Anh De Hien The
Edit: MAC
"Anh đang cự tuyệt em sao?" Tô Nhan Y thật sự không rõ Tần Tịch Nhiên đang nghĩ gì, suy đoán nhiều lần, cô quyết định cho Tần Tịch Nhiên một cơ hội giải thích.
Đối với Tần Tịch Nhiên mà nói, Tô Nhan Y thật sự rất kiên nhẫn, nếu như có người khác dám nói thế với cô, cô sẽ không khách khí cho kẻ đó cơ hội giải thích như vậy!
Tần Tịch Nhiên ngoài miệng chua xót, trong lòng cũng chua xót.
Từ chối Nhan Y? Có trời mới biết anh muốn cô đến mức nào, muốn cô trở thành người vợ thực sự của anh, người yêu thực sự của anh!
Nhưng mà, dù sao cũng phải dựa trên tình cảm, tuyệt đối không phải là tình huống hiện tại, Nhan Y rõ ràng nói ra những lời này là vì thực hiện nghĩa vụ của một người vợ, nếu như anh thật sự đồng ý thì có khác gì cầm thú chứ, đây tuyệt đối không phải là điều anh muốn!
Vẫn câu nói đó, trong lòng Tần Tịch Nhiên, tình yêu quan trọng hơn hôn nhân, hôn nhân là hình thức, là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ, thậm chí trong rất nhiều trường hợp, nó còn là một loại ràng buộc, đương nhiên, nó càng là chứng nhận của tình yêu, nhưng tình huống anh và Tô Nhan Y rõ ràng là khác nhau, Nhan Y sẵn sàng cố gắng ở bên anh, điều này đã khiến anh rất hài lòng, đối với cái gọi là nghĩa vụ vợ chồng, anh tuyệt đối không dám và sẽ không hy vọng xa vời Nhan Y thực hiện nó!
Lúc này Tần Tịch Nhiên thậm chí âm thầm thề trong lòng, chỉ cần Nhan Y không thật sự yêu anh, anh tuyệt đối sẽ không ép buộc Nhan Y làm chuyện như vậy, tuyệt đối không!
"Trừ phi em thật sự yêu anh, còn không thì không cần làm như vậy!" Tần Tịch Nhiên không giải thích anh cự tuyệt hay không, bởi vì anh muốn, nhưng không có nghĩa là anh sẽ làm, về điều này anh rất kiên trì, anh sẽ không nói dối Tô Nhan Y, nhưng anh cũng có lập trường riêng của mình.
Nghe Tần Tịch Nhiên giải thích, Tô Nhan Y hơi bất ngờ, câu trả lời rõ ràng nằm ngoài dự đoán của cô, trong nhận thức của cô, đàn ông không nguyên tắc như vậy, đặc biệt là khi họ đối mặt với người mình yêu chủ động đề nghị thế...
Người đàn ông này là thực sự ngu ngốc! Sau khi sự kiên trì của anh, Tô Nhan Y không thể không thở dài trong lòng, cơn tức giận vừa tích tụ không lâu trong nháy mắt biến mất, nếu vì loại chuyện này mà nổi giận với anh thì cô là một kẻ ngốc.
Dù chỉ số EQ của cô thấp, nhưng Tô Nhan Y biết người đàn ông này đang nghĩ cho mình, giống như anh đã nói, cô không chắc mình thực sự yêu anh.
Tình yêu là gì? Nhan Y không quá nghiêm túc nghĩ vấn đề này, trong lòng cô, người đàn ông này kiếp trước đã vì cô làm quá nhiều, nên kiếp này cô quyết định bảo vệ anh, sống cùng anh thật tốt, như vậy là đủ rồi. Đối với tình yêu gì đó, chưa bao giờ là mục tiêu theo đuổi của cô, vì vậy cô ấy tự nhiên không quá chú ý đến nó.
