ZingTruyen.Store

Anh Sang Trong Tim Anh

hi, dạo này mình bận quá k ra chương mới đc. từ h mình sẽ cố gắng ra chương đều cho mọi người đọc.....................................................................................


Diệp Cẩn Ngôn nhận được tin nhắn từ Chu Tỏa Tỏa: "Anh Diệp, ngày mai anh có đến công ty không? Tôi có một câu hỏi về kịch bản muốn thảo luận với anh."

Diệp Cẩn Ngôn vừa mới đọc kịch bản, trong lòng có chút khó hiểu, muốn bàn về kịch bản thì nên nói với đạo diễn, nhưng nghĩ rằng cô gái nhỏ này rất chăm chú vào diễn xuất nên đã đồng ý.

Chu Tỏa Tỏa đang ngồi trong phòng tiếp tân của công ty, với một cuốn sổ trước mặt, cây bút trên tay, chờ Diệp Cẩn Ngôn đến. Cô ấy đến sớm vì quá cao hứng nên phải thẩn thờ ngồi đó. Khi Chu Tỏa Toả buồn chán đến mức định xé con thuyền giấy origami, Diệp Cẩn Ngôn cuối cùng cũng đến. Anh ngạc nhiên nhìn đồng hồ, anh đã đến sớm hơn 10p, nhưng không ngờ Chu Tỏa Tỏa lại đến sớm hơn anh.

"Xin lỗi tôi tới trễ."

"Không có," Chu Tỏa Tỏa vội vàng xua tay: "Là ta đến sớm quá."

"Ngồi xuống." Diệp Cẩn Ngôn ra hiệu cho Chu Tỏa Tỏa ngối xuống và hỏi: "Có điều gì chúng ta cần nói trong kịch bản không?"

Chu Tỏa Tỏa rất sớm đã nghĩ về cách diễn đạt, tuy kịch bản này cẩu huyết, nhưng thật sự những  tình tiết trong cốt truyện được thiết kế tốt, cảm xúc của các nhân vật vẫn tràn đầy, vì vậy cô bình tĩnh nói: "Thực ra, đó là về mối quan hệ giữa các nhân vật. Tôi muốn hỏi anh một số câu hỏi. Vì có nhiều cảnh đối đầu giữa hai chúng ta và nhiều cảnh trong đó khá gay cấn, vì vậy tôi muốn nói chuyện với anh nhiều hơn để biết anh nghĩ gì và vun đắp tình cảm."

Diệp Cẩn Ngôn khẽ nhiếu mày: " Vun đắp tình cảm?"

Chu Tỏa Tỏa tự tin gật đầu, Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười: " Thế hệ trẻ, hiện tại đều như vậy quay phim sao?"

"Hả? Làm sao?"

"Nuôi dưỡng mối quan hệ với các diễn viên đối thủ."

"Không phải!" Chu Tỏa Tỏa hối hận vì lời vừa nói ra, từ "không phải" nghĩa là mỗi diễn viên cần phát triển quan hệ với đối phương như chính mình đang làm, hay "không phải"mọi đối thủ đều phát triển quan hệ với chính mình?

Nếu là trường hợp thứ nhất , vậy thì tại sao bạn cần phát triển quan hệ với đối phương, để rối xuất hiện rằng bạn đang tiếp cận một diễn viên với danh nghĩa đóng phim? Trường hợp thứ hai, tại sao bạn không vun đắp mối quan hệ với người khác, mà lại vun đắp mối quan hệ với Diệp Cẩn Ngôn?

Diệp Cẩn Ngôn vẫn không nói chuyện, chỉ nghiêng đầu nhìn cô, Chu Tỏa Tỏa nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: "Không biết người khác thế nào, tôi không thường xuyên làm như thế này. Nhưng vai diễn này khác với những vai diễn tôi đã đảm nhận trước đó. Chính vì vậy tôi hơi lo lắng, dù sao thì kĩ năng diễn xuất của tôi tương đối kém, và tôi cần thêm sự trợ giúp để tham gia bộ phim này."

Diệp Cẩn Ngôn cười nhẹ: "Cô đạt được đã giải tân binh, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn kém?"

Chu Tỏa Tỏa hai mắt sáng lên: "Anh biết tôi đoạt giải tân binh sao?"

Thì ra là đã để ý tới chính mình. Nhưng câu nói tiếp theo của Diệp Cẩn Ngôn như một gáo nước lạnh dội xuống đầu cô: " Quản lý của tôi đã nói với tôi."

