ZingTruyen.Store

Bạn thân trốn chạy bị hạ dược, cưỡng bách ta sau tự hồi thôn tìm người

1

xinkgaitinkquai

link gốc: https://vivian26816.lofter.com/post/889c3ab2_2be2abe48






"Ngươi nghĩ có thể tác động được đến ta bằng loại thuốc kinh tởm như vậy sao?" Sasuke cười khẩy rồi nhanh chóng phong ấn một số huyệt đạo trên cơ thể để làm chậm tốc độ của loại thuốc tra tấn đang chảy trong cơ thể.

Sau đó, hắn rút thanh kiếm Kusanagi ra từ phía sau bằng một tay. Nhìn thấy hành động này, Orochimaru bật cười, giọng nói khàn khàn lộ ra vẻ hưng phẩn kỳ lạ: "Ha ha, nếu đã đưa cho ngươi, hy vọng ngươi đừng coi thường loại thuốc này."

"Trông cậu nóng quá, Sasuke. Tốt hơn là cậu nên ngoan ngoãn quay lại với chúng tôi." Kabuto đấy kính, để lộ nụ cười tỉnh nghịch trên mặt, nhưng nụ cười đó không chạm đến mắt hắn.

"Chỉ cần cậu quay lại với chúng tôi, tôi sẽ tiêm thuốc giải cho cậu, nhưng nó chỉ giúp cậu tránh xa được vài giờ thôi..."

Trước khi kịp nói hết lời, Sasuke đã lao tới, và Chidori lao thẳng tới mặt Kabuto Yakushi. Kabuto Yakushi vội vàng né tránh, nhưng vẫn không phải là đối thủ của Sasuke, mặc dù hắn đã bị đánh thuốc.

Vào thời khắc quan trọng, Kabuto Yakushi bị kéo ra sau lưng Orochimaru, lao về phía Orochimaru bằng thanh kiếm Kusanagi mang theo Chidori, đập vào tảng đá phía sau hản, sượt qua mặt Orochimaru. Lượng chakra lớn bùng nổ từ thanh kiếm đã thối bay những tảng đá phía sau họ, và một lượng lớn đất đá lăn xuống.

"Không cần phải đuổi theo, Kabuto," Orochimaru dẫn Kabuto tránh những tảng đá và nhìn về hướng Sasuke rời đi. Orochimaru không hề hoảng sợ mà rất bình tĩnh.

"Hắn vội vã muốn đi như vậy, xem ra thuốc phát huy tác dụng rất nhanh, trước tiên giải quyết vấn đề trong căn cứ đi, Sasuke sẽ trở về, dù sao ở đây cũng không tìm được người nào có thể trút giận."

Sasuke nghĩ rằng khi rời khỏi Orochimaru, hắn sẽ đánh bại hoặc giết chết Orochimaru. Bạo lực, giận dữ, nóng nảy và ham muốn không thể kiểm soát. Thật nực cười khi Orochimaru lại dùng những thủ đoạn đê tiện như vậy. Trước đây hắn chưa bao giờ có mong muốn như vậy. Lần tới, hắn sẽ chặt Orochimaru thành từng mảnh và chém cái đuôi rắn và đám tay sai đó.

Vừa mới sử dụng Chidori, tay Sasuke đã tê liệt và cảm thấy không khí mình thở ra rất nóng. Nhận thức của não hắn tập trung vào phần bụng dưới. Sasuke nghiến răng căm hận, nghĩ rằng mình không còn cách nào khác ngoài việc trút giận. Trong khi đó, Đội Kakashi đang đóng quân cách chưa đầy năm km.

"Chúng ta hiện tại đã đến gần căn cứ của Orochimaru. Gần đây, dân làng sống dưới chân núi đã nhìn thấy ninja lên núi, nhưng vài ngày sau, chân núi đã đầy xác ninja. Dân làng không dám liều lĩnh vào núi, nói rằng có vô số đàn rắn trong rừng." Kakashi đang kể cho các thành viên trong đội chi tiết về nhiệm vụ, nhưng Naruto không thể chờ được mà ngắt lời.

