Anh Sang Va Bong Toi
Căn hộ nhỏ rơi vào sự tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở nhè nhẹ của Yoko và nhịp tim lặng lẽ của Faye.Faye hoàn thành việc băng bó, ánh mắt cô vẫn dừng lại trên vết thương của Yoko. Mặc dù không nghiêm trọng, nhưng nhìn thấy máu trên cơ thể Yoko vẫn khiến cô cảm thấy khó chịu một cách lạ lùng.Cô không nên quan tâm quá nhiều.Nhưng cô không thể ngăn bản thân.Faye (lặng lẽ): "Cô nên nghỉ ngơi."Yoko hơi nghiêng đầu, chống khuỷu tay lên ghế và nhìn Faye bằng đôi mắt nửa như trêu chọc, nửa như tò mò.Yoko (giọng mềm mại hơn thường ngày): "Cô sẽ trông chừng tôi chứ?"Faye khựng lại một chút.Một phần trong cô muốn phủ nhận, muốn bảo rằng cô không phải bảo mẫu của Yoko.Nhưng rồi cô nhìn thấy vẻ mệt mỏi trong đôi mắt kia, nhìn thấy sự kiêu ngạo thường ngày của Yoko giờ đây đã dịu đi phần nào.Cô thở dài, lắc đầu một chút nhưng vẫn nhẹ giọng đáp:Faye: "Ngủ đi. Tôi sẽ ở đây."Yoko khẽ mỉm cười, một nụ cười không có sự khiêu khích, không có sự châm chọc.Chỉ là một nụ cười thật sự... dành cho Faye.Yoko (thì thầm): "Cẩn thận đấy, cảnh sát. Cô càng quan tâm tôi, tôi càng không muốn rời xa cô."Faye không đáp, nhưng trong lòng cô chợt dấy lên một cảm giác kỳ lạ.Một sự ấm áp mà cô chưa từng nghĩ mình sẽ có khi ở cạnh Yoko.Yoko nhắm mắt, hơi thở dần trở nên đều đặn hơn.Faye vẫn ngồi đó, lặng lẽ nhìn cô ta ngủ, lòng cô rối bời hơn bao giờ hết.Cô không biết điều này rồi sẽ dẫn đến đâu.Nhưng có một điều cô chắc chắn-Yoko không còn là một kẻ mà cô có thể đơn thuần coi là đối thủ nữa.Và đó... mới chính là điều nguy hiểm nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store