An Thit Chi Lu Cao H
Nóng quá, nóng quá...... Trong thân thể tựa như có ngọn lửa đang thiêu đốt, từ sợi tóc đến mũi chân, từ máu cho đến hơi thở, đều mang theo nhiệt độ nóng bỏng muốn đốt cháy tất cả. Thiếu nữ vô thức cọ xát hai chân...ngứa, nơi đó thật ngứa. Loại cảm giác này nàng chưa từng trải nghiệm qua, giống như trong thân thể đang thiếu một thứ gì đó, cần được lấp đầy."Ngươi......" Vừa mở miệng, nàng đã bị ý mị hoặc trong giọng nói của mình dọa sợ, "Ngươi cho ta ăn cái gì?""Mê tình," Theodore vô cảm nói, "Loại người đi ra từ xóm nghèo như ngươi, chẳng lẽ không biết đây là thứ gì?"Hắn nói không sai, vào lúc bị ép uống thuốc, Margaret đã đoán được đó có thể là mê tình. Dựa theo lời của vị ma pháp sư Garro kia mà nói, bởi vì máu trong thể nàng đặc biệt, nếu Theodore muốn lợi dụng nàng để giải trừ nguyền rủa, chỉ có thể uống dâm dịch của nàng. Mà muốn khiến một nữ nhân động tình, cách nhanh nhất cũng như bớt phiền phức nhất chính là cho đối phương uống mê tình.Có lẽ...... Có lẽ là do nàng không muốn tin, nam nhân thánh khiết trong lòng nàng là loại người như vậy.Nhưng những gì xảy ra trước mắt Margaret chẳng khác nào đang cho nàng một cái tát. Theodore chẳng những đã ép buộc nàng, mà hắn còn đang trơ mắt nhìn dáng vẻ nàng bởi vì thuốc phát tác mà rên rỉ, ngay cả sắc mặt một chút cũng không hề thay đổi.Không lâu sau, trong không khí liền xuất hiện một cỗ hương thơm ngọt ngào."Có được ma lực mị hoặc cường đại sao?" Theodore thì thào, nữ nhân nữa người nửa ma này đã động tình. Hương thơm từ trên người thiếu nữ phát ra là loại Theodore chưa từng ngửi qua, hắn có thể khẳng định, loại hương này có thể thúc tình."Không hổ danh là loại sinh vật dơ bẩn," hắn cười lạnh, đầu ngón tay gõ gõ xuống bàn, "Nathan, Jess, vào đây."Vừa dứt lời, Nathan và nam nhân vừa rồi đưa Margaret đến đây liền đẩy cửa tiến vào."Ta muốn có dâm dịch của nàng ta," Bày ra gương mặt ngây thơ đáng yêu như đứa trẻ, nhưng lại nói ra những lời hạ lưu đến cực điểm, mắt cũng không nháy, "Động tác nhanh một chút.""Vâng, đại nhân."Nathan và Jess đồng thanh đáp, sau đó liền đi đến chỗ Margaret một người giữ lấy vai nàng, người còn lại nâng hai chân nàng lên."Khoan đã! Các ngươi muốn làm gì!" Thiếu nữ phản khán kịch liệt, nàng biết bản thân sắp xảy ra chuyện gì, thân thể vô lực bỗng nhiên bùng phát sức mạnh, ngay cả hai nam nhân trưởng thành cũng giữ không được nàng.Nhưng dù sao nàng cũng quá yếu ớt, Nathan hừ một tiếng xé rách áo khoác xám xịt trên người nàng, "Dừng tay! Dừng tay!" Nàng liều mạng đá đạp lung tung, khàn giọng gào ta, "Cút ngay...