Bac Chien Xuyen Thu Nhat Niem
"Thế nào, rất đẹp đúng không?"Vương Nhất Bác có chút tự hào, rất tự nhiên kéo tay Tiêu Chiến ngồi xuống bộ ghế da êm mềm. Anh ngửa cổ ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao, thoải mái dựa lưng ra sau ghế thở dài một hơi."Rất tuyệt."Trước mắt anh là cả một không gian to lớn sâu hun hút, chỉ lấp lánh ánh sao thôi mà như thấy được cả dải ngân hà ngoài vũ trụ, mạc danh kỳ diệu khiến trong lòng vô cùng cảm khái, đây chính là thiên đường.Vương Nhất Bác đặt rượu lên bàn, thành thục với tay từ bên cạnh lấy ra tấm chăn mỏng, cùng đắp lên chân cả hai người. Cửa sổ hai bên vẫn còn mở, cơn gió mùa hè khi về đêm nhè nhẹ thổi qua, hít sâu một hơi còn ngửi được hương thơm nhàn nhạt của vườn hoa phía dưới."Không ngờ Vương tổng còn có sở thích ưu nhã thế này. Đúng là nhìn không ra, thưởng trà ngắm hoa, nhấp rượu nhìn trời, đúng là tuyệt phối."Vương Nhất Bác mỉm cười, trong lòng âm thầm sửa lại.Thưởng trà ngắm hoa, nhấp rượu nhìn mỹ nhân, đây mới là tuyệt phối.Rót ra hai ly rượu, đưa một ly tới cho Tiêu Chiến, hắn nhếch miệng."Rượu trái cây, rất nhẹ."Tiêu Chiến thoải mái tiếp nhận, cả hai ăn ý chạm ly, ngửa cổ nhấp một ngụm.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store