"Sasuke có ở đây không, thầy Kakashi?" Naruto hỏi. Lần cuối cùng cậu nhìn thấy Sasuke, cậu đã bất lực không thể chiến đấu với hắn và chỉ có thể nhìn Sasuke rời đi cùng Orochimaru. Lần này, dù chân có gãy, cậu cũng sẽ đưa hắn trở về.

"Bình tĩnh nào Naruto, chúng ta không biết Sasuke có ở đây hay không, và chúng ta thậm chí còn không có thông tin chính xác về việc đây có phải là căn cứ của Orochimaru hay không. Mọi thứ đều phụ thuộc vào tình hình." Kakashi nghiêm mặt lại.

"Nhưng nếu chúng ta gặp Sasuke..."

"Chúng ta hẳn phải giết."

"Thầy Kakashi!"

Sakura nhin Kakashi và nhận ra thầy đang nghiêm túc, nhưng cô vẫn cảm thấy buồn bã và sốc. Ngay cả đồng tử của Sai cũng hơi co lại vì ngạc nhiên.

"Thầy Kakashi, thầy đang nói gì vậy?!" Cho dù Naruto nghĩ ra nhiều cách để đưa Sasuke trở về, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc giết hắn.

"Chỉ có giết hắn mới có cơ hội đánh bại hẳn, bằng không, làm sao có thể đưa hắn trở về?"

Kakashi biết rằng Sasuke đã thay đổi từ lâu rồi. Ít nhất thì hắn không còn là Sasuke với tư cách là "đồng đội" nữa.

Trời đã muộn và vì không có đội trưởng Yamato nên mọi người phải ngủ ngoài trời và thay phiên nhau canh gác.

Ngọn lửa cháy lách tách, Naruto nhìn nó, cảm thấy hơi buồn ngủ. Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, có rung chuyển, như thế có vật gì đó ở đó. Naruto đứng dậy. Cậu hơi sợ ma vào ban đêm nên cẩn thận dùng cành cây gạt đám có sang một bên rồi mở mắt ra. "Hả? Một con thỏ." Naruto thở phào nhẹ nhôm rồi đi tới ôm con thỏ vào lòng.

"Sao ngươi không ngủ giữa đêm mà trốn trong bụi cây để dọa ta?" Naruto chỉ định mang chú thỏ về để bầu bạn.

Trước khi Naruto quay lại, một tia sét đã đánh thẳng vào mặt cậu. Naruto không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì trước khi một luồng điện mạnh chạy vào cơ thể, khiến cậu bất tỉnh ngay lập tức.

Con thỏ trong tay Naruto cũng bị điện giật và ngã xuống đất trong tình trạng co giật.



...



Khi Naruto mở mắt ra lần nữa, cậu cảm thấy choáng váng và cảm giác tê liệt trong cơ thể vẫn chưa thuyên giảm. Naruto muốn di chuyển nhưng nhận ra rằng mình không thể di chuyển được.

Khi tỉnh dậy, cậu thấy tay, chân và eo mình đều bị trói bằng xích sắt. "Tên khốn nào đã tấn công mình?! Và bắt cóc mình?!!!"

Naruto muốn vùng vẫy nhưng những sợi xích chắc chắn đã trói chặt cậu. Cậu không còn sức lực, và cậu cũng nhận ra rằng mình không thể sử dụng chakra. Đây là một hang động. Có tiếng động phát ra từ lối vào. Đó là tiếng bước chân của một người.

"Tên khốn ngươi là ai! Nếu có gan thì ra đây và đánh nhau công khai với ta!" Naruto hét lên, rồi cậu nhìn thấy người mà cậu ngày đêm mong muốn mang về, nhưng cậu không bao giờ nghĩ rằng họ sẽ lại gặp lại nhau theo cách này. "Sasuke...Sasuke? Có phải là cậu không? Này! Tại sao cậu lại trói tôi?!"

Sasuke vẫn im lặng, bước từng bước tới gần và nhìn xuống. Sau đó, hắn dần dần tiến lại gần khuôn mặt cậu.