đồ khốn kiếp! Theodore! Ngươi không thể chết tử tế! Ngươi là tên cầm thú!"A, đúng vậy, cầm thú. Nam nhân mà nàng sùng bái, nàng yêu say đắm, nam nhân đại diện cho Quang Minh, lại là người ra lệnh cho thuộc hạ ra tay với cô gái đáng thương như nàng.Nàng bật khóc.Trong lúc nàng phản kháng, bình hoa trên bàn làm việc không tránh thoát thảm cảnh bị rơi vỡ tan tành. Thiếu nữ liều mạng gào khóc, tiếng la hét vừa sắc nhọn vừa chói tai, nàng như một người điên vừa cào cắn."Đủ rồi," Theodore đặt chén trà trên tay xuống bàn, "Thả nàng ta ra."hắn vừa dứt lời, Nathan và Jess lập tức dừng tay. Cũng may, quần của Margaret vẫn còn nguyên, tuy đai lưng bị Nathan xé rách, nhưng hắn còn chưa kịp kéo quần nàng xuống."Nếu ngươi đã biết ta là tên cầm thú," nam hài đứng lên, thong thả ung dung mà đi đến trước mặt Margaret, "Ta khuyên ngươi nên thành thật một chút, như vậy đối với ngươi hay ta đều tốt."Lúc hắn cho người dừng tay, Margaret còn tưởng rằng hắn cuối cùng cũng không đành lòng, nhưng giờ phút này, nhìn gương mặt mang vẻ không kiên nhẫn cùng hờ hững, Margaret bỗng nhiên tỉnh ngộ."Ngu ngốc......" Nàng không có đáp lời mà cười lạnh, "Ta đúng là đồ ngu mà......"Còn ôm ảo tưởng không thực tế với loại nam nhân như vậy, mong chờ rằng vẻ ác độc mà hắn thể hiện là giả dối. Nàng sớm đã hiểu rõ rồi, không phải sao? Vào thời điểm Theodore lộ ra nụ cười độc ác trước mặt nàng, nàng nên hiểu, người nam nhân này có bao nhiêu lãnh khốc.Theodore Viders, trước mặt người khác tỏ vẻ dịu dàng bao dung, là đại thần từ bi thiện lương, kỳ thật là một kẻ đê tiện vô sỉ, là một tên khốn kiếp không hề có chút tình người nào.Margaret đột nhiên bật dậy, trong ánh mắt kinh ngạc của nam hài, lao về phía hắn, dùng hết sức bóp cổ hắn!"Ngô!" Theodore đập mạnh đầu xuống đất, trước mắt tối sầm, tưởng như chính mình bị bóp chết.Đáng chết, nữ nhâ đáng chết này! Uổng cho vừa rồi hắn còn mềm lòng, hạ lệnh buông tha nàng. hắn cố hết sức mở miệng, nhưng Margaret đang ngồi trên nngười hắn, với cơ thể của một tiểu nam hài mười hai tuổi, sao có thể chống lại một Margaret sức lực vô cùng lớn.Đáng giận! Từ sau khi bị nguyền rủa, không chỉ thân thể Theodore bị thu nhỏ lại thành dáng vẻ lúc 12 tuổi, mà ma pháp cũng hoàn toàn bị vô hiệu hóa. hắn dùng hết toàn lực nắm lấy eo Margaret, nhân lúc thiếu nữ vì bị đau mà hơi nới lỏng tay, hét lớn: "Nathan! Nhanh...... Kéo nàng ta ra!"Nathan vẫn đang đứng dại ra bên cạnh giật mình tỉnh táo, hắn nắm lấy cố áo Margaret, xách nàng lên như xách cổ một con gà. "Khụ, khụ khụ......" Theodore lúc này mới chật vật bò dậy, tình trạng giống như lúc hắn thiếu chút nữa bóp chết Margaret, ho kịch liệt, sao bay đầy trời."Phi!" Thiếu nữ hung tợn phun lên người hắn, "Đồ khốn kiếp đáng chết!""Ngươi cái nữ nhân điên này!" Theodore tức giận đưa tay lên."Như thế nào, muốn đánh ta sao?" Margaret khiêu khích ngẩng mặt, "Tới đi, hôm nay ngươi dám đánh ta một cái tát, sau này ta nhất định sẽ dâng trả ngươi gấp mười lần!"Theodore bỗng nhiên nở nụ cười, nụ cười chế nhạo, "Ngươi cho rằng..." hắn nhếch khóe