"Ồ ..." hóa ra là tự mình đa tình, cô có chút tiêu sái nói: " Sau khi đạt giải tân binh, tôi không dành được giải thưởng khác. Nhiều người nói rằng tôi không có tiến bộ, và tôi cũng cảm thấy mình bị như vậy, chỉ đạt đến một nút thắt cổ chai."

Diệp Cẩn Ngôn nghe thấy sự cô đơn trong lời nói của Chu Tỏa Tỏa, nhưng không biết nguyên nhân chính là do chính mình, anh nghĩ cô ấy buồn vì kỹ năng diễn xuất không được cải thiện, vì vậy anh đã an ủi cô ấy và nói: "Giải tân binh chỉ có một lần trong đời, cô đã rất xuất sắc. Còn các giải khác dù bỏ lỡ vẫn còn nhiều cơ hội . Vai diễn dù là vai phụ hay vai chính, chỉ cần cô có đủ thời gian và gặp được một nhân vật phù hợp thì cơ hội luôn có. Không đoạt được giải không có nghĩa là không giỏi, có lẽ đối thủ quá mạnh, mấy ngày trước tôi đã xem cô quay phim trên phim trường, cô làm rất tốt, đừng nản lòng."

Chu Tỏa Tỏa chống hai tay lên má nhìn Diệp Cẩn Ngôn : "Anh Diệp, anh cũng gặp phải giai đoạn cổ chai rồi sao?"

Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Tôi đã ở đáy lọ rồi, làm sao có thời kì thắt cổ chai được." Anh nhẹ nhàng nói, nhưng Chu Tỏa Tỏa cảm thấy buồn thay cho anh. Hai người đều không nói chuyện, bầu không khí có chút khó xử một hồi, Chu Tỏa Tỏa hắng giọng: "Lương Tri Hân và Thương Ôn Bính có một vài cảnh quay, tôi nghĩ nó rất quan trọng, nhưng có một việc phải làm rõ trước, anh nghĩ tại sao Lương Tri Hân lại thích Thương Ôn Bính?"

Diệp Cẩn Ngôn suy nghĩ một lúc: "Khi Thương Ôn Bính gặp Lương Tri Hân lần đầu tiên, có lẽ anh ấy chỉ coi cô ấy như một tiểu bối, là bạn gái của con trai mình. Hai cha con nhà doanh nhân có mối quan hệ rất tốt, cho dù Lương Tri Hân có xinh đẹp đến mức nào, Thương Ôn Bính cũng sẽ không có những suy nghĩ đó khi anh ấy lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy."

" Vậy những chuyện xảy ra đều do Lương Tri Hân chủ động thu hút trái tim của Thương Ôn Bính?" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu: " Tôi nghĩ vậy, và một điều rất quan trọng là cô ấy không thích Thương Vĩnh Kiệt chút nào, và chấp nhận Thương Vĩnh Kiệt dường như làm cho cô ấy khó chịu đến mức cô ấy có thể rời đi bất cứ lúc nào. Thương Ôn Bính tốt hơn Thương Vĩnh Kiệt. Nếu cô ấy và Thương Ôn Bính ở cùng nhau, cô ấy sẽ không do dự mà rời bỏ Thương Vĩnh Kiệt."

Chu Tỏa Tỏa suy nghĩ một chút: " Vậy thì theo anh, Lương Tri Hân có thật sự thích Thương Ôn Bính không?

Diệp Cẩn Ngôn cười: " Cô nghĩ như thế nào?"

"Tôi nghĩ rằng nó có."

"Vậy cứ để như vậy, tùy theo cảm tình mà hành động."

Chu Tỏa Tỏa cảm thấy rằng Diệp Cẩn Ngôn thực hiểu mối quan hệ giữa các nhân vật, anh ấy không chỉ có ý tưởng về nhân vật của mình mà còn có quan điểm riêng về các nhận vật khác. Cả hai đã trò chuyện rất lâu về một số cảnh đối nhau quan trọng trong kịch bản, và Chu Tỏa Tỏa thực sự cảm thấy được tiếp thêm sức mạnh. Sau khi cả hai nói xong về kịch bản Chu Tỏa Tỏa nhìn Diệp Cẩn Ngôn và hỏi: " Anh Diệp, tôi muốn hỏi anh một điều, nhưng cảm thấy hơi khó xử. Nếu anh không muốn nói về nó, vậy anh không cần phải trả lời."

"Cô hỏi."

Chu Tỏa Tỏa thận trọng hỏi: " Tôi, tôi biết lý do khiến anh đột ngột dừng quay là vì anh từ chối lời mời ... Bây giờ, liệu anh có hối hận về quyết định của mình khi đó không?"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store