Naruto không biết Sasuke định làm gì. Cậu không thể hiểu nổi ngay cả khi đã vận dụng hết trí óc của mình.

Giây tiếp theo, Sasuke hôn cậu một cách mãnh liệt. Sự kiềm chế trước đó của Naruto đã không còn nữa. Não của Naruto sắp nổ tung rồi. Cậu chỉ cảm thấy miệng mình đau như bị thú dữ cắn vậy.

Cái... cái gì thế? Đây... cậu đang làm gì thế!

Sasuke không nhận ra mình đã bắt cóc ai. Hắn chỉ muốn dừng lại và thiền định, nghe thấy tiếng động trong bụi cây và nghĩ rằng đó là Orochimaru đang đuổi theo lần nữa.

Sasuke muốn rời đi, nhưng hắn nhìn thấy một bóng hình mờ nhạt với mái tóc vàng óng ả. Hắn không biết có phải do dục vọng khiến tim đập ngày càng dữ dội hay không. Loại thuốc này có lẽ sẽ không bao giờ có tác dụng nếu cứ chịu đựng.

Sasuke ghét cảm giác bị thuốc điều khiến, nhưng... vẫn chọn đưa người đó trở về. Nếu Sasuke có thể kiềm chế được, hắn sẽ để người đó đi, nếu không thể thì hắn sẽ phải mất đi sự trong trắng của mình.

Đã hơn mười giờ rồi... Sasuke không còn có thể kiểm soát được những ham muốn đang chạy khắp cơ thể mình nữa... Làm sao có thể quen thuộc được? Lần cuối Sasuke gặp Naruto là... Ngoại trừ người đang đứng trước mặt...

Trong cảnh mờ ảo, mái tóc vàng vẫn bắt mắt và quen thuộc. Nhưng ham muốn không cho phép Sasuke suy nghĩ nữa, hắn đè người kia xuống dưới mình...

Naruto thực sự muốn tự tử bằng cách đập đầu vào tường, nhưng cơn đau dữ dội và cảm giác đau nhói khiến cậu tỉnh táo lại. Sao có thể là Sasuke được? ! Làm sao cậu ấy có thể làm điều này? ! Cậu chỉ cảm thấy mình sắp phát điên.

Dù Naruto có nói gì đi nữa, Sasuke dường như vẫn không để ý tới. Hắn cắn khắp người cậu. Miệng cậu đau, cổ cậu đau, và toàn thân cậu đau, nhưng Sasuke vẫn ở đó... Naruto chỉ cảm thấy mình đang rất đau đớn. Bởi vì cậu không phải là không có cảm xúc, và không biết Sasuke đang định làm gì.

Naruto không nhịn được mà phun ra một ngụm nước bọt từ trong cổ họng. Thật là kỳ lạ. "Tỉnh dậy đi, đồ khốn nạn!"

Sasuke vẫn đứng đó.

Naruto chỉ cảm thấy mình trở nên kỳ lạ và không khỏi run rẩy. Thật kỳ lạ, chuyện này thật kỳ lạ... Naruto thực sự cảm thấy mình sắp phát điên rồi. Cậu không thể nhịn được khóc. Từ nhỏ đến giờ cậu hiếm khi khóc, nhưng lần này Naruto thực sự đã khóc.

Cho đến khi hai người họ........Naruto nhằm mắt lại vì đau đớn. Sasuke, từng là một người bạn tốt,...,..., rồi cậu đặt tay lên mặt hắn, giây tiếp theo Naruto ngã vào người Sasuke và ngất đi.

Sasuke ôm mặt. Hắn đã phải chịu đựng tác dụng mạnh của loại thuốc này trong một thời gian dài, và cũng đã chiến đấu với Orochimaru, và sau một cuộc ân ái nồng nhiệt, hắn ngã gục vì kiệt sức. Sasuke không thể nhìn thấy khuôn mặt của người đó, nhưng vẫn cảm thấy có chút quen thuộc.

Sau khi tỉnh dậy, hắn sẽ chịu trách nhiệm. Sasuke cảm thấy rằng vấn đề tình cảm không quan trọng. Hắn có thể giết hoặc chém người ấy ra... nhưng bây giờ hắn không thể...



