ZingTruyen.Store

Bach Diep Dong Dinh Phong Khoi To Ai Y

Phong Khởi Tố Ái Ý 22.

___

Đến khi bóng dáng Bách Lý Đông Quân dần biến mất trong tầm mắt, Diệp Vân mới mang Tiểu Nguyệt trở lại trong phủ.  Hôm qua đại hôn, cũng không nhìn kỹ Hầu phủ này hình dạng thế nào, sắc trời còn sớm, trước tiên dạo sơ một vòng.

Hầu phủ ba dãy tầng lầu, ở bên trong thành Thiên Khải cũng đã xem như là một trong số những biệt phủ lớn nhất. Bởi vì hôm qua đại hôn, phía trên lụa đỏ cùng đèn lồng lớn màu đỏ và những chữ hỷ kia vẫn còn bố trí ở trong nhà, không khí vui mừng tăng thêm không ít.

Sân ở giữa rộng lớn, nhìn rất phong nhã, mặt đất đều dùng đá xanh phô đường, còn sáng tạo ở hai bên trồng không ít hoa tú cầu cùng vạn niên thanh, cùng với hai cây hương chương, bố trí sáng tạo, trông rất có phong vị.

Tầng sân sau cùng, là dãy nhà dành cho nhóm hạ nhân ở cùng phòng bếp, hầm trú ẩn và phòng chứa củi, phòng kho, qua một góc cửa, còn có một hoa viên diện tích không nhỏ. Trên căn bản đây chính là hoa viên Diệp phủ,  Bách Lý Đông Quân sợ hắn nhớ nhà, đặc biệt cho người làm giống nhau như đúc, ngay cả bàn đu dây treo phía trên cũng cực kỳ quen thuộc.

Đại khái đi dạo một vòng, Diệp Vân có thể cảm nhận được Bách Lý Đông Quân để ý hắn như thế nào, bố trí phần lớn đều không khác với Diệp phủ, tuy rằng vẫn cho chỗ dựa trên Hầu phủ lúc trước xây sửa, nhưng lại cũng tinh xảo hơn rất nhiều, vừa nhìn liền thấy chính là Bách Lý Đông Quân vì để hắn thoải mái, tốn rất nhiều tâm tư cùng thời gian chuẩn bị.

Nghĩ vậy, Diệp Vân cảm thấy trong lòng một trận ngọt ngào, hắn mà không ái Đông Quân thì quả nhiên hối tiếc cả đời. Cho nên hiện tại đâu, hắn đương nhiên phải thay y coi sóc chuyện nhà, trước khi rời đi du lịch giang hồ.

Đầu tiên để cho Tiểu Nguyệt đem tất cả hạ nhân toàn bộ đều kêu tới, dù là quét dọn hay hộ vệ gác cổng, hết thảy đều phải đến sảnh chính đợi lệnh. Không quá nửa khắc, đến toàn bộ đông đủ,  Diệp Vân mới nhìn bên dưới không sai biệt lắm hai mươi người, cười cười, này đó người đều không phải hạ nhân của Diệp phủ sao, như thế nào đều chuyển đến ở Hầu phủ hết một lượt thế này. Nhưng mà cũng tốt, như vậy hắn đỡ phiền biết bao nhiêu việc.

Chỉ là, khi nhìn thấy sau lưng Tiểu Nguyệt có một nha hoàn xa lạ, trong nháy mắt Diệp Vân có chút cảnh giác, hỏi:" Tiểu Nguyệt, phía sau ngươi là?"

Tiểu Nguyệt sửng sốt, quay người lại, nhìn nhìn nha hoàn tỏ ra có chút cẩn trọng phía sau mình, mới đáp lời:" Phu nhân, đây là nha hoàn trong danh sách quà mừng tân hôn, hình như là của phủ Thanh Vương, tên Thương Di."

" Thanh Vương?" Diệp Vân có chút nghi hoặc tự hỏi.

Lúc này, nha hoàn Thương Di luôn luôn quy củ đi theo phía sau Tiểu Nguyệt đến đây, chủ động lên phía trước thi lễ một cái, cúi đầu tự giải thích:" Hồi bẩm phu nhân. Hôm trước, Thanh Vương tới Hầu phủ tham dự tiệc phát hiện, nơi này nha hoàn quá ít, sợ người không quen, liền đem ta làm quà mừng."

Diệp Vân nghe thanh âm, dễ nghe theo cách không nói rõ được, ôn uyển minh mị, lại thanh thúy như tiếng hạt châu rơi trên ngọc thạch, trong lòng không khỏi khó chịu một chút, nhưng vẫn trấn định nói:" Vậy ngươi ngẩng đầu lên, ta nhìn xem."

Nghe vậy, Thương Di ngẩng đầu lên, Diệp Vân vừa nhìn thấy tướng mạo nàng ta, tức thì lạnh mặt, tướng mạo xinh đẹp rạng ngời như vậy, Thanh Vương là sợ hắn sống quá bình yên sao?

Lại nói, nha hoàn trong Hầu phủ đều có tướng mạo bình thường. Nhưng nha hoàn này, chưa nói đến việc dáng dấp dễ nhìn bao nhiêu, chính hắn đi chọn người, cũng tuyệt đối sẽ không chọn một nha đầu chẳng khác gì mỹ nhân như vậy. Dù là mặc trang phục tầm thường, cũng có thể tỏ ra đặc biệt nổi bật, đây rõ ràng là muốn cho hắn thêm phiền! Cái tên Thanh Vương này, năm lần bảy lượt tới cầu hôn hắn không thành, định dùng cách này để chia rẽ tình cảm của Bách Lý Đông Quân với hắn?

