ZingTruyen.Store

BÁ TỔNG TÀI XÀI CHUNG NỮ NHI (NP)

✽ Chương 73: Cách điện thoại bị đụ đến khóc

jeffmater

✽ Chương 73: Cách điện thoại bị đụ đến khóc, để người khác nghe được tiếng mình kêu gào sung sướng

Editor: JeffmaterXXX

"Uy......!" Giọng Tình Ngọc có chút khàn khàn, vừa nghe là biết đang làm gì.

Nàng biết, người gọi cuộc điện thoại này, khẳng định là một trong đám đàn ông của mình.

Nhưng ngoài ý muốn của Tình Ngọc là, ba ba nàng lại bảo đưa điện thoại cho tên đối diện.

"Bảo bối, đem điện thoại đưa cho hắn." Giọng Lâm Thiếu Tước trầm thấp, mang theo tức giận nhè nhẹ.

"Ba ba, được rồi, ân......!"

Tần Thiên Khải nghe thấy nàng kêu ba ba, cố ý đỉnh sâu vào chỗ mẫn cảm, làm Tình Ngọc rên lên thất thanh.

"Anh...... Ba ba tôi tìm anh, nghe điện thoại." Tình Ngọc hung hăng trừng mắt nhìn hắn, đem điện thoại đưa tới trước mặt Tần Thiên Khải.

Tần Thiên Khải thấy thế, bất mãn một tay ôm nàng, vật cứng phía dưới đụ nhập càng thêm hung mãnh, tay vẫn tiếp nhận điện thoại.

"Uy!"

"Ân...... Hừ ân......!" Nam nhân cố ý thọc mạnh lên tao điểm Tình Ngọc, làm nàng phát ra tiếng than nhẹ, cho dù Tình Ngọc có thể đè thấp, điện thoại bên kia Lâm Thiếu Tước vẫn có thể nghe được.

"Uy...... Chú có việc gì sao?" Tần Thiên Khải biết rõ còn cố hỏi.

"Đã đến thời gian ăn tối rồi, đem con bé xuống lầu ăn cơm."

"Chú à, nàng đang ăn a, ăn thật sự rất hài lòng nữa là, ngài không nghe thấy giọng nàng sao, ăn thật thỏa mãn."

"Tôi khuyên cậu đừng quá kiêu ngạo."

"Kiêu ngạo, chú hiểu lầm, tôi chính là muốn cùng ngài báo cáo một chút tình huống hiện tại mà thôi." Tần Thiên Khải cố ý mở loa ngoài, đem điện thoại đặt ở đầu giường, "Chú nghe âm thanh, liền biết bảo bối có bao nhiêu sung sướng."

Buông điện thoại, Tần Thiên Khải ôm sát eo Tình Ngọc vùi dập không ngừng, mỗi một cú nắc đều mạnh hơn một phần, đều va chạm lên tao điểm nhạy cảm Tình Ngọc, đem Tình Ngọc bức đến sung sướng mà gào lên chói tai.

"A a a...... Không cần...... Từ bỏ...... Ngô hảo...... Quá sâu rôi...... Đừng đút vào nơi đó...... Ngô...... Chịu không nổi ngô a......!"

Tình Ngọc biết đối diện ba ba còn đang nghe, nhưng nàng lại nhịn không được mà cứ hét to ra.

Nàng biết tên nam nhân này đang cố ý, thời điểm bị địt đến khóc thét, sẽ đánh lên sau lưng hắn.

"Bạch bạch bạch...... Đĩ cái, vậy mà dám đánh lão công!" Tần Thiên Khải đem cái mông nàng đề cao một chút, bạch bạch bạch quất vào phì đồn trắng nõn căng tròn kia.

"A a a...... Đau quá...... Không cần...... Không cần đánh...... Đau quá a...... Quá sâu rồi...... Dừng...... Dừng lại!"

"Bạch bạch bạch bạch......!"

"Phụt phụt......!"

Tiếng thân thể va chạm kèm theo tiếng nước phọt ra sôi nổi truyền vào tai Lâm Thiếu Tước đối diện.

Đám đàn ông khác cũng nghe thấy, bởi vì khi Tần Thiên Khải mở loa ngoài, bên này Lâm Thiếu Tước cũng ấn phím mở loa.

Lâm Thiếu Tước không nghĩ lại nghe được âm thanh dâm đãng của con gái mình, chủ động treo điện thoại.

"Hắn thật sự quá kiêu ngạo rồi ba ba." Lâm Diệu Thần đứng dậy, muốn vọt lên lầu, lại bị Lâm Thiếu Tước cản lại.

"Con đi lên muốn làm gì, đem hắn túm xuống dưới đánh một hồi, rồi để Bảo bối khó chịu sao?"

Lâm Diệu Thần bị Lâm Thiếu Tước quát, xiết chặt nắm tay, lại buông xuống.

"Tước, cần gì ngăn cản Diệu Thần, tên kia xác thật thiếu đánh." Rosen và Lâm Diệu Thần có chung ý tưởng, hắn lại không giống Lâm Thiếu Tước, suy xét nhiều như vậy.

"Anh...... Anh mau đi xuống, thật quá đáng...... Tôi...... Tôi không cần anh nữa."

Tình Ngọc bị Tần Thiên Khải trêu tới phát khóc, nàng có thể cảm giác được tâm tình hiện tại của Lâm Thiếu Tước, khẳng định là phát ra áp lực.

Nàng yêu nhất là ba ba, là nàng tổn thương hắn, đều là vì nàng quá hoa tâm, nàng chán ghét chính mình.

Chán ghét chính mình vì cái gì lại gặp một người yêu một người, làm ba ba luôn vì mình suy xét, nàng chỉ là một kẻ giả mạo dựa vào cái gì tùy hứng như vậy?