...



"Naruto - Naruto -"

Lúc này, Kakashi và những người khác đã tìm Naruto ở bên ngoài suốt một đêm, cuối cùng cũng tìm thấy hang động bị phong ấn.

"Thầy Kakashi!" Naruto nhìn bản thân mình trong tình trạng khốn khổ và không biết phải làm gì. Làm sao cậu có thể để Sakura và những người khác nhìn thấy mình trong tình trạng hiện tại? Cậu thực sự sẽ chọn cái chết.

Cánh cửa đá ở lối vào hang động hé mở một khe nhỏ, nhưng vì bên trong tối và quanh co nên rất khó để quan sát những gì đang diễn ra bên trong.

"Thầy Kakashi! Làm ơn! Làm ơn chỉ cho một mình thầy vào thôi!" Naruto hét lên. Cậu rất mệt mỏi, tinh thần của cậu đang bên bờ vực sụp đổ.

"Thầy Kakashi! Làm ơn! Làm ơn chỉ cho một mình thầy vào thôi!" Môi cậu run rẩy và mắt bắt đầu đỏ.

Sakura không biết chuyện gì đang xảy ra. Cô và Sai liếc nhìn nhau và nhận ra có điều gì đó không ổn với Naruto, nhưng cô tức giận nói: "Đây không phải là lúc để tùy tiện, Naruto?"

"Không... Chỉ cần Kakashi-sensei một mình vào..." Naruto không thể kiểm soát được nước mắt nữa, một giọt, hai giọt. Cậu không thể nhìn rõ bất cứ thứ gì, nước mắt làm mờ tầm nhìn của cậu.

Làm sao chuyện như thế có thể xảy ra giữa cậu và Sasuke! Chỉ sau một đêm, từ "bạn" không còn có thể thốt ra từ nữa. Cậu mệt mỏi quá. Đêm qua, cậu thực sự muốn gặp Sasuke và đưa Sasuke trở về, nhưng bây giờ cậu không dám nghĩ đến điều đó nữa...

Ý nghĩ đó bao trùm trong một tầng cảm giác không thể chịu đựng được. Cậu bị bạn thân của mình cưỡng hiếp. Thật là đau đớn. Cậu không muốn nghĩ tới chuyện đó nữa. Cậu không muốn bất cứ ai nhìn thấy mình trong tình trạng này, đặc biệt là với Sasuke...

"Sakura, Sai, hai người canh cửa. Nếu có chuyện gì xảy ra bên trong, ta sẽ ra hiệu cho hai người." Kakashi yêu cầu họ canh gác cửa và một mình đi vào hang.

Hang động tối đen như mực. Kakashi đốt lửa nhưng hầu như không thể nhìn thấy đường phía trước. Nhận ra mình đã giẫm phải thứ gì đó, Kakashi nhặt nó lên. Đó là quần áo của Naruto.

"Em ổn chứ, Naruto?" Kakashi nhặt quần áo của Naruto và tiếp tục đi vào trong, nhưng Naruto không trả lời. Càng đi sâu vào, càng ngửi thấy một mùi lạ, có chút khó chịu. Kakashi cau mày.

"Naruto?"

Kakashi quay về phía cuối hang, nhờ ánh sáng của ngọn lửa, Kakashi có thể nhìn rõ tình hình bên trong hang, không thể không hít một hơi thật sâu. Lúc này Kakashi cũng ngã gục.

Là một người đàn ông ở độ tuổi 30, Kakashi chắc chắn biết chuyện gì đang xảy ra trong tình huống này, nhưng không dám nghĩ về điều đó nữa. Kakashi không bao giờ nghĩ rằng mọi chuyện sẽ phát triển như thế này. Kakashi dùng Raikiri cắt đứt xiềng xích trên người Naruto, và vẫn còn rất kinh ngạc khi nhìn thấy cơ thể đầy vết loang lổ của cậu.

Sau đó, Kakashi nhìn Sasuke đang nằm nghiêng... tại sao... sao có thể thế được... tại sao lại phải là Naruto.