Nhưng bây giờ hình như phần mình không mấy quan tâm lại có vẻ là phần đàn ông quan tâm nhất, vậy cô có nên để tâm một chút không?
Tô Nhan Y nhìn Tần Tịch Nhiên rất nghiêm túc.
Anh rất đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, đẹp trai tuấn tú, được rất nhiều fan hâm mộ yêu thích săn đón, thực lực là một phần, ngoại hình cũng là một phần, tự nhiên là xuất sắc.
Dáng người của anh cũng rất tuyệt, cô đã nhìn thấy trước đó không lâu, tuyệt đối phù hợp với gu thẩm mỹ của công chúng, cơ bắp chắc chắn có thể khiến rất nhiều người chảy nước miếng, kể cả cô.
Tính cách của người đàn ông rất hợp với cô, họ tương đối an tĩnh, không quá ồn ào, tương đối độc lập, khi ở bên nhau cũng có nhiều chuyện, mặc dù phần lớn thời gian đều là nói chuyện về công việc nhưng sẽ không khiến người khác có cảm giác buồn chán, ngược lại là có chút ấm áp.
Anh rất khéo tay và nấu được rất nhiều món ngon khiến cô có cảm giác gia đình, càng ngày càng không thích ăn ngoài.
Anh cũng rất quan tâm và thích động vật nhỏ, một con rùa nhỏ phiền phức như vậy được nuôi dạy tốt, anh cũng rất ngây thơ, anh đỏ tai khi xấu hổ, đồng thời anh là con người rất nguyên tắc, ngay cả cô cũng bị từ chối, thực sự làm cô ngạc nhiên ...
Sau khi suy nghĩ đủ thứ, Tô Nhan Y ngày càng cảm thấy Tần Tịch Nhiên thực sự là một người đàn ông tốt, nhưng có nhiều người tốt như vậy, dường như cô không thể xác nhận rằng cô ấy chỉ thích anh ấy, hoặc thậm chí rằng xem anh là người tốt mà yêu anh.
"Anh rất tốt." Tô Nhan Y nghĩ nghĩ, giọng nói cẩn thận, không qua loa, cũng không dối trá lừa gạt, nhưng cô thật sự cảm thấy như vậy, tuy rằng không phải thích cũng không phải yêu, nhưng cũng sự đánh giá rất cao.
Tần Tịch Nhiên hơi thất vọng, nhưng phần nhiều là sự kiên trì và chờ mong, ít nhất anh đã nhận khẳng định, mặc dù anh ấy bị nghi ngờ là người tốt, nhưng Tô Nhan Y không trực tiếp từ chối anh, có lẽ anh nên hài lòng với điều này!
Tần Tịch Nhiên nắm chặt tay, đột nhiên quyết định mình phải mặt dày một lần, nhân cơ hội này để cho Nhan Y biết ý định của mình!
"Nhan Y, anh thích em, nếu em không ghét anh, vậy có thể cho anh cơ hội theo đuổi em không?" Tần Tịch Nhiên không biết quá nhiều lời ngon tiếng ngọt, một câu thích nói ra hơi run rẩy, ngay cả yêu cũng không dám nói, vì sợ làm Tô Nhan Y phản cảm, anh không muốn Tô Nhan Y nghĩ anh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Lời tỏ tình đến hơi đột ngột, Tô Nhan Y chớp chớp mắt hơi thất thần, nhưng rất nhanh đầu óc cô bắt đầu hoạt động nhanh chóng.
Nghiêm túc nghĩ lại, hình như đây là lần đầu tiên có một người đàn ông thổ lộ tình cảm với cô, thậm chí còn là lần đầu tiên anh ta nói muốn theo đuổi cô!