Diệp Vân không nói gì, trong lòng đã muốn lập tức đưa Thương Di này đuổi đi, nhưng đây là quà mừng của Thanh Vương đưa tới, chỉ sợ không thể tùy ý bán đi. Tĩnh tâm lại, dùng khóe mắt lạnh căm nhìn nàng ta, đè ép bực bội, lên tiếng nói: " Vậy thì tốt quá, phiền ngươi đi nhà kho phía sau dọn dẹp, ta muốn chuyển ít đồ vào đó. Chuyện nơi đây, có Tiểu Nguyệt và mọi người làm là đủ rồi."

Thương Di lúc này mới khom người, lui xuống.

...

Bách Lý Đông Quân ra ngoài được hơn ngày trời vội vàng hồi phủ, vòng vo một hồi, không nhìn thấy bóng dáng Diệp Vân đâu, vừa muốn gọi người tới hỏi thăm một chút, đã nhìn thấy một nha hoàn xa lạ đi tới, vì vậy liền kêu nàng ta lại hỏi.

Thương Di vốn là theo lời Diệp Vân phân phó, vội tới đưa nước trà điểm tâm, chỉ là xa xa, đã nhìn thấy bóng dáng Hầu gia vừa ra khỏi phòng. Nhà kho tựa vào phía sau cuối phòng tân hôn, hai bên không nhìn tới nhau, Thương Di lập tức thay đổi sách lược, không đi từ dưới hành lang lên, mà cố ý từ đường nhỏ vòng qua, thời điểm đi đi lại lại, còn cố ý dùng dáng đi có thể biểu lộ rõ rệt thân hình của mình nhất.

Quả nhiên, Hầu gia liền lập tức gọi lại, trong lòng Thương Di có điểm đắc ý, nhưng sắc mặt vẫn hợp lý lộ ra mấy phần không hiểu. Tiếp theo, tuy rằng trên tay còn bưng khay trà, nhưng dáng đi còn cố ý so với trước đó càng nhu mì hơn, nhưng mặc đồng phục nha hoàn, lại gắng gượng cho ra tư thế liễu yếu đào tơ. Đến khi nàng bước tới gần trước mặt Hầu gia, còn chưa kịp hành lễ, liền thấy y tùy ý khoát tay, liếc mắt cũng không thèm liếc một cái.

" Ta hỏi ngươi, có thấy phu nhân đâu không?"

Thương Di sửng sốt, vạn lần không nghĩ tới, Hầu gia gọi lại nàng ta chỉ để hỏi chuyện, còn là chuyện liên quan tới phu nhân. Nói vậy, ban nãy ánh mắt quyến rũ cùng tư thái uốn lượn, toàn bộ đều làm không công?! Thương Di có chút giật mình không để ý đáp lời, chợt ngẩng đầu nhìn Bách Lý Đông Quân, rốt cuộc nam nhân này xảy ra chuyện gì?!

Bách Lý Đông Quân nguyên bản chỉ nghĩ tùy tiện tìm một người để hỏi, nhưng xem nha hoàn trước mặt chắc chắn là không biết gì rồi. Không tiếp tục hỏi nữa, Bách Lý Đông Quân phất phất tay để cho nàng ta lui ra sau.

Nhìn Bách Lý Đông Quân ở đằng trước có chút sốt ruột ngó nghiêng chung quanh, Thương Di ở sau lưng chưa từ bỏ ý định, muốn lại thử thi triển một chút mị lực của mình. Vừa định lên phía trước mấy bước gọi, liền thấy Bách Lý Đông Quân đầu cũng không quay lại đi vào phòng bên cạnh, phát hiện quà mừng và của hồi môn chất đống ở đó đều không thấy nữa, liền tự cười lên, vừa thân thiết kêu Vân ca, vừa đi thẳng về phía phòng kho phía sau.

Sau lưng chỉ còn lại Thương Di, thiếu chút nữa cắn nát hàm răng, trong lòng giận dữ bất bình, vốn định tiếp tục dây dưa Bách Lý Đông Quân nói nhiều mấy câu, kết quả thấy y đều sắp đi xa, lúc này mới nhớ còn khay trà bánh, không duy trì tư thái nữa, gấp rút đi theo.

Bưng khay đi theo còn chưa đến cửa kho, đã nhìn thấy Bách Lý Đông Quân vừa rồi vẻ mặt hờ hững đối bản thân, hiện tại đang đau lòng sờ bàn tay có hơi bị mài đỏ của Diệp Vân. Giữa hai người, nghiễm nhiên chính là bộ dáng một đôi phu thê ân ái vừa mới tân hôn. Tức thì trong lòng càng thêm giận không chỗ phát tiết.

Bên cạnh Tiểu Nguyệt đúng lúc thấy Thương Di xuất hiện, có chút cao hứng chạy tới, nhận lấy khay trà, liền chuẩn cho nàng lui xuống trước.

Thương Di trong lòng đối với việc Tiểu Nguyệt được Diệp Vân tín nhiệm sâu sắc, vẫn là ghen tị không thôi.

Bách Lý Đông Quân vẫn đang chuyên chú xem vết đỏ trên tay mình, nhưng Diệp Vân đã thấy được bóng dáng Thương Di đi phía sau y, trong lòng liền lộp bộp một cái, nghĩ, Đông Quân cùng nàng ta chân trước chân sau đến nơi này, trong lòng có điểm sinh nghi, trên mặt vẫn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra dò hỏi.

" Phu quân, đệ sao lại về sớm như vậy?"

Nghe được câu hỏi của Diệp Vân, Bách Lý Đông Quân mới sực nhớ ra chuyện hôm nay phát hiện được, không tiếng động một phen đem người bế lên, một đường ôm ra khỏi nhà kho trước mắt đám hạ nhân, vọt vào phòng tân hôn còn treo lụa đỏ.







Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store