"Naruto...em vẫn đi được chứ?"

Kakashi thấy rằng áo trong của Naruto không thể mặc được nữa nên đã mặc áo khoác vào cho cậu trước. Naruto không khỏi run rẩy theo mỗi bước chân, và Kakashi nhìn thấy máu đã khô trên chiếc giường đá. Kakashi hít một hơi thật sâu. Mặc dù là học trò cũ của, nhưng lúc này Kakashi thực sự muốn giết hắn.

"Thầy Kakashi, hai người ổn chứ?"

Giọng nói của Sai vang lên từ cửa hang, tiếp theo là tiếng Sakura đập vỡ cánh cửa đá.

Kakashi vội vàng ngăn lại: "Đừng vào! Canh cửa!"

Y nhanh chóng giúp Naruto mặc quần áo, nhưng mỗi bước đi của Naruto đều vô cùng khó khăn. Naruto ôm chặt Kakashi. Cậu thực sự không biết phải làm sao để giải tỏa cảm xúc đang bên bờ vực sụp đổ của mình. Cậu ngã vào vòng tay của thầy và khóc lớn.

"Kakashi-sensei... đau quá... tại sao... tại sao tên khốn này lại làm thế..."

Ngay cả khi cậu đang khóc, cậu vẫn có thể cảm thấy có thứ gì đó bên trong cơ thể mình chảy ra...

"Chuyện gì đã xảy ra vậy? Chuyện gì đã xảy ra với Naruto vậy?!" Sakura thực sự lo lắng. Cô chưa bao giờ nghe Naruto khóc thảm thiết đến thế.

"Sai, viết thư về làng nói rằng nhiệm vụ đã kết thúc. Chúng ta sẽ kể chi tiết cho em khi trở về. Gửi Yamato đi hỗ trợ, và Sakura sẽ quay lại sau khi Yamato đến." Kakashi ra lệnh. Y chắc chắn không muốn bất kỳ ai nhìn thấy Naruto trong tình trạng hiện tại.

"Thầy Kakashi, có chuyện gì xảy ra với Naruto vậy?"

"Sakura, Naruto không muốn em nhìn thấy em ấy như thế này..."

"Chúng ta cùng nhau gánh vác gánh nặng, bất kể chuyện gì xảy ra."

"Chúng ta là bạn, phải không Naruto."

Kakashi trói Sasuke sang một bên bằng sợi xích sắt đặc biệt, sau đó đỡ Naruto dậy. Tâm trí Kakashi đang rối bời, nhưng y vẫn phải đưa ra những mệnh lệnh cần thiết.

Naruto bị thương nghiêm trọng và đội không đủ thành viên nên nhiệm vụ phải kết thúc. Y vẫn đang suy nghĩ làm sao để giấu tình hình của Naruto khỏi Sai và Sakura.

"Không phải bây giờ. Tình hình hiện tại phức tạp hơn rồi." Kakashi hít một hơi thật sâu.

"Là đội trưởng, ta tuyên bố nhiệm vụ đã kết thúc. Sai, em và Sakura hãy trở về làng trước!"

"Nhưng thầy Kakashi..."

"Đây là lệnh! Đây là trường hợp khẩn cấp. Phải lập tức quay về để giải thích tình hình cho Hokage Đệ Ngũ."

Sakura muốn nói gì đó, nhưng Sai vòng tay qua vai cô và lắc đầu với cô: "Đi thôi, Sakura. Đây là nhiệm vụ, là mệnh lệnh."

...

Sau khi chờ một lúc, Kakashi đã đỡ Naruto, lúc này vẫn còn khá khó khăn, ra ngoài. Y đã hoàn thành việc niêm phong cánh cửa đá và gia cố nó. Sau đó, Kakashi đưa Naruto trở về làng theo một con đường khác.

"Có vẻ như chúng ta đã tìm thấy rồi. Ta đã nói với ngươi là hắn không thể đi xa được." Orochimaru đang trong tâm trạng tốt khi nhìn vào hang động bị niêm phong.