Đúng vậy, mặc dù người đàn ông này nói thích cô, nhưng những gì anh nói trước đây là khi cô đang ở trạng thái thực vật, đối xử tốt với cô cũng là khi cô đang ở trạng thái thực vật, nghiêm túc suy nghĩ, khi cô đang ở trạng thái người bình thường thì người đàn ông này giống như khúc gỗ, trước đây cô không thích anh, người đàn ông này luôn âm thầm tránh xa cô, mặc dù khoảng cách được rút ngắn trong khoảng thời gian này, nhưng nhiều nhất là nấu cơm cho cô, nhưng đây không phải là theo đuổi cô, thật là vô lý!
Nhưng nói như vậy, nếu cô vẫn là Tô Nhan Y lúc trước, nếu người đàn ông này theo đuổi một chút cũng sợ rằng cô sẽ chán ghét anh vô cùng, nơi nào có sắc mặt tốt cho anh.
"Vậy anh định theo đuổi em như thế nào?" Phải nói, trước đây tuy cô được rất nhiều người theo đuổi nhưng đây là lần đầu tiên có cảm giác tò mò cùng chờ mong, cô rất muốn xem xem rốt cuộc bộ dáng người đàn ông này theo đuổi cô thế nào.
Tần Tịch Nhiên bối rối trước câu hỏi này, chủ yếu là do phản ứng của Tô Nhan Y khiến anh bất ngờ, mặc dù điều anh mong đợi giống như đã được đáp lại, nhưng không ngờ cô lại đồng ý dễ dàng như vậy, cảm giác như bị một chiếc bánh đột ngột rơi từ trên trời xuống.
"Anh, anh còn chưa nghĩ tới." Tần Tịch Nhiên ngốc nghếch trả lời, anh thật sự không nghĩ tới, hơn nữa anh chưa từng theo đuổi ai, sao nghĩ đến cái khác, "Nhưng anh nhất định sẽ tốt với em, rất tốt."
Tuy rằng không biết nên theo đuổi như thế nào, nhưng trọng tâm vẫn rất rõ ràng, Tần Tịch Nhiên rất nghiêm túc bổ sung.
"Vậy thì em sẽ mỏi mắt mong chờ!"
"Anh đang cự tuyệt em sao?" Tô Nhan Y thật sự không rõ Tần Tịch Nhiên đang nghĩ gì, suy đoán nhiều lần, cô quyết định cho Tần Tịch Nhiên một cơ hội giải thích.
Đối với Tần Tịch Nhiên mà nói, Tô Nhan Y thật sự rất kiên nhẫn, nếu như có người khác dám nói thế với cô, cô sẽ không khách khí cho kẻ đó cơ hội giải thích như vậy!
Tần Tịch Nhiên ngoài miệng chua xót, trong lòng cũng chua xót.
Từ chối Nhan Y? Có trời mới biết anh muốn cô đến mức nào, muốn cô trở thành người vợ thực sự của anh, người yêu thực sự của anh!
Nhưng mà, dù sao cũng phải dựa trên tình cảm, tuyệt đối không phải là tình huống hiện tại, Nhan Y rõ ràng nói ra những lời này là vì thực hiện nghĩa vụ của một người vợ, nếu như anh thật sự đồng ý thì có khác gì cầm thú chứ, đây tuyệt đối không phải là điều anh muốn!
Vẫn câu nói đó, trong lòng Tần Tịch Nhiên, tình yêu quan trọng hơn hôn nhân, hôn nhân là hình thức, là trách nhiệm cũng là nghĩa vụ, thậm chí trong rất nhiều trường hợp, nó còn là một loại ràng buộc, đương nhiên, nó càng là chứng nhận của tình yêu, nhưng tình huống anh và Tô Nhan Y rõ ràng là khác nhau, Nhan Y sẵn sàng cố gắng ở bên anh, điều này đã khiến anh rất hài lòng, đối với cái gọi là nghĩa vụ vợ chồng, anh tuyệt đối không dám và sẽ không hy vọng xa vời Nhan Y thực hiện nó!