môi, "đã biết bí mật này, ta sẽ để ngươi bình yên rời khỏi đây?"không biết có phải là ảo giác của Margaret hay không, mà sau khi một đầu tóc vàng biến thành màu đen, tiểu nam hài tuấn mỹ đáng yêu này thế nhưng lại tràn ngập tà khí. Ánh sáng kim sắc trong mắt hắn lúc này chẳng khác nào hồng thạch nhuốm máu. Đừng nói là Margaret, chỉ sợ tất cả dân chúng ở Fort West đều không hề biết rằng, vị quan đại thần mà bọn họ kính yêu lại có màu mắt khác thường như vậy."Vật thì thế nào," cơ thể bởi vì sợ hãi mà không ngừng run rẩy, nhưng vẻ mặt thiếu nữ vẫn không đổi, ngẩng đầu, mắt trợn trắng, "hiện tại..." nàng ác ý nở nụ cười, "Ngươi đang cần ta."Vẻ mặt Theodore trong nháy mắt trầm xuống: "Cho nàng ta thêm một loại mê tình nữa." Jess không nóihai lời, lập tức bắt Margaret uống một lọ mê tình đầy. Dược hiệu của mê tình vốn dĩ rất mãnh liệt, vừa rồi một phen giãy giụa làm Margaret quên mất cơ thể khác thường, lúc này mới phát hiện, cả người nàng đã nóng rực đến toát mồ hôi.Càng không ổn chính là, cơ thể bắt đầu mất sức, nàng cơ hồ là ngồi phịch lên bàn làm việc, đôi tay nắm chặt lấy cạnh bàn mới có thể cố nén không xoa nắn bộ ngực."Chúng ta làm một cái giao dịch thì như thế nào, Margaret tiểu thư?" Theodore thong thả ung dung nói, "Ngươi cho ta thứ ta muốn, ta cam đoan trong khoảng thời gian ngươi ở thần điện sẽ vô cùng yên ổn, chuyện vừa rồi cũng sẽ không có lần hai.""Dù sao...... Dù sao cuối cùng ta cũng bị ngươi giết," thiếu nữ thở hổn hển nói, "Dựa vào cái gì...... Ta phải thành toàn cho ngươi.""Nếu ngươi không muốn cũng không sao," Theodore cười cười, "Ta có thể rút đi linh hồn của ngươi, cho dù là một con rối không có linh hồn thì dưới tác dụng của mê tình, ta cũng có thể nhận được thứ ta muốn."Đáng chết! Margaret biết lời hắn nói là thật, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm sinh tồn, thiếu nữ nhanh chóng định, "Được," nàng trả lời chém đinh chặt sắt, "Thành giao!""Rất tốt," Theodore vừa lòng gật đầu, "Như vậy," hắn đưa cho Margaret một bình thủy tinh, "Bắt đầu đi."Margaret lúc đầu còn có chút khó hiểu, không biết cái chai này dùng làm gì, nhưng ngay sau đó liền đỏ mặt, "Bảo hai người bọn họ đi ra ngoài,""không thành vấn đề." Theodore không sao cả mà gật đầu, sau một lát, trong phòng chỉ còn lại hắn và Margaret."Còn ngươi?" Thiếu nữ trừng mắt nhìn hắn."Ta có chút không tin tưởng ngươi, không tin ngươi sẽ không đụng tay chân," nam hài nhếch môi, "Yên tâm," hắn cười nhạo nói, "Ta đối với cơ thể ngươi không có hứng thú, Margaret tiểu thư."Margaret cảm thấy mình bị nhục nhã, nàng biết Theodore nói không sai, với loại người nửa người nửa ma dơ bẩn thấp hèn như nàng, cho dù cởi sạch trước mặt hắn, chỉ sợ một chút dục niệm hắn cũng không có."Ngươi nghĩ nhiều rồi, Viders tiên sinh," nàng dùng lời nói càng ác độc hơn đánh trả, "Chẳng