Nghệ lão phu nhân nửa khép mắt thản nhiên nói: "Mẫu thân ngươi năm đó buồn bực mà chết, Vưu lão phu nhân vốn nghẹn đã lâu, chỉ là không có chỗ xả ra, bây giờ có một cơ hội như vậy, nàng mà không nắm bắt thì không chịu được đâu."

Nghệ lão phu nhân ánh mắt hơi hơi đỏ, nói giọng khàn khàn: "Chỉ tiếc ngày đó trong phủ có biến lớn, ta không thoát thân được, không thể đòi một cái công đạo cho nữ nhi mệnh khổ của ta, Thiến nhi có nhân phẩm gì, phối với mười Tần Liễm cũng đủ, năm đó là mắt ta bị mù, thầm nghĩ Tần gia gia thế bình bình, chịu thiệt mà gả đi, Tần Liễm về sau nhìn lại hoàn cảnh lúc trước cũng sẽ đối đãi với Thiến nhi tốt một chút, không nghĩ tới......"

Nước mắt Nghệ lão phu nhân chảy xuống, Tần Yến vội vàng khuyên giải an ủi, Nghệ lão phu nhân nghẹn ngào không thôi: "Lòng lang dạ sói đó...... lại còn muốn đem Tư nhi đẩy vào trong hố lửa nữa......"

Tần Yến trong lòng cười lạnh, kỳ thật lúc trước Nghệ lão phu nhân cũng không tính là nhìn sai người, y nghe Phúc quản gia nói qua, lúc mẫu thân y mới vào Tần phủ cũng cùng Tần Liễm ân ân ái ái, lúc ấy Nghệ Giang Thiến cảm mến tài hoa của Tần Liễm, Tần Liễm yêu quý nhan sắc của Nghệ Giang Thiến, lại cảm niệm nhạc gia (nhà bố mẹ vợ) vẫn dìu dắt mình, hai người cũng từng có thề non hẹn biển, chỉ là được một thời gian, chỉ là vài năm, Tần Liễm đường làm quan thuận lợi, một mạch bò vào Nội Các, ngay khi đó Tần Liễm liền thay lòng đổi dạ .

Không quan hệ đến nữ nhân khác, chỉ là lòng dạ Tần Liễm đã thay đổi, hắn đã là Nội Các đại thần, đủ loại bần hàn khi đó không bao giờ nguyện ý để kẻ nào nhắc tới, nhưng những người xung quanh lại làm hắn nhớ đến chuyện này, nhóm người thanh cao thì trào phúng Tần Liễm vì tiền đồ nên mới chịu một hôn sự như vậy, nhóm người quyền quý thì xem thường thân thế trước kia của Tần Liễm, khinh thường làm bạn với hắn, Tần Liễm ở trong triều tìm không được chỗ dựa, mỗi khi giận dữ không đâu đều sẽ đổ lỗi cho Nghệ Giang Thiến.

Ý tứ của Nghệ lão phu nhân lúc ấy là tốt, chúng ta ban ơn cho nhà người ta, người ta chỉ cần đối tốt với nữ nhi của mình là được rồi, đáng tiếc có vài người tính tự ti đã ăn vào trong máu, mặc long bào vào cũng không hơn gì thái tử.

Có lẽ Tần Liễm cũng từng cảm thấy rằng đã bạc đãi Nghệ Giang Thiến, vì thế lại càng không muốn đối mặt, cho dù đã qua nhiều năm cũng không nguyện ý để người khác nhắc tới nguyên thê của hắn, cho nên mới lạnh lùng với Tần Yến cùng Tần Tư đến bây giờ.

Nghệ lão phu nhân sau khi trầm mặc một lúc lâu thấp giọng nói: "Cữu cữu có một nam nhi một nữ nhi tuổi còn nhỏ, ta trước kia đã nói qua với cữu mẫu ngươi, về sau thú tức phụ (cưới vợ) không có gì đáng lo, gả nữ nhi trăm ngàn lần phải xem nhân phẩm của phu gia (nhà chồng), người như Tẩn Liễm tuyệt đối không thể dính vào, nay chọn người cho Tần Tư, trăm ngàn lần phải cẩn thận, ngươi cùng Tư nhi ngày sau đều phải tốt, để cho vài tiện nhân kia nhìn thấy, không có bọn họ, các ngươi chỉ biết càng sống càng tốt hơn."

Tần Yến gật đầu: "Đó là đương nhiên."

Lúc từ kinh thành ra đi Tần Yến đã thề, y nhất định phải thật tốt, sống vẻ vang, y sẽ chọn cho Tần Tư một người tốt, lại tặng nàng một phần hồi môn với thật nhiều giá trang (đồ cưới), đem nàng vẻ vang xuất khứ (gả đi), để nàng hạnh phúc an nhàn, y cũng không muốn phải chịu thêm khuất nhục nào. Chỉ có sống tốt, mới xem những người kia vùi xuống đất, y muốn hảo hảo sống, ngày sau đem những khuất nhục y từng chịu trả về làm quà đáp lễ, một phần cũng sẽ không thiếu.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store