Bangchin Eunkook Yumin Sinhope Ngoc A Toi Thich Cau
"Ahhhh . . . nè bỏ ra cậu làm tôi đau đó" Eunha cự quậy đau đớnCậu mất đi hết bình tĩnh sau khi nghe câu đó từ chính miệng của cô, cậu không thể kiểm soát được hành động từ chính bản thân mình. Cô bảo đau cậu liền dừng tay, thực chất cậu không có ý làm cô đau chỉ là cậu hơi kích động một chút "Xin lỗi cậu"Cậu ta nghĩ cậu ta là ai chứ? Con nhà giàu là đều có quyền cấm cản người khác không được chuyện này không được làm chuyện nọ hay sao? Thật nực cười, cô thích ai cô yêu ai thì đó là quyền của cô không cần cậu cho phép."Cậu nực cười thật đó !! Tôi thích ai thì kệ tôi tại sao lại phải có sự cho phép của cậu? Anh ấy là người tôi thích, là do con tim tôi chọn cậu lấy quyền gì mà cấm tôi?" Eunha, tên ngốc hôm nay và cả hôm qua cử xử chẳng ra sao"Cậu . . . không được" JungKook cúi mặt xuống, tay nắm chặt đến nổi gân xanh cũng hiện lên tạo thành quả đấm."Tại sao chứ ?" Eunha, cách xử sự của cậu bây giờ chẳng giống JungKook điềm đạm nhưng những ngày trước một chút nào làm cô rất khó chịu, có trời mới biết cậu bị gì, cậu của bây giờ sao cứ làm lòng cô có chút đau nhói"Tại tôi . . . tại . . ." Cậu nói ngắt quãng, cậu không thể nói ra.Cô không muốn thấy cậu trong tình trạng thế này "Cậu về đi . . . Anh ấy sắp qua đây đón tớ đi chơi rồi" cô ngoảnh mặt định bỏ đi lên phòng thì một bàn tay ấm áp giữ chặt tay cô lại "Cho tớ đi cùng với cậu được không?" cậu quyết định ngay lập tức, dù cho có nói cậu là kì đà cản trở hai người thì cậu cũng chịu
Ngày hẹn đi chơi ngàn năm có một của tôi mà cậu đi cùng làm gì? Muốn phá đám sao? Tên này thật hết thuốc chữa mà, thật hết nói nổi, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì, cô từ chối "Không được đâu, về đi" cô hất mạnh tay cậu ra bỏ đi lên phòng sửa soạn, khóe mắt cậu hơi cay cay nhìn theo bóng lưng cô rời khỏi tầm mắt " Nhất định tôi không để cậu đi với anh ta" cậu nói vừa đủ mình cậu nghe.
JungKook sao cậu lại hành động như thế? Lúc tôi lôi người mẹ quá cố của cậu vào chuyện này mà cậu không có phản ứng gì sao? Bình tĩnh lại, cô nghĩ lại hoàn cảnh của JungKook lúc bấy giờ mà cảm thấy có lỗi, có chút đau đớn thay . . . Chắc bây giờ cậu đang giận cô lắm nhưng lại không có thái độ tức giận nào với cô. Tại sao chứ?
Ngày hẹn đi chơi ngàn năm có một của tôi mà cậu đi cùng làm gì? Muốn phá đám sao? Tên này thật hết thuốc chữa mà, thật hết nói nổi, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì, cô từ chối "Không được đâu, về đi" cô hất mạnh tay cậu ra bỏ đi lên phòng sửa soạn, khóe mắt cậu hơi cay cay nhìn theo bóng lưng cô rời khỏi tầm mắt " Nhất định tôi không để cậu đi với anh ta" cậu nói vừa đủ mình cậu nghe.
JungKook sao cậu lại hành động như thế? Lúc tôi lôi người mẹ quá cố của cậu vào chuyện này mà cậu không có phản ứng gì sao? Bình tĩnh lại, cô nghĩ lại hoàn cảnh của JungKook lúc bấy giờ mà cảm thấy có lỗi, có chút đau đớn thay . . . Chắc bây giờ cậu đang giận cô lắm nhưng lại không có thái độ tức giận nào với cô. Tại sao chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store