qua bị mộtcái tiểu mao hài tử miệng còn hôi sữa nhìn, ta không có cách nào động dụ hắn."Nhìn vẻ mặt Theodore càng thêm âm trầm, trong lòng Margaret quả thực muốn nở hoa rồi. Biết được bộ mặt thật của Theodore, nàng quyết định sẽ không còn ôm một tia ảo tưởng nào với hắn nữa, hắn càng tức giận, nàng càng vui vẻ. Nàng chính là loại người ác liệt như vạy đấy, nghĩ kĩ lại, nàng và tên quan đại thần đê tiện vô sỉ này cùng có chỗ giống nhau.Nàng đắc ý cười, cho rằng Theodore sẽ lại một lần nữa giận tím mặt, có điều tên gia hỏa này cái gì cũng chưa nói, chỉ lạnh lùng mà nhìn nàng trong chốc lát, sau đó xoay người theo ý nàng."Ta chỉ có thể nhượng bộ đến mức này thôi, Margaret tiểu thư, thỉnh ngươi nhanh một chút."Nhanh một chút... tự an ủi chẳng lẽ là chuyện có thể thúc giục hay sao? Tuy ý nghĩ có chút thoáng, nhưng bàn tay cởi quần lại không ngừng run rẩy. Tuy rằng cơ thể Theodore hiện tại không khác gì đứa trẻ, nhưng hắn dù sao cũng là nam nhân trưởng thành hai mươi mấy tuổi rồi.Hơi thở Margaret dần nàng nề, cơ thể sớm đã ngứa đến không chịu nổi, khi đầu ngón tay vừa chạm vào hoa tâm ướt đẫm, nàng thoải mái thở ra một tiếng, chờ không kịp mà đưa bình thủy tinh vào.Thân bình lạnh lẽo đụng tới mỵ thịt, cơ thể thiếu nữ kìm không được mà run rẩy.Cảm giác bị dị vật xâm lấn có chút khó chịu, có chút kỳ quái, nhưng lại rất thỏa mãn. Cơ thể hư khôngđang được lấp đầy, vốn dĩ nàng chỉ cần đặt miệng bình vào cửa huyệt, để dâm dịch chảy vào, nhưng nàng lại không vừa lòng. Nàng mở rộng hai chân, một bàn tay đẩy hai bối thịt ra, tận lực mở rộng cửa huyệt ra thêm chút nữa, một cái tay khác cầm lấy thân bình chậm rãi đưa vào.Cơ thể nàng rất mẫn cảm, có lẽ là do chịu sự ảnh hưởng của huyết thống dâm ma, từ khi mười bốn tuổi, Margaret đã có khát vọng rất mãnh liệt đối với tình dục. Tự an ủi đối nàng mà nói là chuyện thường, tuy rằng nàng chưa tùng đưa dị vật nào ngoài ngón tay vào, nhưng lúc làm chuyện này, trừ bỏ một chút lung túng, nàng cũng không có chút sợ hay khó chịu nào.Trong không khí mùi thơm lạ lùng càng ngày càng nồng, hoa dịch không ngừng chảy vào chiếc bình trống rống. Tiếng dâm dịch tí tách tí tách cùng tiếng rên rỉ thoải mái của thiếu nữ hòa quyện vào nhau vang vọng trong phòng. Miệng bình cứng rắn không ngừng ra ra vào vào ma sát với tầng tầng mỵ thịt, cái loại cảm giác hơi đau đớn tê dại này làm Margaret thoải mái híp mắt hưởng thụ. Lại đi vào...... đi vào thêm một chút...... Nàng đã hoàn toàn bị mê tình khống chế, nuốt vào, a...... Nuốt lấy dị vật......"Ngươi cái nữ nhân...... Ngu ngốc!" Theodore không thể nhịn được nữa cất tiếng, "Muốn dùng cái bình đó để đâm thủng tấm màng kia sao!" Xem ra hắn đã đánh giá cao trí lực của nữ nhân ngu ngốc này. Nàng không chỉ không hề giở trò trong dâm dịch mà ngược lại còn tự mình sa vào. Theodore