Anh Co That Long Yeu Em Khong Part1
Một buổi chiều nọ, anh vội vã tạtvàomột quán cafe bên đườngđể tránh cơn mưa bất chợt đầumùa. Anh khẽ lặng người khi bắtgặp được 1 hình dáng quenthuộc, dường như anh khôngtin vào chính mắt mình.Cô chủ động tiến tới bàn củaanh và mang theo ly nước củamình, vẫn dáng đi ấy, vẫn nụcười ấy, giọng nói ấy:- Chào anh, anh khỏe không?- Anh im lặng thờ thẫn nhìn cônhư môt kẻ mất hồn.Vài giây sau, anh trả lời:- Anh khỏe, còn em, em vẫn khỏechứ? Em thế nào rồi, em đã điđâu mà anh không thể nào tìmgặp được em..?Và anh đã hỏi cô rất nhiều, rấtnhiều...Tim anh đau nhói, đau nhói thểnhư có ngàn con dao khứa vàotim anh.....Đêm hôm đó anh không thể nàongủ được vì những gì cô đã nói:"Khi đó, em rất giận anh, nên cốtình tránh mặt anh, em hứa vớichính bản thân mình, sẽ tha thứcho anh nếu như anh kiên nhẫnđợi em trước cổng trường 7đêm liên tục. Anh đã đợi em 6đêm liền. Đêm thứ 7 em vẫn lénđợi nhìn anh. Đêm hôm đó, trờiđã mưa...Em nghĩ, chắc hôm đó ông trờiđã giúp em, giúp cho em biếtrẳng, mưa đã thấm ướt khóemắt của em, những giọt mưa đãvội vã lăn nhòe trên mặt em chứkhông phải là em đã khóc...Sau đó, em đi du học 4 năm vàkhi về nước em làm ở một côngty nước ngoài đến tận bây giờ.Em đã nghe bạn em kể về anh,em biết anh đã có gia đình vàanh đang hạnh phúc nên em đãkhông liên lạc với anh.Không ngờ, hôm nay em lại gặpanh ở chính nơi này, chính cáinơi mà lần đầu tiên anh đã gặpem".........Cô ấy vẫn chưa lập gia đình.Anh đã có vợ và sắp chào đónđứa con đầu lòng.Sự thật luôn phủ phàng, sự thậtluôn làm cho người ta nuối tiếc,nuối tiếc về những gì đã qua,nuối tiếc về những gì mình đãlàm và luôn phải làm cho ngườita nghĩ đến 2 chữ: "Giá Như.."Anh đã không còn là anh củangày xưa.Giờ đây anh không phải chờ đợiai đó hơn nửa tiếng đồng hồ màmặtvẫn tươi cười, anh khôngphải lo tìm cách dỗ dành 1 ai đókhi biết người đó đang giậnmình, cũng không cần trả lờinhững câu hỏi mà người hỏi đãhỏi đi hỏi lại đến hơn chục lần...Chỉ 1 đêm nữa thôi, 1 đêm nữathôi, nhưng anh đã không làmđược. Đêm ấy đã là vô tận.Chỉ 1 chút cố gắng nữa thôi, chỉmột chút cố gắng nữa thôi,nhưng "một chút" kia anh đãnằm ngoài tầm với của anh."Một chút" kia đã là mãi mãi.Sâu thẳm trong trái tim anh, côvẫn luôn hiện diện ở một gócnào đó.Điều mà anh mong muốn lúc nàyvà hơn bao giờ hết là mong côsẽ luôn được hạnh phúc. Mongcô luôn hạnh phúc, nhưng chắccó lẽ cô sẽ không biết rằng, hạnhphúckia lại làm anh thêm đauxót và đắng cay...........Anh đã từng có một tình yêuvà anh đã từng được yêu.Trong một thoáng suy nghĩ,anh chợt nhớ đến câu hỏicủa 1 ai đó:"Anh có thật lòng yêu emkhông"?~hết~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store