Trên đường trở về, Sakura không khỏi lo lắng hỏi Sai: "Cậu không nhận ra Naruto và thầy Kakashi có vấn đề sao? Sao lại kéo tôi về?"

Sai lắc đầu.

"Rốt cuộc thì, cậu thật là ngu ngốc!"

"Không," Sai nói.

"Trước đây khi chúng tôi làm nhiệm vụ ở Root, chúng tôi có một quy tắc là phải tuân thủ nghiêm ngặt chỉ thị từ cấp trên và không được nghĩ về lý do hay lý do tại sao. Chúng tôi chỉ cần làm những gì mình nên làm và chờ kết quả."

"Nhưng Kakashi-sensei và Naruto là đồng đội, không phải là ANBU..."

"Vậy thì chúng ta nên làm theo lời thầy Kakashi," Sai mỉm cười và an ủi Sakura.

"Những người đồng đội của chúng ta đáng tin cậy, vì vậy chúng ta nên tin vào mệnh lệnh của thầy Kakashi hơn nữa."

Sakura cố gắng bình tĩnh lại và nói: "Được!"

Tuy nhiên, khi họ đến làng, Kakashi đã quay lại cùng Naruto.

"Tình hình là thế này. Sasuke bị tôi phong ấn trong hang động. Nếu cậu ta ở đó, về cơ bản có thể khẳng định đó là căn cứ của Orochimaru. Nhưng tình trạng của Naruto hiện tại rất tệ. Em ấy đã phát sốt khi trở về. Tsunade-sama, xin hãy phái càng ít người càng tốt đến chữa trị cho Naruto, tốt nhất là những người em ấy không quen biết..." Kakashi xoa xoa lông mày, cảm thấy rất khó chịu.

"Ta sẽ đích thân chữa trị cho Naruto. Kakashi, ngươi hãy nghỉ ngơi trước, đợi Sakura và những người khác trở về thì hãy sắp xếp lại..."

Sau khi nghe Kakashi báo cáo, Tsunade cũng cảm thấy... tức giận. Tsunade hít một hơi thật sâu, quay lại và đập mạnh xuống bàn khiến nó vỡ tan. Những chồng tài liệu trên đó lần lượt đổ xuống, đủ loại thông tin bay tứ tung...

Bùm! Cánh cửa văn phòng Hokage mở ra, Sakura và Sai, những người vội vã quay lại, chạm mắt với Kakashi trong văn phòng trước khi kịp thở.

"Giờ thì mọi người đã ở đây rồi, Kakashi! Hãy đi gọi Gai và Lee. Gai sẽ tạm thời làm đội trưởng đội Kakashi. Naruto bị thương và không thể tiếp tục thực hiện nhiệm vụ, vì vậy Gai sẽ dẫn Sakura, Sai và Lee đi bắt tên Sasuke và đưa hắn trở về Konoha!"

"Vậy Sasuke cũng ở trong đó, nhưng cậu ấy đã bất tỉnh?" Sakura thực sự không hiểu: "Vậy tại sao thầy không để chúng em đưa cậu ấy về?"

"Bởi vì tình hình lúc đó thực sự phức tạp, Sakura."

Kakashi chắc chắn rằng nếu Sakura biết chuyện này, Naruto sẽ đau đớn còn Sakura sẽ ngã quỵ. Đến lúc đó... tình hình sẽ không thế tệ hơn được nữa.

"Thầy Kakashi lúc nào cũng nói mơ hồ! Vậy thì em có thể làm gì? Em không biết toàn bộ tình hình. Em không biết Naruto bị thương nặng đến mức nào. Không biết tại sao Sasuke lại ở đó. Chuyện gì đã xảy ra với họ và tại sao họ phải giấu chúng ta!" Sự lo lắng của Sakura đã thể hiện rõ qua lời nói của cô, nhưng bản thân Kakashi cũng rất bối rối.

Kakashi vỗ vai Sakura và chỉ nói với cô một điều: "Sau khi bắt Sasuke lại, nhớ dẫn cậu ta đến xin lỗi Naruto nhé."

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store