một chút cũng không muốn để ý tới nàng, chỉ muốn vờ như không nghe được tiếng rên rỉ càng lớn của nữ nhân này, hắn oán hận nghĩ, nhưng nếu vạn nhất tên ngốc này khiến bản thân bị thương, vậy nguyền rủa của hắn khi nào mới có thể giải.Margaret cứng đờ, lúc này nàng mới phát hiện, miệng bình đang đặt trước tấm màng mỏng manh, nếu Theodore không quát bảo nàng dừng lại, chỉ sợ nàng thật sự sẽ nhét cái bình vào. Cái bình kia chính là...... bình pha lê nha. sự thật này làm nàng nghĩ mà sợ không thôi, giọng nói Theodore lại vang lên: "Đã đầy chưa? "Tuy rằng giọng nói hắn không kiên nhẫn, nhưng giọng nam trong trẻo này lại làm Margaret ngứa ngáy. Đáng chết! Nàng không khỏi hung hăng mắng chính mình, nhưng mà chỉ cần nghĩ đến tiểu nam hài đang đưa lưng về phía nàng là một nam nhân trưởng thành, hơn nữa...... Lại là người nàng từng yêuthầm...... So sánh với bình thủy tinh, kỳ thật tiểu huyệt nàng càng muốn ăn là loại vật cứng rắn có độ ấm......"Tóm lại là đầy hay chưa!" Đợi một hồi mà không có tiếng trả lời, Theodore đã có chút tức giận muốn hộc máu rồi. Hắn cũng không cảm thấy xấu hổ - dáng vẻ của hắn chính là một tiểu quỷ, lại không có hứng thú với nữ nhân ngu ngốc này, nhưng hắn bỗng nhiên lại rất muốn rời khỏi căn phòng này, tránh xa cái nữ nhân đang phát tình loạn này ra một chút."Chưa đầy......" Margaret chần chừ nói, mới hơn mười phút, cho dù nữ nhân có nhiều nước đến mấy, cũng không thể nào làm đầy cái bình lớn như vậy."Được rồi, đưa đây." Theodore vươn tay, không chút khách khí nói. Lúc này hắn vẫn đưa lưng về phía Margaret, ngay cả một cái liếc mắt cũng không muốn cho nàng. Nhìn động tác cứng đờ của hắn, Margaret hơi nghi ngờ híp mắt lại, tên hỗn đản này...... không phải là đang thẹn thùng chứ?Nhận lấy bình thủy tinh, Theodore lập tức cảm thấy bàn tay mình hơi dính dính, dính cái gì hắn rất rõràng, nhưng bởi vì như vậy, hắn mới càng thêm cảm thấy đứng ngồi không yên. Không được, hắn phải lập tức rời đi. Mở nắp bình, hắn cũng không biết chính mình nghĩ như thế nào, thế nhưng ngưỡng cổ liền uống sạch chất lỏng trong bình.Nữ nhân kia còn nhìn hắn, đồ vật trong bình này là từ nơi đó của nàng chảy ra, từ trước tới giờ hắn chưa từng cảm thấy vũ nhục như vậy, đáng chết, lúc này còn cảm thấy thứ này rất ngọt?Đủ loại suy nghĩ lung tung chạy tới chạy lui trong đầu hắn, Theodore cảm giác được thân thể mình đang biến lớn. Dẹp suy nghĩ lộn xộn qua một bên hắn nhận ra, bản thân mình đang thất thố."Nga? Nga nga!" Margaret còn đang ngồi trên bàn làm việc, kinh ngạc nhìn cơ thể nam hài đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được mà biến lớn, tứ chi kéo dài, lưng trở nên rộng...... Cuối cùng, cơ thể Theodore quay lại bộ dáng hai mươi lăm tuổi. Sau đó, 'phịch' một tiếng, hắn té xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store