Andree X Bray Ver Nhu Ng Thang Nam Binh Yen
Sáng hôm sau là ngày đầu tuần, Thế Anh và Thanh Bảo đã thức dậy từ rất sớm để chuẩn bị mọi thứ cho việc lên lớp ngày hôm nay, chưa đến một giờ đồng hồ thì hai người đã bước ra khỏi phòng, trên đoạn đường đi đến nhà ăn, anh không quên dặn dò cậu
- Hôm nay là thứ hai, anh có việc ở hội học sinh nên trưa nay không thể đi ăn cơm với em được. Tự mình ăn cơm cho tốt có biết chưa?
Cậu ngoan ngoãn gật đầu, đáp
- Em biết rồi mà
Anh vừa lòng gật đầu, nhưng bỗng nhiên lại nhớ ra chuyện gì đó liền cất lời
- Mà cũng không được!! Không có anh chắc chắn em sẽ ăn toàn những món không đủ chất dinh dưỡng. Anh quyết định rồi, trưa nay khi tan học em mua hai suất cơm loại A sau đó đến khu của hội học sinh ngoan ngoãn ngồi tại phòng của anh ăn cơm, như vậy sẽ dễ quan sát em hơn
Hội học sinh là nơi chỉ có những người liên quan đến phận sự mới được bước vào, hầu như những anh chị nắm chức quyền trong đó đều là những tinh hoa của ban A tập hợp lại, ban B là cấp bậc dành cho những học sinh có thực lực ở trung bình mà thôi. Cho nên, việc được vào hội học sinh ban B chưa bao giờ có ai có thể bước vào đó. Bây giờ nghe anh nói mình hôm nay phải đi vào khu của những người có " máu mặt" nhất trường, lại còn ở đó hiên ngang ngồi ở lại ăn cơm. Thanh Bảo có nghe đến nhiều lần vẫn cảm thấy không thông nổi cái lỗ tai của mình nha
Cậu lắc đầu, hai tay xua xua mà nói với Thế Anh
- Anh! Em không cần đến đó mà, em hứa sẽ ăn ngoan ngoãn có được không?
Cậu sợ anh không tin lời mình, năm tay Thế Anh lắc lắc, lại nói thêm vào
- Sẽ uống sữa nữa mà....Anh yên tâm đi có được không
Đừng đùa chứ...Cậu là một người tầm thường, đi vào trong đó thì thôi đi, còn mang theo cơm vào, mọi người trong hội không dùng ánh mắt dìm chết cậu mới là lạ đó
Nhưng Thế Anh một khi đã ra quyết định thì nào dễ gì rút lại, vẫn là cứng rắn bảo cậu chấp hành nhiệm vụ " ăn cơm trưa nay"
- Cãi lời liền đánh đòn, không được nói nhiều. Trưa nay mang cơm đến hội, vào phòng anh mà nghiêm túc ăn cho anh. Vả lại, nhìn em ăn cơm anh cũng mới có hứng thú ăn, không lẽ em định bỏ đói người yêu mình chắc?
Thanh Bảo nghe cũng hợp tình hợp lí, trọng trách của hội học sinh rất cao, nếu như anh xử lí việc nhiều quá mà lại không ăn cũng khiến cậu xót nha!! Cho nên, cậu cũng hết lời để cãi, chỉ đánh bĩu bĩu môi mình
Anh lần đầu tiên thấy cậu làm hành động đó liền nhịn không được, ngay tại hành lang kí túc xá mà đè cậu ra hôn hôn. Hôn đến khi thỏa mãn mới buông, hai người lại xuống căn tin ăn sáng -----------******---------- Lúc cậu bước vào lớp học liền cảm nhận bầu không khí có chút thay đổi thì phải. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía cậu, các nam sinh hầu như không còn tà ác như mấy bữa mà lấy tay đè đầu cậu, các bạn nữ sinh thì nhìn cậu bằng ánh mắt đố kị cùng ganh ghét đến vô cực, nhưng cũng không còn châm chọc cậu nữa, Thanh Bảo không nói gì, chỉ một mực cuối đầu đi xuống bàn học của mình
Trong lớp mọi người ai hiểu rõ bây giờ người này là người yêu của vị vương tử băng sơn khiêm chức vị người đứng đầu hội học sinh Bùi Thế Anh, ai không biết gia thế nhà họ Bùi lớn mạnh đến thế nào, từ bên nội lẫn bên ngoại đều có thế lực to lớn, họ Bùi kia còn là người khi sinh ra đã ngậm thìa vàng, những thứ liên quan đến người kia tốt nhất đừng nên chạm vào, nếu như chưa muốn nhà tan cửa nát, hồn phi phách tán
Cho nên Thanh Bảo không biết rằng mình vô tình được cái danh của anh làm lớp bảo vệ vô cùng rắn chắc. Kể cả tận sau này, khi ai vừa đụng chạm đi đến cậu, nếu để anh biết được ngày hôm sau người đó liền bi thảm mà bị cắt lưỡi, thật sự là bị cắt cho đến câm luôn...
Nhưng tại thời điểm này, vẫn có người điếc không sợ súng mà tiến lại gần cậu, Thảo My cũng Ngọc Yến khi thấy cậu vừa ngồi xuống bàn liền bước đến, con ngươi Thảo My đỏ như máu trợn cậu, hai tay đập mạnh xuống bàn, giọng nói chua ngoa mà hướng cậu hỏi
- Nói cho tôi biết, tên hồ ly nhà cậu đã làm gì anh Thế Anh, một kẻ xấu xí như cậu sao lại nắm tay anh ấy mà đi lại quanh cả sân trường thế hả?
