ZingTruyen.Store

Âm thầm bên em

chap 26 : "08/03 cùng nhau"

Alicechou616

cô nằm trên vai anh ngủ ngục , anh bế cô lên rồi đưa cô về phòng 

sau đó  anh khẽ xoa đầu cô cưng chiều rồi choàng tay lên ôm cô ngủ , anh thầm nghỉ : * Cầu mong giây phút này ngừng trôi*

~~mấy ngày hôm sau ~~

-Này.. này em đi chạy chậm thôi, anh chưa muốn gặp diêm Vương sớm vậy đâu - anh cứ luyên thuyên sau lưng cô 

' - " 

 - Này.. này em nghe anh nói gì không -

 -" "- cô vẫn không trả lời anh, mặc cho anh cứ lải nhải mãi 

- Áaaaa.. em nhìn đằng trước kìa, aaa.. ổ gà kìa.. nhìn nhìn đường vào coi -15' sau thì anh và cô cũng đến được trường một cách an toàn và nhanh nhất

-Lần sau mày chạy xe chậm thôi nhá, anh còn chưa có vợ với lại anh còn nhiều ước mơ chưa thực hiện nữa

-Chắc lần sau anh phải chuẩn bị một bó nhang và một nải chuối mới được, anh vừa đi vừa cúng. Chứ anh đi với em ...Anh sợ gặp Diêm Vương quá 

-anh có im  không -cô tức giận quay lại quát thẳng vào mặt anh 

- Cũng tại anh hết, nhà trường quy định vào học 7h, mà mày 6h45' mới dậy 

-Ở đó mà nói -cô chừng mắt nhìn anh 

- Thì em cũng chạy từ từ thôi chứ, từ nhà tới trường có xa lắm đâu ' anh nhìn cô rồi nói'Ừ thì gần lắm chỉ cho 50km thôi mà đâu có xa, đi bộ chắc cũng tầm 35' mới tới nơi, lúc nào cô và anh cũng cãi nhau về việc chạy xe. Tại anh lúc nào cũng ngủ sớm nay không biết sao lại dậy muộn như thế này,  anh cũng trả lời 

- ừ mai anh nhất định sẽ dậy trước em, và kết quả thì sút chút nữa là đến muộn....- anh còn nói 

-người ta bảo ngủ muộn để thành đạt dậy trễ để thành công, ừ thì thành công đấy nhưng đã bị ăn một cái kiểm điểm vô cùng to.. "

_ À nãy em chạy bao nhiêu km trên giờ vậy - anh quay qua hỏi cô 

- 150km.. - cô vừa trả lời xong thì anh quay lại hét to vào mặt cô  

-Háaa.. cái.. cái gì 150km -anh há hốc mồm nhìn cô 

- anh làm gì mà hét to vậy.. điên à 

- en.. em không phải người nữa rồi 

-Đúng em không phải người nữa, cho nên anh đừng bao giờ lại gần em.. Biến đi chỗ khác

- Này..

- Cho anh xin lỗi .... anh mua kem cho em nha

- ừm... 

cô chưa kịp ăn thì một trái bóng bay về phía cô anh vội ôm lấy cô che cho cô rồi đánh quả bóng qua hướng khác


Anh tức giận thật rồi liền bỏ cô xuống :

- má nó ... bọn mày so le trong à đéo thấy vợ tao đang đứng đây sao 

- Vợ mày ... hai đứa mày cản đường cản lối quá nên ăn bóng là phải than trách ai 

- Mày...

- Hải à ... đau - Cô kéo vạt áo anh rồi nhõng nhẻo 

Anh đành đưa cô về lớp trước rồi anh sẽ giải quyết chuyện này sau ,  anh liền hỏi :

- Em không sao chứ??

-Em không sao...- Anh đưa tay lên xoa đầu cô an ủi 

- Em đói ...

- Nè ăn đi...- Nói rồi anh đưa cho cô bữa sáng 

~~ Ra về ~~

Anh gọi một cuộc điện thoại rồi dẫn cô đến một nơi 

-Hi chị dâu nhỏ.- Linh đưa mắt nhìn sang ghế lái phụ

- Ai thế ?-  Linh có gặp anh ta vài lần khi đến nhà nghỉ cùng Hải đưa cơm cho chú  nhưng đây là lần đầu tiên cả hai nói chuyện với nhau

-Sao anh lại ở đây?- Linh nghi hoặc hỏi

Không phải là Hải Thần bảo A Hạo đến đây xử người bắt nạt cô thôi sao?