Lúc này Tần Tịch Nhiên thậm chí âm thầm thề trong lòng, chỉ cần Nhan Y không thật sự yêu anh, anh tuyệt đối sẽ không ép buộc Nhan Y làm chuyện như vậy, tuyệt đối không!
"Trừ phi em thật sự yêu anh, còn không thì không cần làm như vậy!" Tần Tịch Nhiên không giải thích anh cự tuyệt hay không, bởi vì anh muốn, nhưng không có nghĩa là anh sẽ làm, về điều này anh rất kiên trì, anh sẽ không nói dối Tô Nhan Y, nhưng anh cũng có lập trường riêng của mình.
Nghe Tần Tịch Nhiên giải thích, Tô Nhan Y hơi bất ngờ, câu trả lời rõ ràng nằm ngoài dự đoán của cô, trong nhận thức của cô, đàn ông không nguyên tắc như vậy, đặc biệt là khi họ đối mặt với người mình yêu chủ động đề nghị thế...
Người đàn ông này là thực sự ngu ngốc! Sau khi sự kiên trì của anh, Tô Nhan Y không thể không thở dài trong lòng, cơn tức giận vừa tích tụ không lâu trong nháy mắt biến mất, nếu vì loại chuyện này mà nổi giận với anh thì cô là một kẻ ngốc.
Dù chỉ số EQ của cô thấp, nhưng Tô Nhan Y biết người đàn ông này đang nghĩ cho mình, giống như anh đã nói, cô không chắc mình thực sự yêu anh.
Tình yêu là gì? Nhan Y không quá nghiêm túc nghĩ vấn đề này, trong lòng cô, người đàn ông này kiếp trước đã vì cô làm quá nhiều, nên kiếp này cô quyết định bảo vệ anh, sống cùng anh thật tốt, như vậy là đủ rồi. Đối với tình yêu gì đó, chưa bao giờ là mục tiêu theo đuổi của cô, vì vậy cô ấy tự nhiên không quá chú ý đến nó.
Nhưng bây giờ hình như phần mình không mấy quan tâm lại có vẻ là phần đàn ông quan tâm nhất, vậy cô có nên để tâm một chút không?
Tô Nhan Y nhìn Tần Tịch Nhiên rất nghiêm túc.
Anh rất đẹp trai, mày kiếm mắt sáng, đẹp trai tuấn tú, được rất nhiều fan hâm mộ yêu thích săn đón, thực lực là một phần, ngoại hình cũng là một phần, tự nhiên là xuất sắc.
Dáng người của anh cũng rất tuyệt, cô đã nhìn thấy trước đó không lâu, tuyệt đối phù hợp với gu thẩm mỹ của công chúng, cơ bắp chắc chắn có thể khiến rất nhiều người chảy nước miếng, kể cả cô.
Tính cách của người đàn ông rất hợp với cô, họ tương đối an tĩnh, không quá ồn ào, tương đối độc lập, khi ở bên nhau cũng có nhiều chuyện, mặc dù phần lớn thời gian đều là nói chuyện về công việc nhưng sẽ không khiến người khác có cảm giác buồn chán, ngược lại là có chút ấm áp.
Anh rất khéo tay và nấu được rất nhiều món ngon khiến cô có cảm giác gia đình, càng ngày càng không thích ăn ngoài.
Anh cũng rất quan tâm và thích động vật nhỏ, một con rùa nhỏ phiền phức như vậy được nuôi dạy tốt, anh cũng rất ngây thơ, anh đỏ tai khi xấu hổ, đồng thời anh là con người rất nguyên tắc, ngay cả cô cũng bị từ chối, thực sự làm cô ngạc nhiên ...
Sau khi suy nghĩ đủ thứ, Tô Nhan Y ngày càng cảm thấy Tần Tịch Nhiên thực sự là một người đàn ông tốt, nhưng có nhiều người tốt như vậy, dường như cô không thể xác nhận rằng cô ấy chỉ thích anh ấy, hoặc thậm chí rằng xem anh là người tốt mà yêu anh.