Thanh Bảo nhìn cô ta hung dữ như vậy thì sợ hãi vô cùng, chỉ lắp bắp rụt rè đáp
- Tớ.....tớ...
- Tôi hỏi cậu, cậu và anh Thế Anh có phải thật sự là người yêu của nhau hay không
Thanh Bảo vò vò góc áo không nói gì. Ả ta hét lên
- Nói
- Ph...phải!
Nghe chính miệng tên cậu thừa nhận chuyện tình cảm, cô ta dường như nổi điên lên, vung bàn tay đến mà tát cậu một cái, móng tay của cô vô tình làm trên mặt cậu xước một đường. Ngọc Yến vội vàng ngăn cản
- Thảo My ! Cậu ta bây giờ đã là người yêu của anh Thế Anh nếu bây giờ cậu đánh hắn, không khéo anh ấy sẽ tức giận đó. Cậu nói cậu muốn ghi điểm trong lòng anh ấy mà, bình tĩnh đi, anh ấy chắc chắn chỉ là chơi đùa với cậu ta một chút thôi, đợi khi nào anh ấy chán, chúng ta ra tay cũng không muộn mà
Thảo My nghe đến vậy thì thấy có vẻ hợp lí, liền xoay người bỏ đi ra khỏi lớp, để lại Thanh Bảo vẫn còn hoảng sợ trong lòng
Mọi người sau khi xem hết náo nhiệt cũng liền giải tán, lớp học lại trở về nề nếp ban đầu
------------********---------
Đến buổi trưa, Thanh Bảo mang tâm trạng buồn rầu đi đến căn tin, mua hai suất ăn loại A bỏ hộp, lúc đưa thẻ ra tính tiền, cũng liền được mọi người chú ý. Hôm nay cậu thật được nhiều người nhìn nha ⊙﹏⊙
Vì ra trường mở ra cho "hai giới" là giới quý tộc và tầng lớp bình thường đều có, cho nên việc sử dụng thẻ để quẹt tiền cũng không thiếu. Nhưng khoan, thẻ của Thanh Bảo là thẻ đen đó, xin nhắc lại là thẻ đen trăm phần trăm luôn, trung trường mà thấy thẻ VIP là đã hiếm lắm rồi, giờ lại còn thẻ đen nữa. Không của Thế Anh thì của ai, chừng đó thôi cũng đã đủ hiểu hội trưởng đáng kính của coi trọng người này thế nào rồi
Cậu nào giờ có biết thẻ tín dụng cũng phân ra thành nhiều loại, Thế Anh bảo cậu cầm đi mua thức ăn thì cậu ngoan ngoãn làn theo thôi, nào có hay thẻ này là thẻ quý đó. Thanh Bảo bị mọi người nhìn đến căn cứng cả người, khi cơm vừa đưa đến tay, cậu liền lủi đi nhanh nhất có thể
Cậu vội vã bước đi, một phần là hội học sinh cách hơi xa nhà ăn, một phần lại sợ nếu đi chậm đồ ăn sẽ nguội, anh ăn lại không được ngon mất
Giữa tiết trời oi bức, Thanh Bảo vừa đi vừa đổ mồ hôi thấm ướt cả đầu tóc. Lúc đứng ở cửa của khu hội học sinh, cậu cứ rụt rè đi cẩn thận vô cùng, mọi người ở đây ai cũng mặt mày nghiêm túc hết, lúc thấy cậu đến cũng chỉ đi ngang qua liếc mắt một cái rồi thẳng đường của mình mà tiến, việc mình mà làm
Cậu không biết phòng của anh ở đâu cả, cho nên mới mạnh dạn, nhắm mắt nhắm mũi nhờ hỏi một đại tỷ
- Sư tỷ...em..em..đến đưa cơm cho anh Nghiêm, nhưng lại không biết phòng của anh ấy, tỷ có thể chỉ giúp em được không?
Cô gái này đẩy mắt kính nhìn cậu, một lát sau nhận ra đây chính là Thanh Bảo, người đang là tâm điểm hai ngày nay của trang web trên trường, là người yêu của hội trưởng, chi nên cũng không ngạc nhiên, cô ấy liền tận tâm chỉ chỗ cho cậu
Nhìn bóng lưng của Thanh Bảo đang đi kia, cô gái tự hỏi
- Thế Anh là người có khí suất cùng đẹp trai, lại giàu có biết bao nhiêu cô gái xinh, trai đẹp đều xứng với anh ấy. Chỉ cần anh ấy phất tay liền có khối người, Nhưng thật sự không hiểu sao nhóc ấy vừa xấu vừa nhu nhược mà lại khiến anh ấy yêu thích thế nhỉ?? Ban nãy khi mới vừa bước vào liền thông báo với mọi người, nếu như người này có đi vào, ai dán làm cậu ấy khiếp sợ thì sẽ lãnh hậu quả. Như thế cũng đủ biết hội trưởng cưng chiều nhóc này đến tận trời luôn rồi
Cô gái khó hiểu suy nghĩ, vừa đi vừa lắc đầu
Cậu theo chỉ dẫn của sư tỷ mà cuối cùng cũng đã tìm đến được phòng của anh, nhẹ nhàng đứng trước gõ cửa
Cốc! Cốc! Cốc!
Ở bên trong liền truyền ra tiếng nói lạnh lùng
- Vào đi
Cậu nhẹ đẩy cửa bước vào, cái đầu ló ra nà hướng anh nói.
- Anh! Em mang cơm đến rồi đây
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store