 -Tôi cùng với A Hạo đi ăn thuận đường sang đón chị dâu nhỏ luôn-

-Không phải cậu nói không gọi cô ấy bằng chị dâu sao?A Hạo mở cửa xe vào ghế lái ngồi nghe được cuộc nơi chuyện của hoi nên xen vào hỏi Hiểu Minh

-Không phải cậu nói gọi cho quen mồm sao? thấy lão đại bị con tình yêu này làm cho mê mẫn thì chắc chắn phải cưới thôi-Linh ngại ngùng cuối đầu khi họ nhắc đến Hải.Con gái mới lớn là vậy chỉ cần nghe nhắc đến chuyện tình của mình thì lại đỏ mặt ngay,  Linh cũng là một trong số đó không ngoại lệ

-Chị dâu nhỏ ăn cái này không? -Hiểu Minh đưa tay với lấy một chiếc hộp nhỏ đưa cho  Linh

-Đặt biệt chúng tôi mua riêng cho cô đấy- A Hạo quay sang nói.Cô ngồi thẳng dậy đưa tay đón nhận, vì Hiểu Minh nói là đồ ăn nên cô sợ chạy xe sẽ bị đổ ra nên cẩn thận từ từ mở

- Cá viên chiên sao ?

- Bù cho cây kem sáng nay của em ...- Hải cưng chiều nói Hà Linh nghe vậy thì hai mắt sáng ngời lên nhìn vào hộp cá viên mà Hiểu Minh đưa cho.
Không biết đã bao lâu rồi cô mới ăn lại những thứ này, thật sự quá ngon.Cứ vậy  Linh ăn hết nguyên một hộp , anh cưng chiều lau miệng cho cô rồi lạnh lùng nói :

- Người đâu ??

- Đây Đại ca....

- Là người sáng nay..

- Bắn chết đi ... cắt lưỡi 

cô trong lòng chàn ngậm cảm giác vui vẻ cô đang tính tìm chúng tính sổ không ngờ Hải làm thay cô rồi.Hải nói :

- đưa chị dâu về trước đi

Đến tối khi Hải đến mở cửa ra anh thấy cả nhà tối om không có một chút ánh sáng, nhìn ở cửa thì đã thấy giầy của  Linh nghĩ rằng cô lười biến nên thuận tay mở lên

-Bé cưng anh đến rồi-

-Sao tự dưng hôm nay lại nằm ở đây?Vừa vào nhà đã nhìn thấy Hà Linh nằm co rún lại ở sofa lại gần hơn mới thấy cô đang nhăn mặt ôm bụng.Hải thấy vậy liền bước nhanh đến chỗ Hà Linh đưa tay vén mấy cọng tóc đang dính ở trước mặt cô ra

-Sao vậy?-

- hải... đau bụng quá-  Hà Linh khó khăn trả lời

-Em tới tháng sao hay là bị sao?-Anh khó chịu đi lại phòng tìm thuốc giảm đau giúp cô

-Hồi chiều tôi có ăn một chút.- Hà Linh sợ anh sẽ tức giận nên nói nhỏ trong miệng nhưng tai Hải rất thính những gì cô nói đều lọt vào tai anh hết.Cơn đau kéo đến liên hồi giống như đang có một thứ gì đó trong bụng siết chặt bụng lại khiến Linh quằn quại trên sofa.Không cần hỏi nữa Hải cũng có thể đoán ra là do súc xích chiều nay

-Uống ít thuốc đi anh đi pha chút sữa ấm cho em

-Cũng như mọi lần Hải vẫn bẻ đôi viên thuốc rồi mới đưa cho  Linh uống.Chờ cô uống xong anh đặt Linh nằm xuống còn mình thì vào bếp nấu nước pha sữa giúp cô.Nghĩ cũng thật tội, vừa đi làm về đã phải lo cho Linh. Tất cả cũng chỉ vì hai tên đàn em của anh xúi giục, đúng là ăn không rảnh rỗi là báo anh mà

-Ngồi dậy uống ít sữa đi cho ấm bụng

-Anh cầm theo một ly sữa đi ra tới bên sofa ngồi xuống đỡ  Linh dậy cẩn thận cầm giúp cô ly sữa đưa vào miệng.Uống được một nữa  Linh lại cảm thấy buồn nôn không nuốt trôi được thứ gì nữa cô đẩy tay đang cầm ly sữa của Anh ra xa

-Ưm... không uống nữa khó nuốt quá-

-Ngoan uống một tí nữa thôi-Anh đưa tay vuốt ở sau lưng của  Linh dụ dỗ cô như một đứa trẻ để cô ngoan ngoãn uống hết ly sữa. Cơ mà  Linh chỉ uống được thêm một ít là đã buồn nôn anh cũng không ép cô nữa đặt  Linh nằm xuống

-Sữa của tôi mà- Linh vẫn quan sát mọi hành động của Hải, thấy anh uống hết ly sữa còn dở của mình  Linh lên tiếng

-Em uống không hết thì để anh uống không được sao?

- Không cho...

- Hôm nay là 08/03 - anh mỉm cười 

- Em muốn có một tấm hình ....

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Store