"Anh rất tốt." Tô Nhan Y nghĩ nghĩ, giọng nói cẩn thận, không qua loa, cũng không dối trá lừa gạt, nhưng cô thật sự cảm thấy như vậy, tuy rằng không phải thích cũng không phải yêu, nhưng cũng sự đánh giá rất cao.
Tần Tịch Nhiên hơi thất vọng, nhưng phần nhiều là sự kiên trì và chờ mong, ít nhất anh đã nhận khẳng định, mặc dù anh ấy bị nghi ngờ là người tốt, nhưng Tô Nhan Y không trực tiếp từ chối anh, có lẽ anh nên hài lòng với điều này!
Tần Tịch Nhiên nắm chặt tay, đột nhiên quyết định mình phải mặt dày một lần, nhân cơ hội này để cho Nhan Y biết ý định của mình!
"Nhan Y, anh thích em, nếu em không ghét anh, vậy có thể cho anh cơ hội theo đuổi em không?" Tần Tịch Nhiên không biết quá nhiều lời ngon tiếng ngọt, một câu thích nói ra hơi run rẩy, ngay cả yêu cũng không dám nói, vì sợ làm Tô Nhan Y phản cảm, anh không muốn Tô Nhan Y nghĩ anh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Lời tỏ tình đến hơi đột ngột, Tô Nhan Y chớp chớp mắt hơi thất thần, nhưng rất nhanh đầu óc cô bắt đầu hoạt động nhanh chóng.
Nghiêm túc nghĩ lại, hình như đây là lần đầu tiên có một người đàn ông thổ lộ tình cảm với cô, thậm chí còn là lần đầu tiên anh ta nói muốn theo đuổi cô!
Đúng vậy, mặc dù người đàn ông này nói thích cô, nhưng những gì anh nói trước đây là khi cô đang ở trạng thái thực vật, đối xử tốt với cô cũng là khi cô đang ở trạng thái thực vật, nghiêm túc suy nghĩ, khi cô đang ở trạng thái người bình thường thì người đàn ông này giống như khúc gỗ, trước đây cô không thích anh, người đàn ông này luôn âm thầm tránh xa cô, mặc dù khoảng cách được rút ngắn trong khoảng thời gian này, nhưng nhiều nhất là nấu cơm cho cô, nhưng đây không phải là theo đuổi cô, thật là vô lý!
Nhưng nói như vậy, nếu cô vẫn là Tô Nhan Y lúc trước, nếu người đàn ông này theo đuổi một chút cũng sợ rằng cô sẽ chán ghét anh vô cùng, nơi nào có sắc mặt tốt cho anh.
"Vậy anh định theo đuổi em như thế nào?" Phải nói, trước đây tuy cô được rất nhiều người theo đuổi nhưng đây là lần đầu tiên có cảm giác tò mò cùng chờ mong, cô rất muốn xem xem rốt cuộc bộ dáng người đàn ông này theo đuổi cô thế nào.
Tần Tịch Nhiên bối rối trước câu hỏi này, chủ yếu là do phản ứng của Tô Nhan Y khiến anh bất ngờ, mặc dù điều anh mong đợi giống như đã được đáp lại, nhưng không ngờ cô lại đồng ý dễ dàng như vậy, cảm giác như bị một chiếc bánh đột ngột rơi từ trên trời xuống.
"Anh, anh còn chưa nghĩ tới." Tần Tịch Nhiên ngốc nghếch trả lời, anh thật sự không nghĩ tới, hơn nữa anh chưa từng theo đuổi ai, sao nghĩ đến cái khác, "Nhưng anh nhất định sẽ tốt với em, rất tốt."
Tuy rằng không biết nên theo đuổi như thế nào, nhưng trọng tâm vẫn rất rõ ràng, Tần Tịch Nhiên rất nghiêm túc bổ sung.
"Vậy thì em sẽ mỏi mắt mong chờ!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store