"Ô ô ô...... Cút ngay...... Tôi...... Tôi từ bỏ ngô......!"

"Tiểu gia hỏa đừng khóc, tôi sai rồi thực xin lỗi, đừng khóc." Thấy nàng khóc thật sự, Tần Thiên Khải kinh hoảng thất thố an ủi Tình Ngọc, lau sạch nước mắt cho nàng.

Tình Ngọc không tiếp thu đẩy hắn ra, giãy giụa từ dưới thân hắn chạy ra ngoài, dương vật nam nhân vẫn trong trạng thái sưng to, cứ như vậy bị nàng rút ra.

"Ba......!"

Đem Tần Thiên Khải đẩy xuống giường, Tình Ngọc tự mình cuộn người trong ổ chăn bật khóc, hoàn toàn không để ý tới địa phương đáng xấu hổ kia của hắn đang ngỏng đầu cứng ngắt.

"Tiểu gia hỏa đừng khóc, là tôi không tốt, tôi đi tìm thúc thúc xin lỗi được không, là thái độ tôi không tốt, tôi xin lỗi."

"Ô ô ô...... Ô ô ô......!"

"Nếu không em đánh tôi trút giận đi, tôi đánh không đánh trả, mắng không cãi lại."

"Ô ô ô......!"

Vô luận Tần Thiên Khải có nói thế nào, Tình Ngọc vẫn không ngừng khóc, không có đáp lại hắn một câu.

Nàng tức giận không phải thái độ của hắn mà là tức giận chính mình quá dâm đãng, còn vì bản thân không phải là nguyên chủ mà thương tâm, thời khắc này toàn bộ cảm xúc đều ùa tới.

Nàng cảm thấy bản thân như một tên trộm cướp, đoạt đi hết thảy của nguyên chủ, càng sợ mình sẽ trở lại lúc ban đầu cái gì cũng không có.

Không có nam nhân, càng không có ba ba.

"Tiểu gia hỏa, đừng khóc, xuất hiện đi, sẽ ngộp thở đó." Tần Thiên Khải đi kéo chăn, nhưng lại làm Tình Ngọc khóc càng lớn hơn nữa.

Tần Thiên Khải không còn cách nào, chỉ có thể chạy xuống lầu, tìm Lâm Thiếu Tước.

Mấy nam nhân mới kiềm chế không đi lên tìm hắn, đầu sỏ gây tội liền tự mình chạy xuống tìm chết.

Dưới ánh mắt cảnh cáo của Lâm Thiếu Tước, mấy nam nhân cũng không có hành động gì, làm cho Tần Thiên Khải cũng không biết làm thế nào mở miệng.

"Chú, tiểu gia hỏa nàng ấy...... Nàng ấy khóc, dù dỗ thế nào cũng không nín, ngày nên lên nhìn đi!" Tần Thiên Khải có chút chột dạ, hắn chưa từng nghĩ có ngày mình cũng có lúc xấu hổ như vầy.

Hắn chính là Tần Thiên Khải, cho dù làm sai chuyện gì, cũng là chuyện đúng lý hợp tình sao lại có cảm giác chột dạ cùng bất an chứ!

"Cậu đã làm cái gì?" Lâm Thiếu Tước nghe hắn nói làm Tình Ngọc khóc, liền kích động đứng lên, bảo bối của hắn rất ít khóc, trừ khi bị ủy khuất rất lớn, có khi nào lại người khác chọc tới phát khóc chứ!

"Mới vừa rồi sau khi nghe điện thoại, nàng liền bắt đầu khóc."

Lâm Thiếu Tước nghe vậy, xông lên phòng.

Mà Tần Thiên Khải, lập tức bị ba nam nhân còn lại vây quanh tẩn một trận ra trò.

"Ô ô ô......!" Lâm Thiếu Tước vừa đi vào phòng, Tình Ngọc vẫn còn trốn trong chăn khóc tức tưởi!

"Bảo bối, là ba ba đây." Lâm Thiếu Tước thử kéo một chút chăn, phát hiện Tình Ngọc túm chặt vô cùng, cho nên không miễn cưỡng.

"Bảo bối không để ý tới ba ba, có phải ba ba làm gì chọc giận bảo bối không?"

"Ô...... Không...... Không có......!"

"Vậy con làm sao không để ý tới ba ba."

"Không có......!"

"Mở ra chăn cho ba ba nhìn xem, rốt cuộc là ai chọc bảo bối tức giận như vậy."

Tình Ngọc xốc lên chăn, thân thể trần trụi ôm lấy Lâm Thiếu Tước, rúc đầu vào ngực hắn khóc lóc kể lể.

"Là con không tốt, con chọc ba ba thương tâm ô ô ô......!"

"Con khóc ba ba đương nhiên thương tâm, con không khóc ba ba liền vui vẻ!"

"Không phải, là...... Là con bản thân quá dâm đãng, nhìn thấy nam nhân liền muốn đem về nhà, làm ba ba bị khinh bỉ, con không cần những người khác, con chỉ cần ba ba."

Tình Ngọc ôm thật sự chặt, dùng hết sức toàn thân, đủ để thấy nàng có bao nhiêu bất an.

Lâm Thiếu Tước cảm giác được, cảm giác được tâm ý của nàng, bất an và cả quyết tâm.

Hắn rất cao hứng, hiện tại nhiều dụ hoặc trước mặt như vậy, bảo bối như cũ chỉ lựa chọn chính mình.

"Ba ba sẽ không cần con sao?" Tình Ngọc hỏi ra vấn đề mình muốn biết nhất, "Nếu con không phải bảo bối của người, người sẽ không cần con sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store